Dn Op Khi Nuoc No Hoa
"Thực sự là em ra tay sao ?"Sakura không hề né tránh ánh mắt của người đối diện, thẳng thắn trả lời. "Là em."Chỉ về phía kẻ bị đốt cháy đen, cô chán ghét giải thích. "Em vốn định ngồi đợi thời cơ thích hợp liền bỏ chạy, ai ngờ đâu hắn ta đột nhiên đi tới muốn cởi áo của em ra. Vì thế nên mới bất đắc dĩ phải giết hắn. Sau đó hai tên kia muốn lao tới cứu, em chỉ đành tự cứu lấy bản thân thôi."Sau đó lại ngước mắt lên nhìn Izou. "Em đã làm sai sao ?"Lẽ dĩ nhiên, Izou lần này sẽ không trách phạt Sakura vì cái tính mạo hiểm của cô. Tuy còn nhiều câu muốn hỏi, nhưng thiết nghĩ cô và các thuyền viên đều đã trải qua một đêm ồn ào như vậy, hẳn đã thấm mệt rồi, liền ra lệnh tất cả trở về nghỉ ngơi để mai lên thuyền khởi hành.Kỳ thực, cô vẫn còn rất nhiều điều giấu bọn họ.Ngay khoảnh khắc rơi vào không gian của cuốn trục, Sakura thực chất đã nhận ra không gian mình đang nhận thức hoàn toàn chỉ là không gian trong tiềm thức của bản thân cô.Cuốn trục kia thực sự có điểm đáng ngờ, rất nhanh đã có thể đem đưa cô vào ảo thuật. Nhưng Sakura ngoại trừ y học ra giỏi nhất chính là giải ảo thuật, từ bên trong không gian tiềm thức của bản thân đánh tan hết tầng tầng lớp lớp ảo thuật được gài gắm trong quyển trục. Cô ý chí vững vàng, từ đầu đến cuối đều dễ dàng giải được ảo thuật, trực tiếp đi được tới không gian tiềm thức thật sự. Mà ở trong không gian này vẫn còn một thử thách cuối cùng, để cô trải qua đau đớn đoán định được cuốn trục này đến cùng là tạo ra thuật gì, sau đó mới thả cô ra khỏi không gian tiềm thức.Vừa hay giúp cô có được khả năng sử dụng Hoả độn.Đối với sự kiện đột ngột này, Sakura nửa bất ngờ nửa hào hứng tiếp nhận. Cô của trước kia luôn một lòng trau dồi y thuật, cố gắng hết sức ở vị trí hỗ trợ và chữa thương, vốn chưa từng được ai hướng dẫn về các thuật khác. Lần này có thể trải nghiệm Hoả độn, hơn nữa còn có thể sử dụng nó, nhất là ở cái thế giới mà có rất nhiều người sở hữu dị năng mạnh mẽ từ trái ác quỷ, cái này lại càng trở nên hữu ích vô cùng.Thế nên, Sakura nhất định tiếp thu thật tốt cái lợi ích này.Nhưng là, có lẽ vì quá mệt mỏi, không một ai nhận ra nơi này vẫn còn tồn tại sự hiện diện của một kẻ nữa.Đợi đến khi họ đều đi hết rồi, người đó mới lồm cồm đứng dậy, bước ra xem xét lại xác chết cháy trên mặt đất. Nhìn thấy người khác chết thảm như vậy, nhưng hắn cũng chỉ đành lắc đầu. Coi như tên điên này xui xẻo, chọc ai không chọc lại chọc vào một con chó điên biết phun lửa.Có điều, năng lực này lại có chút giống với trái ác quỷ mà hắn ăn. Lúc nãy hắn vốn không định trốn mà xông ra cứu lấy cô bé kia, không ngờ lại được chứng kiến một mà đặc sắc như này. Coi như nằm rạp trên nền đất lạnh lâu như vậy cũng không phải là không có thành quả.Hắn lần nữa thở dài, nhưng khoé miệng lại nhếch lên thành một nụ cười thích thú.Thật muốn mau mau gặp lại cô bé này.Thuyền viên của hắn rốt cuộc cũng đuổi kịp, kẻ kia nhìn hắn, rồi lại nhìn xuống hai thi thể dưới đất, há hốc miệng."Lại gây ra trò rắc rối gì vậy, Ace ?"Không phải tôi làm mà.".
.
.Mặc dù nói là về nghỉ ngơi, nhưng Sakura căn bản là thức trắng cả đêm hôm đó.Đến tận lúc này Izou mới chịu nói, nhiệm vụ lần này là tiêu diệt một đám tàn đảng của băng hải tặc từng cố sống cố chết đối đầu với bố. Trong số đám tàn dư ấy có không ít kẻ mạnh, khiến cho đội mười sáu dù đã chiến thắng nhưng cũng gánh phải thương tổn lớn. Đến lúc chiến thắng rồi mới phát hiện bên địch thiếu đi bốn người so với dự đoán, về tới quán trọ quả nhiên phát hiện Sakura đã mất tích, liền lập tức đi theo giấy sinh mệnh mà tới được chỗ cô.Sakura thật sự cảm động đâu, có những người lại không ngại thương tích mà vì cô đi mạo hiểm. Gọi bọn họ một tiếng "anh" thực sự không khiến cô hối hận.Vì thế mà Sakura càng cố gắng hồi phục hết tất cả vết thương trên người họ, để cho không để lại di chứng. Đến mức khi chữa xong người cuối cùng lại vì mệt mỏi mà ngất lịm đi.Đến khi cô tỉnh lại đã là trên thuyền của Râu Trắng.
.
.Mặc dù nói là về nghỉ ngơi, nhưng Sakura căn bản là thức trắng cả đêm hôm đó.Đến tận lúc này Izou mới chịu nói, nhiệm vụ lần này là tiêu diệt một đám tàn đảng của băng hải tặc từng cố sống cố chết đối đầu với bố. Trong số đám tàn dư ấy có không ít kẻ mạnh, khiến cho đội mười sáu dù đã chiến thắng nhưng cũng gánh phải thương tổn lớn. Đến lúc chiến thắng rồi mới phát hiện bên địch thiếu đi bốn người so với dự đoán, về tới quán trọ quả nhiên phát hiện Sakura đã mất tích, liền lập tức đi theo giấy sinh mệnh mà tới được chỗ cô.Sakura thật sự cảm động đâu, có những người lại không ngại thương tích mà vì cô đi mạo hiểm. Gọi bọn họ một tiếng "anh" thực sự không khiến cô hối hận.Vì thế mà Sakura càng cố gắng hồi phục hết tất cả vết thương trên người họ, để cho không để lại di chứng. Đến mức khi chữa xong người cuối cùng lại vì mệt mỏi mà ngất lịm đi.Đến khi cô tỉnh lại đã là trên thuyền của Râu Trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com