TruyenHHH.com

Dn Tokyo Revengers Nu Quy

Note: như chương trước ( lười quá không muốn gõ lại (. ❛ ᴗ ❛.) )

+++++++++++++

Tụ Nghiệp: Chào mừng tất cả mọi người đã quay trở lại với chương trình của chúng tôi. Người dẫn chương trình vẫn là tôi- MC Tụ Nghiệp thân yêu của quý vị.

" Bép bép bép"

Tụ Nghiệp: Xin cảm ơn sự yêu quý của mọi người. Và sau đây chúng tôi xin tiếp nối số đặc biệt mang tên Bonten và your choice - một kì vô cùng đặc biệt dành cho dịp lễ Giáng Sinh mặc dù bản thân tôi không theo đạo nhưng ông đạo diễn bảo làm kì này hút vote hút fan nên bảo tôi làm. Vậy nên kì này mà không được khán giả đón chờ và yêu thích là tôi bem ông đạo diễn ngay và luôn.

Đạo diễn: Thứ độc ác ra tay với cả người bệnh! Khụ...khụ!

Phó đạo diễn: Đạo diễn từ từ thôi đừng kích động. Hít oxi đi. Hít... Hít.

Đạo diễn: C-Chưa... mở ... v-van...

Phó đạo diễn: Ơ tôi quên chưa mở à? Thế từ nãy tới giờ ông hít CO2 ông thở ra như thế có bị độc không? Cảm thấy khó thở hoa mắt chóng mặt không?

Tụ Nghiệp: Hảo phó đạo diễn. Thật nghi ngờ bà cố tình làm vậy để ông đạo diễn nghẻo. Khụ khụ đừng nhìn tôi cười đáng sợ như thế không tối tôi gặp ác mộng mất, cứ coi như tôi chưa nói gì đi.

Tụ Nghiệp: Vâng xin lỗi mọi người tôi lại mải hóng hớt quên nhiệm vụ. Lời đầu tiên thì tôi xin cảm ơn 53 khán giả đã tham gia bình chọn cho chương trình kì này. Sau khoảng thời gian 24 tiếng có hơn để chờ đợi và tổng kết bình chọn thì tôi xin công bố quán quân của cuộc bình chọn chính là... là... Mà thôi để tôi đưa bảng tổng kết lên đi cho nó rõ ràng.

Haitani Ran : 19 phiếu
Sanzu Haruchiyo : 10 phiếu
Haitani Rindou : 24 phiếu

Tụ Nghiệp: Vậy nên như mọi người đã thấy thì No1 là cậu trai dễ thương Haitani Rindou! Xin chúc mừng!

Và không để mọi người chờ lâu thì kế tiếp sẽ là phần mà quý vị mong chờ nhất, mọi người hãy từ từ thưởng thức nhé. Sau đây thì tổ chương trình chúng tôi cũng xin chào tạm biệt mọi người, chúc mọi người có một mùa Giáng Sinh vui vẻ bên gia đình và thân, ai không có người yêu thì ở nhà mà ai có người yêu thì cũng ở nhà thôi chứ ra đường giờ dịch bệnh phức tạp lắm. Bản thân tôi thì phải đi nhận cái chảo đá dày 4 phân hôm trước mới đặt trên Shopee đây, nghe nói chảo đó đập thuận tay lắm ê hê hê.

Đạo diễn: ... Cứu!!!

*********

Hôm nay là ngày 25-12 cũng tức là ngày lễ Giáng Sinh. Mọi năm trước ngày lễ này với tôi cũng chẳng khác gì những ngày bình thường vì gia đình tôi không theo đạo Thiên Chúa và tôi cũng chẳng có người yêu hay bạn bè rủ đi chơi.

Nhưng mà năm nay khác rồi, năm nay tôi đã có một người cùng tôi đón Giáng Sinh, có một người cùng tôi có một buổi tối lãng mạn bên ánh nến. Ôi chỉ nghĩ thôi mà cả người tôi đã vui vẻ rạo rực đến độ dù bước đi dưới cái thời tiết lạnh lẽo cũng không làm giảm đi được.

Đứng trước cánh cửa lớn, tôi hít một hơi sâu điều chỉnh hơi thở rồi lấy hai bàn tay áp vào má để làm giảm nhiệt độ của gương mặt đang nóng bừng vì phấn khích. Không thể trách tôi được vì người tôi sắp gặp chính là người mà tôi yêu thầm- Haitani Rindou- một anh chàng vô cùng đẹp trai, lúc đầu có vẻ hơi lạnh lùng nhưng sau khi quen biết thì lại rất ân cần và chu đáo khiến trái tim tôi gục ngã hoàn toàn trước chàng trai ấy.

