[đnhp] hogwarts boys x reader | shortfic
[ headcanon ABO] pov: kỳ phát tình
[ Tom Riddle ]Là một alpha trội, Tom Riddle không khó để phát hiện được mùi pheromone đang lan khắp căn phòng. Gã rõ ràng đang kìm chế hết sức để không động tới em, còn em thì cứ cuộn tròn người lại trong chăn, thỉnh thoảng lại phát ra những âm thanh rên rỉ khe khẽ. Thật khó để giữ được tỉnh táo trong thời kỳ này, nhất là bên cạnh em có một tên người yêu đẹp trai tuyệt vời.Nhưng Tom Riddle không nghĩ thế. Gã không thích cái cách em gạt gã ra khỏi cái thời kỳ động tình của mình. Hoặc chính gã cũng không giữ nổi tỉnh táo khi cái mùi pheromone cứ lảng vảng quanh khứu giác. Lật tấm chăn đang phủ lên con bé, Tom phát hiện em mồ hôi đầm đìa, cả người nóng ran như sốt . Em thậm chí còn không tỏ ra ngại ngùng khi Tom trông thấy cái áo ngủ đã bị em vén cao lên đến tận ngực, tự vân vê hai đầu nhũ đến cương cứng. "Có tao ở đây mà, việc gì em phải tự làm khổ mình vậy?"
[ Draco Malfoy ]"Em đang sốt, tao không động vào em được"Draco cố gắng tránh xa em một chút, dù cái mũi thính của anh cũng đang muốn chết ngạt trong cái mùi pheromone nồng nặc. Anh chỉ dám đưa cho em một tô súp gà, và ly nước ép táo. "Em ăn đi, rồi uống mấy viên thuốc kia vào. Có cả thuốc kiềm chế, em... em tự uống nhé. Tao ở ngoài cửa phòng, có gì thì gọi tao"Draco không phải gã tồi, anh loạng choạng đi ra khỏi phòng, cố gắng gạt cái đầu óc mụ mị sang một bên. Nếu anh là một tên mất nhân tính, thì đã không buồn bận tâm đến chuyện em đang bị sốt mà đè em ra làm một trận rồi. Draco cứ ngồi bên ngoài phòng, mấy chai nước đem theo bên người cũng đã bị uống gần hết, hoặc bị chính anh đổ lên đầu để bản thân tỉnh táo lại. Nhưng em chẳng có tâm trạng nào mà ăn uống, em cứ rên rỉ rồi lại ưỡn mình quanh giường, khó nhọc lăn qua lăn lại. Cái cảm giác rạo rực, lại bị cơn sốt hành hạ, đến người yêu cũng không dám gần em, khiến em tủi thân muốn bật khóc.
Em cố gắng ngồi dậy, hất đổ chồng sách đặt trên cái hộc tủ đầu giường, tạo ra âm thanh đủ lớn để tác động được đến Draco đang ở ngoài kia. Và quả nhiên là anh lập tức mở cửa xông vào."Cứu...em..."Trông em khổ sở biết bao. Nhưng Draco thì cũng chẳng khá khẩm hơn em là mấy, anh cố gắng hết mức để không hóa thú ngay bây giờ. Cổ họng anh khát khô, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Đỡ em ngồi lại ngay ngắn, Draco đưa bát súp gà tới cho em. Mười đầu ngón tay em cứ bấu chặt lấy cánh tay anh, rên rỉ những câu ú ớ vô nghĩa. Nếu em nhỏ đã muốn anh đến thế, anh cũng không có ý định làm người tốt nữa."Em ăn hết chỗ này, rồi uống thuốc, chừa viên kiềm chế kia ra. Em đang sốt, tao sẽ không đi vào trong"
