TruyenHHH.com

Dn Inuyasha Eddit Xuyen Qua Kagome

A- uh đi vững vàng trên trời, nhìn xuống phía dưới mấy tháng tuyết rơi dấu vết đã tan hết, lá cây mới mọc, không khí mùa xuân đã bắt đầu. Ẩn dấu bên dưới mùa đông không khí bắt đầu thức tỉnh. Nghỉ ngơi hồi phục suốt mùa đông, chuyến phiêu lưu lại bắt đầu.

Sau sự kiện Ô long, loáng thoáng tôi phát hiện Sesshomaru có chút thay đổi. Thế nhưng có chỗ nào không giống thì tôi không liệt kê ra hết. Tôi ngẩng đầu nhìn Sesshomaru. Khuôn mặt tuấn tú của anh không có vẻ mặt dư thừa nào, ánh mắt cũng vẫn như vậy. Tôi nhíu mày, đưa tay ôm anh.

"Hả?" Anh bỗng nhiên hỏi, tôi nhắm mắt lại kề bên anh. Cẩn thận ngẫm lại, đối với tương lai chúng tôi còn có quá nhiều chuyện muốn làm. Anh có vẻ mặt như thế cũng không quá kỳ lạ.

"Sesshomaru, chúng ta nên làm gì trước?" Tôi không nhìn con mắt của anh, chỉ là nhẹ giọng hỏi.

"Chúng ta phối hợp cùng nhóm của Inuyasha. Ta tin Naraku đã không đợi kịp." Sesshomaru nhàn nhạt nói, tôi buông anh ra ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào con mắt của anh. Anh nhìn ánh mắt tôi vô cùng dịu dàng. Tôi gật đầu, lần thứ hai ôm anh.

A- uh rốt cuộc dừng lại làng của bà Kaede. Mùa xuân đên, người dân đã bắt đầu canh tác ở trong đồng ruộng. Xa xa tôi nghe được tiếng cười đùa của trẻ nhỏ, lúc đi, chỉ thấy Inuyasha nhắm mắt lại hai tay vẫn ôm trước ngực đứng ở nơi đó. Mấy đứa trẻ nhỏ bu quanh xung quanh cậu ấy, thậm chí còn trèo lên bả vai của cậu ấy, sờ sờ lỗ tai cậu ấy cười ha ha không ngừng.

Miroku, Sango, Kikyo cười ha ha ở một bên, đầy đủ tất cả mọi người nhưng không gặp Shippo. Tôi quay đầu nhìn Sesshomaru, trên mặt của anh lại đổi vẻ mặt hờ hừng. Tôi tùy tùng ở bên cạnh anh, vẫn duy trì tốc độ bình thường. Nhưng tay anh không dắt tay của tôi.

"Kagome, cháu tới rồi." Âm thanh già nua của bà Kaede truyền đến, tôi xoay người chỉ thấy bà bối rối chậm rãi đi về phía chúng tôi. Bà đảo qua Sesshomaru, cũng không nói một câu, chậm rãi đi qua chúng tôi. Ánh mắt của mọi người chuyển về phía chúng tôi.

Inuyasha mở mắt ra, lúng túng nhìn Sesshomaru một chút, một tay tóm lấy một đứa nhỏ hồ đồ ở trên vai ném cho Kikyo, ngước đầu bày ra tư thế ngông cuồng. Tôi quét mọi người một chút, vừa nhìn về phía Sesshomaru. Kỳ thực, có lúc cũng không trách anh ấy chán ghét con người. Con người có thuộc về tư tâm con người, một đám người ở nơi này đối với Sesshomaru cũng rất tự nhiên, dù sao người mà bọn họ kề vai chiến đấu chính là Inuyasha. Nhưng trong lúc đó vấn đề của Sesshomaru và Inuyasha chưa giấu bất kì người nào.

