Do Anh Bat Duoc Em T O P Krystal Chuyen Ver
“Cốc cốc cốc!”Tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức hai người trên giường. Ji Yong vò mái tóc rối bời, xuống giường, vừa mở cửa bỗng sững người.YunHo nhìn anh cởi trần, nắm đấm siết chặt, đẩy mạnh anh ra, anh ta sầm mặt bước nhanh vào bên trong, đến khi nhìn thấy Tae Yeon đang dùng tấm ga giường bọc lấy thân thể, trái tim anh ta hoàn toàn nguội lạnh.Anh ta dùng ánh mắt chất vấn cô: Tại sao lại làm như vậy, chỉ vì năm trăm triệu mà bán mình sao?Tae Yeon cũng dùng ánh mắt trả lời anh ta: Bán thì sao? Không bán thì sao? Chẳng liên quan gì tới anh hết!Soo Young đi theo vào, hai bàn tay nhỏ che miệng, kinh ngạc kêu lên. Ji Yong xoa xoa bụng và ngực bị đau, nói: “Anh cảnh sát, lại đến bắt người sao? Đã xin lệnh bắt chưa?”Soo Young nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Ji Yong : “Chính là anh, đồ lưu manh bỉ ổi dám ngủ với cô ấy.” Nói xong cô vươn tay về phía mặt Ji Yong .Ji Yong nghiêng đầu né tránh, nhíu mày, thản nhiên rống: “Tôi ngủ với vợ mình gây cản trở việc gì của các người sao!”“Vợ?” Soo Young không thể tin được nhìn về phía Tae Yeon , Tae Yeon thong dong bình tĩnh nói: “Anh ấy là bạn trai tớ!”Ji Yong phối hợp đặt mông ngồi xuống giường, cánh tay ôm vòng qua bả vai nhẵn mịn của cô, đón nhận ánh mắt đầy phẫn nộ của Yun Ho , nói: “Làm phiền anh cảnh sát, đưa cô gái này rẽ phải rồi đi thẳng, nhân tiện đóng cửa lại giùm.”Yun Ho kích động muốn vặn gãy cổ anh, ánh mắt như đao trừng trừng nhìn hai người. Soo Young thực sự sợ anh ta sẽ làm chuyện gì quá giới hạn, giật nhẹ tay áo anh ta, nói: “Đi thôi, Yun Ho .”Yun Ho gạt tay cô ra, giận dữ đùng đùng đi ra ngoài. Không cam lòng, không cam lòng, không cam lòng, anh ta không cam lòng. Hùng hục đi thẳng ra ngoài, đi tới trước xe cảnh sát bên ngoài khách sạn mới dừng lại.“Rầm!”Một nắm đấm cực mạnh nện xuống nắp động cơ xe, “Aaaa!!!!” Yun Ho hét to như để phát tiết hết những bực bội tích tụ trong lòng.Tiếng hét rất lớn, hận không thể xé toạc trời xanh.Trong khách sạn, lòng Tae Yeon chua xót, nước mắt âm thầm chảy vào trong, cô rời khỏi vòng tay Ji Yong , dịch người ra giữa giường, Ji Yong nhìn cô hồi lâu, đứng dậy cầm áo sơ mi bỏ đi…*Ji Yong nghìn tính vạn tính cũng không tính đến một con đường duy nhất của Soo Jung . Không ngờ Soo Jung sẽ vì Tae Yeon mà đua xe với Kris Wu , càng không ngờ Soo Jung lại thắng.Lúc hình ảnh chiếc xe phóng như bay tới vạch đích dưới chân núi hiện lên trên màn hình, giữa đám người bật lên một tiếng khóc cực lớn đến giật mình. Ji Yong dùng đầu ngón chân cũng có thể biết được tiếng khóc khiến người ta bực bội đó phát ra từ ai. Bước chân không thể kiểm soát được đi về phía phát ra tiếng khóc, đứng trước mặt người đang ngồi chồm hỗm dưới đất, anh gằn giọng: “Khóc cái gì, người thắng rồi, em nên vui mới phải!”“Không phải anh rất xem thường tôi, cảm thấy tôi chướng mắt sao, còn quan tâm đến tôi làm gì.” Trong lòng Tae Yeon vô cùng ngột ngạt, không phải vì điều gì khác, chính là vì anh nói xem thường cô!“Ai bảo em vì một chút tự tôn mà không đến nhờ tôi!”Tae Yeon nức nở, nước mắt lưng tròng nhìn Ji Yong , nói: “Tôi bần cùng cũng chỉ còn lại một chút tự tôn ấy, đồ nhẫn tâm, anh còn không biết xấu hổ muốn lấy hết sao?”Ji Yong nhìn cô, mãi không nói được lời nào.Anh đưa cô vẫn đang khóc sướt mướt về nhà Soo Jung , ba người quyết định uống chút rượu, anh xuống lầu mua đồ ăn, lúc quay về thì cô đã làm xong món trứng cuộn đơn giản kiểu Nhật, hương thơm nức mũi vờn quanh ngoài phòng khách.Trứng chiên vàng rộm bên trong cuộn một miếng thịt chân giò hun khói, nhìn rất ngon mắt, Ji Yong dối lòng hỏi: “Cái này có thể ăn được không?”