TruyenHHH.com

Do Thi Linh Di Phong Thuy Su


Cao nhân đứng đằng sau Lưu Tử Kỳ muốn gặp ta hơn nữa còn đoán được việc ta có đại quỷ, nếu không không thể diệt được hạ thi tà
những lời của ông ta nhắc nhở ta, nếu ta đã có con quỷ lớn là Đường Tịch, vì sao ta không nuôi dưỡng cho tốt nhỉ ?
Thế nhân vì lợi ích, nuôi quỷ hại người, cũng không phải là chuyện mới mẻ gì, nhỏ từ bình dân bách tính, lớn đến đạo giáo chính thống, đều có thể nuôi quỷ
Trước đây ta cũng từng nghe ông nội nói đến chuyện nuôi quỷ, người nuôi quỷ chắc chắn sẽ bị phản phệ, chỉ là lợi ích đạt được quá lớn, khiến cho con người ta mờ mắt
Ta hỏi ông, người thái thanh phái có thể nuôi quỷ không
Ông nội lúc đó trả lời một cách mơ hồ :' " Người phái thái thanh chúng ta vốn đã là quỷ." Những lời này hàm nghĩa quá sâu xa
Mà ngày hôm nay nghĩ đến, thái thanh chúng ta vốn là quỷ, sao lại không thể nuôi quỷ?
Ta đánh nhau với hạ thi tà, thực ra cũng có chút sợ hãi, thực lực bản thân vẫn là quá yếu ớt, con đại quỷ Đường Tịch này bắt buộc phải trở thành người giúp đỡ ta, nếu không ta không biết chắc bản thân hôm nào sẽ chết
Sau khi nghĩ xong, ta tự nhiên không từ chối lời hẹn của cao nhân, ta cũng muốn hỏi ông ta xem nuôi quỷ thế nào
Ngày hôm đó, ta bảo Vương Đông đưa đến nơi gặp mặt- ban công tầng hai của một quán cà phê
Vương Đông ở trong xe đợi ta :" Lý ca, nếu có gì đó không ổn phải lập tức gọi em, em giết chết tên đạo sĩ thối đó!"
Ta nói cậu có thể yên tâm, đạo sĩ đó tuyệt đối không dám làm gì ta
Đi lên ban công tầng hai, ta lập tức nhìn thấy một bóng dáng thân thuộc, đúng là Lưu Tử Kỳ. Cậu ta đội một cái mũ to, cúi đầu không hề động đậy, giống như là đã chết
Bên cạnh cậu ta là một đạo sĩ trung niên đang thong dong ngồi, ăn mặc không khác gì người thường, thâm chí còn có chút tiên phong đạo cốt
Nhưng mà ta vừa bước vào đã cảm thấy âm khí nặng nề, âm khí vượt qua dương khí. Ông ta không phải người phái thái thanh, âm khí vượt quá dương khí thì chỉ có một cách giải thích, đó là trên người ông ta nuôi quỷ
Mang theo tâm lý tìm tòi ta đi đến gần, đạo sĩ trung niên ngẩng đầu cười :" Lý đại sư, mời ngồi."

Ông ta đúng là thích tự mình quen thuộc
Lưu tử Kỳ cũng ngẩng đầu, nhanh chóng liếc nhìn ta, trong mắt là sự độc ác
Ta cũng liếc nhìn cậu ta, phát hiện sắc mặt cậu ta vàng như nến, ấn đường đen tối, là dấu hiệu bị phản phệ điển hình, cậu ta chắc chắn đã bị bảy con quỷ ở trong quán bar Lán Khẩu phản phệ
" Lý đại sư, bần đạo là Trương Ngọc Long, là đệ tử của Long Hổ sơn, là một đệ tử tục gia." Đạo sĩ trung niên thần sắc vui vẻ nhẹ nhàng còn gọi cho ta một cốc cà phê
Ta nhìn ông ta nói :" Trương Ngọc Long, có việc thì nói thẳng, nếu không thì tính mạng của Lưu Tử Kỳ không còn lâu đâu."
