Dn Dau La Tu Viet Dau La Chi Lang Thanh
Phong Lăng hiện tại tâm tình cực kỳ vui vẻ. Lão Độc đã đồng ý quải cái danh ở Túy Phong Lâu, chỉ cần tên tuổi của Độc Đấu La cũng đã đủ để chấn nhiếp các thế lực đối thủ khác.
Vì sao chỉ cần mỗi danh của Lão Độc là Phong Lăng đã nói đủ?
Bởi vì các thế lực lớn khác ở đại lục này không thèm đếm xỉa đến ngành sản xuất này a. Cho nên, Túy Phong Lâu nếu có Độc Đấu La làm chỗ dựa, đã có thể "độc đại" trên đại lục này. Một thế lực nổi lên chưa đến một năm, có một vị Phong Hào Đấu La đồng ý gia nhập, đây là cỡ nào bối cảnh?
Cho nên, việc phát triển Túy Phong Lâu hiện đã đi vào quỹ đạo, bây giờ chỉ có thể ngày càng lớn mạnh mà thôi. Phong Lăng tâm tình hảo là điều đương nhiên. Giờ chỉ cần tập trung cho việc phát triển Tân Hồn Đạo Khí. Còn có, giải quyết tình trạng bất thường hiện giờ của cô.
Hai ngày này, bởi vì Liễu Nhị Long hào sảng giao cả Lam Phách học viện cho Flander, còn cho phép đổi cả tên. Hiện tại toàn bộ học viện các lão sư đều tất bật, công việc ngập đầu để chuẩn bị cho khai giảng năm học mới. Cho nên, bọn Shrek Tám Quái hai ngày nay không có khóa nào, ai muốn chơi thì chơi, ai muốn tu luyện thì tu luyện, ai muốn xử lý sự tình cá nhân thì xử lý sự tình cá nhân.
Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn là nhóm trước nhất, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi chơi bời. Oscar cùng Chu Trúc Thanh vẫn miệt mài với các bài huấn luyện của Phong Lăng, thuộc nhóm hai. Nhóm này còn có Đới Mộc Bạch, có lẽ là chịu kích thích bởi lần ở Thiên Đấu Hoàng gia Học viện.
Đường Tam cùng Phong Lăng thì ở nhóm sau cùng. Đường Tam hắn có lẽ tiếp tục với đống ám khí, Phong Lăng thì tranh thủ hai ngày này hoàn tất các kế hoạch mở rộng cho Túy Phong Lâu, bày cho Vệ Ngân cách lợi dụng tên tuổi của Lão Độc. Còn phải tranh thủ thời gian huấn luyện cho Chu Trúc Thanh cùng Oscar, cũng như việc tu luyện Hồn Lực của bản thân. Có thể được xem như là người bận rộn nhất trong tám quái.
______________________________
Ngày nhập học
Tân Học viện Shrek, tổng cộng có 6 ban, dựa theo bất đồng cấp bậc phân chia. Chỉ cần cấp bậc đạt tới, tùy thời có thể nhảy lớp, không cần thông qua khảo thí linh tinh.
Tốt nghiệp thời điểm, sẽ có hai hạng khảo thí, cần phải đồng thời thông qua. Một cái là thực chiến, còn một cái là tốt nghiệp nhiệm vụ.
Dựa theo cấp bậc phân chia, 20 - 25 cấp có 3 ban, vì là ban cấp thấp nên nhân số nhiều nhất, tổng cộng có hơn 120 học viên.
25 - 30 cấp có 2 ban, vì là ban trung cấp, ước chừng có hơn 80 người.
30 cấp trở lên là một ban, là ban cao cấp, chỉ có 30 mấy cá nhân, hơn nữa đại đa số đều so tám quái tuổi lớn hơn rất nhiều. Có học viên thậm chí đã lớn hơn 30 tuổi.
Bởi vì chế độ phân chia ban như vậy, hơn 20 cấp Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh cùng Mập mạp phải đi ban trung cấp, mà tám quái còn lại tắc hết thảy quy hoạch đến cao ban đi, bao gồm cả Phong Lăng.
Đối với việc không thể cùng Trúc Thanh học cùng một ban, Phong Lăng có một chút bất mãn, lại không thể làm gì khác. Đành phải chấp nhận đến cao ban đi học, nhưng có học hay không thì còn tùy tâm trạng. Có Trúc Thanh, ít nhất Phong Lăng còn vui vẻ thức để nghe khóa, sẵn tiện ngắm mỹ mạo của nàng. Còn đã không có, Phong Lăng nhất định chọn ngủ, dù sao cơ thể hiện tại cũng rất thiếu ngủ.
