TruyenHHH.com

Dn Conan Edit Chang Tham Tu Toi Yeu Cau

Sky trượt ván trượt đi về liền thấy Conan, cậu đạp ván trượt mà cầm trên tay cùng với Conan vội vã chạy vào nhà bác tiến sĩ Agasa

"Sao rồi bác tiến sĩ?"
Bác tiến sĩ mắt nhìn máy tính trả lời
"Nếu là dữ liệu được gửi đi gần đây thì bác có thể phục hồi hoàn toàn được."
Conan nóng lòng nói " Nhờ bác đó, nhanh lên giúp cháu."
Conan ngồi lại, riêng cậu thì chạy sang nhà kế bên tìm Haibara. Ở bên đó nàng chiếm dụng luôn 1 phòng của cậu trở thành phòng thí nghiệm dành riêng cho mình. Haibara nghe tiếng mở cửa liền xoay người ra sau nhìn.
"Sky đúng lúc lắm, em có tin mừng cho anh đây "
"Tin gì?" Sky chạy lại mỉm cười hỏi
Haibara mỉm cười, cô đẩy máy tính sang 1 bên cho cậu cói
"Kết quả chế tạo thuộc giải đã có. Chỉ chờ vật thử nghiệm."
Sky lẩm bẩm " Có thuốc rồi sao? " Sắp có thuốc tại sao cậu lại không vui thế này, không lẽ là vì khi có thuốc Haibara sẽ không còn ở bên cạnh cậu nữa, mỗi người có 1 sự nghiệp riêng a! Sky hít sâu một hơi hỏi " Khi nào mới có thuốc "
"Rất nhanh sẽ có thuốc." Sky khẽ hôn vào má của nàng hắn phải tận dụng cơ hội thật tốt, Haibara gờ má của mình mà mỉm cười nói
"Đồ cơ hội."
Sku lại chạy sang phòng bác tiến sĩ, thấy hai bác chau đang đứng xem gì đó cậu cũng chạy lại xem. Đập vào mắt cậu là danh sách tên, trong đó có ba tên cái tên mà sáng nay cậu vừa được biết, hai cái còn lại cậu cũng biết.
"Ba người Stout, Aquavit, Rieslie đều đã bị giết. Chỉ còn lại Bourbon và Kir. A! Cho cậu xem cái này."
Sky lấy điện thoại ra đưa cho Conan nói " Sáng nay vừa chụp được."
Conan cắn răng " Chết tiệt! Bác tiến sĩ, nhờ bác phân tích địa chỉ người nhận tin nhắn giúp cháu nha. Càng sớm càng tốt! Làm xong thì gọi ngay cho cháu!"
Nói rồi cậu chạy đi mất, Sky cũng chạy theo. Hết chuyện ở đây rồi, cậu vừa chạy ra cửa liền gặp Haibara. Haibara bắt lấy tay cậu khẩn cầu nói
" Không đi có được không? "
Sky bước chân ngừng lại quay đầu lại nhìn nàng thật sau sau đó mỉm cười nói " Tớ sẽ về mà "
Haibara nhìn theo bóng dáng của Sky mà lòng lại cảm thấy bất an vô cùng, giống như....Haibara liền vội vàng lắc đầu
******
Tại thủy cung, ông Mouri vừa lái xe vừa than phiền.
"Thật tình, thời gian là vàng vậy mà ta phải đến cái thủy cung này chứ. Đã thế còn đi chung với lũ nhóc chứ. Hứ, tới rồi đó!"
Bọn nhóc mở cửa xe chạy xuống" Cuối cùng cũng tới, tớ đợi lâu lắm rồi đó!" Ran bước xuống xe, cô vội vã nói với bọn trẻ." Các em đợi một chút! Đứng ở đó chờ nha!"
Bọn nhóc đồng thanh 'dạ', Ran xoay qua nói với ông bác.
"Còn ba thì sao?"
Ông Mouri huơ huơ tay " Hôm nay bà không có tâm trạng đi ngắm mấy chú cá đó đâu. Giờ ba sẽ ngủ ở đây."
