TruyenHHH.com

Dn Dau La Tu Viet Dau La Chi Lang Thanh


Trước mặt là một khối kiến trúc quy mô to lớn, hình bán nguyệt nằm chễm chệ ngay con phố trung tâm. Chiếm cứ một vị trí đắc địa tại nơi tấc đất tấc vàng này, đủ để thấy thế lực đứng sau nó bối cảnh thâm sâu nhường nào.

Theo quan sát của Phong Lăng, đường kính của nhà vòm bán nguyệt này ít nhất cũng hơn 500m, chỗ cao nhất cũng phải ngoài 80m. Đại Hồn Tràng lớn hơn nơi này, nhưng đây chỉ là Phòng Đấu Giá, căn bản không có nhiều người đến xem như Đấu Hồn Tràng.

Đại môn của Phòng Đấu Giá được kiến tạo uy nghiêm sừng sững, cũng được sơn phủ một màu trắng cùng một chỉnh thể với cả tòa nhà. Ở ngoài cửa có bốn cô gái cao ráo, vóc người cân xứng. Hẳn đều đã trải qua tuyển chọn, không thể nói là tuyệt sắc, nhưng là dung mạo đều hấp dẫn. Hai tay luôn chắp trước người, gương mặt luôn mỉm cười chào khách, khiến người nhìn cũng cảm thấy vui mắt.

Phong Lăng theo sau bước chân của Phong Hàn cùng Độc Cô Bác. Cả ba người hôm nay có mặt ở đây là để trao đổi khối Hồn Cốt tay phải cho Phong Lăng. Độc Cô Bác rảnh rỗi, cũng đi theo thấu cái náo nhiệt. Từ khi gặp lại Phong Lăng ở Thiên Đấu Hoàng gia Học viện, lão vẫn luôn tìm cơ hội để ở chung với Phong Lăng và Phong Hàn a.

Một cô gái tiến lên dừng lại bước chân của ba người, hơi khom người nói, "Ba vị khách nhân, có cần phải trợ giúp gì không?"

"Chúng ta có đồ vật muốn đấu giá." Phong Hàn dẫn đầu lên tiếng, khách khí đáp lại nữ tiếp viên.

Cả ba người trước mặt đều không mang huy hiệu Hồn Sư, trang phục trên người cũng không quý giá. Nói không quý giá là đã nói nhẹ đi rồi. Độc Cô Bác một bộ lục sắc kính trang thì không nói, thêm khí thế trên người, đã hiện ra vài phần quý khí cùng đạo mạo. Còn Phong Hàn cùng Phong Lăng, cả hai đều một thân bố vải huyền sắc, chất liệu là nhất thô ráp cùng nhất rẻ tiền cái loại này. Dân thường có khi còn ăn mặc sang trọng hơn họ.

Hai ông cháu nhà này đều chung một tính cách, không thích làm vô ích sự. Chẳng hạn như quần áo, nếu vải sang quý, khi chiến đấu cũng đều rách bươm ra thôi. Bọn họ tiếc tiền a. Còn vì sao là huyền sắc?

Không phải ông cháu nhà này không sạch sẽ nên thích tối màu quần áo đâu. Có thể cũng chiếm một phần lý do, nếu trang phục sáng màu, chỉ cần một chút vết bẩn thôi đã phải đi thay bộ khác. Này quá phí thời gian, bọn họ thời gian rất quý giá a.

Lý do chọn huyền sắc, chủ yếu là vì có thể che đi vết máu trên người thôi.

Khi chiến đấu, đối thủ sẽ khó mà biết được họ bị thương nặng hay nhẹ, cả đồng đội cũng là. Đối thủ sẽ không có cơ hội để hả hê đắc thắng, đồng đội lại càng không phải lo lắng cho thương tích của họ, sẽ không bị lung lạc chiến ý. Thân kinh vạn chiến, hai người họ rút ra được những điều tối yếu này cho chính mình.

