TruyenHHH.com

Dn Lhms Trung Lap

Tôi Nhìn chiếc cổng cao hơn tôi , tại sao lại vác xác tới đây 11 giờ đêm chứ ? Đúng là sự tò mò bụp tôi bất tử (chết) ....

Đang không biết mình nên làm gì với cái tờ giấy thì một giọng nói qua micro bảo tôi ném tờ giấy qua bên kia , tôi quăng vào thật . Cánh cửa từ từ mở ra , nhìn xịn ghê , chắc khi nào xách về sài . Người đang nói trong loa lại hú cho tôi số của phòng học -124 à , chắc là ở trên tầng hai rồi . Tôi khá hồi hộp , may mắn khi những người không quá nổi bật về màu tóc như tôi sẽ ít bị chú ý . Liếc con người đen để tìm lấy chỗ ngồi , nói thật là tôi có khi vô hình luôn , mà kệ mẹ đi , tôi 20 nồi bánh chưng rồi mà .

Kẻ đã mời mọi người bước vào , ông ta tự giới thiệu bản thân là chủ thầu cuộc  chơi này - Mr. Cà Rốt . Vẫn còn ghế trống , đúng , có một cậu nhóc hớt ha hớt hải tông cửa vào . Bầu không khí bị phá vỡ khiến ông ta có vẻ tức giận và sao nhỉ ? người đã đến trễ đó nổ tan , tôi không bất ngờ lắm , mấy đứa biết trước với trải sự đời kiểu tôi hay vậy mà ....

Cái cậu Otaku tên Naruta gì đó có vẻ hoảng loạn lắm , toan muốn chạy về luôn cơ . Có người ( Tron) chửi đỏng rằng ông Mr . cà rốt này điên thật rồi , ổng cũng nhận ổng khùng thật . Sau cùng phát cho tất cả thẻ , tôi cầm xem - Thẻ bài dân làng hả , cũng được , đỡ phải đi săn người như ma sói hay truy lùng kẻ trà trộn như thợ săn . Tôi ngáp hơi dài , ước gì giờ có thể về nhà để mẹ nấu mì tôm ăn thì hay không chừng . Về phòng nằm , nghĩ gì cũng để mai làm , nhưng đúng rồi đấy , lựa chọn tới đây là đéo thể nào yên đâu .

{ Dậy , dậy , dậy . DẬY ! Ra coi tình hình đi con mẹ này }

-"Thôi mà , ta buồn ngủ lắm !"

{ Có con chó sói ngoài đó }

-" Đâu xem nào "

{ Haizz... Chỉ hóng Drama giỏi thôi }

-" ...." Ê này , sao nửa câu chuyện rồi mới kêu , hiểu mô tê gì đâu ? 

{ Thế thì cứ xem đi , hồi sau còn nhiều lắm } 

Tôi đóng cửa lại , vô phòng nằm tiếp .  Chuyện người ta để họ tự giải quyết , chõ mũi vào chỉ tổ phiền bỏ bu thôi....

___________________Sáng sớm an bình __________________________________

[Dậy đi mọi người , tới giờ ăn sáng rồi !]

-" Đúng là già cả rồi , tối qua thức khuya sáng đau cột sống !"

{ Thân chủ à , cô chỉ mới 20 tuổi thôi , à mà đang giả dạng đứa 19 tuổi}

Tôi lết thân đi ra căn tin , ngồi xuống và cố nhồi nhét thức ăn để đủ chất dinh dưỡng . Mọi người trong đây cũng hơi hờ hững thật , có thể do việc tối qua đả kích tâm lý . Tôi thì chỉ thấy sợ mình không ăn là chết đói thôi , còn ăn nhiều là mập vì đơn giản tôi chả phải nhân vật chính , 57 cân ăn nhiều tý tăng thêm 10 cân cho xem .


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com