Dn Harry Potter Black Rose Dang Chinh Sua
Sáng sớm hôm sau , khi đồng hồ lại đánh leng keng thêm một lần nữa , tôi mới bắt đầu vươn vai tỉnh giấc, đúng mười giờ sáng . Đi vào phòng vệ sinh tắm rửa cho tỉnh táo, mười rưỡi , tôi cuối cùng cũng có mặt ở phòng khách . Một thân váy trắng dài đến gần cổ chân, khoác ngoài một chiếc áo lụa mỏng , ống tay rộng giống với hán phục Trung Hoa , thước tha , dịu dàng.
Lầu một thoạt nhìn trống rỗng, những người hôm qua đã rời đi , Kreacher lui ở trong góc , thân thể đầy bụi cùng tấm thảm dơ bẩn dung hợp hoàn mỹ . Nó dường như cảm nhận được gì đó, ngẩng cổ lên , đứng thẳng dậy, đôi mắt to như bóng đèn nhìn chằm chằm tôi. " Cô chủ nhỏ , cô vẫn còn ở đây sao? Kreacher nghĩ cô chủ nhỏ sẽ rời đi..." nó kích động ." Ta đương nhiên là ở nhà mình rồi", tôi bước xuống bậc thang cuối cùng , nở nụ cười , " còn ở đây cả mùa hè này nữa! " " Cả mùa hè! " Kreacher kích động đến nỗi lăn kềnh ra đất . " Đúng vậy. " Tôi kêu một tiếng . " À ,ta hơi đói bụng. " " Kreacher sẽ làm đồ ăn cho cô chủ nhỏ! " " Được ! " tôi mỉm cười , ánh mắt nhịn không được nhìn thân thể bụi bặm dơ dáy của nó nhẹ nhàng nói , "nhưng trước đó, ngươi phải làm mình trông sạch sẽ chút đã ! Gia tộc Black là quý tộc cổ xưa " , tôi thần sắc nghiêm nghị nói , " Kreacher thân là gia tinh quý tộc cổ xưa đương nhiên phải có phong thái của gia tinh quý tộc cổ xưa ! Vì vậy...đi thôi !" Kreacher nhìn tôi rưng rưng nước mắt , cúi chào tôi rồi biến mất .Tôi đứng tại chỗ một hồi , bước chân ra vườn, vào trong nhà kính . Những bông hoa ở đây được Kreacher chăm sóc rất kĩ, cũng giống như Trang Viên Rose , mỗi bông hoa đều được phù phép nên chúng luôn nở quanh năm. Tôi nhắm mắt , hít hà hương thơm thoang thoảng của hoa cỏ, dùng đũa phép làm một bùa tẩy rửa lên cái ghế gỗ trong vườn, lại triệu hồi cuốn sách, ngồi đọc giết thời gian đợi Kreacher làm đồ ăn. " Rose, con dậy rồi sao? " Sirius mở cửa bước vào. Tôi ngẩng đầu khỏi cuốn sách nhìn ông ấy rồi lại cúi đầu , "vâng."" À ta có chuyện này muốn nói với con ." ông ngồi xuống ghế bên cạnh .Tôi gập cuốn sách lại, đặt lên bàn , "có chuyện gì sao ạ? " " Như con biết đấy, nhà cổ Black hiện tại là tổng hành dinh của Hội Phượng Hoàng . Ta biết mình chưa hỏi ý kiến của con mà tự ý quyết định khi con chưa đồng ý. Nhưng mà con thông cảm cho bọn ta mà, phải không?" Sirius trân thành nhìn tôi. " À, nếu là về chuyện đó thì không cần đâu. " tôi trả lời , nhưng không tin Sirius lại để ý chuyện đó đến vậy , chắc chắn là muốn gây chuyện gì rồi . " chỉ có vậy thôi?" " Ờm, hai ngày nữa gia đình Weasley sẽ chuyển đến tổng hành dinh Hội Phượng Hoàng ." Biết ngay mà! Sirius hơi dừng lại một chút, chờ đợi câu trả lời của tôi. " Ừm . Rù sao ở đây một mình cũng rất nhàm chán, có thêm họ cũng không vấn đề gì. Nếu có cả Hermione và Harry đến sẽ vui hơn. " " Được, ta sẽ đón hai đứa đến đây. Nhưng chắc là chỉ có Hermione thôi, cụ Dumbledore nói Harry không thể biết bí mật của Hội Phượng