Dn Harry Potter Can Not
Cả bốn người kéo nhau lên phòng sinh hoạt chung trong tháp Gryffindor. Bấy giờ Ron mới đẩy Harry ngồi xuống chiếc ghế bành và nói:- Tại sao bồ không nói cho tụi này biết bồ là một Xà khẩu?Harry ngơ ngác:- Một cái gì?- Một Xà khẩu! Bồ có thể nói chuyện với rắn!Harry vẫn bình thản:- Tôi biết, tôi muốn nói đây mới là lần thứ hai tôi làm chuyện đó. Lần trước là lúc tôi ngẫu nhiên thả một con trăn ra hù thằng anh họ Dursley ở sở thú – lâu rồi, chuyện dài lắm – con trăn nói với tôi là nó chưa từng nhìn thấy Brazil và tôi thả nó ra mà thực tình không có chủ tâm – hồi đó tôi chưa biết mình là phù thủy...Ron bần thần lặp lại:- Con trăn nói với bồ là nó chưa từng nhìn thấy Brazil?- Thì có sao đâu?Harry chẳng hiểu sao Ron lại xúc động đến nhợt nhạt như vậy:-< Không phải chỉ cần là phù thủy thì có thể nói Xà ngữ đâu, Harry. Đây là một khả năng hiếm hoi. Em chẳng hiểu lúc đó anh đã nói gì với con rắn đó cả?>Harry nhìn thấy hành động của Ciara dường như rất ngạc nhiên:-Nhưng lúc đó anh chỉ bảo con rắn đó không được tấn công Justin mà thôi.Ron nói:- Tụi này chỉ nghe bồ nói Xà ngữ, tiếng của rắn. Đâu ai hiểu lúc đó bồ nói cái gì đâu. Bởi vậy Justin mới hoảng sợ, lúc đó nghe như bồ đang sai khiến con rắn làm gì đó – bồ biết không, cảnh tượng đó làm ai cũng sởn gai ốc.Harry há hốc miệng ngó Ron:- Tôi nói một thứ tiếng khác hả? Nhưng... tôi không biết... Làm sao tôi có thể nói một thứ tiếng mà lại không biết là mình đang nói tiếng đó chứ?Ron lắc đầu. Nhưng Harry vẫn chưa hiểu ra có gì mà nghiêm trọng đến như vậy? Nó nói:- Các bạn làm ơn nói cho tôi biết có gì sai trái trong chuyện ngăn trở một con rắn khổng lồ đớp Justin chứ? Cho dù tôi đã làm bằng cách gì đi nữa thì có sao đâu, miễn sao Justin khỏi phải xung vào đội săn của bọn kỵ sĩ không đầu nhà Slytherin?Hermione lên tiếng bằng một giọng lặng lẽ khác thường:- Có sao chứ. Bởi vì nói chuyện với rắn là khả năng đã làm cho Salazar Slytherin nổi tiếng. Chính vì vậy mà biểu tượng của nhà Slytherin là một con trăn.Harry há hốc miệng ra không khép lại được. Ron nói thêm:- Đúng vậy. Và bây giờ cả trường đang suy ra rằng bồ chính là cháu chắt chút chít gì đó của...- Nhưng tôi đâu phải...Harry hét lên với nỗi kinh hoàng mà nó không tự giải thích được.Hermione nói:- Bạn sẽ khó mà chứng minh là phải hay không. Salazar Slytherin sống cách đây cả ngàn năm. Với tất cả những gì tụi này biết, thì rất có thể bạn chính là hậu duệ của ổng.Suốt đêm đó, Ciara thao thức mãi không ngủ được. Cô nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ tự hỏi nếu Harry thực sự là hậu duệ của Salazar Slytherin thì sao? Cô không biết gì về họ hàng bên nội nhưng nếu đó là sự thật vậy vì sao cô không phải là một Xà khẩu. Liệu có phải do cô không phải là Ciara Potter thật sự, bên trong thân xác này là linh hồn của Aurora Adela còn Ciara thật sự có lẽ đã chết từ lâu. Liệu... một ngày nào đó Harry nhận ra người