Tác hợp Lãng - Thuỷ
Bù cho chương dài hơn xíu nhé!!! Killkills
Nghe mấy vị sư huynh, sư tỷ giới thiệu về Trường Lưu thật là chán. Nhưng mà cũng có tí vui vui và mong chờ mình sẽ được ở cùng phòng với ai. 'Có một người cùng phòng cũng vui chứ bộ'Và thế là, mỗ nữ Vãn Thanh cứ hí ha hí hửng chờ mong như vậy rồi vắt hai tay ra sau đầu, vừa đi vừa nhìn ngắm phong cảnh xung quanh.
Cuối cùng, kết quả không như dự định, nữ chính nhà chúng ta bị phân một mình một phòng.
Ở trong phòng, nhìn nhìn mọi thứ xung quanh mà Vãn Thanh không khỏi có xúc động muốn hét lên: 'Cái phòng thì to bự thế này mà có mỗi một mình ở, vậy làm sao mà quét hết đc'
(Lia: -.-, lí do thật sự chuỵ mún có bạn cùng phòng)
... Tức giận một hồi, cuối cùng, chị bèn lấy quyển phổ của Tùng Sơn ra xem. 'Ngu gì có võ công mà không xem, xem cho biết chứ bộ'
Nhưng hềnh như hum nay ông trời không toại nguyện ý muốn của cô. Chưa đầy 7 phút sau, cô đã nằm rạp xuống quăng quyển phổ sang một bên:
- Có mỗi cái thế này nhìn qua ta cũng học thuộc hết rồi. Gì mà bí kíp Tùng Sơn chứ, bỏ đi, bỏ đi, vẫn là đi ngủ là sướng nhất.
...
Sáng hôm sau,
- Dậy thôi, hôm nay là buổi học đầu tiên!!! Chán quá đi!!! Chả muốn đi học chút nào _ Con sâu lười Vãn Thanh vươn vai, vươn cổ, mãi mới lết được cái xác ra tới sân tập trung.
- Mọi người hãy lấy cho mình một cái kiếm gỗ để tập luyện đi _ Cái giọng nói quên thuộc của Lạc Thập Nhất lại vang lên và theo sau đó một cái màn gây cười cho những kẻ khác của Hoa Thiên Cốt và Mạnh Huyền Lãng diễn ra: bởi vì hai người đó nhấc không lên nổi thanh kiếm.
Vãn Thanh nhìn rồi lại nhìn trên giá lôi đại một thanh kiếm, diễn sau lết nó đi.'Thanh kiếm gỗ, thanh kiếm gỗ, muốn đập thanh kiếm này đi quá!!! Chả muốn học tí nào. Chẳng qua chỉ là mỗi chiêu Ngự kiếm phi hành thôi sao, không học có chết ai đâu'Và thế là mỗ nữ nào đó vứt đại thanh kiếm vô xó nào đó rồi nhảy tót lên cây ngồi xem kịch phía dưới.
'Bay qua bay lại, bay qua bay lại, có gì vui không?!! Bộ mấy người không thấy chóng mặt hả?!! Lướt qua lướt lại, lướt qua lướt lại, có cái chiêu này thôi mà hai tên kia cứ cố gắng, cố gắng muốn học cho bằng được, bộ không thấy mệt hả?!!' _Vâng, đấy chính là câu phán của kẻ trốn học nào đó.
Và tình huống phát sinh là Nghê Mạn Thiên thì kích bác Mạnh Huyền Lãng, còn Hoa Thiên Cốt thì bị mấy bọn Thanh La trêu ghẹo.
Rồi một màn Nghê tiểu thư bênh vực Hoa tỷ tỷ nên cũng bị kích lại.
- Ế, mà có phải còn một người nào đó nữa không nhỉ? _ Bỗng nhiên, bọn Thanh La lên tiếng.
Rồi tất cả mọi người nhìn quanh, nhìn quanh:
- Này, Hoa Thiên Cốt, em gái của cô đâu rồi?!! Hay cũng không tập được nên bỏ trốn rồi?!!
Lần này tai bay vạ gió ngôn ngữ của chúng ta nằm không cũng trúng đạn.
- Kia kìa, kia kìa, chỗ kia kìa.
- Mà làm cách nào cô ta có thể trèo lên cái cây đó nhỉ.
- Cái cây đó cũng cao tầm 7,8 mét chứ ko vừa.
- Cô xuống đây cho chúng tôi, cô rốt cục có biết ngự kiếm ko hả?
Vãn Thanh nằm trên cây hưởng thụ cái râm mát của những cành lá nói:
- Không xuống, các người có giỏi thì lên đây mà kéo ta xuống. Không phải các người giỏi lắm sao? Học được cả ngự kiếm phi hành sao? Vậy sao không lên đây mà bắt ta nè!! Plè Plè!!!.