[ Harry Potter ]"Né tránh làm gì. Tao biết em đang khó chịu"Harry kéo em vào trong lòng. Em đã tránh mặt anh cả ngày hôm nay, cứ thấy bóng anh từ xa là em đã vội né như né tà. Nhưng với trực giác của mình, Harry biết em có chuyện. Dù cho em đã uống thuốc kiềm chế, và xịt lên người đủ thứ mùi nước hoa kì quặc để át đi hương pheromone của bản thân, Harry vẫn có thể ngửi ra được. Trước đây khi yêu Ginny Weasley, anh chẳng có được cái cảm giác săn đuổi tình thú này, vì bản thân Ginny cũng là một Alpha trội. "Nói, em né tao để đi gạ gẫm thằng nào?"Harry bắt đầu vân vê hai núm nhỏ đang trồi lên sau lớp áo sơ mi mỏng dính, thỏa mãn nhìn gương mặt em đang méo xệch đi vì khổ sở. Em uốn éo thân mình, cứ vậy mà vô tình ma sát với cự vật cộm lên trong quần âu của Harry Potter."Không...không có ai cả..."Harry vui vẻ nhìn em đang dần mất kiểm soát mà chủ động vòng tay ôm lấy cổ anh, hai mắt đê mê phủ một tầng sương mỏng như sắp khóc. Em nhỏ trao từng cái hôn ấm nóng vụng về lên vành tai người yêu, mọi sự cố gắng kiềm chế cả ngày hôm nay của em đã bị từng cái chạm của Harry đạp đổ."Tao biết là em không có ai ngoài tao mà"
[ Cedric Diggory ]Em quay qua dỗi anh, vì anh đã đóng vai người tốt trong cái ngày em đến kỳ phát tình. Theo suy nghĩ của Cedric, omega đến kỳ phát tình cũng như một người bình thường bị chuốc thuốc kích dục, hay một phù hít phải tình dược. Họ hoàn toàn không tỉnh táo, không có khả năng chống cự. Nếu còn tiến đến, e rằng sẽ thành loại cầm thú. Và Cedric không muốn em nhỏ ghét anh chỉ vì trong một vài phút bốc đồng mà đã không kiềm chế được dục vọng.Nhưng khác với cái đầu đơn thuần của Cedric, giờ em lại giận anh vì đã không làm gì cả."Không thể tin được là em lại giận anh vì chuyện đó đấy?"Cedric bám riết lấy em cả ngày, nhưng em thì cứ lảng đi. Em cứ ngồi ôm lấy con gấu bông to gần bằng một con người, vùi mặt vào đó mà không chịu nói chuyện gì cả. Em nhỏ cứ giận như vậy khiến anh cũng chẳng có tâm trạng đâu mà làm việc khác nữa."Đáng ra em phải vui vì anh là một người giỏi kiềm chế chứ? Nhỡ đâu sau này có một omega khác cũng có ý định quyến rũ anh thì sao, em phải khen anh mới đúng chứ?"Chọc đúng chỗ tức, em bật dậy, ném cái gối đập trúng người Cedric. "Anh còn lôi người khác vào nữa à? Người khác là ai? Hay anh chán tôi rồi chứ gì?"Cedric nhặt cái gối lên, vui vẻ tiến đến bên giường."Chà, anh đã không được nghe giọng của em cả ngày nay đấy"Em hậm hực ngồi sát vào một bên mép giường, ngoảnh mặt đi khi bàn tay anh khẽ lướt qua trên má em. Hôm qua em khổ sở biết bao nhiêu, thì anh lại bỏ mặc em. Giờ thì em chẳng còn hứng thú với mấy hành động gạ gẫm của anh nữa."Lần sau anh không đóng vai người tốt nữa, lúc đấy đừng có trách anh""Còn hôm nay thì sao? Anh có muốn làm người tốt không?"Giọng em nửa đùa nửa thật, Cedric lập tức bật cười. Nhưng nghĩ theo một hướng tích cực, Cedric thấy yên tâm vì em chỉ để lộ bộ dạng hứng tình ấy cho mình anh thấy. Nếu nó lọt vào mắt thằng khác, không biết chừng chúng sẽ không tài nào bình tĩnh nổi."Cái này tùy em, anh nghe theo em. Anh nghe theo em thì sẽ không bị em giận nữa, phải không?"