“Trứng cuộn, chưa ăn bao giờ à?” Tae Yeon trợn mắt.“Đúng là oan gia.” Mặc kệ hai người họ, Soo Jung lấy tăm chọc một miếng trứng bỏ vào miệng, khen lấy khen để, “Hương vị rất được.”Trông có vẻ như ăn thật sự rất ngon!Ji Yong cũng bắt chước Soo Jung lấy tăm xiên, cắn một miếng, từ từ thưởng thức.“Này, thế nào?” Tae Yeon hỏi.“Được, thông qua.” Ji Yong bỏ nốt phần còn lại vào trong miệng, lại xiên thêm một miếng nữa.Ba người uống rượu, tán gẫu chuyện trên trời dưới biển, chẳng mấy chốc đã quá nửa đêm. Tửu lượng của Tae Yeon không cao nhưng cứ luôn cậy mạnh, nghe một câu nói một câu là lại uống rượu, người say đầu tiên chính là cô. Lúc bế cô vào phòng ngủ, cô gái ngốc nghếch bỗng nhiên kêu nóng rồi muốn cởi áo, những hình ảnh nóng bỏng ngày hôm đó xộc thẳng lên não, Ji Yong bỗng nhớ lại tình cảnh của cô khi gặp anh ở quán bar thành phố InChoen . Anh sợ tới mức vội vàng đặt cô xuống rồi đi ra cửa.Không phải anh sợ chăm sóc một con ma men uống say như chết, mà là, mà là, sợ sẽ nhìn thấy vẻ đẹp của cô, rồi sẽ suốt ngày không kìm lòng được mà nhớ tới cô. Nhưng mới đặt một chân ra ngoài cửa, cô bỗng gọi một cái tên khiến anh phát cáu.“Yun Ho …”Kim Tae Yeon , em thật không biết xấu hổ, người bế em về phòng, người bảo bọn cho vay nặng lãi thư thả vài ngày cho em là tôi Kwon Ji Yong , là tôi Ji Yong , không phải cmn Yun Ho .Đêm đó ở nhà Soo Jung , thứ mà Ji Yong khắc sâu trong trí nhớ nhất là món trứng cuộn của Tae Yeon , và cái tên mà cô gọi trong lúc say.Trứng cuộn rất ngon, tên rất đáng giận.Rượu chưa thấm vào đâu, anh nằm trên ghế sô-pha trằn trọc, không hiểu sao sau khi nghe cái tên Yun Ho này, lòng anh rất hỗn loạn.Anh ghét hắn vì hắn vô lễ khiêu khích anh, hay là vì nhóc con kia yêu hắn.…Lúc nhận được điện thoại của Seung Hyun , Ji Yong đang ở sân bay, Seung Hyun nói: “Tae Yeon phải về thành phố InChoen trả lại tiền vay nặng lãi.”“Ừ.” Ji Yong cúi đầu nhìn tấm vé máy bay đi Hồng Kông, nói: “Liên quan gì tới tôi?”“Không liên quan gì tới cậu, nhưng người mà cậu gọi rất thân mật – Jung Jung lo lắng cho cô ấy.”Ji Yong có ngốc cũng đoán được tên Seung Hyun này đang ghen, khóe miệng anh nhếch lên, hàm răng trắng sáng lộ ra, anh nói: “Này, tôi bảo, có phải cậu thích cái tên để gọi cún đó không, hay là đã thích cô gái nghiện ăn dâu đó rồi. Bạn yêu à, nếu cậu dám thừa nhận thích cô ấy, bây giờ tôi lập tức bay tới thành phố InChoen ngay lập tức .”Seung Hyun hơi ngượng ngùng, “Đừng nói nhảm nữa, bay tới InChoen đi!”“Cậu không nói, tôi sẽ không đi! Dù sao nhóc con đó cũng chẳng liên quan gì tới tôi.” Ji Yong nói những lời trái với lòng mình, thật ra trong lòng anh đang rất nhớ Tae Yeon .Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng gọi vô ích của Seung Hyun : “Kwon , Ji , Yong .”“Đây!” Tâm tình của Ji Yong có thể nói là đang rất tốt.“Đúng là tôi thích cái tên gọi cún đó và thích cả cô gái nghiện ăn dâu kia đấy.” Seung Hyun mất kiên nhẫn nói: “Được chưa, đi InChoen mau!”“Được rồi! Bạn yêu, nhóc con đó cứ yên tâm giao cho tôi!”…Tae Yeon vừa ra khỏi nhà ga đã trông thấy Ji Yong ngồi trên mui chiếc BMW [1] màu đen, vẫn cứ nhìn cô một cách bình tĩnh như thế. Một chút mừng thầm, không biết từ bao giờ, người đàn ông luôn bị cô xem thường đã chiếm cứ một góc nhỏ trong lòng cô, khiến cô không thể lơ là.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com