Nữ tiếp viên cũng không bởi vì trang phục trên người của bọn họ rẻ tiền mà coi thường, nàng vẫn hơi khom lưng, khách khí nói, "Xin lỗi, ba vị khách nhân, có thể cho hỏi một chút, các vị là muốn bán đồ vật hay trao đổi đồ vật?"

"Trao đổi." Phong Hàn ngắn gọn đáp lại, lão không thích dông dài. Nhưng nhờ tính tình phóng khoáng tiêu sái, dù ngôn từ cộc lốc nhưng vẫn không làm người nghe cảm thấy xa cách.

"Vậy xin mời các vị theo ta. Vật phẩm muốn tham gia đấu giá phải trải qua đánh giá chuyên môn của Phòng Đấu Giá chúng ta. Giá trị vượt qua 1000 Kim Hồn tệ mới có tư cách tham dự đấu giá. Nếu đấu giá thành công, chúng ta sẽ trích một phần làm phí thủ tục." Nữ tiếp viên dẫn đường, vừa đi vừa giải thích chi tiết quy trình.

Không thể không nói, nàng nghiệp vụ năng lực cực kỳ tốt. Phòng Đấu Giá huấn luyện nhân viên của mình cũng có một bộ a.

"Ta muốn trao đổi Hồn Cốt với Hồn Cốt. Cái này chắc là không thể theo quy trình thông thường đúng không?" Phong Hàn hỏi.

Nữ tiếp viên thoáng ngẩn người trong chốc lát. Trao đổi Hồn Cốt ở Phòng Đấu Giá, không phải là không có, chẳng qua số lượng rất hiếm mà thôi. Đây cũng là lần đầu tiên nàng hướng dẫn khách nhân có yêu cầu này.

Nàng lúc này cũng phát giác chính mình phản ứng hơi thái quá, mới vội vàng khom lưng mời, "Ba vị đại nhân xin vui lòng theo ta." Vừa nói xong, liền xoay bước hướng bên trong phòng Đấu giá đi tới.

Đi vào Phòng Đấu Giá, cũng không quá huy hoàng bài trí. Mặt đất là đá lưu ly màu trắng nhũ, bốn phía vách tường có các loại phù điêu chạm khắc. Nhìn qua đơn giản nhưng cực kỳ trang nhã. Bên trong còn trang trí các bức tranh, một ít đồ sứ, khôi giáp và một loạt các vật phẩm. Nếu không phải đã biết nơi này làm gì, Phong Lăng còn tưởng mình bước vào một viện bảo tàng.

Nữ tiếp viên mỗi khi đi mười bước lại dừng một chút, đưa tay ra mời, chỉ dẫn chính xác phương hướng. Sau một hồi di chuyển, cả ba người dừng trước phòng có tiêu đề "Tiếp Khách".

Bước vào trong, chính giữa căn phòng là một bàn dài lớn, có 8 chiếc ghế được đặt chỉnh tề ở 2 phía. Đây là loại bàn thường thấy dùng để thương thảo giữa hai phía. Bên trong phòng có một nữ tiếp viên khác, trang phục trên người nàng bất đồng với nhan sắc của nữ tiếp viên dẫn đường khi nãy, là nhàn nhạt lam sắc.

Cô gái phụ trách tiếp đãi bên trong vội tiếp đón, "Ba vị đại nhân xin mời an tọa." Nói, tay nàng cũng mời cả 3 tiến vào chiếc bàn lớn để an vị.

"Mời các vị đại nhân dùng trà." Nữ tiếp đãi viên nhanh chóng bưng trà cụ tiến đến, rót vào tam tách trà, động tác trang nhã lại không mất kính cẩn, mời cả ba người thưởng trà. Sau đó cũng nhanh chóng lùi về phía cửa ra vào đứng, dáng vẻ nghiêm cẩn đoan trang.

Phong Lăng không khỏi khen ngợi tác phong làm việc của nhân viên Phòng Đấu Giá, "Nhân viên nơi đây đều được huấn luyện nghiêm cẩn a." Quả là nơi chuyên đón tiếp các vị quyền cao chức trọng.