Đối với phản ứng của cậu ấy tựa hồ Sesshomaru làm như không thấy, anh lấy ra mảnh ngọc tứ hồn khoảng chừng một phần mười đưa cho Inuyasha,

"Ta đến chỉ để đem thứ này đưa cho các ngươi. Tiếp theo chúng ta tiếp tục phân công nhau tìm."

Tôi liếc mắt nhìn Sesshomaru, không biết đây có phải là ước nguyện ban đầu của anh ấy hay không. Kết quả thu thập mảnh ngọc của Inuyasha, biểu hiện phức tạp nhìn Sesshomaru một chút, muốn nói gì, nhưng chỉ giật miệng. Tôi nhìn về phía Kikyo, cô ấy quay về tôi bất đắc dĩ cười cợt. Sango trầm mặc, Miroku mỉm cười nhìn tôi, tôi quét một vòng cuối cùng ánh mắt về tới trên người Sesshomaru. Vẻ mặt của anh không biểu hiện gì nhìn chăm chú vào nơi nào đó một chút, không nhìn ra tâm tình nào khác. Tựa hồ lần thứ hai chia nhau ra tìm là một lựa chọn tốt.

"Không biết Naraku sẽ sử dụng thủ đoạn gì, ta nghĩ không bằng chúng ta cùng đi."

Inuyasha mở ra ánh mắt khác, âm thanh hơi có chút run rẩy. Tôi buồn cười nhìn Inuyasha, nhưng cười nhạo lại không tốt làm cậu ấy khó chịu. Tôi nhìn Sesshomaru, không biết anh ấy có đồng ý không.

#

Nhóm người đi tìm mảnh ngọc tứ hồn mênh mông cuồn cuộn, sau khi A- uh chậm rãi đi theo đoàn người. Đi phía đầu tiên là Sango và Miroku, tiếp theo là Kikyo và Inuyasha, cuối cùng mới là tôi và Sesshomaru. Đi cùng một đường, mùi Naraku và mảnh ngọc rất yếu. Tôi nhíu mày, đi chuyến này không được lạc quan.

Trong giây lát, cảm giác có mảnh ngọc tứ hồn nồng đậm lên, tôi đứng vững bước chân cau mày nhìn về phía Kikyo, cô ấy quay về tôi gật đầu. Tôi chăm chú nhìn tới, chỉ thấy một đứa bé trai đứng trên cành cây.

"Kohaku!" Tôi còn không kịp phản ứng, Sango đã cưỡi lên Kirara hô to hướng về cậu bé bay đi. Kohaku cũng không đáp lại, chỉ là xoay người một cái nhảy lên một cành cây khác, rất nhanh biến mất trong rừng cây.

"Tôi sẽ đi xem sao. Mọi người ở chỗ này chờ chúng tôi." Miroku một bên lên tiếng ngăn cản chúng tôi, vừa đi theo Sango và Kohaku đồng thời biến mất trong rừng cây. Tôi nheo mắt lại, cảm giác một luồng chướng khí từ từ bao phủ bốn phía, kết giới vô hình chậm rãi hình thành.

Trong giây lát, bỗng nhiên Inuyasha nằm ở,

dưới đất, hai mắt đảo quanh, tôi nhấc lên lông mày, lo lắng nhìn về phía Sesshomaru, anh cũng cau mày, không nhìn ra một chút nào an toàn. Anh liếc mắt nhìn Inuyasha, nhàn nhạt nói, "Là mùi thối. Khiến người ta buồn nôn, khó có thể chịu đựng mùi thối."

Tôi hít mũi, vẫn không ngửi thấy mùi lạ nào cả. Kikyo an ủi Inuyasha, ngẩng đầu lên giải thích nghi ngờ của tôi,

"Đối với loại mùi này họ so với chúng ta mẫn cảm hơn nhiều."