[ Oliver Wood ]Oliver Wood sẽ không bỏ qua cơ hội này.Là một người tập thể thao thường xuyên, anh đương nhiên cũng có nhu cầu cao hơn bình thường. Chẳng có mấy lần em chủ động tìm đến anh, hầu hết đều là anh ngỏ lời. Vậy nên Wood rất mong chờ ngày phát tình của em, vì chỉ có hôm ấy anh mới cảm thấy bản thân không phải kẻ đòi hỏi, mà giống một người ban phước hơn.Wood đã cho giải tán buổi tập quidditch ngày hôm nay, để anh có thời gian ở bên chăm sóc em nhỏ. Vừa trông thấy anh, em đã vội lao tới, quàng vai bá cổ anh, nhón gót trao từng cái hôn vụng về lên đôi môi khô khốc của người yêu. Em còn chủ động mặc một bộ váy lụa trong suốt, nhìn xuyên thấu được cả nội y, đảm bảo chẳng có thằng đàn ông nào chê được cả."Em...khó...chịu...""Anh biết. Nhưng anh vừa từ bên ngoài về, người anh vẫn còn bụi lắm"Oliver đẩy em ra. Đương nhiên không phải anh chán em, chỉ vì anh muốn trải nghiệm cảm giác được người yêu chủ động níu kéo. Và quả nhiên em nắm lấy cổ tay anh, lê từng bước chân nặng nề bám theo người yêu vào trong nhà tắm. Một suy nghĩ mới mẻ vụt qua đầu Oliver Wood. Anh dừng lại, miết nhẹ làn da đang nóng rực vì hứng tình của em, từ từ kéo hai dây váy ngủ xuống. "Tắm chung không?"Nghe hay đấy, chúng ta chưa làm chuyện đó trong phòng tắm bao giờ cả.
[ Theodore Nott ]"Tập trung vào. Em cứ nhìn đi đâu ấy, nhìn tao đây này"Cái mùi pheromone của em đã kéo anh tới một hành lang vắng, và Theodore bắt gặp con bé đang cuộn tròn người trong một góc tường mà thở hổn hển. Tạm ném cái lý do tại sao em lại ở đây vào giờ này, Theodore quyết tâm đóng vai một alpha tốt bụng, giúp em giải tỏa cơn hứng tình đang từng giây phút thiêu rụi thân xác.
Theodore hôm nay có một cuộc ân ái nhàn hạ hơn mọi cuộc ân ái khác, ít nhất là tới giờ phút này. Vì em hoàn toàn chủ động, anh chẳng phải làm gì cả, chỉ việc nằm yên và hưởng thụ sự chăm sóc tận tình từ người anh yêu, tuy nó vẫn còn cực kỳ non nớt và vụng về, và Theodore dám chắc đây là lần đầu của em.Em chẳng dám ngồi sâu xuống. Tuy tâm trí đã hầu như bị dục vọng che mờ, nhưng chút tỉnh táo cuối cùng vẫn đang nhắc nhở em rằng: em đang làm tình với một alpha lạ hoắc. Từng cú nhấp do em chủ động đều chỉ bao trọn được một nửa của anh, và điều ấy khiến Theodore không vừa ý cho lắm."Sâu nữa vào, em sợ cái gì?"Nott ngồi dậy, và cái động tác ấy vô tình khiến bên trong em bao trọn lấy cự vật của anh. Thiếu nữ đau đến tỉnh người, thật sự hét lên một tiếng."Sợ tao đánh dấu em à?" Đến cuối cùng thì Theodore vẫn phải nắm thế chủ động. Mang theo cả sự ghen tuông, cả sự khát tình mà chưa được thỏa mãn, Nott đều đem vào từng cú thúc mạnh bạo dưới thân, khiến thiếu nữ thực sự rơi vào mụ mị."Nói, hay em muốn bị thằng khác đánh dấu?"Nếu bị đánh dấu, omega đó sẽ nhớ mùi, và sau này không thể rời xa alpha ấy được nữa. Và đó là điều Nott muốn. Anh thích con bé đến thế, không thể nào để em rơi vào tay một tên alpha khác.
