TruyenHHH.com

Dn Hxh Nha Ta Co Mot Ca Ca Bien Thai

Hơ hơ hơ~~~ câu chap thế là đủ.

Giờ thì...hãy cùng Hisako bước vào tình tiết 'chính' ha!!! 😁😁😁

♥♡♠♤♣♧★☆◆◇◇◆☆★♧♣♤♠♡♥

Thời gian thấm thoát thoi đưa (😂) chỉ một câu nói cũng đã qua 7 năm.

Nhân vật chính của chúng ta - Hisako giờ cũng đã lên 12,vẫn còn trẻ măng lắm.

Người ta có câu : Loli vẫn hoàn loli. 7 năm qua, dù đã trải qua không biết bao nhiêu là gian lao, vất vả,... Dù là mỗi ngày đều ăn ít nhất 20 cái bánh đủ loại (không kem thì bánh, không dâu thì sôcôla, không bánh quy thì vanni,...nói chung là cái gì chị cũng thử qua) thì Hisako vẫn không lớn lên tý nào, vẫn giữ cho mình dáng vẻ lừa tềnh.

Trong 7 năm này, Hisako đã ngao du cùng Hisoka, đi thám hiểm cùng Chorllo và băng đảng của hắn, đi giết người cùng Illumi,...nói chung là rất 'gian lao,vất vả' nhưng vui a~~~

Nhớ năm ngoái, Hisako bỏ mặc ca ca 'iu dấu' tham gia cùng lữ đoàn Ảo Ảnh diệt sát một gia tộc nào đó ...méo nhớ tên. Cô rất chi là thân với Machi-nee a~~~.Nào ngờ đâu, Hisoka bị muội muội bỏ mặc không thương tiếc lại tham gia cái gọi là 'Hunter cuộc thi' và giết chết 2 thằng vì lí do rất đỗi 'bình thường' -ta ngứa mắt thì ta giết thôi a~~~♣(- trích nguyên văn câu nói của thánh Hisoka) và rồi Anh đã bị loại không chút thương tiếc ...Ngu hết biết - Muội muội 'iu quý' Hisako.

Cũng vì sự kiện rất đỗi 'bình thường' này đã làm Hisako nhớ đến tình tiết chính của phim sắp diễn ra. Hơ hơ hơ,😅😅😅 lâu nay mải chơi bời quá, tý thì quên luôn. (😑)

Cô thực sự mở mắt mong chờ được gặp nhân vật chính a~~~(sao nghe như mỉa mai vậy???) Với cái đầu nhím độc nhất vô nhị, có một không hai trên thế giới, không biết di truyền từ ai, đi đâu cũng là tâm điểm của mọi sự chú ý. 1 trong 2 tiểu quả thực được chú ý nhất của ca ca cô, có cha đứng top 5 hunter mạnh nhất -Ging. Và quan trọng nhất...chính là nhân vật chính của thế giới này (😐) Gon. 👏👏👏👏👏

Hơ hơ hơ😆😆😆 Nếu cô tham gia, ắt cũng sẽ gặp mèo nhỏ Killua a~~~tiện thể gặp tên hám tiền - mặt than Illumi xin ít tiền tiêu vặt.

"Hi, ngài làm ơn đừng vừa ăn bánh vừa ngẩn người chứ. Rất không tôn trọng cái bánh đó. "

Hisako thoát khỏi mớ suy nghĩ vớ vẩn. Ngẩng đầu nhìn 'cái thứ' bay đi bay lại xung quanh đĩa bánh đối diện cô. Đó là một tiểu tinh linh, thân hình nhỏ nhắn (không khác chủ nhân mình là mấy. 😂) Với đôi cánh mỏng trong suốt, mái tóc màu xanh dài đến chân. Đây không ai khác...chính là bé Mor - bị bỏ rơi ở chap 3. (Mor: Ta đây không phải bị bỏ rơi. 😡😡😡💢💢💢)

(T/g ngu văn miêu tả. Điều quan trọng phải nhắc lại 3 lần. Từ giờ sẽ không nhắc nữa. 😝😝)

Mấy năm trước, Hisako có quay lại khu rừng lần đầu cô xuất hiện ở thế giới này, tìm cách giúp Mor thoát khỏi khu rừng đó.

" Mor, cái khu rừng này thực sự có cách đi ra???" Hisako lau mồ hôi ướt nhẹt trên trán, hỏi.

