Dn Bl Np Allisagi Dang Yeu Muon Chet
@@@LƯU Ý: 1. Em bé và mọi người xung quanh nhiều lúc sẽ bị ooc hoặc có thể một vài chương không đi đúng theo motip truyện nên mong mọi người đọc và hoan hỉ ạ2. Tớ sẽ có kha khá lỗi vì đây là lần đầu viết truyện nên mong mọi người góp ý cho tớ và không toxic nheng3. Do là tớ không rành nhiều về bóng đá nên các fic trong bộ này sẽ ong liên quan mấy tới bóng đá nhaaa các nàng oi4. Allisagi, Allisagi, Allisagi, cái gì quan trọng thì nhắc 3 lần =)))Cảm ơn mọi người đã đọc ạ________________________________________________________________________________"Ba nhỏooo"Tiếng gọi bé xíu xiu làm Noa quay đầu lại nhìn, à hoá ra là bé trắng mềm Yoichi - năm nay lên 5 tuổi. Nhìn bé 1 lượt từ trên xuống dưới, Noa chỉ biết thầm nghĩ rằng hôm nay cục trắng mềm này vẫn thật đáng yêu."Anh Mi cheo đâu òi ạ ba nhỏ"Cái giọng non nớt cố gắng phát âm cho tròn chữ nhưng không thể làm tim gã mềm nhũn hết cả ra. Bế em lên rồi thơm chụt lên cái má phấn nộn phồng phồng của bé, Noa từ tốn trả lời."Kaiser đi học rồi bé trắng mềm ơi"Hôm nay rõ ràng em đã nhờ mẹ gọi sớm ơi là sớm để kịp sang tiễn anh Michael đi học rồi mà. Lén nhìn ba nhỏ rồi suy nghĩ 1 lúc, em lém lỉnh đáp lại Noa."T-thật ra là bé biết anh đi học òiii, bé sang chơi với ba Noa mà""Bé nói có thật không vậy? Nếu là thật thì anh sẽ vui lắm í""Sao lại là anhh, Noa là ba nhỏ cơ""Ừ rồi rồi, Noa là ba nhỏ của bé mà"Gã chẳng hiểu từ lúc nào lại có 1 cục bột theo sau lưng gã rồi cứ gọi 1 tiếng ba nhỏ 2 tiếng ba nhỏ, gã chỉ hơn em có 23 tuổi, gọi bằng anh cũng được mà. Gã chỉ biết 2 năm trước, khi gã 26 tuổi còn xách theo thằng nhóc con nuôi lúc ấy 5 tuổi chuyển đến khu này sống thì gặp được gia đình của em và được gặp bé trắng mềm, đôi mắt xanh thẳm tròn xoe long lanh nhìn gã làm gã chìm sâu từ đó đến giờ. Do bố mẹ em làm công chức nhà nước nên rất bận, không thể 24/24 kề cạnh chăm sóc bé con được nên Noa chấp thuận 1 lúc chăm sóc 1 thằng nghịch tử ngỗ ngược và 1 bé trắng mềm thơm thơm dễ chiều. Có lẽ ngoài ba mẹ, em còn nhận được sự quan tâm của Noa và Kaiser từ lúc bé làm em rất quấn 2 người này."Ba ơi, ba đã ăn sáng chưa"Nhìn bé con trong tay, gã thấy em đang dùng đôi bàn tay bé xíu xiu trắng ngần ấy xoa xoa lên bụng để biểu thị mà phì cười, rõ ràng là bé đói nhưng lại vòng vèo hỏi hắn như vậy, bé nhà gã đáng yêu quá, không nhịn được liền trêu chọc em."Anh chưa ăn bé ạ, bé có muốn ăn với anh thì phải làm gì ấy nhỉ"Bé không để ý cách xưng hô của Noa nữa tại đôi mắt xinh đẹp kia bận nhìn gã rồi, sau đó em hôn lên má hắn 1 cái thật là kêu rồi cuời rộ lên."Thơm thơm rồi ạ""Ừ bé của anh giỏi lắm"Tiếng cười của em nghe thật thích, nghe như tiếng lục lạc kêu ấy, trong vắt.Noa bế em vào phòng ăn, đặt em lên ghế rồi hâm lại nồi cháo nấu sẵn từ hôm qua, thông thường ba mẹ em sẽ đi làm từ sáng sớm đến tối muộn, em sẽ có thời