[ Weasley twins ]Nếu không phải vì bị phạt vì mấy trò nghịch ngợm, cặp song sinh nhà Weasley có lẽ đã ở trong phòng ngủ một giấc ngon lành. Hơn nữa, mấy trò nghịch ngợm đều nhắm vào tụi Slytherin, em không may dính vào một trong những trò đùa nhảm nhí của họ. Một trận cãi vã nổ ra, giờ thì cả ba đang ngồi chép kiểm điểm trong văn phòng cụ Dumbledore.Nhưng nay là ngày tới kỳ phát tình, em thậm chí còn không cầm nổi bút viết. Mặc cho em đã uống thuốc kiềm chế, nhưng cả người vẫn cứ run lên bần bật, đến nỗi em chẳng cầm nổi bút viết. Sợ mùi pheromone của mình sẽ tác động đến cặp song sinh nhà Weasley, em thậm chí đã tạo ra một bùa chắn để tự bảo vệ mình. Em là một Slytherin, em không thể để bị phát hiện rằng bản thân là một omega, đã thế còn là trước mặt một đám Gryffindor.Nhưng Fred đã trông thấy sắc mặt kì lạ của em, định đưa tay ra vỗ vai một cái, liền bị bùa chú đánh bật lại.Em cố gắng viết vội tờ kiểm điểm, nộp cho giáo sư Dumbledore rồi nhanh chóng lủi đi. Ra khỏi văn phòng, em ngay lập tức bỏ bùa chắn. Fred và George nhận thấy bộ dạng em không bình thường, cũng viết vội cho xong và rời đi. Cặp song sinh sợ trò đùa hồi chiều của mình đã khiến cô gái bị ảnh hưởng sức khỏe, nếu vậy thì họ sẽ không thể nào yên tâm nổi. Nhưng trong hành lang tối om, giờ chỉ còn hương pheromone thơm ngọt thoang thoảng. Lại thêm cả trực giác của alpha, tất cả đồng thời lôi kéo hai anh em vô thức tiến về phía trước. George đọc thần chú Lumos, và ánh sáng le lói đủ khiến cả hai nhận ra cô gái đang ngồi thở hổn hển ở góc tường. "Một Slytherin mà lại là omega"Đến cuối cùng vẫn bị phát hiện.Nhưng giờ em chẳng còn đủ tỉnh táo để mà quan tâm đến cái định kiến dở hơi ấy nữa. Em bấu vào gấu quần George, phát ra những âm thanh thều thào khát tình, và dụi mặt vào cọ cọ như mèo con."Chỉ cầu xin có một người thôi à? Còn tôi thì sao?"Fred buông một câu bông đùa, bởi anh biết em chẳng còn tâm trí đâu mà phân biệt nổi ai với ai nữa. "Một lần, nhé?"George quay sang huých vai anh trai. Nhưng cú huých cũng bằng thừa, bởi Fred cũng chẳng có ý định rời đi tay không.
lần đầu viết ABO còn ngáo chó, ae cứ chửi. tôi xin nhận, cảm ơn ae
[ Draco Malfoy ]"Em đang sốt, tao không động vào em được"Draco cố gắng tránh xa em một chút, dù cái mũi thính của anh cũng đang muốn chết ngạt trong cái mùi pheromone nồng nặc. Anh chỉ dám đưa cho em một tô súp gà, và ly nước ép táo. "Em ăn đi, rồi uống mấy viên thuốc kia vào. Có cả thuốc kiềm chế, em... em tự uống nhé. Tao ở ngoài cửa phòng, có gì thì gọi tao"Draco không phải gã tồi, anh loạng choạng đi ra khỏi phòng, cố gắng gạt cái đầu óc mụ mị sang một bên. Nếu anh là một tên mất nhân tính, thì đã không buồn bận tâm đến chuyện em đang bị sốt mà đè em ra làm một trận rồi. Draco cứ ngồi bên ngoài phòng, mấy chai nước đem theo bên người cũng đã bị uống gần hết, hoặc bị chính anh đổ lên đầu để bản thân tỉnh táo lại. Nhưng em chẳng có tâm trạng nào mà ăn uống, em cứ rên rỉ rồi lại ưỡn mình quanh giường, khó nhọc lăn qua lăn lại. Cái cảm giác rạo rực, lại bị cơn sốt hành hạ, đến người yêu cũng không dám gần em, khiến em tủi thân muốn bật khóc.