"Lần đầu Tiểu Lăng ngươi đến Phòng Đấu Giá?" Độc Cô Bác một bên mày nhếch lên cao, ngạc nhiên hỏi Phong Lăng.

"Ân, lần đầu tiên tiến đến a." Phong Lăng gật đầu, không che giấu trả lời.

"Nếu vậy thì tham gia một lần Đấu Giá Hội đi, chứng kiến một chút việc đời?" Độc Cô Bác mỉm cười gợi ý, dù sao cũng đi một chuyến, không tham gia một phiên Đấu giá cho hiểu biết thì rất tiếc a.

"Vậy tham gia đi." Phong Hàn sảng khoái đáp ứng, "Mặc dù vật phẩm đấu giá đều rất nhàm chán, nhưng cũng xem thử một lần cho biết a."

Ba người tán gẫu không bao lâu, người phụ trách đàm phán về việc trao đổi Hồn Cốt đã xuất hiện. Là một gã trung niên nam nhân, dáng người có chút béo lùn, nhưng lại mặc một thân cẩm y trường bào hoa lệ. Nhờ trang phục quý giá, khí chất trên người hắn mới được vun đắp một tí, nhìn ra dáng ra hình của một vị chủ trì đại sự.

"Ngại quá, đã chậm trễ ba vị khách quý." Vừa tiến vào, trung niên nam nhân đã tươi cười niềm nở, tiếp đón ba người Phong Lăng. Hắn cũng là nhân tinh, vừa nhìn thấy dáng vẻ cùng thần thái của cả ba, đã nhanh chóng nói vào chính sự, "Ta là người chủ trì ở Phòng Đấu Giá này, cũng là người có quyền hạn cao nhất ở đây, không biết ba vị đại nhân muốn trao đổi Hồn Cốt cụ thể như thế nào?"

Không hổ là người chủ trì, xem mặt đoán ý bản lĩnh cực kỳ cao. Vừa nhìn đã biết tính cách không thích dông dài của Phong Hàn cùng Độc Cô Bác mà ứng xử phù hợp. Hắn vừa nhìn đã biết hai người này là Hồn Sư cấp bậc cực cao, không chỉ thần thái, khí thế bất phàm tỏa ra từ hai người đã đủ để hắn đoán được trước mắt hắn là hai vị cực kỳ cường đại Hồn Sư.

Còn vì sao hắn bỏ qua Phong Lăng à? Đơn giản vì Phong Lăng thoạt nhìn tính tình nhất dễ chịu ở đây a! Gương mặt luôn treo tươi cười, lại còn trẻ tuổi, chắc chắn là tiểu bối của hai vị cường giả này a.

"Ta muốn đổi một khối tay phải Hồn Cốt, niên hạn là 4 vạn năm. Đổi với một khối tay trái Hồn Cốt, đùi phải hay đầu đều được. Niên hạn chênh lệch không được thấp hơn 1 ngàn năm, chủng loại cũng không được thua kém quá nhiều." Phong Hàn ngắn gọn mà đưa ra yêu cầu.

Nói xong, lấy từ Hồn Đạo Khí trữ vật đai lưng ra khối tay phải Hồn Cốt, đặt ở trên bàn.

Gã chủ trì nghe Phong Hàn nói, hắn không khỏi gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng điều chỉnh tâm tình khiếp sợ của mình. Gặp nhiều việc đời như hắn, cũng là lần đầu tiên chứng kiến khối Hồn Cốt 4 vạn năm a!

Không cần qua tỉ mỉ kiểm nghiệm, hắn cũng không nghi ngờ lời Phong Hàn nói. Trước mắt hắn là chân chính 4 vạn năm Hồn Cốt! Bởi vì từ kích cỡ, năng lượng cùng khí thế túc sát mà khối Hồn Cốt đó tỏa ra, mạnh mẽ hơn bất kỳ Hồn Cốt nào mà hắn từng nhìn thấy.