anh luôn coi là em gái thực ra lại là một kẻ khác, có khi nào anh sẽ vứt bỏ cô không? Cô không biết nếu chuyện này xảy ra thì cô phải làm như thế nào bởi cô chỉ có anh là người thân duy nhất.Trăn trở suốt đêm nên sáng hôm sau Ciara mang một khuôn mặt mệt mỏi đến lớp học. Lúc gặp cô, Harry cũng hoảng sợ:-Ciara, em không khỏe sao?Nhìn thấy Harry, ánh mắt cô ánh lên tia cảm xúc phức tạp, nhưng ngay sau đó đôi mắt đó lại trở nên trầm lặng như bình thường, cô nói:-< Chỉ là ngủ không đủ giấc thôi, anh không cần lo lắng như vậy đâu. Thay vào đó, anh cũng có vẻ rất mệt mỏi đó, Harry.>-Chuyện tối hôm qua làm anh không thể nào ngừng suy nghĩ về nó. Nhưng anh nghĩ Hermione đã nhầm rồi, anh không thể là hậu duệ của vị phù thủy vĩ đại Salazar Slytherin đó được.Ciara nhìn Harry với vẻ khó hiểu, bỗng cậu mỉm cười:-Bình thường em thông minh như vậy nhưng bây giờ anh phát hiện ra có những lúc em suy nghĩ những thứ rất cao xa mà lại không biết rằng đáp án ở ngay trước mắt, Ciara.Cậu nói tiếp:-Không phải em cũng không phải là một Xà khẩu sao, vì vậy anh chắc chắn rằng có thể vì một nguyên do khác nên anh mới có khả năng đặc biệt này... Ở đây! Ron...Đúng lúc này, Ron bước vào lớp học, Harry vội gọi cậu lại. Ciara nhìn hai người bọn họ nói chuyện gì đó, nhưng cô không hề nghe lọt một chữ nào về cuộc trò chuyện của bọn họ, trong đầu cô chỉ có một câu hỏi duy nhất:" Vì sao anh không cho rằng em không thể nói Xà ngữ bởi em vốn không phải em gái anh?"Sau vụ việc tối hôm đó, bắt đầu có những lời đồn đại rằng Harry chính là người kế vị của Slytherin. Bọn họ cho rằng, nó là một Xà khẩu, đó chính là dấu hiệu của phù thủy Hắc ám. Đáng lẽ Harry phải chết sau lời nguyền chết chóc của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, nhưng nó lại có thể sống sót sau lời nguyền khủng khiếp ấy, chỉ có phù thủy Hắc ám thực sự mới có khả năng đó. Còn có người cho rằng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy không muốn có một Chúa tể Hắc ám cạnh tranh quyền lực với mình nên mới tìm cách giết nó.Và mọi chuyện càng trở nên rối rắm hơn sau khi tiếp tục có thêm nạn nhân bị hóa đá. Cuộc tấn công cùng một lúc hai nạn nhân là Justin và con ma Nick Suýt Mất Đầu đã biến sự căng thẳng có sẵn từ trước thành nỗi kinh hoàng thực sự. Lạ một cái là, người ta lo lắng về số phận của con ma Nick Suýt Mất Đầu nhiều hơn tình trạng của Justin. Người ta hỏi lẫn nhau cái gì có thể gây ra một chuyện như vậy đối với một con ma, quyền lực khủng khiếp nào lại có thể ám hại cả một kẻ đã chết từ đời tám hoánh nào rồi.May mà kỳ nghỉ Giáng Sinh đã cận kề, học sinh nháo nhào lo đi đặt chỗ trên tàu tốc hành Hogwarts để về nghỉ lễ với gia đình. Vào thời điểm này món thuốc Đa dịch cũng sắp được điều chế xong. Để moi được sự thật từ Malfoy, bộ ba Harry, Ron và Hermione quyết định không nói cho Ciara biết về chuyện này bởi bọn nó chắc chắn Ciara sẽ phản đối và công sức chế thuốc suốt một