Ta đã đoán được Trương Ngọc Long tìm ta làm gì rồi, không gì khác ngoài muốn ta cứu Lưu Tử Kỳ
" Không hổ là Lý đại sư, vậy thì tôi sẽ không úp mở nữa, tôi muốn nhờ Lý đại sư diệt trừ thất quỷ ở trong quán bar " Trương Ngọc Long trầm giọng nói, có chút lo lắng nhìn Lưu Tử Kỳ
Lưu Tử kỳ bắt đầu ho dữ dội, trong hai mắt bắt đầu có khí đen dâng lên Thất quỷ phản phệ, cậu ta căn bản là không chịu được
Ta không nhanh không chậm nói :" Trương Ngọc Long, ông cũng nuôi quỷ, sao không trực tiếp diệt trừ thất quỷ?"
" Thật không dám giấu diếm, con quỷ mà tôi nuôi không đối phó được thất quỷ, thất quỷ mang theo dục niệm tham, sân , si, lại bị thiêu sống, lệ khí vô cùng lớn, nếu tôi không cẩn thận có khả năng sẽ dẫn lửa thiêu thân." Trương Ngọc Long trầm trọng nói
" Cho nên ông dùng Lưu Tử Kỳ là trung gian, vì để không phải chịu phản phệ của thất quỷ." Ta nói toạc tâm lý của Trương Ngọc Long
Lưu Tử Kỳ ngồi ở bên cạnh giật mình, ho nói :" Chú, anh ta nói là sự thật à?"
" Cháu muốn chiếm lấy Trần Ý Mạn, trung gian không phải cháu làm thì ai làm? Hơn nữa, nếu như cháu chết thất quỷ sẽ quấn lấy chú, thế thì ai làm trung gian có gì khác nhau?" Trương Ngọc Long không vui nói
Lưu Tử Kỳ lập tức không dám nghi ngờ gì nữa
Trương Ngọc Long lại nhìn ta :" Lý đại sư, tôi và cậu đều là người đồng đạo, trên người cậu âm khí vô cùng dày đặc, chắc là con quỷ mà cậu nuôi cũng vô cùng mạnh mẽ, mời cắn nuốt thất quỷ, cứu mạng của hai chú cháu chúng tôi, tôi đồng ý trả một triệu thù lao."
" Không gấp, tôi muốn xem con quỷ của ông." Ta đưa ra yêu cầu
Trương Ngọc Long giật mình :" Sao Lý đại sư lại muốn nhìn thấy con quỷ của tôi?"

" Tò mò mà thôi, tôi chưa từng thấy quỷ của người khác." Ta nói một cách qua loa
Trương Ngọc Long ngập ngừng đứng lên, hiển nhiên là sợ ta động tay chân, ta đoán rằng Đường Tịch có
thể cắn nuốt con quỷ của ông ta, thế thì công sức của ông ta sẽ hoàn toàn lãng phí
Nhưng mà cuối cùng ông ta vẫn đồng ý, từ trong ngực lấy ra một mặt dây chuyền, đặt lên trên bàn
Ta tò mò nhìn, phát hiện cái mặt dây chuyền này trong suốt sáng ngời, là dùng ngọc thạch cực phẩm làm thành, nhưng mà trên đó lại tràn đầy tà khí, nhìn đã thấy không bình thường
" Đây là do tôi mang ra từ trong mộ, mộ từ thời nhà Thanh, chủ nhân của nó là một vị tiểu thư con nhà quyền quý, trong miệng ngậm cái mặt dây chuyền này đã hơn trăm năm" Trương Ngọc Long giải thích với ta " Con quỷ mà tôi nuôi chính là cô ấy."