Tôi sửa lại đầu tóc rồi chỉnh lại vạt áo khoác, khẽ kéo chiếc váy nỉ đỏ ấm áp được tôi chọn lựa kĩ càng cho buổi hẹn hôm nay cho ngay ngắn xong mới bấm chuông cửa.

Tôi mỉm cười hồi hộp đợi chàng trai có đôi mắt tím xinh đẹp kia ra mở cửa nhưng chờ một lúc mà vẫn không có động tĩnh gì. Khi tôi định bấm chuông lần nữa thì điện thoại trong túi rung lên báo hiệu có tin nhắn.

Là tin nhắn của anh ấy.

Em cứ vào đi, anh không khoá cửa - Rindou

Vâng, làm phiền anh rồi.

Tôi rep lại tin nhắn rồi mở cửa bước vào nhà, không khí ấm áp trong nhà khiến người tôi thoải mái vô cùng. Cởi áo khoác treo lên giá, tôi cúi xuống bỏ giày rồi cất tiếng:

- Em đến rồi đây.

Tôi bước vào phòng khách nhìn quanh ngoại trừ cây thông được trang trí tinh mĩ với những món quà lớn nhỏ xếp xung quanh thì chẳng thấy người tôi cần tìm đâu cả.

Thấy cánh cửa phòng ngủ gần đó, tôi hơi do dự một chút rồi quyết định qua đó.

- Rindou? Anh ở trong đấy sao? Em vào nhé?

Tôi gõ cửa mà không nghe thấy tiếng trả lời khiến tôi có chút lo lắng. Tôi đấu tranh tư tưởng một lúc rồi mới mở cửa bước vào trong.

Ánh sáng vàng dịu nhẹ toả ra từ đèn bàn cạnh giường khiến xung quanh như thấm đẫm trong cái ánh sáng dịu dàng đó. Không gian như nhẹ nhàng và lãng mạn giống bản nhạc không lời đang được phát ra từ phía chiếc máy nghe nhạc cổ nơi góc phòng.

Thì ra phòng anh ấy là phòng cách âm nên lúc nãy tôi đứng ngoài không nghe được tiếng động gì cả.

- Em vào rồi sao? - Tiếng nói có phần dịu dàng nhưng không mất nam tính vang lên trong cái không gian say lòng người ấy.

Tôi nhìn qua nơi giường ngủ thì thấy anh ấy nằm trên giường đắp chăn, thấy tôi vào liền kéo chăn xuống để lộ khuôn mặt góc cạnh tinh tế, đôi mắt như những viên thạch anh tím lấp lánh xinh đẹp nhìn qua.

- Em xin lỗi vì tự ý vào phòng anh. Tại vì lúc nãy em có gọi mà không thấy anh trả lời.

- Không sao. Anh cũng định... bảo em vào.

Nói xong anh ấy ngồi dậy mặt đỏ bừng lí nhí tiếp tục nói.

- Ừm hôm nay là Giáng Sinh, anh muốn tặng em một món quà nhưng anh không giỏi mấy vụ này nên có hỏi qua ý kiến của nii- chan. Anh ấy nói em sẽ thích quà như này...

Vừa nói người con trai ấy vừa kéo chăn xuống để lộ thân hình cân đối săn chắc bao bọc trong bộ đồ ren đỏ mỏng tang, hình xăm đen ở nửa người dưới lớp vải mỏng càng trở nên thu hút. Ở những vị trí nhạy cảm được che lại bằng những chùm bông trắng tinh đối lập với nền màu đỏ càng đốt cháy mọi ánh nhìn và hình như còn có một cái nơ đỏ được cột vào đâu đó bên dưới chùm bông lớn nhất.

Chàng trai ấy đứng dậy bước lại gần, khuôn mặt đỏ bừng ngại ngùng cười nhìn tôi nói:

- Giáng Sinh vui vẻ! Món quà Haitani Rindou đã được đưa tặng. Em có muốn nhận lấy không?

Tôi đơ người đầu óc như tạm dừng hoạt động trước mỹ cảnh trước mặt, rất không có tiền đồ mà nuốt nước miếng cái ực.

Ôi trời ôi trời ôi trờiiii!!! Có phải như những gì tôi nghĩ không? Anh ấy làm vậy có nghĩa là anh ấy cũng thích tôi có phải không? Phải không aaa? Hoặc cũng có thể là anh ấy nhất thời hứng thú nên muốn chơi 419 với tôi?