Chỉ mới là Hồn Cốt, đặt ở trước mặt hắn đã dọa hắn một thân mồ hôi lạnh ròng ròng, hai chân lắp bắp run rẩy. Hắn phải gian nan nói từng chữ, "Đại.. nhân... Ngài.. có thể... thu nó.. vào... không?"

Phong Hàn cũng không ngờ hắn bị dọa thành như vậy, nhanh chóng thu hồi khối Hồn Cốt. Cũng cau mày hỏi hắn, "Ngươi như thể nào nhát gan như vậy?"

Gã chủ trì lấy ra khăn tay, lau lau một gương mặt đầy mồ hôi của hắn, chưa hết khiếp sợ mà đáp, "Ta lá gan vốn dĩ rất tiểu a. Nhưng khối Hồn Cốt của ngài lệ khí cũng quá trọng đi. Chắc hẳn khi còn sống cũng là một con cực kỳ lợi hại Hồn Thú."

"4 vạn năm Thái Thản Cự Vượn." Phong Hàn thản ngôn mà thông báo cho hắn.

"Thái...Thái Thản Cự Vượn!?" Hắn cả kinh trừng lớn hai mắt, hàm dưới rơi xuống, miệng há hốc không nói nên lời.

Sau một hồi khiếp sợ, hắn cố bình tĩnh mà giao tiếp với Phong Hàn, "Đại nhân, khối Hồn Cốt của ngài quá quý giá. Trong thời gian ngắn Phòng Đấu Giá chúng ta không thể tìm được một khối Hồn Cốt phù hợp với yêu cầu của ngài."

"Ngài cũng biết Thái Thản Cự Vượn là Hồn Thú thời thượng cổ, có thể sánh vai với nó cũng chỉ có vài chủng loại. Đều khó săn giết cực kỳ. Nếu chủng loại không thể sánh bằng, ngài có thể xem xét gia tăng niên hạn lên không?" Gã chủ trì kính cẩn hỏi Phong Hàn, người có thể xuất ra khối Hồn Cốt quý giá bậc này, đều là bậc thượng vị giả trung thượng vị giả, là người đứng trên muôn vạn người a.

Nghe lời hắn nói, Phong Hàn không khỏi cau mày. Lão cũng biết Hồn Cốt của Thái Thản Cự Vượn 4 vạn năm tu vi là hàng hiếm có khó tìm, cho nên mới để dành cho Tiểu Lăng Lăng sử dụng a. Mà cháu lão lại vận khí bạo lều, hấp thu Hồn Hoàn cũng đạt được một khối tay phải Hồn Cốt, trùng với khối mà lão đã chuẩn bị.

Hồn Cốt mỗi bộ vị chỉ có thể hấp thu duy nhất một khối. Nếu không, lão đã không cần tiến đến Phòng Đấu Giá làm gì. Nhưng Hồn Cốt từ Hồn Thú huyết mạch thấp kém hơn Thái Thản Cự Vượn, lão có chút đáng tiếc. Như vậy là bạch cho không một khối trân quý cùng hi hữu Hồn Cốt a.

"Trước mắt các ngươi cứ tìm kiếm Hồn Cốt theo yêu cầu của ta đi. Thời gian cũng không gấp, các ngươi chậm rãi mà tìm." Sau khi chải vuốt rõ ràng lợi - hại, Phong Hàn quyết định không giảm tiêu chuẩn của mình xuống. Dù sao cũng cho Tiểu Lăng Lăng của lão hấp thu, không thể nào là vật kém giá trị được.

"Vâng. Chúng ta sẽ tận lực tìm kiếm cho ngài." Gã chủ trì vẫn một bộ cung kính, khom lưng chắp tay mà đáp ứng yêu cầu của Phong Hàn.
*********************************************
Mn đừng gấp, Phong Lăng sắp được gặp lại Trúc Thanh rồi 😆😆

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com