TruyenHHH.com

Dn Ft Hxh Mot Lan Nua Song

Trước khi vào chương mình sẽ giải thích sơ về các kí hiệu:
-abc Là lời nói của nhân vật
-'abc' Đây là suy nghĩ
-ABCD Mấy từ viết hoa này là thét lớn
•....• Tên chiêu thức
/abc/ biểu cảm, hành động
^__________________________________^

Trong một căn phòng bệnh đầy mùi thuốc sát trùng. Có một đứa trẻ với cơ thể đầy vết thương chằn chịt đang nằm trên giường bệnh

Các bác sĩ và y tá ra vào căn phòng bệnh ngày một nhiều, trên khuôn mặt ai nấy đều mang vẻ hớt hải và lo lắng

Một khoảng thời gian khá lâu trôi qua, các y bác sĩ sau khi làm xong việc chữa trị đã ra ngoài

Ultear cố gắng mở mắt nhưng cơ thể lại yếu ớt đến nổi muốn mở mắt cũng thật khó khăn

Sau một hồi khó khăn mở mắt. Cô đưa mắt ngắm nhìn mọi thứ xung quanh

-...?

- 'Đây..là nơi nào?'

'Thật lạ lẫm" đó là suy nghĩ của cô lúc này

Đến bây giờ cô mới nhìn kĩ những thứ xung quanh, bên trong căn phòng là vô số những máy móc hiện đại mà cô chưa từng thấy qua

Ở kiếp trước, ma thuật là thứ khá phổ biến và có mặt ở hầu hết mọi nơi, họ sử dụng ma thuật với nhiều mục đích khác nhau như xây dựng, nấu ăn, di chuyển, liên lạc...và tất nhiên có cả trị thương. Vì vậy họ thường không chú trọng việc cải tiến các thiết bị máy móc nên đối với cô, những thứ này quá đỗi lạ lẫm

-Ahh -Ultear cố gắng di chuyển cơ thể nhưng lại bị cảm giác đau đớn từ các vết thương truyền đến làm cô đau đớn kêu lên

-!!!!

Cô ý tá như thường lệ đi vào kiểm tra bệnh nhân thì phát hiện cô đã tỉnh dậy. Khi thấy cô nhăn mặt vì đau đớn thì mới vội vã chạy lại gần

-Cô bé, đừng cử động!! -Cô y tá hốt hoảng

-Vết thương trên người con rất nặng, vẫn chưa khỏi nên đừng cử động nhiều, sẽ rất đau đấy!!

Sau đó, cô y tá chạy ra bênh ngoài thông báo với những người khác

-Bệnh nhân đã tỉnh lại rồi
.
.
.
.
.
Ultear bây giờ vẫn còn rất kinh ngạc và nghi hoặc. Cô ta vừa mới gọi cô là "cô bé" ? Chẳng phải cô là một bà lão già nua hay sao?

-!!!!

-'Khoan đã!! Chẳng phải mình đã chết rồi ư!? Thời gian của mình đã hết, mình vốn nên chết rồi mới phải!'

Cạch

Khi Ultear đang chìm vào suy nghĩ, cánh cửa phòng bệnh được mở ra. Sau đó, một vị bác sĩ cùng một người đàn ông bước vào

-Xin chào, cháu rốt cuộc đã tỉnh. Bây giờ cháu cảm thấy thế nào? Trong người có khó chịu gì không? -Vị bác sĩ ôn tồn hỏi

-...

-Cháu ổn ạ...

-Vậy sao, thật may mắn.. -Vị bác sĩ thở phào nhẹ nhõm

-Lúc cháu được đưa vào đây cháu đang trong tình trạng rất nguy kịch, nếu được đưa vào muộn một chút thì..haizz -Bác sĩ thở dài

-Thật may vì cháu đã ổn -Người đàn ông bên cạnh vị bác sĩ nói

-..chú là?

Ultear nhìn sang người đàn ông khoảng tầm 28-30 tuổi, mái tóc đỏ nâu hơi xoăn, ngũ quan trầm ổn trông khá ưa nhìn

-À, chú là Kuan, một Hunter và cũng là người đã đưa cháu vào đây

-'Hunter?' -Ultear nghi hoặc

-Ta có thể biết tên cháu không?

-Cháu là Ultear Milkovich ạ..

-Ta có thể hỏi tại sao cháu lại bị thương nặng như vậy không?

-...

Cô không biết rằng tại sao mình lại bị thương, cô vốn đã chết rồi mới đúng.
Bằng một cách thần kì nào đó, cô đã ở đây, vẫn sống và ở trong hình hài của một đứa trẻ thay vì thân xác già nua trước kia.

-'...Thật khó tin'

-Cô bé?

-A!!

Cô mãi suy nghĩ nên không để ý đến việc mình đã ngẩn người quá lâu

-Cháu..

-'Não ơi, suy nghĩ nào..'

-Cháu không nhớ..

-Hể!?? -Hai người kia khó hiểu

-Ý cháu là, cháu không thể nhớ được gì ngoài cái tên của mình ạ..

-Ra là vậy..

-Ôi đứa trẻ đáng thương..