Tôi hít sâu vài cái rồi trước ánh mắt ngượng ngùng lại mong chờ của ai kia mà xoay người tiến lại phía cửa.

"Cạch"

Tôi không do dự ấn khoá trong rồi quay người lại nhìn khuôn mặt buồn rầu thất vọng của Rindou. Lúc này thì tôi cũng biết được không chỉ tôi có tình cảm với anh ấy mà anh ấy cũng thích tôi và lựa chọn ở lại của tôi là hoàn toàn đúng đắn.

- Lời anh nói là thật chứ Rindou?

- Thật.

Anh cười gật đầu, bàn tay to lớn thon dài khẽ nắm lấy tay tôi kéo lại khiến tôi được đắm chìm trong sự ấm áp cùng mùi hương nam tính của anh ấy.

Tôi vòng tay ôm lại rồi cọ tới cọ lui rồi bất ngờ đẩy một chùm bông ở ngực lên một chút rồi cách lớp vải mỏng ngậm lấy đầu ngực hồng hào, dùng lưỡi đánh một vòng rồi khẽ nhay nhẹ.

- A! Hưm...

Rindou giật mình khẽ rên nhẹ rồi một tay vẫn ôm tôi một tay che miệng rồi để mặc tôi càn quấy trong ngực mình.

- Anh đừng cố nén lại như thế. Em thích nghe tiếng của anh mà Rindou.

Tôi nhả đầu ngực bị tôi làm ướt nhẹp đang dựng đứng cứng rắn rồi được voi đòi tiên mà lên tiếng. Anh chàng có vẻ hơi ngại ngùng nhưng vẫn theo ý tôi bỏ tay ra hơi mím môi lại rồi bỗng nâng mặt tôi mà hôn xuống.

Nụ hôn của anh ấy dịu dàng vô cùng, chỉ là nhẹ nhàng liếm cắn môi tôi. Tôi tiến thêm một bước đẩy anh xuống chiếc giường êm phía sau rồi đảo khách thành chủ đưa lưỡi càn quét khoang miệng ấm nóng, trêu đùa cái lưỡi thơm tho rồi lấy hết mật ngọt của ai kia tạo những tiếng chậc chậc ái muội hoà cùng bản nhạc không lời từ đĩa nhạc nơi góc phòng.

Sau vài phút tôi mới rời khỏi đôi môi ấy mà nhìn người mình yêu thầm đang nằm dưới thân đang hơi hé miệng thở dốc khuôn ngực tinh tráng phập phồng bên dưới lớp vải mỏng khiến người tôi nóng bừng vì hưng phấn.

Tôi dùng tay chậm rãi mân mê trên từng tấc da thịt của anh từ hầu kết khiêu gợi tới xương quai xanh xinh đẹp rồi lướt xuống ngắt nhẹ vân vê đầu ngực đã dựng đứng từ lúc nãy rồi nhìn vào đôi mắt tím xinh đẹp dần mờ đi vì dục vọng.

Tôi một tay đùa nghịch đầu ngực cứng rắn, một tay lướt xuống chơi đùa với tám khối cơ bụng săn chắc dùng móng tay cào nhẹ những đường rãnh cơ rồi lần xuống đường nhân ngư nơi bụng dưới.

- Ha~ ha~ a...

Tôi hài lòng nhìn Rindou bị tôi kích thích tới thở dốc liên tục, khuôn mặt tinh mĩ đỏ bừng cùng đôi mắt ướt át khiến tôi nổi hứng muốn trêu chọc đôi chút.

Chưa để tôi kịp mở miệng thì chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, định thần lại thì vị trí của tôi bị đảo ngược thành người bị đè xuống giường là tôi. Nhưng vị trí này cũng khiến tôi dễ dàng thấy được cảnh xuân bên dưới lớp vải mỏng tang ấy. Chà, người tôi yêu mới dễ thương làm sao, biến mình thành quà tặng cho tôi còn tri kỷ tới mức dùng ruy băng buộc quanh côn thịt rồi thắt nơ nữa.

- Anh không nhịn được nữa rồi. Anh muốn... ăn em.

- Được thôi nhưng anh phải chơi một trò chơi với em. Nếu anh thắng thì anh ăn em, còn thua thì em ăn anh. Sao hả? Đồng ý chứ vì như nào anh cũng có lợi mà.

Tôi cười nhìn gương mặt đẹp trai không tìm được khuyết điểm ấy đang nhìn tôi chăm chú khẽ gật đầu thì nói tiếp.