Tôi bỗng nhiên tỉnh ngộ chăm chú nhìn Sesshomaru, chỉ thấy anh lảo đảo một hồi, đáy mắt loé qua một tia sát ý, anh đã nhẹ nhàng nhảy lên, bất cứ lúc nào Thiên Sinh Nha theo ra khỏi vỏ. Chỉ cảm thấy mắt sáng lên, chướng khí biến mất theo. Cây phía trước lung lay mấy lần, Kagura vững vàng rơi vào trước mắt tôi.

Sesshomaru cũng đã đáp xuống đất, anh nhàn nhạt nhìn lướt qua Kagura. Kagura mỉm cười nhìn Sesshomaru, trên khuôn mặt đẹp đẽ không nhìn thấy vẻ tức giận nào. Tôi nhớ lại nội dung vở kịch, tựa hồ Kagura rất thích Sesshomaru...

"Quả nhiên dự liệu của Naraku như thần..." Trên mặt Kagura tiếu ý càng sâu. Lời nói của cô ta vừa ra, trùng đia ngục bao phủ tới.

Kikyo đứng lên, trong miệng đọc thầm vài tiếng, theo giơ lên cung tên rút ra mũi tên. Mũi tên rời cung bay về phía đám trùng địa ngục, tất cả đàn ong biến mất. Kagura nhìn Sesshomaru chốc lát, chuyển hướng nhìn tôi và Kikyo,

"Đồng bọn của các ngươi thật là phiền phức. Hi vọng các ngươi tự lo lấy." Nói xong, cô ta rút lông chim trên búi tóc ra, trong nháy mắt đã bay lên giữa không trung.

Tôi và Kikyo hai mặt nhìn nhau, bên tai truyền đến âm thanh của Sango. Theo tiếng kêu nhìn lại, Miroku nhắm mắt lại nằm trên lưng Kirara, lông mày anh ấy chau lại, bên cạnh Sango rớt nước mắt.

"Đã xảy ra chuyện gì? Miroku làm sao?" Kikyo một bên nói, một tay đưa về phía mạch đập của Miroku, "Miroku bị trúng độc?"

"Chúng tôi đuổi tới trong rừng rậm, Kohaku đã không thấy tăm hơi. Sau đó một đám ong độc tập kích chúng tôi, bởi vì số lượng ong độc rất nhiều, Miroku dùng hang gió..."

Sango lôi kéo ống tay áo của Kikyo, cầu xin, "Kikyo, cô nhất định phải giúp anh ấy. Anh ấy vừa đóng hang gió lại thì gục xuống..."

Kikyo nhíu mày, chỉ nghe vỗ một tiếng, Inuyasha ngồi dậy, cậu ấy đánh về cổ của mình, lúc buông tay ra, một vật thể nhỏ bé rơi vào bộ đồ của cậu ấy. Chỉ chốc lát sau, âm thanh lo lắng của Myoga vang lên,

"Quá tốt, thiếu gia Inuyasha, ngài đã tỉnh lại rồi. Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút đi tìm thảo dược. Chỉ trong vòng ba ngày đi tìn thao dược mới cứu được pháp sư Miroku."

Inuyasha nhảy lên một cái, không hiểu cho nên xoa tóc, "Làm sao, xảy ra chuyện gì, Miroku làm sao?"

Sesshomaru đi về phía Inuyasha chỉ vào Myoga lạnh lùng hỏi, "Nói đi, tìm thảo dược ở đâu?"

Myoga hơi co cổ lại, tựa hồ đối mặt với Sesshomaru rất hoảng sợ, "Cách nơi này không xa có vườn thảo dược, có điều nghe nói ở đó có một con yêu quái rất đáng sợ bảo vệ vườn..."

"A- uh, chúng ta đi!" Lời Myoga nói chưa xong, Sesshomaru xoay người rời đi.

Tôi tăng nhanh bước chân theo sau, nhưng phía sau truyền ra âm thanh của Inuyasha, "Sango, cho tôi mượn Kirara một lát. Kikyo, em ở lại đây bảo vệ bọn họ."