-Chắc hẳn con đã phải chịu khổ nhiều rồi..hic..

-..... -Ultear hoang mang không nói nên lời

-'Tuy họ tin như vậy cũng tốt nhưng mà..tại sao họ dễ tin người thế nhỉ?'

-'Mình nói vậy mà họ cũng tin không chút nghi ngờ nào á?'

-'Còn cái biểu cảm thái quá kia là sao??? Sao nhìn giống cha sứ đang thương cảm cho những mảnh đời tội nghiệp vậy nhỉ?'

Ultear nghi vấn mình vào nhầm nhà thờ chứ không phải bệnh viện!!!

.

.

.

.
Sau khi xuất viện, Ultear được Kuan nhận nuôi

Thấm thoát cũng trôi qua một năm, sau khi được vị Hunter kia nhận nuôi. Cô nhận ra Khan là một người vô cùng........bừa bộn!!!!!

Cô nhớ như in lúc mà đến nhà Kuan lần đầu

Giao diện bên ngoài căn nhà nếu nhìn từ đằng trước vào trông khá bình thường, nhưng khi vào bên trong thì cô có cảm giác như thể mình đang đi tham quan một căn nhà vừa bị bão quét qua vậy!!

Nội thất thì cũ kĩ, bụi bặm, vỏ đồ ăn nhanh, lon nước ngọt, nệm,..v.v....rải rác dưới sàn. Trên trần, trên tường thì mạng nhện kín mít...phải nói là bừa bộn kinh khủng!!

-Hahah....Tại ta lâu rồi không về nhà ấy mà -Kuan cười gượng gạo

-.... -Ultear vẫn còn đang shock

-'Lâu rồi không về? Sao vỏ đồ ăn nhìn mới thế kia? -Ultear rất muốn mở miệng hỏi nhưng vẫn không thể nói thành lời

Cô bỗng cảm thấy lo cho tương lai của mình khi phải ở chung với người này quá..

Thế là sau đó cô phải xoắn tay áo lên mà dọn dẹp

Thật ra lúc đầu Kuan bảo mình sẽ dọn, nhưng mà ổng chỉ dọn dẹp một cách cực kì sơ sài như gom rác để qua một bên để mặc cho cái sàn dính đầy nước ngọt và "dư vị" của đồ ăn bị kiến bu đầy kia

Vì không nhìn nỗi nữa nên Ultear mới phải xoắn tay áo lên mà dọn. Ngay ngày đầu tiên đến với thế giới này mà cô dường như không có thời gian suy ngẫm về bản thân mà phải dành ra cả nửa ngày để dọn dẹp "đống bày hày" của vị "cha sứ" nào đấy

Kể từ đó, việc nhà như giặc giũ, quét dọn ,nấu ăn..v..v.. đều vào tay cô hết

Đơn giản là do Kuan không biết làm việc nhà và cả nấu ăn cũng thế

..nhìn đống thức ăn nhanh kia là hiểu mà....

.

.

.

.

.
Trong một năm qua Ultear cũng đã thu thập được khá nhiều thông tin của thế giới này

Như nghề nghiệp Hunter là một trong những nghề nghiệp khá phổ biến và được đề cao trong thế giới này

Tuy không phải loại người nào cũng có thể trở thành hunter nhưng hầu như không ai là không biết đến nó

Không những thế, thế giới này có rất nhiều cuốn sách thú vị (Ultear không nói đến những cuốn sách hay tiểu thuyết tình cảm sến súa dành cho các cô gái hay mơ mộng)

Cô hằng ngày dùng kha khá thời gian để đọc sách

-Sở thích của cháu nhàm chán quá đấy -Kuan đang lười chảy thây nằm một chỗ cảm thán

-...

Ultear vẫn giữ nguyên thái độ "im lặng là vàng" của mình mà đọc sách, bình tĩnh uống trà

-Mồ!! Không chơi với cháu nữa, ta đi kiếm người trò chuyện đây!!

-Ai mượn chú già chơi với cháu à, với lại người như chú mà cũng có người muốn trò chuyện á? Người vừa bừa bộn, vừa trẻ con, vừa thiếu trách nhiệm như chú á????

Phải công nhận thời gian này cô 'học' được không ít ngôn từ chuyên dùng để đá xéo người khác

-Hừ!! cháu hơi khinh thường ta rồi đó nha ,ta rất có sức hút đấy!!!!!

Ultear hơi ngước nhìn nhìn Kuan với vẻ mặt không thể nào khinh thường hơn

-Này!! Vẻ mặt đó của cháu là sao thế hả???

-Ôi trời, ta nhớ ngày đầu tiên ta gặp cháu trông cháu rất ngoan hiền cơ mà!! Giờ cháu bị ai tha hoá thế này ,còn đá xéo ta nữa!!!

-Chứ không phải do chú tha hoá ấy à??? -Ultear cười cợt

-Nói gì ta đó, bà cụ non!!!

Hai chú cháu một nhà. Tuy một người thì bừa bộn, ồn ào, một người thì gọn gàn, trầm ổn nhưng cũng là một tổ hợp khá thú vị chứ nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com