Genta nhìn xung quanh" Chị Sonoko sao không có ở đây vậy?"
Ran cười nói với cậu nhóc " Ừm, chị nghĩ là chị ấy sắp đến rồi đó."
Một người đàn ông đi đến quày vé " Chúng tôi muốn lên vòng đu quay." Người bán vé nói " Thành thật xin lỗi quý khách, vé đu quay hôm nay bán hết rồi."
Người đàn ông kia lấy ra một cái thẻ nghiêm túc nói " Vậy, tôi muốn cô truyền lại lời cho người phụ trách ở đây là có người của cảnh sát yêu cầu hợp lực."
"Ran!" Sonoko từ xa chạy lại, Ran xoay qua xoay lại nhìn, Sonoko nói.
"Bên này, bên này."
Ran và bọn nhóc chạy ra phía sau quầy vé. Ran vẫy tay.
"Sonoko!"
Sonoko cười cười "Xin lỗi đã để cậu đợi lâu."
Bọn nhóc chạy lại "Quả không hổ danh là chị Sonoko!"
Sonoko chóng hông " Đương nhiên rồi! "
Sky lẻn ra phía sau xích quay khổng lồ ánh mắt đao diết nhìn các quả bom 1 tiếng, Vermouth tại sao lại không thông báo chứ? Tại sao lại không nói với tôi chứ? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Sky ngẩn đầu lên nhìn thì thấy Akai đang đánh nhau với Amuro thì hắc tuyến vội vàng thét lên một tiếng, giờ lúc nào rồi mà còn đánh với cả đấm hả
"Anh Akai! Anh đang ở trên đó phải không? Tình hình xấu lắm, giúp em một tay được không? Nếu bọn chúng giải cứu Curacao thất bại thì kế hoạch sau đó của bọn chúng là cho thổi bay toàn bộ đu quay vẳng bom!" 
Amuro phía trên ló đầu ra "Có thật vậy không Sky?"
" Hai anh xuống đây cái đã " Sky hít sâu một hơi khẽ nói
Akai và Amuro dừng việc đánh nhau lại mà lật lật chạy xuống chỗ của cậu
mở ra tủ chửa cháy, cậu vén vòi nước ra, bên trong có một quả bom, Amuro nhìn xung quanh, còn có một dây điện, hẳn là kết nối với các trái bom còn lại.
"Còn không?"
"Vẫn còn, chúng được gắn xung trục quay. Là những C4, chúng được cài đặt rất đặc biệt. Nếu tất cả phát nổ cùng một lúc thì trục đu quay sẽ không chịu nổi được trọng lượng của toàn bộ, mọi thứ sẽ sụp đổ theo dây chuyền." Sky nghiêm túc nói
Conan dậm chân một cái, Amuro thở dài" Ra là vậy, chúng ta không còn thời gian nghĩ nữa đâu."
Conan bước lại." Sao ạ? Anh tháo được nó không?"
Amuro tháo vòi bước bên trong ra nhìn Conan nói " Không vấn đề gì. Đây là loại anh gặp thường xuyên, nên anh biết cách để tháo nó."
Conan thở phào nói." Anh biết rõ về bom thật đấy anh Amuro." Akai ôm cây súng đứng dậy, anh ta đá cái giỏ về phía Amuro.
"Sự dụng cái này đi. Trong đó có các công cụ cần thiết, giúp cho việc tháo bom đấy."
Conan khẽ hỏi." Vậy còn anh Akai?" Akai ôm cây súng nói" Những quả bom được phát hiện đó. Tất nhiên có lý do chúng mới cài đặt nó ở trên đu quay này, nếu chúng không làm bom phát nổ ở đây thì cách tiếp cận còn lại có thể giải thoát cho Curacao chính là..."
"Trên không?" Sky nói tiếp câu của Akai, Akai gật đầu.