Ngoài việc phân ban không làm người vui vẻ, Flander viện trưởng có vẻ cố tình trêu đùa Phong Lăng. Hắn sau khi tiếp quản học việc thì lập tức đổi học viện giáo phục. Từ màu xanh biếc hòa nhã trở thành màu xanh lá chói mắt, trước ngực còn thêu ba chữ màu đỏ to đùng: Shrek Học viện. Nếu chỉ là màu sắc không hợp Phong Lăng cũng tạm chấp nhận cho qua, cái bố cục chữ như thế nào có thể xấu đến như vậy a.
Nếu không phải Phong Lăng tôn sư ái hữu, cô đã trực tiếp vứt bộ giáo phục, không mặc đồng phục đi học. Dù là người không thế nào để ý đến trang phục hay vẻ bề ngoài như cô, cũng không chấp nhận được bộ giáo phục này.
________________________
Tiếng chuông tới giờ đi học vang lên, mọi người lúc này mới đi vào phòng học.
Do nguyên nhân tuổi tác, Shrek Tám Quái vóc người tự nhiên không thể so với đám đệ tử đã trưởng thành. Cho nên bọn họ chọn ngồi ở phía trước, 5 người gồm Phong Lăng, Đới Mộc Bạch, Oscar, Đường Tam cùng Tiểu Vũ cùng sánh vai bước vào.
Vừa mới tiến vào phòng học, Phong Lăng liền phát hiện không khí trong phòng học có chút khác thường. Không ít ánh mắt đều tập trung vào cả bọn, nhưng sự khác thường xuất phát từ những ánh mắt rất không có thiện ý của bọn nam đệ tử, đặc biệt dành riêng cho Đường Tam.
Phong Lăng đã nhanh chóng tìm ra vấn đề, Đường Tam là bị Tiểu Vũ kéo tay dẫn vào lớp học. Tiểu Vũ lôi hắn đến ngồi cạnh nàng, ấn hắn ngồi xuống. Hơn nữa, từ đầu tới cuối ánh mắt trước sau chỉ tập trung trên người Đường Tam, tựa hồ trong mắt nàng chỉ có hắn mà thôi.
Mà Tiểu Vũ hai ngày nay đã sấm loạn cả cái học viện, đều đã trở nên nổi danh trong giới đệ tử. Thêm vào vẻ ngoài xinh đẹp, hoàn hảo mỹ miều, có nam đệ tử để mắt đến nàng cũng không lạ.
Phong Lăng liền một bộ sự không liên quan mình, tìm góc trong cùng ngồi xuống. Oscar cũng thản nhiên ngồi cạnh cô, còn tặc hề hề mà cười, trong mắt bát quái chi tình đều lóe ra ngoài. Đây là biểu cảm mỗi khi muốn xem trò hay của hắn. Tên này cũng là người nhanh nhạy, đã biết sắp phải phát sinh chuyện gì.
Đới Mộc Bạch cũng lạnh lùng ngồi xuống cạnh Oscar, Tiểu Vũ cùng Đường Tam ngồi ở trên ba người một dãy bàn.
Lúc này lão sư còn chưa có đến, lớp học bởi vì 5 người vào lớp mà có được một chút yên tĩnh ngắn ngủi rồi sau đó lại lập tức trở nên ồn ào, hỗn tạp.
Ngồi ở góc phòng phía sau là mấy người trạc 23, 24 tuổi. Một gã thanh niên ánh mắt lóe lên rồi lập tức đứng dậy, hướng Đường Tam và Tiểu Vũ mà đi tới. Bốn gã vóc dáng cao lớn, đứng vây quanh bàn của Đường Tam.
Đường Tam hỏi, "Các ngươi có việc gì?"
Đứng gần Đường Tam nhất là một gã thanh niên vóc người cường tráng, vai rộng lưng to, mái tóc ngắn màu đỏ, ánh mắt tinh quang lóe ra, thanh âm tức giận nói, "Tiểu tử, ngươi cũng là tân đệ tử năm nay?"
Đường Tam gật đầu, "Đúng vậy, xin chào, ta là Đường Tam."
Gã thanh niên cường tráng nói, "Nếu là mới tới thì xem ra ngươi vẫn chưa biết hết luật lệ của ban cao cấp chúng ta đúng không?"
"Luật lệ?" Đường Tam có chút sửng sốt.