Hoàng. "" Vậy cũng được. " tôi trả lời hờ hững. Không biết từ khi nào giữa hai cha con chúng tôi luôn có những khoảng cách, dù tôi đã tha thứ cho ông ấy mọi chuyện, và Sirius luôn cố gắng bù đắp , nhưng mối quan hệ vẫn chẳng tiến triển, thậm chí còn xa cách hơn. Tôi cũng chẳng hiểu tại sao mà mình vẫn chưa thể thoải mái gọi một tiếng cha như hồi nhỏ. " Hiện tại ta rất rảnh rỗi, có thể dạy con học . Nào con gái, con muốn học những gì ? " " Sirius, nên nhớ con là học sinh Xuất sắc nhất Hoggwarts, mấy chương trình học năm bảy con đều tự học qua hết rồi. " tôi đắc ý khoe khoang. " Ta biết con gái mình rất giỏi mà! Nhưng ta muốn rành thời gian ở cạnh con nhiều hơn thôi. " " Nhưng đang là kì nghỉ hè, con không muốn học hành gì hết. " tôi thấy mặt Sirius ỉu xìu, " nhưng , chúng ta có thể làm một cái xích đu trong vườn này . Con muốn đặt nó ở góc kia. " tôi chỉ tay về phía cuối vườn. Sirius lập tức hào hứng, " Được thôi, bất cứ điều gì con thích. "Khi ông vừa nói xong thì có tiếng đập cách phành phạch, Elizabeth bay vào trong vườn kính, vòng quanh trên đầu tôi, nó thả xuống một bức thư rồi đậu trên vai tôi, rỉa rỉa vành tai. Tôi nhìn bức thư , nhăn mặt vì biết nó gửi đến từ bộ pháp thuật, lập tức xé phong bì, rút ra một lá thư viết :Kính gửi cô Roseadela Black !Chúng tôi nhận được tin tình báo là cô đã thi thố thần chú gọi Thần Hộ Mệnh vào lúc sáu giờ ba mươi năm phút tối hai ngày trước tại khu dân cư vịnh Scarborough . Tầm nghiêm trọng của sự vi phạm Đạo Luật Giới Hạn Hợp Lý đối với phù thủy vị thành niên đưa đến hậu quả là cô sẽ bị tịch thu đũa phép trong vòng ba tháng. Đại diện của bộ pháp thuật sẽ đến để tịch thu cây đũa phép của cô vào chín giờ sáng ngày mai tại văn phòng tòa án phép thuật . Trân trọng kính mời cô đên dự. Chúc cô điều tốt đẹp nhất .Kính thư , Mughllet Hopkit Văn phòng Sử Dụng Phép Thuật Bất Hợp Lý. Bộ Pháp Thuật. Thấy tôi nhăn mày , Sirius cầm lá thư từ tay tôi, đọc qua, sau đó vò lát vứt vào góc vườn. " Lũ vô dụng trong bộ sao lại gửi cho con lá thư này thế ?" Sirius hỏi. " Con bị Giám Ngục tấn công ở Scarborough , vì thế nên đã làm phép gọi Thần Hộ Mệnh. " tôi đáp, nhưng không thích thú gì khi phải nhắc lại chuyện này , tức giận nói , " Chỉ hoàn toàn là để tự vệ , nhưng xem đây là gì? Một lá thư buộc tội sao? " Gương mặt Sirius hiện nên vẻ hốt hoảng và lo lắng, " Con gặp Giám Ngục? Rồi bọn chúng có làm gì con không? Tại sao chúng lại xuất hiện ở đó? Ta nghĩ từ giờ con không nên đi một mình bên ngoài, rất nguy hiểm-" " Sirius! " tôi ngắt lời ông, " chẳng phải con vẫn còn ở đây sao. Đừng làm quá vấn đề nên như vậy !" tôi ngồi phịch xuống ghế, " họ muốn tịch thu đũa phép của con tận ba tháng ! quỷ tha ma bắt ! thật muốn phá nát cái bộ đó!" " Con đừng lo, chuyện này cứ để ta. "Tôi nheo mắt nghi ngờ, có tin tưởng được không đây! ------------------------------------------------------Và quả thật là đúng chín giờ sáng ngày hôm sau, Sirius đưa tôi đến bộ pháp thuật . Sau đó bộ pháp