"Đúng vậy, giờ tôi quay lại chỗ cũ và tìm cách câu giờ. Bằng mọi giá cậu phải tháo được bom cho tôi đấy." Nói rồi ôm khẩu súng chạy khuất bóng. Cậu vẫy tay.
"Giờ tớ sẽ đi tìm bọn nhóc."
Conan giờ mới nhớ ra bọn nhóc cũng ở trên đây, cậu gật đầu.
"Nhờ vào cậu đấy."
***
Haibara nhìn những dòng chữ trên máy tính, cô có làm như thế nào cũng không thể tập trung được, cảm giác bất an lo lắng luôn quấn lấy cô, luôn có thứ gì đó thúc giục cô hãy tới cạnh Sky. Haibara mím môi, cô đặt máy tính sang một bên chạy ra khỏi nhà. Nếu thật hôm nay cô không đi thì ngày mai cô có hối hận không? Câu trả lời tất nhiên là có, bây giờ hoặc là không bao giờ!

******

Sky  đang chạy đột nhiên đèn trong đu quay tắt hết, cậu rủa thầm " Chết tiệt! Bọn chúng bắt đầu rồi."
Sky đang định chạy lên trên tầng cao nhất để tìm bọn nhóc thì thấy được cái bóng màu trắng từ trên nhảy xuống, cậu vặn nút giày tăng lực muốn sút ra đột nhiên thì ngừng lại
"Tôi tuyệt đối không cô thoát!"
Haibara nhìn xung quanh, cô leo lên lan can, cố gắng với tay tới thanh sắt để nhảy qua đầu bên kia. Haibara cảm thấy như có ai đó đang nhìn mình, cô nàng ngước lên, không ai khác chính là Curacao. Curacao nhảy xuống, Haibara theo phản xạ lùi lại một bước, cô quên mất rằng cô đang không đứng trên mặt đất. Ngay khi cô nghĩ bản thân mình xong rồi liền được một bàn tay nào đó nắm kéo lên, Haibara liền nằm gọn trong lòng của cậu. Curacao từ trên nhảy xuống đứng trên lan can
"Tôi muốn hỏi một chuyện." Curacao hổ 
"Cô muốn hỏi gì?" Sky mím môi cậu có cảm giác chính mình không muốn đối đầu với Curacao
Curacao chỉ vào Haibara" Cô gái này có phải là Sherry không?"
Haibara gật đầu" Đúng vậy. Cô sẽ nói thân phận của tôi cho chúng đúng không?"
Curacao lắc đầu " Đưa cô ấy đi đi. Gin đang tới đây."
Haibara mím môi"Tại sao?"
Curacao mỉm cười. "Tôi cũng không biết, tôi chỉ biết rằng tôi là một Curacao có thể biến thành bất kỳ màu sắc nào. So với bản thân mình trước đây, tôi lại thấy thoải mái hơn khi là chính mình của hiện tại. Tất cả chỉ có vậy. Giờ hãy đưa cô ấy đi đi à đúng rồi cô và cậu ấy đẹp đôi lắm "
Curacao nở một nụ cười ngọt ngào sau đó liền biến mất
" Anh cảm thấy thật hạnh phúc khi được người của tổ chức khen chúng ta đẹp đôi " Sky khẽ nở một nụ cười cố gắng ôm lấy Haibara
" Anh....thôi bỏ đi "

Amuro thở phào. "May là cửa sát nút."

Gin nhấn liên tục vào cái điều khiển nhưng chẳng có gì xảy ra, hắn ta quăng cái điều khiển đi nham hiểm cười.
"Dội tới tấp đi nào Korn. Cho bọn chúng ăn mưa đạn đi!"
Hai người kia nghe được liền thích thú cười lớn.
"Tôi chờ câu này của anh lâu lắm rồi đấy!"
Bọn chúng cho hạ máy bay xuống bắt đầu nả liên tục vào cái đu quay. Sky vội vàng bế lấy Haibara mà tránh vào 1 góc phòng. Thật không may là khi chạy vào 1 góc phòng cậu lỡ làm bị thương Haibara. Sky vội vàng hỏi
" Haibara cậu có sao hay không? "
" Có...1 chút " Haibara ngượng cười nói nhìn bàn tay chảy máu của mình
Sky cầm lấy tay của nàng mà liếm quanh mu bàn tay của nàng, Haibara gương mặt đỏ ửng kiềm chế tiếng rên vì vật thể lạ chạm vào vết thương của mình, Sky xé 1 miếng áo của chính mình mà băng bó lại vết thương của mình