" tiểu thư con nhà quyền quý hơn trăm năm? Vậy thì phải rất mạnh mới đúng, sao có thể không giết được thất quỷ?" Ta không hiểu
Trương Ngọc Long có chút ngoài ý muốn nhìn ta :" Lý đại sư ngay cả chuyện này cũng không biết ư? Nhưng chỉ cần nuôi quỷ,chắc chắn phải diệt trừ hết lệ khí, tương đương với việc nuôi lại từ bào thai. Con quỷ của tôi mới nuôi không đến nửa năm, hiện giờ chỉ mới giống như đứa trẻ ba tuổi mà thôi."
Thì ra là thế Ta hiểu rồi
Cái gọi là nuôi quỷ, trước tiên bắt buộc phải diệt trừ hết lệ khí, nuôi từng bước từng bước như vậy, đợi đến khi nuôi thành quỷ lớn sẽ không dễ phản phệ, bởi vì có thể xem nó như là con của mình
Nếu không diệt trừ lệ khí mà trực tiếp nuôi, tuy rằng mạnh mẽ không gì sánh được,nhưng từng giây từng phút đều muốn giết chết chủ nhân, lúc nào cũng có thể sảy ra việc phản phệ
" Đã có ai không diệt trừ lệ khí mà trực tiếp nuôi chưa?" Ta hỏi thêm một câu, muốn kiểm tra phán đoán của bản thân
" Cũng từng có, nhưng mà kết quả cũng không tốt đẹp gì, ví dụ như một người bạn cũ mà tôi biết, nuôi một con nam tà hơn hai trăm tuổi, mới dùng được một lần thì bị phản phệ, thất khiếu chảy máu mà chết." Trương Ngọc Long trả lời thật
Trong lòng ta có tính toán, nhưng cũng nhíu chặt hai đầu lông mày
Không còn nghi ngờ gì về việc Đường Tịch rất mạnh mẽ, làm vạn linh tà, cô ta là một trong những con tà linh đáng sợ nhất trên thế giới
Nếu như ta có thể nuôi được cô ấy, tương đương với thiên hạ vô địch!
Nhưng mà lịch quỷ tướng của cô ấy quá kinh khủng, lần trước thiếu chút nữa giết chết ta, muốn nuôi cô ấy bắt buộc phải xóa đi hết lệ khí của cô ấy, nhưng mà ta làm sao mới có thể xóa đi lệ khí? Ngay cả cái đồng hồ ta còn không dám mở ra,

" Trương Ngọc Long, có cách nào mà không cần xóa bỏ lệ khí vẫn có thể nuôi dưỡng quỷ không ?" Ta hỏi câu cuối cùng
Trương Ngọc Long cười khổ :" Nếu có thì tốt rồi, người sống chúng ta thuộc dương, trời sinh xung khắc với lệ quỷ, đây là mâu thuẫn không cách nào hóa giải được, cách mà cậu muốn đương nhiên là không có."
Mâu thuẫn căn bản, không thể hóa giải?
trong lòng ta hiểu rõ, mâu thuẫn căn bản mà Trương Ngọc Long nói đến là đối với những người tu dương, nhưng mà ta tu âm, vốn dĩ chẳng có gì mâu thuẫn?
Trong lúc ta đang suy nghĩ, Trương Ngọc Long kiểm tra thời gian, bỗng nhiên đứng lên :" Tôi phải đi cho quỷ ăn rồi, Lý đại sư cậu đợi tôi một chút."
Ông ta cầm mặt dây chuyền lên đi vào trong nhà vệ sinh, mấy phút sau quay lại, trên đầu ngón tay trỏ có vết máu mờ mờ
" Ông nhỏ máu vào trong mặt dây chuyền để nuôi quỷ?" Ta hỏi
" Đương nhiên, nuôi quỷ không phải đều thế à?" Trương Ngọc Long nhìn ta một cách kỳ lạ, dường như cảm thấy ta rất quái lạ
Ta nhún vai lãng tránh:" Con quỷ của tôi là do ông tôi để lại, có rất nhiều chi tiết tôi không biết."
Lời vừa nói xong, Lưu Tử Kỳ ngồi bên cạnh bỗng nhiên ho dữ dội, nhổ ra một bãi máu đen to lên mặt bàn
Sắc mặt Trương Ngọc Long lập tức thay đổi :" Lý đại sư, cháu tôi sắp chống đỡ không nổi nữa rồi, mời cậu giúp đỡ chúng tôi!"
