TruyenHHH.com

[ĐN TÂN BẢNG PHONG THẦN] TA LÀ MÃ CHIÊU ĐỆ.

Chương 5: Tới Trường An

ngocnhihaza

- Tiểu thư cuối cùng người cũng về rồi. Tiểu Mạn rất rất nhớ người a._ Tiểu Mạn cười nhìn Mã Chiêu Đệ.

- Được rồi nha đầu trông muội kìa cười đến phát ngốc. Phụ thân và mẫu thân ta đâu?_ Chiêu Đệ đi lại gõ nhẹ lên trán cũng Tiểu Mạn.

- Lão gia và phu nhân đang ở chính sảnh. Tiểu thư muội nghe lão gia nói sắp tới chúng ta sẽ dọn tới Trường An đấy._ Tiểu Mạn liến thoắng nói.

- Vậy sao? Xem ra mọi chuyện sắp bắt đầu rồi._ Chiêu Đệ lẩm bẩm.

- Tiểu thư vị công tử sau lưng người là ai vậy? Chẳng lẽ là đức lang quân của người?_ Tiểu Mạn cuối cùng cũng phát hiện ra sự tồn tại của tên Tử Du bèn mở miệng trêu ghẹo Chiêu Đệ.

- À đấy là bằng hữu của ta, hắn tên Bạch Tử Du. Muội đừng có nói bậy, đức lang quân gì chứ._ Chiêu Đệ.

- Tiểu thư không cần ngại, muội biết mà. Bây giờ muội đi thông báo với lão gia và phu nhân tiểu thư đã trở về nha._ Tiểu Mạn nói xong thì chạy đi.

- Phụ thân ta chuẩn bị tới Trường An ta cũng phải đi theo. Ngươi có dự tính gì không?_ Chiêu Đệ quay sang Tử Du nói.

- Đương nhiên là theo ngươi, mấy năm nay chẳng phải đều như vậy sao? Hơn nữa là năm xưa ngươi có nói ta phải lấy thân báo đáp công cứu mạng của ngươi mà._ Tử Du nói xong còn kèm theo một nụ cười rất đáng gợi đòn.

- Được rồi theo thì theo còn cái vụ lấy thân đáp đền thì dẹp mẹ nó đi. Hơn nữa ngươi mau thu hồi nụ cười gợi đòn đó đi nếu không ta cho ngươi một trận bây giờ._ Chiêu Đệ xoa trán thở dài sống với tên này chắc nàng điên quá.

Thật sự là càng sống chung với hắn nàng càng nhìn rõ bản chất của hắn hơn. Mới đầu gặp còn tưởng hắn là soái ca lạnh lùng ngầu lòi ai dè càng sống chung với hắn thì mới phát hiện ra rõ là một tên phúc hắc, vô sỉ, da mặt dày, nhìn mặt là muốn đấm. Đã nói là năm xưa chỉ nói giỡn thôi ai dè tên này cứ lấy lí do đó mà bám nàng. Hở một tí là lấy thân đáp đền, bây giờ nàng cảm thấy hối hận rồi có ai cho nàng một cái cổ máy thời gian quay về quá khứ sửa chữa sai lầm được không? À mà thôi tốt nhất là cho nàng cái đĩa bay nào đó để nàng bay tới cái hành tinh xa xôi hẻo lánh ở đâu đó trên vũ trụ sống luôn cho rồi. Đỡ hơn là phải sống với tên điên này.