Đột nhiên một vụ nổ xuất hiện, Sky đột ngột đứng dậy, cậu liền biết Amuro đã quăng quả bom ra ngoài, tiếp đó là một đóa hoa rực rỡ nỡ trên trời, chiếu sáng cả một khung cảnh tối tâm của thủy cung, nhờ vậy mà Sky thấy được trục của cách quạt 'rotoc' cậu tạo ra 1 quả bóng đá thật mạnh nó đi. Quả bóng bay với tốc độ rất nhanh lực nổ mạnh tới mức cậu có cảm giác chân mình tê tê. Quả bóng bay thẳng tới trục xoay của cánh quạt
Trục xoay cánh quạt bị bắn máy bay đang từ từ rơi xuống, bọn chúng vẫn không bỏ cuộc mà cố gắng lái đi ra khỏi thủy cung. Sky thở dài một hơi Shinichi phần bên kia nhờ cậu vậy. Nói rồi Sky liền quay qua nhìn nàng hỏi than
" Cậu thật sự không sao? "
" Không sao " Haibara lắc đầu nói nàng đột nhiên ôm lấy hắn vào lòng mà nghẹn ngào nói " Đừng đi nữa có được không, tớ không muốn cậu rời đi nữa....tớ đac rất lo lắng....rất lo...tớ sợ cậu sẽ không trở về nữa..tớ rất sợ...rất sợ! "
Sky ngẩn người cậu có thể cảm nhận được nàng đang nắm chặt mình, hắn nhẹ nhàng vỗ lưng của nàng nhẹ nhàng nói " Tớ không đi nữa, không đi nữa "
Haibara không nói gì mà cứ ôm chặt lấy cậu vào lòng dường như nàng đã ngủ say. Sky nhẹ nhàng bế nàng lên nhẹ nhàng rút cây kim thuốc mê ra, xin lỗi Shiho, tớ phải đến tổ chức áo đen, tớ cần vạch trần tất cả mọi thứ. Tớ không muốn cậu sống trong trốn tránh nữa. Ngày hôm nay tớ sẽ chấm dứt tất cả mọi thứ....tớ nhất định sẽ trở về....nhất định!

Một trái bóng to ơi là to đột nhiên xuất và chắn ở trước, ngăn cho đu quay không lăn tới phía trước. Vì phía trước là khán đài nơi đang có nhiều người đứng. Quả bóng đã thành công ngăn lại tốc độ của đu quay nhưng vẫn không thể làm nó dừng lại. Đột nhiên từ đâu có một chiếc xe cần cẩu tông vào phía dưới đu quay, chiếc đu quay vẫn không chịu dừng lại, nó đè hẳn lên chiếc xe cần cẩu kia. Chiếc xe lập tức phát nổ, chiếc đu quay ngừng lại. Sky chứng kiến 1 màn này mà đồng tử kịch liệt co rút lại, kinh hãi thét lên một tiếng

" CURACAO "

' Rắc! ' một tiếng dường như xuyền xích đã được mở trong đầu của hắn. Hai hàng lệ không tự chủ mà rơi xuống trên gương mặt anh tuấn của hắn. Hắn tại sao lại khóc? Nếu là Haibara thấy, nàng nhất định sẽ hỏi như vậy. Bởi vì có 1 đoạn ký ức ập thẳng vào đầu của hắn, một đoạn ký ức rất ngắn nhưng lại chứa biết bao bí mật động trời bên trong đó

♤■■♤♤■■♤♤■■

" Chị Curacao, bế em, bế em "

Trong 1 khu vườn nhỏ nhắn xinh xinh trồng rất nhiều hoa tulip với rất nhiều màu sắc khác nhau trông rất đẹp với ông bướm bay khắp nơi, tại khu vườn đó có 1 cậu bé trai chừng 3,4 tuổi vô cùng dễ thương đã giơ hai tay ra muốn ôm ôm
" Được rồi chúng ta bay nào " Curacao mỉm cười bế lấy tiểu Sky mà vui vẻ thảy lên cao hơn 1m mà bắt lại một cách xuất sắc, cậu bé không khóc òa lên mà còn cười lên đầy vui vẻ mà muốn làm tiếp, Curacao cứ như vậy mà thảy tiểu Sky lên cao sau đó lại chụp lại, cả hai chơi vô cùng vui vẻ với nhau
" Sky khác với những đứa trẻ bình thường quá " Vermouth ngồi trong mái hiên nhìn tiểu Sky và Curacao chơi vui vẻ với nhau mà cảm thán
Gin vuốt mái tóc của mình nói" Như vậy mới là cậu chủ của chúng ta, khác người cô cùng "
" Cậu tốt nhất tránh xa Sky ra, đừng có dạy nó về súng, lúc trước tôi không để ý cậu liền lấy súng cho tiểu Sky chơi, lúc lớn lên anh định lấy đại bát, bom, mìn về cho em ấy chơi sao? " Vermouth tức ói máu nhéo lỗ tai của Gin mà trách mắng thậm tệ
" Ấy...ấy...tôi sai rồi....cô buông ra mau...tôi sai rồi " Gin năng nỉ Vermouth bỏ tay ra vẻ mặt đã biết sai rồi