Em cố gắng ngồi dậy, hất đổ chồng sách đặt trên cái hộc tủ đầu giường, tạo ra âm thanh đủ lớn để tác động được đến Draco đang ở ngoài kia. Và quả nhiên là anh lập tức mở cửa xông vào."Cứu...em..."Trông em khổ sở biết bao. Nhưng Draco thì cũng chẳng khá khẩm hơn em là mấy, anh cố gắng hết mức để không hóa thú ngay bây giờ. Cổ họng anh khát khô, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Đỡ em ngồi lại ngay ngắn, Draco đưa bát súp gà tới cho em. Mười đầu ngón tay em cứ bấu chặt lấy cánh tay anh, rên rỉ những câu ú ớ vô nghĩa. Nếu em nhỏ đã muốn anh đến thế, anh cũng không có ý định làm người tốt nữa."Em ăn hết chỗ này, rồi uống thuốc, chừa viên kiềm chế kia ra. Em đang sốt, tao sẽ không đi vào trong"
[ Harry Potter ]"Né tránh làm gì. Tao biết em đang khó chịu"Harry kéo em vào trong lòng. Em đã tránh mặt anh cả ngày hôm nay, cứ thấy bóng anh từ xa là em đã vội né như né tà. Nhưng với trực giác của mình, Harry biết em có chuyện. Dù cho em đã uống thuốc kiềm chế, và xịt lên người đủ thứ mùi nước hoa kì quặc để át đi hương pheromone của bản thân, Harry vẫn có thể ngửi ra được. Trước đây khi yêu Ginny Weasley, anh chẳng có được cái cảm giác săn đuổi tình thú này, vì bản thân Ginny cũng là một Alpha trội. "Nói, em né tao để đi gạ gẫm thằng nào?"Harry bắt đầu vân vê hai núm nhỏ đang trồi lên sau lớp áo sơ mi mỏng dính, thỏa mãn nhìn gương mặt em đang méo xệch đi vì khổ sở. Em uốn éo thân mình, cứ vậy mà vô tình ma sát với cự vật cộm lên trong quần âu của Harry Potter."Không...không có ai cả..."Harry vui vẻ nhìn em đang dần mất kiểm soát mà chủ động vòng tay ôm lấy cổ anh, hai mắt đê mê phủ một tầng sương mỏng như sắp khóc. Em nhỏ trao từng cái hôn ấm nóng vụng về lên vành tai người yêu, mọi sự cố gắng kiềm chế cả ngày hôm nay của em đã bị từng cái chạm của Harry đạp đổ."Tao biết là em không có ai ngoài tao mà"
[ Cedric Diggory ]Em quay qua dỗi anh, vì anh đã đóng vai người tốt trong cái ngày em đến kỳ phát tình. Theo suy nghĩ của Cedric, omega đến kỳ phát tình cũng như một người bình thường bị chuốc thuốc kích dục, hay một phù hít phải tình dược. Họ hoàn toàn không tỉnh táo, không có khả năng chống cự. Nếu còn tiến đến, e rằng sẽ thành loại cầm thú. Và Cedric không muốn em nhỏ ghét anh chỉ vì trong một vài phút bốc đồng mà đã không kiềm chế được dục vọng.Nhưng khác với cái đầu đơn thuần của Cedric, giờ em lại giận anh vì đã không làm gì cả."Không thể tin được là em lại giận anh vì chuyện đó đấy?"Cedric bám riết lấy em cả ngày, nhưng em thì cứ lảng đi. Em cứ ngồi ôm lấy con gấu bông to gần bằng một con người, vùi mặt vào đó mà không chịu nói chuyện gì cả. Em nhỏ cứ giận như vậy khiến anh cũng chẳng có tâm trạng đâu mà làm việc khác nữa."Đáng ra em phải vui vì anh là một người giỏi kiềm chế chứ? Nhỡ đâu sau này có một omega khác cũng có ý định quyến rũ anh thì sao, em phải khen anh mới đúng chứ?"Chọc đúng chỗ tức, em bật dậy, ném cái gối đập trúng người Cedric. "Anh còn lôi người khác vào nữa à? Người khác là ai? Hay anh chán tôi rồi chứ gì?"Cedric nhặt cái gối lên, vui vẻ tiến đến bên giường."Chà, anh đã không được nghe giọng của em cả ngày nay đấy"Em hậm hực ngồi sát vào một bên mép giường, ngoảnh mặt đi khi bàn tay anh khẽ lướt qua trên má em. Hôm qua em khổ sở biết bao nhiêu, thì anh lại bỏ mặc em. Giờ thì em chẳng còn hứng thú với mấy hành động gạ gẫm của anh nữa."Lần sau anh không đóng vai người tốt nữa, lúc đấy đừng có trách anh""Còn hôm nay thì sao? Anh có muốn làm người tốt không?"Giọng em nửa đùa nửa thật, Cedric lập tức bật cười. Nhưng nghĩ theo một hướng tích cực, Cedric thấy yên tâm vì em chỉ để lộ bộ dạng hứng tình ấy cho mình anh thấy. Nếu nó lọt vào mắt thằng khác, không biết chừng chúng sẽ không tài nào bình tĩnh nổi."Cái này tùy em, anh nghe theo em. Anh nghe theo em thì sẽ không bị em giận nữa, phải không?"