Và thế là kết thúc một buổi học làm loạn của Vãn Thanh.
Vào buổi tối, đáng lẽ ra Mạnh Huyền Lãng và Hoa Thiên Cốt có thể gặp nhau khi đang luyện tập thêm khẩu quyết của ngự kiếm phi hành nhưng do sự cố của một con người nào đó.
'Con người nào đó' thì các bạn cũng biết rồi chứ gì ^^ Và người đó chính là Vãn Thanh.
Bởi vì cô thấy Khinh Thủy thực sự hi sinh rất nhiều đối với tên Mạnh Huyền Lãng đó nên cô quyết định hai người sẽ về một cặp, và cô đã viết thư mặc danh kêu Khinh Thủy ra.
Cùng lúc đó, Mạnh Huyền Lãng cũng chuẩn bị đi tập khẩu quyết.
À, cô có bôi tí mỡ ở trên đường đi của Khinh Thủy nên.....
....ai dè, chuẩn xác đến từng mi li mét, Khinh Thủy trượt chân....
..... Các bạn cũng biết rồi đấy, trong thế giới tiểu thuyết thì làm gì có gì là thực tế , là khoa học.... nên tình huống cầu huyết nhất xảy ra, hai người đã đè lên nhau 'lip by lip'.
Hai người vội vã đứng dậy, đỏ mặt.
Kẻ đầu sỏ nào đó ở gần đấy xem kịch vui mà lẩm bẩm:
- Haiz!!! Người cổ đại đúng là da mặt mỏng, có vậy thôi mà cũng thẹn thùng đỏ mặt.Và Khinh Thủy cũng quên luôn cái thư mặc danh gọi cô ấy ra làm gì đó.
Rồi, để phá vỡ bầu không khí ngại ngùng này, Mạnh Huyền Lãng bèn hỏi, nhờ khinh Thủy chỉ dạy và hai người cùng nhau luyện ngự kiếm phi hành.(Hình ảnh cặp đôi Lãng - Thuỷ)
Còn về tên đầu sỏ gây nên chuyện - Vãn Thanh,
Cô hoàn thành kế hoạch nên thỏa mãn, chuẩn bị quay đi nhưng đi được vài bước thì bỗng có giọng nói phát ra phía sau :- Ngươi đang làm gì ở đây vậy?
Nghe mấy vị sư huynh, sư tỷ giới thiệu về Trường Lưu thật là chán. Nhưng mà cũng có tí vui vui và mong chờ mình sẽ được ở cùng phòng với ai. 'Có một người cùng phòng cũng vui chứ bộ'Và thế là, mỗ nữ Vãn Thanh cứ hí ha hí hửng chờ mong như vậy rồi vắt hai tay ra sau đầu, vừa đi vừa nhìn ngắm phong cảnh xung quanh.
Cuối cùng, kết quả không như dự định, nữ chính nhà chúng ta bị phân một mình một phòng.
Ở trong phòng, nhìn nhìn mọi thứ xung quanh mà Vãn Thanh không khỏi có xúc động muốn hét lên: 'Cái phòng thì to bự thế này mà có mỗi một mình ở, vậy làm sao mà quét hết đc'
(Lia: -.-, lí do thật sự chuỵ mún có bạn cùng phòng)
... Tức giận một hồi, cuối cùng, chị bèn lấy quyển phổ của Tùng Sơn ra xem. 'Ngu gì có võ công mà không xem, xem cho biết chứ bộ'
Nhưng hềnh như hum nay ông trời không toại nguyện ý muốn của cô. Chưa đầy 7 phút sau, cô đã nằm rạp xuống quăng quyển phổ sang một bên:
- Có mỗi cái thế này nhìn qua ta cũng học thuộc hết rồi. Gì mà bí kíp Tùng Sơn chứ, bỏ đi, bỏ đi, vẫn là đi ngủ là sướng nhất.
...
Sáng hôm sau,
- Dậy thôi, hôm nay là buổi học đầu tiên!!! Chán quá đi!!! Chả muốn đi học chút nào _ Con sâu lười Vãn Thanh vươn vai, vươn cổ, mãi mới lết được cái xác ra tới sân tập trung.
- Mọi người hãy lấy cho mình một cái kiếm gỗ để tập luyện đi _ Cái giọng nói quên thuộc của Lạc Thập Nhất lại vang lên và theo sau đó một cái màn gây cười cho những kẻ khác của Hoa Thiên Cốt và Mạnh Huyền Lãng diễn ra: bởi vì hai người đó nhấc không lên nổi thanh kiếm.