Gã thanh niên gật đầu, "Không sai, chính là luật lệ. Ngươi không biết trong ban này nam nữ đệ tử không thể ngồi cùng nhau hay sao?"
"Còn có việc này." Đường Tam sửng sốt, liếc nhìn toàn phòng học để xác nhận. Nhưng hắn nhanh chóng nhìn thấy một đôi nam nữ học viên ngồi cùng nhau, sau đó hoảng loạn tách ra. Tên nam đệ tử đã di chuyển sang một bàn học khác.
Có vẻ đã hiểu được vấn đề, Đường Tam liền nói, "Ta không thấy nội quy trường học có quy định điều này. Còn nếu là quy định của ban cao cấp, cũng phải được lão sư thông báo thì mới được tính là luật lệ."
Lúc này, Tiểu vũ một chân gác lên trên ghế, tay trái chống sườn, tay phải chỉ vào bốn người, tức giận quát, "Lũ vô công rồi nghề các ngươi không có chuyện gì làm phải không? Đều cút ngay cho ta, nếu không thì đừng trách là Tiểu Vũ tỷ ta không khách khí. "
Gã thanh niên cường tráng bị Tiểu Vũ quát lớn, trên mặt có chút khó coi. Hắn quay sang nói với Đường Tam, "Tiểu tử, ngươi hiện tại có hai sự lựa chọn, một là cùng ta đơn đả độc đấu, nếu ngươi đánh thắng ta thì ta thừa nhận là ngươi có đủ tư cách ngồi ở chỗ này. Thứ hai là lập tức cút đi, tìm chỗ khác mà ngồi. "
"Đơn đả độc đấu ở ngay đây? " Đường Tam nghi hoặc hỏi.
Thanh niên cường tráng hãnh diện nói, "Đối phó với một cái tiểu hài tử như ngươi như chẳng lẽ còn phải chọn đấu tràng sao? Yên tâm đi, ta cũng không bắt nạt tiểu tử ngươi, ta không cần đệ tam Hồn Kỹ. "
Chăm chú quan sát sự việc từ nãy đến giờ, Oscar không nhịn được cười nói, "Cái này gọi là lấy dây buộc mình a, dù có chênh lệch cấp bậc, nhưng Tiểu Tam bản lĩnh không chỉ nằm ở Hồn Lực cùng Võ Hồn a."
"Ngươi biết tên kia cấp bậc như thế nào sao?" Phong Lăng không khỏi hứng thú hỏi, chống cằm, lười biếng nghiêng đầu nhìn Tiểu Áo. Trong mắt cô thì bọn hắn đều yếu nhớt như nhau. Nhưng nếu Tiểu Áo có thể nhìn ra được, công sức huấn luyện mấy tháng này của cô cũng có chút thành quả a.
"Chỉ là cảm giác, ta nghĩ hắn là Thú Võ Hồn, cũng là Cường công hệ. Sức mạnh thì không chênh lệch với Đới lão đại là bao. Như vậy thì cấp bậc chắc hẳn là hơn Đường Tam vài cấp rồi a." Oscar trả lời Phong Lăng.
"Trực giác tốt." Phong Lăng cười nói, cũng khen Oscar một câu.
"Hắc hắc, là "Phong ba ba" dạy hảo." Oscar tặc cười, nhân tiện trêu chọc Phong Lăng.
Sau đó... Tiểu Áo được lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác không thể hô hấp. Hắn thề đây là cảm giác kinh khủng nhất trong đời hắn! Hắn có hít thở, nhưng không khí không vào được phổi của hắn!
Đây là khả năng điều khiển khí của Phong Lăng, đã được tinh luyện lên một chút. Phong Lăng đã có thể dễ dàng điều khiển không khí theo ý mình, thậm chí không khí đã đi vào trong cơ thể một người, cũng có thể điểu khiển để nó đi ra. Tiểu Áo là người đầu tiên được thể nghiệm điều này, "may mắn" cho hắn a.
"Đây là vì ngươi miệng tiện, nên thử một lần để trường trí nhớ a." Phong Lăng tươi cười hòa nhã nói.
Vào mắt Tiểu Áo, hắn chỉ cảm thấy đây là tử thần đang theo dõi hắn. Hắn hiện tại khóc không ra nước mắt, tranh thủ hô hấp dồn dập để bình phục, cảm xúc còn rối loạn cực kỳ. Vừa trải nghiệm cảm giác bên bờ vực cái chết, sau đó được đem lại sự sống, hắn chưa bao giờ quý trọng không khí như lúc này!