"Tất nhiên là được a. Mama nói là lúc nào Mor lớn, sẽ có thể đi ra ngoài khu rừng, ngao du tứ hải a." Mor vừa gặm hạt, vừa chỉ về phía cái cây to nhất, có lá màu hồng nổi trội nhất khu rừng xanh.

-_-///...

Hisako leo lên cái cây Mor chỉ một cách nhanh nhất, ngồi bịch xuống, thở phì phò :"Tý nữa tính sau, nghỉ tý đã." Nói xong liền ngả người nhắm mắt.

Mor hoàn toàn bó tay với vị chủ nhân đi chưa tới 1 tiếng đã nghỉ này.

Khu rừng này cứ như bị định cấm chế vậy, cảm giác như cả khu rừng được đặt trong một trận pháp giam giữ, nhưng trận pháp này có chỗ đặc biệt. Nó không hề giam giữ hay hãm hại những người bước vào mà chỉ cho người ta cảm giác rùng rợn, u ám, chết chóc ở phạm vi 5km quanh cái cây màu hồng cô đang nằm. (Đừng hỏi tại sao, thánh Hisoka lại bước vào được đây.) Đôi khi cái khu rừng này lại thay đổi kết cấu, y chang một mê cung, đi thế nào cũng không ra ngoài được mà chưa kể dù rẽ trái hay phải thì đều quay lại chỗ cũ. Chỉ là, nếu muốn đem những thứ trong phạm vi 5km này ra khỏi khu rừng là điều hoàn toàn không thể, nếu không sẽ giống như bị một tấm gương trong suốt chặn lại vậy.

Nếu áp dụng theo cách thông thường, chỉ cần tìm thấy mắt trận và phá nó đi là được. Chả cần nghĩ, cô cũng có thể khẳng định cái cây hồng hồng này là mắt trận,...thế nhưng Mor cứ kêu cái cây này là mama nó...không được giết mama bé...nếu giết mama bé, tất cả khu rừng này cũng sẽ chết theo...kể cả bé.

Mà...hình như...cô quên cái gì đó???

Quên...???

Cái gì nhỉ....????

.
.
.
.
.

Ngạch!!! Đây đâu phải thế giới phép thuật.

Cô như xác sống vùng dậy. Má nó!!!! Cái quan trọng nhất thì quên mẹ nó mất. Ở đây không phải thế giới ma pháp thì cái này cũng đâu phải trận pháp chỉ cần hủy mắt trận là được. Cô hận aaaa... Tại sao cái quan trọng nhất thì lại quên, làm nãy giờ vắt óc nhớ lại mất cái kiến thức ma pháp.

Vậy...khu rừng này bị phủ Niệm. Nếu thế thì cô cũng hết cách....

...Niệm...

Hisako phi thân xuống mặt đất, Mor không biết từ lúc nào cũng đến bên cạnh cô.

"Hi, ngài định làm gì??? " Mor lo lắng hỏi, đừng nói là đốt mẹ nàng nha???

"Thì tìm cách đưa ngươi ra ngoài chứ sao. " Nói xong, cô liền sự dụng Niệm của mình - mới học cái đây 3-4 năm gì đó.

Bụp...

Hisako biến mất không chút bóng dáng.

Mor sợ hãi. 😨😨😨 Chuyện gì xảy ra vậy??? Chủ nhân??? Ngài ấy đâu rồi.

Sau 5 phút 52 giây 73 cái tích tắc (😑) Hisako lại đột nhiên xuất hiện với khuôn mặt đen như đít nồi, âm trầm kinh khủng.

Hisako ngước nhìn cái xái hồng hồng trước mặt, mặt có xu hướng đen thêm. "Mor, chúng ta đi. "

"Hi, ngài có cách rồi sao??? " Chủ nhân vừa quay lại liền làm mặt âm trầm đáng sợ quá. 😖😖😖

"Có. Đi thôi" Nói xong liền quay người rời đi trước.

.
.
.
.
Đi ra khỏi dòng suy tư, Hisako tiếp tục công cuộc ăn bánh dở dang.

Vừa ăn, vừa nói. "Nhanh lên, tý còn đi tham gia cuộc thi Hunter nữa. "

Mor liền đáp. "Biết a~~~"

"Nhớ nhắc ta mua thêm mấy cái bánh mang đi. "

"Yes sir. "

♥♡♠♤♣♧★☆◆◇◇◆☆★♧♣♤♠♡♥




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com