Dn Conan Toi Trong Sinh De Bao Thu
Mặt trăng đã nhô cao hơn, vằng vặc soi sáng khắp thành phố.Bên trong văn phòng thám tử Mouri, người đàn ông bất giác thốt lên kinh ngạc:"C-cái gì? Sinh đôi khác trứng sao?" Mouri không khỏi hoang mang khi nghe Conan giới thiệu về người em gái sinh đôi của mình. "Nhưng tại sao đến bây giờ con bé này mới xuất hiện chứ?"Conan nhanh nhảu trả lời: "Thật ra thì lúc tụi cháu năm tuổi, Christie bị bệnh nên phải sang nước ngoài điều trị. Vì cơ thể cháu không thích nghi được với môi trường ở nước ngoài nên cháu và mẹ đành ở lại Nhật, còn ba cháu sang Mỹ chăm sóc cho Christie.""À bảo sao hồi được bà già giàu có Diana kia mời sang London, ngươi bị ốm nằm trên giường nguyên một ngày luôn nhỉ." Mouri gật gù. (Xem lại vol 71)Thật ra hồi đó mình buộc phải giả vờ bị ốm nếu không sẽ lộ với Ran và bác Mouri mình là Kudo Shinichi mất. Conan cười thầm.Ran khuỵu gối nhìn Asashin: "Christie à, thế bây giờ em đã khoẻ hơn chưa? Nếu bây giờ em đang ở Nhật thì còn việc điều trị ở Mỹ thì sao?""Không sao đâu chị Ran. Bác sĩ nói sức khỏe của em đã tốt hơn rất nhiều nên em hoàn toàn có thể quay trở về Nhật Bản rồi ạ, hì hì." Khoé môi Asashin khẽ cong cong."Thế chắc ba mẹ của hai nhóc cũng chuẩn bị tới đón hai nhóc về nhà rồi nhỉ? Dù sao gia đình cũng đoàn tụ sau hai năm xa cách." Mouri cất tiếng."Dạ không. Sau khi đưa Christie trở về Nhật Bản, ba mẹ cháu cũng đã lên chuyến bay khác sang nước ngoài rồi ạ. Nghe nói họ có một dự án quan trọng phải hoàn thành ở đó. Thế nên là..." Conan cười tủm tỉm nhìn Mouri.Mouri cau mày: "N-Này! Đừng nói với ta là ba mẹ ngươi sang nước ngoài, bỏ lại hai ngươi cho ta chăm sóc đấy nhé!?""Có sao đâu ba? Dù sao nhà ta có thêm một người nữa thì càng vui hơn mà. Với lại con cũng thích có thêm một đứa em gái nữa." Ran cười tươi nhìn Asashin."Hừ, vui viếc gì chứ. Có một thằng quỷ nhỏ quậy phá này là ta đã đau đầu lắm rồi, nay lại thêm một tiểu yêu tinh nữa. Với lại, nhà chúng ta cũng đâu dư phòng trống nào để con bé này tới ở chứ.""Không sao đâu ba. Christie có thể ở cùng phòng của con mà. Em có thấy phiền gì không, Christie?"Asashin mỉm cười lắc đầu: "Dạ không, em không thấy phiền gì hết.""Chậc, biết là vậy nhưng..." Mouri bối rối gãi đầu.Conan cười híp mắt: "Bác yên tâm đi bác Mouri. Ngày mai mẹ của bọn cháu sẽ chuyển vào tài khoản của bác 20 triệu yên coi như là phí để bác chăm sóc bọn cháu."Mouri vốn rất do dự về việc nhận nuôi thêm một đứa trẻ nữa trong nhà, nhưng khi nghe con số 20 triệu yên bỗng nhiên hai mắt của ông mở to ra và sáng rực: "C-Cái gì? H-hai mươi triệu yên lận sao?!"Ngay lập tức ông liền cúi xuống xoa đầu Conan và Christie: "Gì chứ, được chăm sóc hai đứa trẻ kháu khỉnh và dễ thương như thế này ta vui còn không hết nữa là~" Thế là Mouri liền bật cười toe toét.Trước thái độ thay đổi 90 độ của ông, cả Ran, Conan và Christie đều nhìn Mouri bằng ánh mắt đánh giá: Đúng là lật mặt còn nhanh hơn cả bánh tráng.Christie liền ghé vào tai Conan thì thầm: "Này, như vậy liệu có ổn không? Vì để tớ có thể sống ở văn phòng thám tử Mouri mà mẹ của cậu phải chi tận 20 triệu yên. Tự nhiên tớ thấy có chút áy náy."Conan mỉm cười lắc đầu: "Cậu không cần lo đâu. Tớ đã kể chuyện này cho ba mẹ tớ rồi và họ cũng đồng ý. Hơn nữa, ba mẹ tớ cũng muốn gặp cậu lắm đấy. Có vẻ họ rất tò mò về cậu.""Tò mò sao?""Ừ. Bởi vì cậu vừa được trọng sinh còn gì. Có vẻ họ hứng thú với chuyện này lắm."