thuật bị ông ấy quậy tung cả nên, có cả phóng viên tại hiện trường , ngay cả khi nhập học vẫn còn rất được quan tâm.Cái vẻ mặt tái mét của bộ trưởng khi bị Sirius nói thẳng vào mặt : " Nếu các người đã vô dụng đến mức không kiểm soát được bọn giám ngục nữa thì tốt nhất là cứ chui vào tù ngồi luôn đi. Các người ở đây là muốn ra oai cho ai xem ? Tưởng tôi sợ các người sao? Có tin Sirius Black này đập nát cái bộ này ra không? "Quá ngạo mạn ! quá ngầu ! Quả nhiên, muốn gây sự thì nên học hỏi Sirius. ----------------------------------------------Tôi thức dậy vẫn khung giờ như bình thường , chín giờ sáng hôm sau, khi bước xuống cầu thang thì 'Bùm' một tiếng, tôi giật thót mình, bước hụt và suýt té dập mặt. " Ồ , công chúa đã dậy rồi sao ?"Tôi nghe tiếng của cặp song sinh Weasley. " Fred ? " " Không cần nụ hôn của hoàng tử Cedric Diggory đánh thức sao Rose? "" George ? " tôi vô cùng ngạt nhiên với sự xuất hiện của họ . Fred và George bỡn cợt rồi hành lễ trang trọng , tôi phất phất tay khách sáo rồi mới bắt đầu hung dữ. " Hai cậu làm cái quái gì thế hả? " " A, xem này, công chúa đang tức giận! Nàng cần gì nhỉ? " cả hai người cùng đồng thanh ," đúng rồi, một nụ hôn của hoàng tử! "" Im đi ! Có tin tôi xé nát miệng các cậu không ?"Có tiếng chân bước vội vàng , và mẹ của họ , bà Weasley , hiện ra ở khung cửa nằm cuối hành lang xa mít . Gương mặt bà rạng rỡ vẻ hân hoan chào đón khi bà vươn tay về phía tôi đi từ phía đám phù thủy , mặc dù tôi nhận thấy là bà có vẻ như ốm hơn và xanh xao hơn hồi tôi gặp bà lần trước ở trong bệnh thất . " Ôi , chào con , gặp lại con thiệt là dễ thương ! " bà vươn cách tay mập mạp của mình ôm tôi, tôi cũng ôm nhẹ lại bà . " Con cũng rất vui khi gặp lại bác, phu nhân Weasley. " tôi nói. Ba , hai , một, tiếng nổ mạnh chói tai vang lên , cặp sinh đôi nhà Weasley biến mất. " Ối! Mấy cái đứa này ! tụi bay mà còn làm vậy trước mặt má lần nữa là coi chừng đó nghe chưa ! " Bà Weasley tức giận hét lớn. Tôi thực sự thông cảm cho người mẹ này, làm sao có thể dịu dàng trong một gia đình đông con kèm thêm hai cái tên quậy phá số hai không ai dám nhận thứ nhất này chứ. Khổ cho Alice rồi đây ! Tôi nghĩ trong đầu. " Con đói chưa ? bác vừa làm đồ ăn sáng, con không biết có hợp khẩu vị của con không ? " " Con cảm ơn. Bụng con Đói meo luôn rồi . " tôi mỉm cười. Chúng tôi hướng phòng bếp đi đến. 'Rầm ' , phu nhân Weasley giật mình nhìn qua , nữ phù thuỷ tóc tím trực tiếp ngã ngửa trên mặt đất, kêu lên một tiếng ." Tonks! Trời ạ! Cô nên cẩn thận chứ!" Phu nhân Weasley nói. " Thực xin lỗi! Đều do cái ô không hay ho này đó chứ, chúng ta nên đem nó qua chỗ khác... "Tonks còn chưa nói xong, đã bị một tiếng thét chói tai đến đáng sợ khiến người khác lạnh hết cả người cắt đứt. Bức rèm che các bức chân dung trong hành lang bị xốc lên. Bức chân dung của bà nội hét chói tai . Phu nhân Weasley và Tonks lao tới, ra sức kéo tấm màn che khuất bức chân dung bà lại, nhưng tấm màn nhất định không chịu đóng