[ Oliver Wood ]Oliver Wood sẽ không bỏ qua cơ hội này.Là một người tập thể thao thường xuyên, anh đương nhiên cũng có nhu cầu cao hơn bình thường. Chẳng có mấy lần em chủ động tìm đến anh, hầu hết đều là anh ngỏ lời. Vậy nên Wood rất mong chờ ngày phát tình của em, vì chỉ có hôm ấy anh mới cảm thấy bản thân không phải kẻ đòi hỏi, mà giống một người ban phước hơn.Wood đã cho giải tán buổi tập quidditch ngày hôm nay, để anh có thời gian ở bên chăm sóc em nhỏ. Vừa trông thấy anh, em đã vội lao tới, quàng vai bá cổ anh, nhón gót trao từng cái hôn vụng về lên đôi môi khô khốc của người yêu. Em còn chủ động mặc một bộ váy lụa trong suốt, nhìn xuyên thấu được cả nội y, đảm bảo chẳng có thằng đàn ông nào chê được cả."Em...khó...chịu...""Anh biết. Nhưng anh vừa từ bên ngoài về, người anh vẫn còn bụi lắm"Oliver đẩy em ra. Đương nhiên không phải anh chán em, chỉ vì anh muốn trải nghiệm cảm giác được người yêu chủ động níu kéo. Và quả nhiên em nắm lấy cổ tay anh, lê từng bước chân nặng nề bám theo người yêu vào trong nhà tắm. Một suy nghĩ mới mẻ vụt qua đầu Oliver Wood. Anh dừng lại, miết nhẹ làn da đang nóng rực vì hứng tình của em, từ từ kéo hai dây váy ngủ xuống. "Tắm chung không?"Nghe hay đấy, chúng ta chưa làm chuyện đó trong phòng tắm bao giờ cả.
[ Theodore Nott ]"Tập trung vào. Em cứ nhìn đi đâu ấy, nhìn tao đây này"Cái mùi pheromone của em đã kéo anh tới một hành lang vắng, và Theodore bắt gặp con bé đang cuộn tròn người trong một góc tường mà thở hổn hển. Tạm ném cái lý do tại sao em lại ở đây vào giờ này, Theodore quyết tâm đóng vai một alpha tốt bụng, giúp em giải tỏa cơn hứng tình đang từng giây phút thiêu rụi thân xác.