Ta lắc đầu :" Cháu ông là người ác độc, sẽ không biết hối cải, cho nên tôi sẽ không cứu."
" Tao giết mày!" Lưu Tử Kỳ nghe ta nói xong chụp lấy cốc cà phê đập về hướng ta, lại nôn ra một ngụm máu nữa
Ta lách người né tránh, lạnh lùng nhìn hắn:" Tuổi còn nhỏ đã ác độc như thế, thật sự là không cứu nổi."
Trương Ngọc Long hoang mang thất lạc, vừa ngăn lại Lưu Tử Kỳ vừa cầu xin ta :" Lý đại sư, cháu trai tôi từ nhó không cha không mẹ không có ai quản, tuy có hơi độc ác, nhưng nó vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi."
" nếu không phải ông giúp nó hãm hại Trần Ý Mạn, thì sao nó có thể bị quỷ quấn lấy được? Ông cũng có lỗi." Ta không hề mủi lòng, tránh lưu lại hậu họa
Lưu Tử Kỳ nghe xong vẫn còn muốn tấn công ta, sắc mặt oán độc. Chỉ tiếc là cơ thể cậu ta đã vô cùng yếu ớt, lại đập một cái cốc cà phê nữa rồi ngã ra trên đất, cơ thể bắt đầu co quắp
Trương Ngọc Long vô cùng lo lắng , cắn răng treo mặt dây chuyền lên cổ Lưu Tử Kỳ :" Đi!"
Lập tức, một bóng hình màu đen từ trong mặt dây chuyền chui ra, chui vào trong người Lưu Tử Kỳ

Chỉ tiếc là chỉ trong vài giây ngắn ngủi, bóng đen đó lại trốn chạy ra ngoài trốn vào trong mặt dây chuyền, quỷ của Trương Ngọc Long không đối phó được thất quỷ
Trương Ngọc Long nhìn thấy tình trạng này vội vàng lăn về đằng sau, mà mắt thường có thể nhìn thấy, từ trong thất khiếu của Lưu Tử Kỳ có từng đợt hắc khí tràn ra
Chính là thất quỷ của quán bar!
Bọn chúng thành công phản phệ Lưu Từ Kỳ, hiện giờ nhắm đến Trương Ngọc Long , hung mãnh vồ về phía ông ta
Trương Ngọc Long lớn giọng kêu cứu :" Lý đại sư, cứu tôi!"
Không đợi ta phản ứng, chiếc đồng hồ của Đường Tịch bỗng nhiên động đậy, thế mà một hơi hút hết cả thất quỷ vào trong!
Một màn này khiến cho ta ngơ ra, Trương Ngọc Long cũng ngơ ra Ông ta ngồi trên mặt đất run rẩy, đũng quần bị ướt một mảng
Giây phút sau ông ta sợ hãi hướng về phía ta nói cảm ơn :" Cảm ơn Lý đại sư đã rat ay, con quỷ của cậu là con quỷ mạnh mẽ nhất mà tôi từng gặp."
Ông ta nói xong, dìu Lưu Tử Kỳ đã không còn hơi thở, đi ra ngoài mà không hề quay đầu
Ta gãi gãi đầu, thự ra ta không tính cứu người, một là không muốn để lại hậu họa, hai là không biết cứu thế nào
Kết quả Đường Tịch thấy có quỷ xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt luôn
Khẩu vị của cô ấy cũng tốt quá đi mất
" Lý ca, chuyện gì thế? Đánh nhau à?" Vương Đông vội vàng chạy lên, chỉ nhìn thấy mặt đất hỗn loạn Ta sờ sờ đồng hồ:" Đi thôi, giải quyết xong rồi."
" Thật sao? Vậy anh muốn nuôi Đường Tịch à?"
" Muốn nuôi nhưng mà không dám, cô ấy là vua của vạn quỷ rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com