lại mà còn hét to hơn. " ĐỒ RÁC RƯỞI ! ĐỒ CẶN BÃ! ĐỒ ĐÊ TIỆN XẤU XA BẨN THỈU ! ĐỒ LAI CĂNG MẤT GỐC , ĐỒ LANG CHẠ, ĐỒNG BÓNG ! CÚT KHỎI ĐÂY ! SAO MÀY DÁM LÀM Ô UẾ NGÔI NHÀ CỦA TỔ TIÊN TA ?! "Tonks rối rít xin lỗi đi, xin lỗi lại, trong lúc kéo lê cái cán dù như cái cán giò vĩ đại nặng ịch của con quỷ khổng lồ lên khỏi sàn nhà. Bà Weasley đành từ bỏ nỗ lực đóng tấm màn lại, vội vã đi xuống hành lang, dùng đũa phép của bà điểm huyệt hết thảy mấy bức chân dung khác. Trong lòng tôi nao nao, sao mọi người lại trở nên kích động như vậy, chẳng phải lần trước tôi trở về vẫn ổn sao? Tôi bước đến, ngăn cô Tonks và bà Weasley đang cố đóng bức màn. Khi nhìn thấy tôi bức chân dung bà nội không còn chửi bới nữa mà gào khóc thảm thương. " Ôi cháu gái đáng thương của ta! Cháu đây rồi, mau đuổi bọn người kinh tởm bẩn thỉu này đi! Bọn chúng đã làm ô uế ngôi nhà này !" Tôi không trả lời , chỉ đứng nhìn , giơ tay khép bức chân dung lại, miệng lẩm bẩm, " cháu xin lỗi bà ." " KHÔNG! NGAY CẢ CHÁU CŨNG MUỐN PHẢN BỘI GIA TỘC SAO ? KHÔNG ĐƯỢC! BỌN CHÚNG ĐÃ REO RẮC VÀO ĐẦU CHÁU NHỮNG GÌ? NÓI ĐI! " Sau đó cửa phòng khách mở ra , Sirius và thầy Lupin bước vào . Sirius nhanh chóng lao đến, gầm lên , túm lấy bức màn. " NÍN ĐI ! Mụ phù thủy già gớm ghiếc ! NÍN ngay! "Gương mặt bà nội trong bức chân dung tái trắng , bệch cả đi, bà hú lên , mắt nổ đom đóm khi thấy Sirius :" MÀAAAAAAY! ĐỒ PHẢN BỘI GIỐNG NÒI! ĐỒ TỞM LỢM! MỐI Ô NHỤC CỦA MÁU THỊT TA! SAO MÀY CÓ THỂ DẠY DỖ CHÁU GÁI TA ĐI THEO BƯỚC CHÂN CỦA MÀY ? "Sirius cũng rống lên :" TÔI - BẢO - IM - NGAY! "Bằng một sự gắng sức kì diệu, ông ấy đã khiến được tấm màn khép trở lại. " Xin lỗi đã để con chứng kiến chuyện này! " Sirius hơi hơi thở hổn hển , vén mái tóc đang cản trở tầm nhìn , bình tĩnh nói. Một tràng tiếng bước chân từ cầu phía cửa phòng khách vọng tới . Ngay sau đó , Hermione lao đến , dùng sức ôm chầm lấy tôi , mái tóc màu hạt dẻ xõa tung cơ hồ che kín tầm nhìn của tôi . " Rose ! " Cô kinh hỉ " thật vui có thể gặp lại chị ở đây! " " Ừ , tóc của em càng khiến cho người khác thêm kinh hãi . "" Em chỉ là không có thời gian sửa soạn ! " Cô bất mãn nói ." Đúng vậy , muốn sửa soạn chưa cần tới năm phút đâu ... Ở thời điểm hẹn hò với Krum , làm sao em có nhiều thời gian đến thế nhỉ ?"Hermione đỏ mặt ngượng ngùng , xong lại giữ lấy tay tôi, kéo tôi lên trên phòng tầng hai, đóng cửa lại, sau đó cả hai ngồi xuống giường, " em thấy chị và chú Sirius trên trang nhất của Nhật Báo Tiên Tri . Vụ đó nổi như cồn luôn ý !"Tôi nhếch mép , " ừm, nên để lũ người trong bộ đó có việc để làm. Họ còn chẳng dám động đến một sợi tóc của chị chứ đừng nói đến việc tịch thu đũa phép. Nếu họ tổ chức một vụ kiện tụng thì phần thắng vẫn sẽ thuộc về chị thôi. Em biết đó , phương thức để chiến thắng, chỉ có tiền và quyền. Hai thứ đó thì gia đình chị không thiếu. "" Merlin, quả thật như vậy. " Hermione há hốc miệng. " Thật phô trương Rose ! " Ron mở cánh cửa bước vào, nhe răng cười. " Y như giọng