TruyenHHH.com

[Đn Tokyo revengers] Smile

Chương 17

pinkutea

Cách đó không lâu, em được nhà trường gửi đồng phục về. Nó được chia làm 4 loại. Đồng phục hè, đồng phục mùa đông, đồng phục thể dục và đồng phục mặc trong những ngày trọng đại.

Đồng phục hè và đông khá giống nhau, chỉ là về đông thì sẽ có thêm một cái áo khoắc dày.

(Hè. Đối với loại đồng phục này thì tôi lấy ý tưởng từ các loại váy Jk.)

*Ảnh lên đây sẽ bị vỡ, mờ lắm luôn ý.

(Đông. Thật ra thì tôi định lấy đồ đông theo phong cách đồng phục thám tử Anh quốc cơ, tại nó đẹp mê hồn, nhưng thôi, ngẫm lại vẫn là JK tốt hơn (´༎ຶ▽༎ຶ')

(Đồng phục thể dục thì tôi không biết nên như thế nào nên là lấy nguyên mẫu bộ này luôn. Bộ này thì anime học đường nào hầu hết cũng xuất hiện nhỉ )

Mỗi bộ thì trường lại cung cấp 1 số lượng khác nhau, hè đông 4 bộ, thể dục 2. Tất nhiên, hoàn toàn free ( ͡° ͜ʖ ͡°). Chất lượng may thì phải nói là đỉnh của đỉnh. Quả là trường quốc tế có khác. Aiko cảm thấy vui khi không từ chối cái học bổng vài triệu yên của mình( 4 triệu yên nhật = khoảng hơn 800 triệu Việt Nam đồng.)

Thời gian đến ngày nhập học cũng chẳng còn bao xa. Chỉ 1/4 tới thôi em đã lên sơ trung rồi. Nghĩ thôi em đã cảm thấy choáng váng cả người. Học phổ thông Aiko có thể tiếp thu nhanh đấy nhưng mà học đẳng cấp cao thế này em hơi e ngại. Thôi thì được đến đâu thì đến. Năm nay không giành được học bổng năm sau thì về học chung với Chifuyu-nii cũng tốt.

Hôm nay đã là 20/3 rồi, em cùng với Chifuyu đã ở đây được hơn 1 tuần. Cũng dần thân thiện với hàng xóm hơn. Nhưng vui nhất có lẽ là cô bạn mĩ nhân ở phòng 204 đang cực kì thân thiết với em. Đúng hơn là những lúc Chifuyu đi vắng thì đó là nơi tạm trú của em. Cô bạn này thân thiện lắm, mà cổ còn ở một mình nữa cơ. Đặc biệt, đương kim tiểu thư của một tập đoàn có tiếng và đang sống tự lập. Chà, ước gì em có thể ôm chân cô ấy và kêu hai tiếng "Phú bà" nhỉ. Sắp tới cổ còn chung trường với em cơ, chung lớp thì chưa ai biết được. Tên cổ là Suzuki Nakano.

Cô ấy biết được hoàn cảnh của em nên cũng giúp đỡ nhiều để em vào trường khỏi bỡ ngỡ. Cô ấy nói: "Thật ra thì kiến thức ở trường đấy không nhiều, trường khuyến khích các năng khiếu về thể dục thể thao và hoạt động ngoại khóa nhiều hơn các trường phổ thông. Đặc biệt, nếu em là thành viên hội học sinh thì được miễn phí hết tất tần tật mọi khoản trong trường. Và có vô số ưu đãi khác nữa."

Nghe thật tuyệt nhỉ, nhưng em không có hứng thú mấy. Nếu là các hoạt động năng khiếu chắc em là võ thuật nhỉ. Nếu có phòng thực hành nghiên cứu và chế tạo độc dược càng tốt. Em rất có hứng thú với chuyên ngành hơn tất tần tật mọi thứ. Nakano nói về điều kiện tham gia hoặc trở thành chủ tịch hội học sinh nữa, mặc dù em đã nói rằng không hứng thú.

1. Có một chỗ đứng trong trường.
2. Mang về cho trường ít nhất là 5 giải thưởng về năng khiếu.
3. Có phiếu bầu cao nhất trong cuộc bầu cử. Đối với những người có số phiếu sát nhau sẽ là thành viên của hội.

Nghe thì cũng có vẻ đơn giản đấy nhưng cái khó nhất là cái điều kiện thứ nhất kìa. Có chỗ đứng trong trường ư. Xin lỗi, một thứ vô danh tiểu tốt như em không có cửa.

Tán gẫu xong thì cũng đã đến lúc chiều tối, tiếc nuối tạm biệt Nakano-san để về nhà nấu cơm tối. Ngày nhập học cổ sẽ đưa em đi. Hi vọng ở đó không có vài thành phần ngu học. Hi vọng là vậy.

Suzuki Nakano: ôi bạn ơi, đấy là bạn chưa gặp mấy đứa cạy quyền cạy tiền đấy ( ͡° ͜ʖ ͡°)
__________________
Tôi muốn buff cho con gái, nhưng mà sợ buff quá tay lại làm hỏng chất lượng chuyện (⌇ຶД⌇ຶ)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com