- Rất đơn giản thôi. Nếu anh cởi được quần tất của em mà không dùng tay cũng không làm rách thì anh thắng. - Tôi nói rồi kéo cái váy nỉ lên trên eo làm lộ ra cạp quần tất cùng quần lót bên trong.

- Nếu chỉ có vậy thì em thua chắc rồi.

Rindou nở nụ cười ranh mãnh rồi nhoài người tới hơi nâng người tôi lên rồi dùng răng cắn lấy quần tất từ từ kéo xuống. Hơi thở ấm nóng toả ra như mơn trớn từng tấc da thịt khiến tôi hơi rùng mình. Anh ấy kéo qua một nửa mông rồi tiếp tục kéo xuống, liếc tôi bằng ánh mắt của người chiến thắng rồi dùng lực đẩy nhanh tốc độ.

Tôi nhắm chuẩn lúc này liền đưa chân dẫm nhẹ lên quy đầu ai kia mà trêu chọc.

"Roẹt"

- Hưm~ A... Ha... Ha~

Đúng như mong đợi cái quần bị rách một đường dài còn người kia gục xuống thở dốc đầy gợi tình, hoãn lại được một chút liền liếc tôi hờn dỗi:

- Em chơi ăn gian!

- Em đâu nói là không được làm gì đâu. Thôi nào anh, anh thua rồi nên nằm xuống đi nào~

Anh ấy thở hắt rồi nằm xuống, tôi cười gian tay mò mẫm vào trong vạt váy mỏng của anh trêu chọc phần đùi non rồi dùng móng tay gãi nhẹ từ gốc đến đỉnh cái thứ nam tính kia làm nó căng cứng nóng rực.

- Cởi ra giúp anh.

Rindou nhìn tôi nói bằng giọng trầm khàn nhuộm đẫm dục vọng, bàn tay thon dài kéo làn váy mỏng tang lên làm lộ rõ cái thứ mà tôi trêu chọc ban nãy.

Côn thịt thô dài có màu hồng sẫm cùng những đường gân nổi rõ chạy dọc khắp nơi khiến nó nhìn có vẻ dữ tợn nhưng bị sợi ruy băng đỏ buộc xung quanh thít lại nhìn có chút đáng thương. Tôi không vội cởi nút thắt mà dùng tay gẩy nhẹ tinh hoàn căng tròn rồi nhìn dương vật lại lớn thêm một vòng làm sợi dây càng thít chặt hơn.

- Ưm... A.... Ha... Ha...

Rindou phát ra tiếng rên rỉ từ trong cuống họng khiến giọng càng trầm khàn quyến rũ.

Tôi nắm lấy côn thịt anh mà chậm rãi lên xuống, thỉnh thoảng nghịch ngợm cào chỗ này một chút chỗ kia một chút khiến anh rên rỉ liên tục, dương vật bị thít chặt tội nghiệp rỉ nước nhờn dinh dính ướt đẫm cả sợi ruy băng biến nó thành màu đỏ sậm nhớt nháp.

- A~ Ha... Anh... Anh muốn... ra... Ư!

Thấy thứ to lớn ấy dưới bàn tay tôi trở nên cứng rắn như sắt, mã mắt tiết dịch nhày chảy xuống ướt cả đệm, tôi tốt bụng cởi nút thắt ruy băng rồi nắm lấy dương vật vuốt thêm vài cái rồi nhìn nó giật giật bắn ra những dòng tinh dịch trắng đục dính trên từng khối cơ bụng rắn chắc hữu lực.

Rindou thở dốc kéo tôi nằm lên lồng ngực phập phồng cùng trái tim đang nhảy lên từng hồi mạnh mẽ sau đợt cao trào. Anh ôm tôi thật chặt, khẽ hôn lên tóc tôi thủ thỉ:

- Anh... yêu em. Yêu em... Rất nhiều.

- Em cũng vậy. Rất yêu. Rất yêu anh.

Thế là Giáng Sinh năm nay tôi lãi được một anh người yêu ngon nghẻ. Và người đó còn là người tôi thầm yêu. Tôi thật sự, thật sự rất hạnh phúc.

+++++++++++++++++++

Tụ Nghiệp: Lâu lắm rồi tôi mới viết hơn 2,6k chữ đấy mà lỡ sang ngày mất rồi nhưng vẫn chúc mọi người Merry Christmas!

Đk ra chap như chap trước nhé. Yêu mọi người~~~

26/12/21

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com