Chuyển cảnh

" Tránh ra, tránh ra, tránh ra " Kai điên cuồng thét lên vẻ mặt hung tợn như thần chết trên tay đang bế lấy bé trai dính đầy máu, đứa bé hơi thở yếu ớt vô cùng áo sơ mi trắng nhuộm đỏ màu thẫm của máu
" Sky...đừng ngủ...mẹ xin con...híc... đừng ngủ mà...mẹ xin con...." Sophia chạy kế bên hai hàng nước nắm đầm đìa trên gương mặt
Đúng! Tiểu Sky bị thương rồi, hơn nữa lại còn bị thương ảnh hưởng đến tính mạng nữa, là bọn họ không tốt, để cho Sky tham gia bắt tên hung thủ giết người khi chỉ mới 5 tuổi
" Chết tiệt, là tại anh, tại anh không bảo vệ Sky thật tốt " Kai tức giận mà đá vào chiếc ghế bên cạnh mà xả giận
" Chú, Sky....sky em ấy sao rồi " Gin hối hả chạy lại cầm lấy vai của Kai mà hỏi, không chỉ hắn hối hả chạy đến mà còn có những thành viên chủ chốt của tổ chức áo đen đều chạy đến đây, ngay cả ông trùm cũng vậy
Kai lắc đầu khóe mắt đỏ ửng nhìn Gin khàn khàn nói " Cấp cứu rồi, mất máu quá nhiều "
Kai hắn ta là 1 người mắc bệnh sạch sẽ vậy mà áo sơ mi dính đầy máu như vậy hắn lại không quan tâm mà thẫn thờ nhìn phòng cấp cứu với ánh mắt vô hồn. Sky là con trai của hắn và Sophia, con trai một của gia đình Kaledin. Là kết tinh của tình yêu bọn họ, là đứa con trai bọn họ hết mực yêu thương không không cấm cản sky muốn trở thành thế nào...nếu hôm nay.....Sky xảy ra chuyện gì....hắn nhất định sẽ không tha thứ cho mình...hắn không xứng để làm cha...hắn đã không bảo vệ tốt con trai của mình.
Vermouth liền đi lại chỗ của Sophia mà an ủi nàng, ông trùm lại đi về phía của Kai ôm lấy Kai an ủi
" Kai, đây không phải là lỗi của em, đừng tự trách "
" Không là lỗi của em " Kai lắc đầu tự trách chính mình nước mắt của hắn đã tuôn trào vì cậu con trai bé nhỏ kia. Ông trùm và Vermouth khó khăn lắm mới có thể dỗ nín hai con người mít ướt đầy lo lắng cho cậu con trai bảo bối của mình, không chỉ bọn họ mà ngay cả họ cũng lo vậy. Nhưng bọn họ là 1 tổ chức Mafia việc che dấu cảm xúc không ai giỏi bằng bọn họ. Ông trùm quay đầu lại nhìn tất cả mọi người
" Truyền lệnh của ta kể từ bây giờ tổ chức áo đen của chúng ta chính thức là 1 tổ chức Mafia nguy hiểm nhất, loại bỏ hết những kẻ không đáng sống trên đời này, nhớ làm trong âm thầm đừng đến kinh động đến Sky "
" Rõ! "
Ngày hôm đó ngay tại lúc đó 1 tổ chức lương thiện đã bị một tên hung thủ vô tình biến nó thành 1 tổ chức Mafia nguy hiểm chuyên sắn giết những kẻ đáng chết và những tên gián điệp khiến cho FIA và CIA cực kỳ kiêng đè không đám đụng tới

♤■■♤♤■■♤♤■■

Hắn nhớ rồi!

Nhớ rồi!

Nhớ lý do tại sao chính mình lại không có ký ức về năm 6 tuổi trở lại là bởi vì hắn đã mất ký ức trong cuộc phẫu thuật đó mất hết mọi ký ức về mọi người, ký ức về người thân của mình lại là Mafia kẻ thù duy nhất của mình trong tương lai. Và hắn lại đau lòng hơn....khi chính người thân của mình lại ra tay giết chết người chị duy nhất của nguòie yêu mình. Cô ấy khi biết ách sẽ không tha thứ cho hắn...sẽ rời xa hắn......sẽ không thèm đụng chạm đến hắn nữa.....

Tại sao vậy ông trời.....

TẠI SAO?........

















Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com