Còn sau đó là cảm giác hối hận vì trêu chọc Phong Lăng, đã biết cô ghét nghe hai chữ đó mà hắn vẫn cứ kêu. Giờ thì thảm rồi, hắn thề sẽ không bao giờ đùa giỡn quá mức với Phong Lăng!
Trừng phạt kiểu này, hắn dám cam đoan, không có ai còn sẽ tàn nhẫn hơn Phong Lăng a.
Hai người náo loạn một hồi, trận so đấu của Đường Tam cũng đã kết thúc. Kết quả Đường Tam thắng, đây là điều hiển nhiên. Và Tiểu Áo dự đoán không sai, tên nam nhân cường tráng đó là Thái Long, Võ Hồn Đại Lực Tinh tinh, 37 cấp Chiến Hồn Tôn. Tên kia còn đang bị "Chu Võng" của Đường Tam trói buộc.
Đúng lúc này, vị lão sư từ bên ngoài đi vào, chính là người quen cũ, là Đường Đậu Hồn Sư Thiệu Hâm.
"Có chuyện gì xảy ra vậy Tiểu Tam? Ngươi như thế nào ngày đầu tiên đi học đã khi dễ đồng học?"
"Lão Sư, mới vừa rồi là ta hướng Đường Tam khiêu chiến. Chỉ là khinh địch mà đã bị hắn đánh bại. Đường Tam, ta không phục. Ta muốn cùng ngươi quyết đấu." Thái Long cùng Đường Tam còn làm trò Thiệu Hâm lão sư mặt ước chiến không dùng Võ Hồn, chỉ đơn đả độc đấu, làm cho lão sư không khỏi tức giận, ra sức dậm chân lên sàn nhà mấy lần.
Thiệu Hâm là Phụ trợ thực vật hệ Hồn Sư cho nên không có cách nào dùng vũ lực ngăn cản, tuy nhiên thì không ai dám khứ sự xúc phạm tôn nghiêm của hắn.
Thái Long trừng mắt nhìn Đường Tam một cái, "Hết giờ học, ta đợi ngươi. "
Đường Tam chỉ là gật đầu một cái, sau đó xin lỗi Thiệu Hâm rồi mới trở lại ngồi cạnh Tiểu vũ.
"Đường Tam hắn thật sự sống hai đời sao? Làm trò lão sư mặt tranh chấp với một tên tứ chi phát triển? Không phải hắn rất tôn trọng lão sư sao, phải dừng ngay khi Thiệu Hâm lão sư xuất hiện và xin lỗi rồi, chứ không phải nháo loạn như vậy rồi mới xin lỗi. Hắn xem lão sư là gì?" Phong Lăng không khỏi phun tào với Tiểu Bạch.
"Ta không có công năng lý giải xu hướng hành vi của một người." Tiểu Bạch cũng tâm mệt. Nó hiện tại cũng hoài nghi tình tiết diễn ra trong quyển Đấu La Đại Lục, nếu không có sự can thiệp chủ quan của một ai đó, mọi việc không thể diễn ra bất hợp lý như vậy được.
Thiệu hâm ho khan một tiếng, chính thức bắt đầu giờ học.
"Hôm nay khóa đề là tác dụng của Thực vật hệ Hồn Sư tại chiến trường.
Chúng ta đều biết là Thực vật hệ Hồn Sư là những tồn tại yếu nhất tại Hồn Sư giới, nhưng đồng thời bọn họ cũng là những Hồn Sư không thể không nhắc tới. Có được một gã cường đại Thực vật hệ Hồn Sư làm đồng bọn, thì khả năng chiến đấu lực sẽ tăng lên toàn diện, đặc biệt là khả năng duy trì tác chiến liên tục. Sau đây, ta sẽ cho các ngươi biết một chút về các loại tác dụng của Thực vật hệ Hồn Sư tại chiến trường......"
Là khóa của người quen, Phong Lăng cũng không ngại nằm bò trên bàn ngủ. Dù sao những kiến thức này cô đều đã biết, Thiệu Hâm lão sư nếu có chiếu cố, Tiểu Áo mới là đối tượng đặc biệt được quan tâm.
Cho nên, Phong Lăng cảm thấy đi ngủ khi lão sư đang giảng bài cũng không có tội lỗi gì mấy. Cũng nhờ Đại Sư, Phong Lăng có thể vừa ngủ vừa tu luyện Hồn Lực, có thể tạm thời cung cấp đủ năng lượng cho cơ thể hiện tại của cô.
Ngủ mới là biện pháp tối ưu ở hiện tại!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com