tháng trời cũng sẽ tiêu tan hết.Cuối cùng Giáng Sinh cũng đến, Hedwig lao vào phòng sinh hoạt chung, mỏ nó ngậm một cái gói nhỏ, đáp xuống giữa Ciara và Harry. Con cú rỉa vành tai Ciara một cách thân ái, coi như một món quà xịn hơn cái mà nó mang về cho hai người rất nhiều. Cái đó hóa ra là quà của dì dượng Dursley. Họ gởi cho Harry một cái tăm xỉa răng kèm theo một bức thư bảo nó nhắm coi có thể ở luôn lại Hogwarts vào cả mùa hè không?Những món quà Giáng Sinh khác của Harry và Ciara làm bọn nó vui sướng hơn nhiều. Không chỉ có quà của lão Hagrid, Ron và Hermione mà bà Weasley cũng tặng cho hai đứa nó một cái bánh mật to và chiếc áo len đan tay của bà.Không ai lại không khoái bữa tiệc Giáng Sinh ở trường Hogwarts, kể cả những đứa đang âm mưu thử nghiệm món thuốc rùng rợn Đa dịch. Đại Sảnh đường được trang hoàng cực kỳ lộng lẫy. Không kể một tá cây thông Giáng Sinh phủ tuyết trắng và hàng chùm hàng chuỗi hoa ô rô và hoa tầm giăng mắc khắp trần; Sảnh đường còn được phù phép cho tuyết rơi êm đềm, tuyết phù phép nhẹ, ấm và khô, rơi từ trên trần xuống. Harry và Ron chưa ăn xong dĩa bánh Giáng Sinh thứ ba thì Hermione đã lùa cả hai đứa ra khỏi Sảnh đường. Dùng một cái lí do qua loa để giải thích với Ciara, ba người bọn họ liền chạy mất tăm.Mặc dù biết đây chỉ là một lời bịa đặt nhưng Ciara vẫn giả vờ như tin vào nó. Nếu bọn họ đã không muốn nói sự thật cho cô thì cô cũng không muốn ép buộc. Ciara đã cho rằng đến một thời điểm thích hợp bọn họ sẽ tự động nói rõ ràng cho cô biết, nhưng sau khi Hermione phải vào bệnh thất thì cô phát hiện ra buổi tối hôm đó không chặn họ lại để tra hỏi là một quyết định sai lầm của cô.Mặc dù sau khi uống thuốc Đa dịch, Harry và Ron đã thật sự trở thành Goyle và Crabbe nhưng Hermione thì khác, cô bé không biến thành Bé Bự, có lẽ cô bé đã lấy nhầm lông của con mèo thay vì tóc của Bé Bự. Món thuốc Đa dịch để xài cho người chứ đâu có được dùng để biến ra thú vật.Thành thật khai báo với Ciara mọi chuyện, Harry và Ron đều cho rằng cô sẽ phản ứng rất gay gắt nhưng ngược lại với suy nghĩ của bọn họ, trông Ciara vô cùng bình thản.-Em không giận sao?Harry lên tiếng hỏi.Nghe anh hỏi vậy, Ciara chỉ thở dài:-< Chuyện đã thành ra như vậy rồi, bây giờ em nổi giận liệu giải quyết được gì sao? >Câu trả lời của Ciara dường như khiến Harry và Ron rất vui mừng, Ciara nói tiếp:-< Nhưng em mong rằng nếu ba người định làm việc gì điên rồ tốt nhất là nên nói với em trước một tiếng, em không muốn một việc nào đó giống như vậy xảy ra thêm một lần nữa đâu. Bây giờ thì tránh sang một bên, em phải vào thăm Hermione, hai người đang chấn đường đi đấy!>Vừa nói, Ciara vừa đẩy hai người bọn họ ra, một mình bước vào bệnh thất, để lại Harry và Ron ở bên ngoài ngơ ngác:-Mặc dù nói như vậy nhưng Ciara có vẻ như thực sự tức giận rồi.Ron cũng phải gật đầu tán thành với câu nói này của Harry.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com