Theodore hôm nay có một cuộc ân ái nhàn hạ hơn mọi cuộc ân ái khác, ít nhất là tới giờ phút này. Vì em hoàn toàn chủ động, anh chẳng phải làm gì cả, chỉ việc nằm yên và hưởng thụ sự chăm sóc tận tình từ người anh yêu, tuy nó vẫn còn cực kỳ non nớt và vụng về, và Theodore dám chắc đây là lần đầu của em.Em chẳng dám ngồi sâu xuống. Tuy tâm trí đã hầu như bị dục vọng che mờ, nhưng chút tỉnh táo cuối cùng vẫn đang nhắc nhở em rằng: em đang làm tình với một alpha lạ hoắc. Từng cú nhấp do em chủ động đều chỉ bao trọn được một nửa của anh, và điều ấy khiến Theodore không vừa ý cho lắm."Sâu nữa vào, em sợ cái gì?"Nott ngồi dậy, và cái động tác ấy vô tình khiến bên trong em bao trọn lấy cự vật của anh. Thiếu nữ đau đến tỉnh người, thật sự hét lên một tiếng."Sợ tao đánh dấu em à?" Đến cuối cùng thì Theodore vẫn phải nắm thế chủ động. Mang theo cả sự ghen tuông, cả sự khát tình mà chưa được thỏa mãn, Nott đều đem vào từng cú thúc mạnh bạo dưới thân, khiến thiếu nữ thực sự rơi vào mụ mị."Nói, hay em muốn bị thằng khác đánh dấu?"Nếu bị đánh dấu, omega đó sẽ nhớ mùi, và sau này không thể rời xa alpha ấy được nữa. Và đó là điều Nott muốn. Anh thích con bé đến thế, không thể nào để em rơi vào tay một tên alpha khác.
[ Weasley twins ]Nếu không phải vì bị phạt vì mấy trò nghịch ngợm, cặp song sinh nhà Weasley có lẽ đã ở trong phòng ngủ một giấc ngon lành. Hơn nữa, mấy trò nghịch ngợm đều nhắm vào tụi Slytherin, em không may dính vào một trong những trò đùa nhảm nhí của họ. Một trận cãi vã nổ ra, giờ thì cả ba đang ngồi chép kiểm điểm trong văn phòng cụ Dumbledore.Nhưng nay là ngày tới kỳ phát tình, em thậm chí còn không cầm nổi bút viết. Mặc cho em đã uống thuốc kiềm chế, nhưng cả người vẫn cứ run lên bần bật, đến nỗi em chẳng cầm nổi bút viết. Sợ mùi pheromone của mình sẽ tác động đến cặp song sinh nhà Weasley, em thậm chí đã tạo ra một bùa chắn để tự bảo vệ mình. Em là một Slytherin, em không thể để bị phát hiện rằng bản thân là một omega, đã thế còn là trước mặt một đám Gryffindor.Nhưng Fred đã trông thấy sắc mặt kì lạ của em, định đưa tay ra vỗ vai một cái, liền bị bùa chú đánh bật lại.Em cố gắng viết vội tờ kiểm điểm, nộp cho giáo sư Dumbledore rồi nhanh chóng lủi đi. Ra khỏi văn phòng, em ngay lập tức bỏ bùa chắn. Fred và George nhận thấy bộ dạng em không bình thường, cũng viết vội cho xong và rời đi. Cặp song sinh sợ trò đùa hồi chiều của mình đã khiến cô gái bị ảnh hưởng sức khỏe, nếu vậy thì họ sẽ không thể nào yên tâm nổi. Nhưng trong hành lang tối om, giờ chỉ còn hương pheromone thơm ngọt thoang thoảng. Lại thêm cả trực giác của alpha, tất cả đồng thời lôi kéo hai anh em vô thức tiến về phía trước. George đọc thần chú Lumos, và ánh sáng le lói đủ khiến cả hai nhận ra cô gái đang ngồi thở hổn hển ở góc tường. "Một Slytherin mà lại là omega"Đến cuối cùng vẫn bị phát hiện.Nhưng giờ em chẳng còn đủ tỉnh táo để mà quan tâm đến cái định kiến dở hơi ấy nữa. Em bấu vào gấu quần George, phát ra những âm thanh thều thào khát tình, và dụi mặt vào cọ cọ như mèo con."Chỉ cầu xin có một người thôi à? Còn tôi thì sao?"Fred buông một câu bông đùa, bởi anh biết em chẳng còn tâm trí đâu mà phân biệt nổi ai với ai nữa. "Một lần, nhé?"George quay sang huých vai anh trai. Nhưng cú huých cũng bằng thừa, bởi Fred cũng chẳng có ý định rời đi tay không.
lần đầu viết ABO còn ngáo chó, ae cứ chửi. tôi xin nhận, cảm ơn ae
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com