điệu tên chồn Malfoy." Trông nó có vẻ lớn thêm được mấy phân sau thời gian bắt đầu nghỉ hè, mặc dù cái mũi dài, mái tóc đỏ rực và mấy đốm tàn nhang thì vẫn y như cũ. " Muốn ăn bánh không Ron , chị nướng cho nhé ? " tôi mỉm cười hết sức thân thiện. Ron nhăn mặt, sợ hãi lùi lại, như nghe được điều gì kinh khủng lắm vậy. Cậu chưa kịp nói lời nào thì đã nghe một tiếng rúc lảnh lót và một cái gì đó màu trắng lao từ ngoài cửa sổ vào, đáp xuống trên vai. " Hedwig! " Một con cú trắng như tuyết chép mỏ kêu lép chép, chân nó buộc một bức thư. Ron vuốt ve bộ lông của nó, cởi bức thư xuống và đọc. " Là Harry gửi thư đến . Cậu ấy nói là muốn biết chuyện gì xảy ra ở giới phù thuỷ. " " Nhưng cụ Dumbledore đã căn dặn chúng ta không được nói cho Harry biết điều gì! " Hermione nói. " Nhưng cũng nên trả lời thư cho thằng bé yên tâm ." tôi nói " hãy viết là ' có một số chuyện đang xảy ra, khi nào gặp lại, tụi này sẽ kể hết cho cậu nghe...' , cứ viết tạm như vậy đi Ron. "--------------------------------------------Hai tuần sau, mỗi ngày Harry đều gửi thư đến, nó biết Ron và Hermione đang ở cùng nhau, cho nên hình như có vẻ đang giận rỗi. Con Hedwig thì liên tục mổ vào tay Ron , còn có Hermione, buộc chúng phải trả lời thư cho Harry. Trong hai tuần đó , tôi vô cùng nhàm chán . Vì sự kiện giám ngục tấn công cho nên Sirius rất lo lắng cho sự an toàn của tôi, khi nào muốn ra ngoài thì ông ấy sẽ đi cùng . Tất cả mọi người đều được giao nhiệm vụ, ngoại trừ Sirius, cho nên ông ấy rảnh đến nỗi biến thành con chó đen mà đi đằng sau tôi. Thế nên tôi cũng chẳng có hứng thú mà đi dạo nữa. Cả ngày ở nhà ngoài ăn ngủ và nói chuyện với Hermione, cùng với những trò đùa ngu ngốc của cặp song sinh Weasley thì hầu như tôi chỉ ngồi trong phòng mình đọc sách. Ngày hai tám tháng bảy là sinh nhật tôi . Trước đó một tuần , khi tôi đi dạo trong vườn, thấy một cục tròn tròn đang bay tới, con cú Elizabeth, kì lạ là nó đã đi đâu trong mấy ngày qua ,trên mỏ nhậm một bức thư, nó bay vòng vòng trên đầu tôi, sau đó đậu xuống vai, tôi lấy bức thư từ mỏ Elizabeth, là của Cedric gửi. " Rose thân ái ! Khi nhìn thấy tin tức của em trên báo, anh đã rất lo lắng . Em có làm sao không? Xin lỗi vì đã không ở bên cạnh lúc em sợ hãi nhất. Anh rất nhớ em. Hi vọng chúng ta có thể gặp nhau sớm nhất! Gửi đến em tất cả tình yêu của tôi!
Cedric Diggory. "Sau khi hái vài cành hoa hồng trong vườn , tôi trở lại phòng ngủ của mình, cắm chúng vào nọ , sau đó ngồi vào bàn, lấy bút trả lời thư cho Cedric . " Cedric thân ái ! Em không sao cả, nhưng hiện tại không thể thường xuyên gặp nhau. Chúng ta có thể gặp nhau tại hẻm xéo vào ngày hai tám tháng bảy, có lẽ hôm đó em sẽ được tự do ra ngoài. Em cũng rất nhớ anh. Roseadela Black. "Tôi tùy ý để một bông hoa hồng nhỏ mà tôi đã ngắt vào bức thư. Sau đó cột nó vào chân Elizabeth . Nhìn nó lắc lắc bay đi.
( mình lấy hình tượng của bé Rose giống như vậy nè ≧ω≦ )
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com