TruyenHHH.com

Dn Saiki Kusuo No Psi Nan Chuyen Truong La Mot Sieu Nang Luc Gia

"Đã có ai từng nói yêu cậu chưa?"

Yêu? Yêu tôi sao?

Tôi bật cười.

-Tất nhiên cậu đang nói theo nghĩa nào vậy? Nếu là về mặt tình cảm thì tôi chưa hề yêu ai hay có ai đã từng nói yêu tôi cả.

Kusuo hỏi câu này làm tôi khá bất ngờ, chỉ là cầu mong cậu đang nói đùa đúng không?

"Chưa có ai sao..."

-Tất nhiên là không rồi, nếu có thì tôi không biết nữa vì tôi...đơn giản nghĩ làm gì có ai yêu một con rồng đâu. Còn cậu thì sao Kusuo?

"Cái này...tôi ..."

-Đùa thôi, cậu chẳng muốn ba cái việc này đúng không? Chào nhé!

Tôi cười vẫy tay chào, và nhanh chóng đi vào nhà. Sau khi đóng cửa lại, tôi cảm thấy mình có gì nghẹn lại ở trong đầu.

Yêu sao? Đừng có nói đùa như vậy chứ!

Đôi lúc nghĩ ngẩm mấy chuyện tình cảm này làm tôi điên đầu thật, nếu nói yêu thì yêu là Kusuo yêu tôi theo hướng kiểu như thế nào? Bạn bè hay khác giới? Vì nghĩ theo kiểu này cũng đủ mệt trong lòng.

Không hiểu sao não tôi gần như nổ tung vì mấy cái này mất.

"Quao có ai đó đang trong tư tưởng yêu hay không kìa..."

Katana đang uống cacao xem tv nhìn thấy tôi đang ôm đầu khụy trước cửa, tôi đứng dậy bỏ về phòng nằm dài ra giường tiếp tục ngẫm nghĩ lại lời nói của Kusuo.

Một con rồng như mình liệu có được yêu không?

Sau một hồi lăn lăn vài lần trên giường, tôi quyết định bằng một câu :

-Tới đó rồi hay! Mình chưa yêu một ai nữa mà! Nếu có một ai yêu mình một cách chân thành thì mình sẽ đáp lại còn giả tạo sẽ từ chối thẳng thừng! 

"Tớ cực kỳ bối rối vì mớ cảm xúc dâng trào này...

Nên không biết bao lần tớ đã viết những bức thư tình...

Rồi lại cuộn tròn và quẳng đi mất.

Mắt đối mắt nhìn nhau, kì lạ thật đấy!

Nếu tớ có gượng gạo cười thì sẽ bị cậu phát hiện mất.

Dẫu cậu là cô bé Lọ Lem cũng không sao đâu!

Miễn là có cậu ở đây!"

Bật cười một mình vì những câu hát vừa nãy, tôi tiếp tục sẽ không nghĩ ngợi gì đến những chuyện này nữa.

Cứ làm mọi thứ miễn là mình sẽ vui vẻ.

===

Nhưng cuối cùng cuối tuần này.

Touma-kun, Kusuo và tôi.

Cả ba người đều ngồi quanh tại phòng của tôi.

Tôi khẽ toát mồ hôi lạnh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà Touma-kun muốn đến nhà tôi từ khi tôi và Kusuo cùng đi về nhà cùng nhau.

-Xin lỗi vì đã bám đuôi Kusuo-kun và Yuzuriha-chan nha, nhân tiện cả hai cậu bắt đầu về nhà với Kaidou và Nendou lúc 3:55 chiều, họ nói chuyện về nhân vật Jump mà hai cậu lại không hề tham gia chút nào, 57 phút sau các cậu vào cửa hàng tiện lợi để Nendou mua tuna, sốt mayo và pin AA, Kusuo-kun lấy một cốc thạch cà phê rồi đặt nó lại về chỗ cũ còn Yuzuriha-chan nhìn chằm chằm gói kẹo có ý định mua nhưng lại để lại để tính sau mua cuối cùng cả hai về cùng một đường vào 4 : 17.

Á đù!

Chuẩn từng li từng tí.

Touma-kun tiếp tục huyên thuyên và quay sang nhắm đến chủ đề chính : tôi.

-À có một chuyện kì lạ tớ được thấy từ Yuzuriha-chan.

Tôi nuốt ực, lần này là gì đây?

-Vào đúng hôm Chủ Nhật, tớ đứng cách nhà Yuzuriha-chan khoảng 8 tám bước, tớ đứng đợi xem Yuzuriha có phản ứng gì không nhưng tớ chờ mãi vẫn chẳng thấy được gì cho đến khi tối đến, cơn gió thổi to làm tớ cố gắng tập trung xem và xuất hiện ra ...