#

A- uh bay ở tầng trời thấp, không có bay ra bao xa, một mảnh vườn thảo dược màu xanh lục thu vào đáy mắt. Sesshomaru vừa kéo dây cương, nhưng Inuyasha đã nhằm phía vườn thảo dược trước chúng tôi. Tôi còn chưa kịp lên tiếng ngăn lại, cậu ấy đã mang theo Kirara đáp xuống đồng ruộng. Tôi hơi bóp trán, chỉ nghe Sesshomaru ở bên cạnh cười lạnh một tiếng.

"Quả nhiên hắn vẫn xung như vậy."

Sesshomaru năm A- uh đi xuống đồng ruộng, Inuyasha nhìn chằm chằm vườn thảo dược, quay một vòng, tiện tay rút lên mấy cây rồi muốn đi.

"Là ai? Là ai tới phá hoại vườn thảo dược của chúng tôi?" Âm thanh khàn khàn vang lên, một người mặc bộ đồ nông dân cầm cây gậy đuổi tới, phía sau còn theo một con yêu quái xấu xí to lớn.

Inuyasha mới vừa quay đầu lại, bà lão đã đập cây gậy lên đầu cậu ấy. Cây gậy tùy theo gãy làm hai đoạn, nhưng Inuyasha vẫn không mất một sợi tóc.

"Ai?" Inuyasha sờ sờ đầu, kì quái nhìn bà lão, "Sơn yêu lão bà sao?" 

"Ngươi mới là sơn yêu đấy! Tiểu tử thối!" Bà lão xoay người một cái, nhận lấy cây gậy trong tay con yêu quái to lớn ở phía sau muốn vung về phía Inuyasha, nhưng cậu ấy dùng một tay nắm lấy.

"Ngươi chỉ là bán yêu còn muốn ăn hiếp một bà mẹ già như thế này sao?"

"Tại sao bà biết ta là bán yêu?" Inuyasha chớp mắt.

Nhưng bà lão không hề trả lời cậu ấy, mà là ánh mắt nhìn thảo dược trong tay cậu ấy, theo chuyển hướng về vườn thảo dược.

"Tiểu tử thối, ngươi đi chết đi!"

Bà lão phảng phất dùng khí lực toàn thân, rút ánh mắt vêd gõ vào đầu Inuyasha. Lần này, cậu ấy rất phối hợp nằm xuống đất. Con yêu quái to lớn không để ý tới Inuyasha nằm dưới đất, mà là đứng bên bờ ruộng khóc lớn lên,

"Mẹ..."

Tôi liếc mắt nhìn Sesshomaru, anh ấy lại làm bộ hứng thú.

"Đi thôi, bây giờ đến phiên chúng ta ra sân." Nói xong, Sesshomaru cũng không đợi tôi, chậm rãi đi về phía bà lão.

"Thật không tiện, chúng ta đến là để xin thảo dược." Sesshomaru từ trong lòng lấy ra một khối kim tệ đưa cho bà.

Ai biết bà lão cũng không nhìn khối kim tệ đó, mà là kỳ quái nhìn Sesshomaru, trên mặt lại phóng ra mỉm cười, "Không phải là không thể, chỉ là thảo dược bị tên tiểu tử thối kia làm hỏng. Nếu như cậu có thể đợi được ba ngày..."

Theo, chỉ nghe bà thấp giọng tự lẩm bẩm, "Lại còn có người có thể đối xử với gia đình của bà già này."

Tôi rút ra khoé miệng nhìn về phía con yêu quái to lớn đang gào khóc, lại nhìn trên mặt bà lão vhe kín nếp nhăn, cuối cùng hình ảnh đập vào ánh mắt ngắt quãng ở trên mặt Sesshomaru. Trong lòng lại kiên định quyết tâm muốn biến thành yêu quái.

Chào mọi người, sau ba ngày thi mình đã quay lại rồi đây. Xin lỗi đã để mọi người đợi lâu nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com