Qua ngày 22 tháng 2.
Touman và Thiên Trúc ngừng chiến rồi.Takemichi đã không nghĩ chuyện này sẽ đơn giản như vậy và Himawari cũng như thế."Thật không thể tin đươc...""Ừ.""Himawari-san! Chị là nữ thần của bọn em!" Takemichi mở to mắt nhìn cô."Đúng vậy Himawari-san! Chị là thần may mắn của bọn em!" Chifuyu phụ họa."Gì vậy hai cái đứa này?! Đừng nhìn chị như vậy! Rợn hết cả tóc gáy." Himawari rùng mình trước ánh mắt của hai bọn này.Chính bản thân cô cũng không nghĩ là mọi chuyện sẽ êm đẹp như vậy đâu.Không ngờ là lời nói của mình lại có trọng lượng với Izana như vậy, thế mà lần nào bảo cọ chuồng chó hộ cũng nhảy dựng lên."Thế bao giờ thì cậu trở về tương lai, Takemichi."Hôm nay cũng gần hết ngày 22 tháng 2 rồi."Em sẽ ở lại thêm khoảng 1 tuần nữa, xem xét tình hình." Takemichi nghĩ một lúc."Xạo chó, muốn hẹn hò với Hina thì nói mẹ ra." Himawari bĩu môi."Hề hề..." Takemichi bị bắt bài."Mà thôi, chị về trước, mai phải đi hẹn hò với bạn trai rồi." Cô đứng dậy."A, đúng rồi, mai em cũng có hẹn với Hina!" Takemichi reo lên."Hai người này..." Chifuyu lắc đầu.Những người có người yêu thật khó hiểu, hoàng tử shoujo không thể hiểu nổi."Thế nhé!" Himawari chạy một mạch trở về nhà mình."Em về rồi đây!!!""Về rồi à? Ăn mì cay không chị." Kakuchou và Izana đang ở phòng khách húp mì cay.Ba mẹ đi côn tác nữa rồi, chắc phải nửa tháng nữa mới về."Ăn! Mà thôi...ăn bây giờ dễ béo lắm." Himawari định nhảy vào ăn nhưng sau đó nhận ra mai mình phải đi hẹn hò không thể béo lên được."Mày vốn dĩ đã là một con lợn rồi, béo lên chút nữa cũng không sao đâu." Izana châm chọc."Anh là đồ tồi Izana!" Cô gái nào có thể vui khi bị chê là béo như lợn chứ."Anh xứng đáng ế!" Himawari chỉ vào mặt nói nói."Ha, tao ế hay không cũng không đến lượt con lợn như mày phán xét.""Đã vậy thì....Kakuchou cho chị một bát!" Himawari ngồi phịch xuống sofa."Sao bảo béo, không ăn.""Em phải cho anh thấy, tiên nữ như em sẽ không vì một tô mì cay mà béo lên!" Himawari hùng hổ."Của chị đây." Kakuchou nhanh chóng đặt trước mặt chị một tô mì cay nóng hổi."Nhanh vậy sao?" Himawari chui vào trong bàn sưởi."Đương nhiên rồi."Suốt bao nhiêu năm làm việc nhà, trình độ của Kakuchou hiện tại đã có thể sánh với Emma.Himawari gắp một đũa to bỏ vào mồm."Chậc, châc, chụp một bức gửi cho bạn trai mày xem mới được." Izana lôi điện thoại ra."Thoải mái, Seichan không có như anh đâu." Cô nhét đũa mì vào miệng."On á i ôi."Izana nheo mắt, nhìn thế nào cũng ra con lợn đang ăn mà."Cay quá!!!"Quên mất đây là mì cay."Sữa đây." Kakuchou đưa cho chị một ly sữa.Himawari uống lấy uống để.Izana lẳng lặng đổi tên liên lạc của Himawari từ 'Em gái đáng yêu'-cái này là Himawari tự đặt-thành một icon con lợn 🐖.Toàn bộ quá trình đều bị Kakuchou nhìn thấy.Kakuchou cũng biết tên liên lạc của Izana trong điện thoại Himawari là gì là 🍫.Tốt nhất vẫn nên yên lặng ăn thôi...Kakuchou yên lặng gắp thêm một đũa mì.Izana cũng biết tên liên lạc của Kakuchou trong điện thoại Himawari là 'EM TRAI ĐÁNG YÊU!!!!'