Tử Du không hề biết suy nghĩ của mỗ nữ nào đó mà thoải mái biến về hình dạng hồ ly đen rồi chui vào lòng Chiêu Đệ nằm trong đó. Chiêu Đệ thấy thì ngoài thở dài cũng chỉ có thở dài. Nàng thật có cảm xúc muốn một tay bóp chết cái con hồ ly trong lòng mình. Tên này hình như không hề biết cái thứ gọi là nam nữ thọ thọ bất tương hay sao ấy. Rảnh rỗi không có việc gì lại biến trở về nguyên hình rồi bắt nàng vác theo tối ngày. Ở trong tông môn còn đỡ ha về tới nhà là lại như vậy rồi.
_________Ba Ngày Sau________
~~~~~Thành Trường An~~~~~
Trên con đường sầm uất của thành Trường An có hai vị tuấn nam mỹ nữ đang đi dạo. Nói là tuấn nam mỹ nữ chứ thật ra chỉ có nam yêu nghiệt thôi còn nữ tử bên cạnh thật quá tầm thường. Nếu nói cho văn hoa thì là thanh tú chứ nói quịch tẹt ra là nó quá tầm thường.

- Này này sao ngươi cứ mỗi lần ra ngoài là phải dịch dung vậy? Rõ ràng bản thân là một mỹ nữ sao ngươi cứ thích biến bản thân thành một nữ nhân tầm thường hơn cả chữ tầm thường vậy?_ Tử Du tò mò hỏi nhỏ.

- Ngươi thấy chúng ta đang ở đâu?_ Chiêu Đệ

- Trường An._ Tử Du chớp mắt ngây thơ nói.

- Trường An là đất của ai?_ Chiêu Đệ.

- Trụ Vương._ Tử Du

- Trụ Vương nổi tiếng nhất về cái gì?_ Chiêu Đệ

- Ham mê tửu sắc, mỹ nhân xinh đẹp._ Tử Du

- Ngươi vừa mới khen ta cái gì._ Chiêu Đệ

- Mỹ nữ._ Tử Du

- Đó là lí do tại sao ta phải dịch dung. Trụ Vương ham mê tửu sắc lại thích mỹ nhân. Phàm là những nữ nhân có một chút tư sắc đều bị hắn tóm. Nếu là yêu quái háo sắc thì ta còn xử lý được đằng này hắn ta là Trụ Vương là hoàng đế thứ hắn muốn ngươi dám không cho sao? Hơn nữa Mã gia trên dưới không chỉ có một mình ta, nếu như Trụ Vương nhìn trúng ta, ta lại không chịu hắn sẽ ghép cả nhà ta vào tội kháng chỉ. Lúc đó Mã gia trên dưới không phải đều mất mạng sao?_ Chiêu Đệ.

- Thì ra là vậy, nhưng theo ta thấy khí số nhà Thương sắp tận rồi. Tên Trụ Vương đó xem ra chẳng ra oai được bao lâu nữa đâu._ Tử Du

- Ngươi nói đúng nhưng bây giờ hắn vẫn là quân vương chúng ta vẫn cần đề phòng. Ta cũng sắp phải rời Trường An này rồi. Từ giờ tới lúc đó ta tuyệt đối không thể để lộ dung mạo của mình cho ai biết._ Chiêu Đệ

- Ngươi vừa mới tới Trường An tại sao lại phải đi nữa?_ Tử Du

- Ta chỉ cảm nhận như vậy thôi. Bỏ qua chuyện đó đi ta thật tò mò tại sao ngươi lại biết khí số nhà Thương sắp tận đó?_ Chiêu Đệ cười khẽ bước vào trong đình ngồi.

Hai người hiện tại đã ra khỏi thành Trường An. Nơi hai người đang ở là một đình diệp ở sâu trong rừng trúc. Gần đấy là một hồ nước trong xanh trong hồ còn có hoa sen, không gian xung quanh được bao phủ bởi một màu xanh của trúc. Quả thật cảnh đẹp ý vui, Tử Du theo chân Chiêu Đệ cũng ngồi xuống.

- Chuyện đó một phần là ta xem thiên cơ, một phần là phỏng đoán._ Tử Du

- Phỏng đoán? Thiên cơ? Ngươi nói ta nghe xem._ Chiêu Đệ cười nhẹ nhìn Tử Du nói.

- Phỏng đoán là vì Trụ Vương quả thật là một tên hôn quân chính thống. Hắn ham mê tửu sắc không chăm lo triều chính khiến dân chúng lầm than. Sớm muộn cũng sẽ có kẻ nổi dậy. Thiên cơ lại càng dễ không phải chỉ cần xem là biết rồi sao?_ Tử Du

- Ta không ngờ hồ yêu cũng biết xem thiên cơ đấy?_ Chiêu Đệ.
______________________________________
Au: Ta muốn cho tên Tử Du này làm nam chính quá đi. Thiệt là hợp với Chiêu Đệ a, con trai ruột của ta a thật là phân vân. Mà nói thêm nha tính tình nữ chính rất hay thay đổi nhiều lúc mới một phút trước là thục nữ thanh thuần một phút sau liền thành một nữ nhân rất ư là mê hoặc. Nói cho mọi người để sau này nó có thay đổi thì khỏi bỡ ngỡ. Mà ta chưa cho mọi người coi hình Chiêu Đệ nhỉ?

Au: Hình của Chiêu Đệ đó đây là khuôn mặt thật của Chiêu Đệ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com