Vãn Thanh nhìn rồi lại nhìn trên giá lôi đại một thanh kiếm, diễn sau lết nó đi.'Thanh kiếm gỗ, thanh kiếm gỗ, muốn đập thanh kiếm này đi quá!!! Chả muốn học tí nào. Chẳng qua chỉ là mỗi chiêu Ngự kiếm phi hành thôi sao, không học có chết ai đâu'Và thế là mỗ nữ nào đó vứt đại thanh kiếm vô xó nào đó rồi nhảy tót lên cây ngồi xem kịch phía dưới.
'Bay qua bay lại, bay qua bay lại, có gì vui không?!! Bộ mấy người không thấy chóng mặt hả?!! Lướt qua lướt lại, lướt qua lướt lại, có cái chiêu này thôi mà hai tên kia cứ cố gắng, cố gắng muốn học cho bằng được, bộ không thấy mệt hả?!!' _Vâng, đấy chính là câu phán của kẻ trốn học nào đó.
Và tình huống phát sinh là Nghê Mạn Thiên thì kích bác Mạnh Huyền Lãng, còn Hoa Thiên Cốt thì bị mấy bọn Thanh La trêu ghẹo.
Rồi một màn Nghê tiểu thư bênh vực Hoa tỷ tỷ nên cũng bị kích lại.
- Ế, mà có phải còn một người nào đó nữa không nhỉ? _ Bỗng nhiên, bọn Thanh La lên tiếng.
Rồi tất cả mọi người nhìn quanh, nhìn quanh:
- Này, Hoa Thiên Cốt, em gái của cô đâu rồi?!! Hay cũng không tập được nên bỏ trốn rồi?!!
Lần này tai bay vạ gió ngôn ngữ của chúng ta nằm không cũng trúng đạn.
- Kia kìa, kia kìa, chỗ kia kìa.
- Mà làm cách nào cô ta có thể trèo lên cái cây đó nhỉ.
- Cái cây đó cũng cao tầm 7,8 mét chứ ko vừa.
- Cô xuống đây cho chúng tôi, cô rốt cục có biết ngự kiếm ko hả?
Vãn Thanh nằm trên cây hưởng thụ cái râm mát của những cành lá nói:
- Không xuống, các người có giỏi thì lên đây mà kéo ta xuống. Không phải các người giỏi lắm sao? Học được cả ngự kiếm phi hành sao? Vậy sao không lên đây mà bắt ta nè!! Plè Plè!!!.
Và thế là kết thúc một buổi học làm loạn của Vãn Thanh.
Vào buổi tối, đáng lẽ ra Mạnh Huyền Lãng và Hoa Thiên Cốt có thể gặp nhau khi đang luyện tập thêm khẩu quyết của ngự kiếm phi hành nhưng do sự cố của một con người nào đó.
'Con người nào đó' thì các bạn cũng biết rồi chứ gì ^^ Và người đó chính là Vãn Thanh.
Bởi vì cô thấy Khinh Thủy thực sự hi sinh rất nhiều đối với tên Mạnh Huyền Lãng đó nên cô quyết định hai người sẽ về một cặp, và cô đã viết thư mặc danh kêu Khinh Thủy ra.
Cùng lúc đó, Mạnh Huyền Lãng cũng chuẩn bị đi tập khẩu quyết.
À, cô có bôi tí mỡ ở trên đường đi của Khinh Thủy nên.....
....ai dè, chuẩn xác đến từng mi li mét, Khinh Thủy trượt chân....
..... Các bạn cũng biết rồi đấy, trong thế giới tiểu thuyết thì làm gì có gì là thực tế , là khoa học.... nên tình huống cầu huyết nhất xảy ra, hai người đã đè lên nhau 'lip by lip'.
Hai người vội vã đứng dậy, đỏ mặt.
Kẻ đầu sỏ nào đó ở gần đấy xem kịch vui mà lẩm bẩm:
- Haiz!!! Người cổ đại đúng là da mặt mỏng, có vậy thôi mà cũng thẹn thùng đỏ mặt.Và Khinh Thủy cũng quên luôn cái thư mặc danh gọi cô ấy ra làm gì đó.
Rồi, để phá vỡ bầu không khí ngại ngùng này, Mạnh Huyền Lãng bèn hỏi, nhờ khinh Thủy chỉ dạy và hai người cùng nhau luyện ngự kiếm phi hành.(Hình ảnh cặp đôi Lãng - Thuỷ)
Còn về tên đầu sỏ gây nên chuyện - Vãn Thanh,
Cô hoàn thành kế hoạch nên thỏa mãn, chuẩn bị quay đi nhưng đi được vài bước thì bỗng có giọng nói phát ra phía sau :- Ngươi đang làm gì ở đây vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com