Một con người có đôi cánh rồng giơ lên xuất hiện từ nhà cậu và bay lên trời cao!!! Sau một hồi tất cả dù tớ đã chứng minh một điều.

Yuzuriha-chan, cậu là một con rồng đúng không?!

Tôi đứng ngơ ra, Kusuo mắt đối mặt nhìn tôi, tôi thở dài nếu bây giờ giải thích cảm thấy nó thật sự rất phiền phức nên đành chọn lựa cách này thôi chứ không còn cách nào khác được nữa. Tôi đứng dậy nói :

-Xin lỗi nhé Kusuo, Touma-kun, tớ sẽ bấm nút tự hủy đây!

Đưa tay lên nắm chặt cọng ahoge trên đầu.

Giật mạnh một cú thật đau.

Kusuo mở to mắt ra.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

"Yare yare sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ?"

Saiki ngán ngẩm trước hoàn cảnh hiện tại :

Akechi Touma bị hóa đá.

Aoi Yuzuriha bất tỉnh nhân sự ngay tại chỗ.

Saiki kiểm tra bằng cách đưa tay lên trán Yuzuriha và nhận ra cọng ahoge trên đầu đó cũng có tác dụng y hệt như cậu : sức mạnh hóa đá nhưng cách thức lại khác nhau : Yuzuriha chọn cách ai đó bứt cọng ahoge của cô thiệt đau thì mới bị hóa đá nhưng đến khi giật đến bứt cả cọng thì...

Thôi, Saiki quyết định sẽ không nói đâu.

Vì đây sẽ là bí mật riêng của cả hai.

"Giờ phải làm gì với Yuzuriha đây...hiện tại bất tỉnh thì bất tỉnh khoảng tầm 2 tiếng đồng hồ là cô ấy sẽ tỉnh dậy...hm?"

Saiki xốc Yuzuriha lên thấy trán của cô xuất hiện lên những vòng tròn đồng tâm xuất hiện như mặt hồ êm ả đột nhiên dậy sóng.

"Cái gì vậy? Á!..."

Một lực hút vô hình hút Saiki vào bên trong. Yuzuriha ngã rơi một cái phịch xuống sàn.

----

-Hôm nay là ngày Yuzu-chan được lên cấp II rồi đó! Mẹ làm bento cho con đó, nhớ ăn không được chừa lại nha!

-Con biết rồi, mẹ đừng lo cho con quá, nếu mẹ lo thì mẹ lo cho thằng Katana trước ấy!

Saiki ôm đầu đau đớn nhìn xung quanh. Sau khi bị hút vào bên trong Yuzuriha, cậu thấy mình ở nhà của cô và nhìn ra bàn ăn xuất hiện một gia đình đang quây quần bên bàn ăn và cậu nhìn lên tay mình.

Cậu vô hình.

Và từ từ nhận ra mình đang ở quá khứ của một ai đó.

Khoan đã Yuzu-chan không lẽ là...

-Nee-chan cứ coi em là con nít đến bao giờ?!

-Học lớp 5 thì chỉnh lại đi ha.

Giọng nói phát ra từ cô gái tóc nâu dài xoăn đuôi tóc hiện lên một nét đẹp vô cùng rực rỡ cùng đôi mắt cùng màu.

Mái tóc được cắt theo kiểu cắt mái, gương mặt thanh tú cùng nụ cười sảng khoái khiến một ai đó phải thốt lên một câu trong vô thức.

Trang phục nữ sinh ấy còn làm tôn lên vẻ đẹp của chính cô ấy.

-Á đù..."Khoan đã mình vừa phát ngôn cái gì vậy?!"

Cô gái đó, không ai khác.

Aoi Yuzuriha thời cấp II đó.

-Vậy thì con đi nhé.

Yuzuriha cầm cặp bước ra khỏi, Saiki nhanh chóng bước theo sau cô ấy.

Trên con đường đi, không hiểu sao Yuzuriha có cảm giác gì đó rất lạnh lạnh ở sau lưng mình, nó gợi cho cô một cảm giác cực kỳ rất sợ hãi.

Có phải cô bị ma ám không? Hay do lời nguyền của rồng khiến cô bị ma ám?

"Yare yare suy nghĩ của Yuzuriha còn quá mập mờ thật? Nhưng mà nếu nhìn một cách tổng quan thì...Yuzuriha đẹp thật đấy."

Điềm báo quá khứ 1 : END


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com