.Himawari cũng biết tên liên lạc của Kakuchou trong điện thoại Izana là 'Thuộc hạ'.Chỉ là không biết tên liên lạc của mình trong điện thoại Kakuchou là gì thôi.Hai người đã nhiều lần tìm cách xem thử nhưng không thành công. Dự đoán với tính cách của Kakuchou có lẽ cũng để tên thông thường thôi.Sau khi ăn xong Himawari đảm nhận việc rửa bát còn Izana đi đổ rác.Sau khi làm xong mọi việc Izana và Kakuchou ngồi xem 'Tây Du Kí ' còn Himawari thì ở trên phòng."Hai người!""Bộ nào đẹp?" Himawari đưa ra hai bộ váy."Tránh ra, che hết TV rồi." Izana ngó sang bên cạnh."Trả lời đi, bộ nào đẹp?" Himawari liền chắn hết TV.Một bộ là áo len bó màu đen với chân váy xòe trắng, còn một bộ là áo len rộng màu xanh dương với váy trắng ngắn."Ừm...em thấy lấy bộ màu xanh đi, màu đen nhìn già quá." Kakuchou đề nghị."Mày không thấy cái chân váy kia ngắn quá à, đổi thành cái xòe kia đi." Izana nhận ra là giờ không chọn giúp nó thì nó sẽ không để yên cho mình xem TV."Vậy hả? E-AAAA!" Himawari đang ngắm nghía thì nhìn thấy trước mặt.Ngay bức tường sau lưng Izana và Kakuchou là thứ sinh vật gớm ghiếc không nên xuất hiện trong căn nhà này."Gián kìa!!!" Himawari chỉ về phía sau.Tuy ngôi nhà đã được Kakuchou lau dọn tỉ mỉ nhưng vẫn sẽ có lúc sinh vật này xuất hiện."Thì sao? Bảo tao làm gì?" Izana nhìn một cái rồi lại quay đi.Kakuchou thở dài một hơi rồi đứng dậy đi tìm bình xịt côn trùng, riết rồi việc gì cũng tới tay.Sau đó Himawari lại hỏi hết cái này đến cái khác.Chỉ để chuẩn bị cho buổi hẹn hò ngày mai.Buổi hẹn hò của hai đứa.Mà phía bên kia Kokonoi cũng không khá hơn.Seishu đã chọn đồ được hơn 1 tiếng đồng hồ rồi."Hai người thấy bộ này như thế nào?" Anh mang ra một bộ đồ thể thao."Mày không thể mặc đồ thể thao đi hẹn hò được.""Vậy hả?" Seishu lại cất bộ đó đi tiếp tục chọn."Mà có lẽ mày không mặc gì là nó thích nhất đấy." Kokonoi nửa đùa nửa thật."Thật vậy sao?" Anh âm thầm cân nhắc.Nên thử không ta?"Này, đừng có làm vậy thật nhá." Kokonoi rào trước.Với tính cách của cậu bạn thân này thì những chuyện như vậy thật sự có thể làm ra.Cốc! Cốc!Tiếng gõ cửa phòng vang lên kèm theo giọng nói của Akane."Seishu, Hajime-kun, chị vào được không?""Được, chị vào đi."Kokonoi cuống quýt điều chỉnh lại dáng ngồi của mình."Akane-san." Mặt Kokonoi khi nhìn thấy Akane như bừng sáng.Seishu nhìn là biết."Vẫn chưa chọn được đồ à, để chị giúp cho.""Vâng." Anh tránh sang một bên.Sau một hồi nghiên cứu Akane đưa cho Seishu một cái áo len swetter và quần dài cùng màu đen, thêm một chiếc áo khoác bomber nữa."Đẹp thật đấy." Kokonoi vẫn không thể tin vào nhan sắc của hai chị em nhà này.Akane-san, chị là nữ thần của lòng em!!!Kokonoi chỉ dám cảm thán trong lòng.Còn Seishu đẹp như thế này bảo sao mãi mà Himawari không dứt được ra.Thế là ngày 22 tháng 2 đã trôi qua cùng với sự ngóng trông của đôi gà bông về buổi hẹn hò đầu tiên.-Hết chương 86-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com