................
Một lúc sau, Ran giúp Christie mang chiếc vali vào phòng. Dĩ nhiên chiếc vali chỉ là để ngụy trang cho mọi người tin rằng Christie vừa từ nước ngoài quay về Nhật.Sau đó, cả bốn người đều ngồi vào bàn ăn chuẩn bị ăn tối. Ran xới cơm vào chén rồi đưa cho Christie. Cô bé mỉm cười đón lấy chén cơm từ tay người thiếu nữ: "Em cảm ơn chị Ran."Trên bàn ăn bày những món vô cùng ngon miệng và quen thuộc của người Nhật như canh miso đậu hũ, trứng cuộn rau củ và cá hồi áp chảo teriyaki. Conan vừa gắp một miếng trứng bỏ vào miệng thì Ran bỗng cất tiếng:"Ba của Conan và Christie quả thật phải cuồng tiểu thuyết trinh thám dữ lắm mới đặt tên cho hai đứa như vậy ha?""Hử, ý con là sao Ran?" Mouri thắc mắc hỏi."Ba không biết sao? Tên của Conan được đặt theo tên cha đẻ của Sherlock Holmes là Conan Doyle, còn tên của Christie được đặt theo tên của "nữ hoàng trinh thám" chính là Agatha Christie đó ba. Ngạc nhiên thật đấy." Ran không khỏi hào hứng.Thật ra Christie là cái tên mà Haibara gợi ý cho Asashin để chuyện Conan và Asashin là anh em sinh đôi trở nên đáng tin hơn.Ran quay sang Christie nói: "Christie à, ngày mai em có muốn đến trung tâm mua sắm với bọn chị không? Chắc Sonoko và Sera sẽ bất ngờ lắm khi biết được Conan có một người em gái sinh đôi đó."Thấy vẻ mặt háo hức của Ran, Christie không nở từ chối: "Dạ vâng, em cũng muốn gặp bạn của chị Ran lắm."Conan ghé sát tai Christie nói khẽ: "Này, người tên Sera kia cậu cẩn thận với cô ta nhé.""Có chuyện gì với cô ta sao?""Cô ta đã biết thân phận của tôi là Kudo Shinichi rồi, thế nên cậu cũng đề phòng nhé.""G-gì chứ?""Hai đứa này vừa gặp lại nhau đã thì thầm to nhỏ rồi. Có chuyện gì bí mật lắm sao mà không muốn cho bọn ta nghe hả?" Mouri nhíu mày.Conan và Christie đều chột dạ, ngay lập tức lắc đầu: "D-Dạ bọn cháu đâu có đâu, haha...""Conan ngày mai em có muốn đi cùng tụi chị tới trung tâm mua sắm không?" Ran quay sang Conan.Conan xua tay: "Dạ thôi. Em không đi đâu. Các chị đi vui vẻ nha."Đám con gái đi mua sắm với nhau thì thằng con trai như mình lọt vào làm gì chứ. Conan cười thầm.Sau khi ăn tối xong mọi người lần lượt tắm rửa rồi đi ngủ.Christie và Ran nằm chung với nhau. Ran đã thiếp ngủ từ lâu. Còn Christie vẫn trằn trọc nhìn lên trần nhà: Rốt cục bọn chúng đang có dự tính gì vậy chứ?................
Dưới ánh trăng vằng vặc, một chiếc xe hơi hiệu Mazda RX-7 màu trắng đang lăn bánh vù vù trên phố. Ở bên trong là một anh chàng tóc vàng nhạt, da bánh mật đang cầm tay lái. Ngồi cạnh anh là một người phụ nữ hết sức xinh đẹp và cuốn hút với mái tóc màu vàng bạch kim óng mượt và đôi mắt xanh sắc sảo."Sao chứ? Đã chết rồi sao?" Anh chàng không khỏi kinh ngạc."Sao vậy Bourbon? Xót thương cho kẻ phản bội tổ chức à?" Vermouth liếc người đàn ông bên cạnh.Bourbon lấy lại vẻ mặt bình thản, lãnh đạm đáp: "Không có. Chỉ là hơi bất ngờ chút thôi. Dù sao trước đây tôi và cô ta cũng từng hợp tác với nhau vài lần."Ngưng một lúc, anh ta tiếp lời: "Rồi sao, trên TV đã đưa tin về chiếc xe của Gin ở hiện trường rồi. Chẳng lẽ hắn ta không có chuẩn bị gì sao?"Khoé môi của Vermouth khẽ cong cong: "Biết trước thì còn gì thú vị nữa Bourbon. Ngày mai sẽ có kịch hay cho ngươi xem."Thâm tâm Bourbon có chút bất an trước lời nói của cô ta. Sau đó, anh ta liền nghĩ tới hình ảnh cô gái mà vừa nãy hai người vừa nhắc đến. Trong vô thức, bàn tay anh ta nắm chặt vô lăng.
Thật sự đã chết rồi sao?Cô gái đó chính là Uehara Asashin, mật danh là Syrah...- Còn Tiếp -
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com