gian với họ thông qua video call và ngày chủ nhật thôi, vì mọi người đều khen em là em bé rất ngoan nên em sẽ không làm phiền đến ai hết. Buổi sáng cứ thế trôi qua sau khi ăn sáng xong em được Noa dạy viết và nhận diện mặt chữ, rồi bé ngoan ngủ 1 giấc đến chiều. Khuôn mặt vừa tỉnh dậy còn hơi ngái ngủ, 1 tay cầm bé thỏ bông, 1 tay kéo nhẹ gấu quần của Noa. "Anh Mi cheo, đón..., bé nữa...."Gã thề trên đời, có ai mà cưỡng lại được trước bé con của gã mỗi lần em xin xỏ hay yêu cầu làm gì thì gã cho tiền, thề đấy. "Bé Yoichi ngoan, mặc áo khoác đã, bên ngoài lạnh lắm"Bé con từ bé miễn dịch đã kém rồi, nên ba mẹ không yên tâm em đi học mầm non đâu. "Dạ"Em thành công rồi, tiếng "dạ" ngoan ơi là ngoan đã chính thức khiến tim hắn đập loạn nhịp rồi. Mặc áo cho em xong gã bế em vào ô tô và phóng zìn zìn đến trường tiểu học của Kaiser.________________________________________________________________________________Kaiser hắn đang rất cáu, mẹ kiếp thằng ranh con lớp bên ấy vậy mà dám kéo bè kéo lũ đứng ngoài hành lang trêu chọc hắn là đồ ngoại lai, và thế rồi chúng nó bị ăn đấm và gọi lên phòng giáo viên, tất nhiên hắn cũng vậy rồi. Nhưng may mắn sao cô Anri có vẻ hiền, cô không phạt hắn mà chỉ bảo hắn về trước còn cô xử lí lũ kia, hắn chả quan tâm lắm, Kaiser Michael không bị gọi phụ huynh là được. Cơn gió thu se se lạnh thổi qua làm hắn thấy rát bên má, nhận ra lúc nãy đánh nhau bản thân đã có 1 vài vết thương nhỏ, hắn thầm chép miệng. 'Bé trắng mềm kia sẽ mắng hắn mất thôi'Vừa nghĩ đến người kia, tâm trạng hắn tự dưng tốt hơn bao giờ hết, không biết giờ em đang làm gì nhỉ, có nhớ hắn không, chả biết Noa đã cho em ăn chưa. Còn đang mải nghĩ về bé thì bé đã từ đằng xa ới hắn rồi. "Anh Mi cheo, bé đón anh ạ"Nhận ra bé trắng mềm đang tiến lại gần mình, hắn cúi người xuống mà ôm em vào lòng. "Dạ bé, bé ngoan""Yoichi ngoan, đón anh Mi cheo, thơm bé"Đứa nhỏ 7 tuổi không cao lớn hơn đứa bé 5 tuổi là bao nhưng nhìn vào vẫn có cảm giác một mình Kaiser có thể che lấp toàn bộ người em lại, chỉ để hắn thấy được bé trắng mềm thôi. 'Bé trắng mềm vừa ngoan vừa xinh vừa yêu như vậy, người khác thấy em thì sao'Vuốt mái tóc đen xù xù của em rồi khẽ sờ vào hạt mầm trên đầu, Kaiser vén tóc rồi hôn lên trán em làm bé nhỏ cười khúc khích vì nhột. Bỗng bé nhận ra gì đó rồi chạy lại chỗ Noa. "Ba, ba, anh Mi cheo đau"Đôi lông mày của Noa khẽ nhíu lại, thằng trời đánh này hôm nay lại gây sự gì đây. Nhìn tổng thể 1 lượt, Noa nhận ra có vài vết bầm tím trên tay Kaiser và các vết xước bé ở khoé miệng và má đủ để gã hiểu thằng nhóc này đã làm cái gì ở trường rồi. "Có đau không? Sao lại đánh nhau""Không đau""Ai gây sự trước?"Nghe đến đây, Kaiser định trả lời nhưng khẽ khựng lại, nhìn Yoichi rồi kéo em lại gần, dùng bàn tay hắn chặn 2 tai em lại."Bọn rẻ rách đấy gọi con là đồ ngoại lai" "Thằng nào nói""1 đống thằng lớp bên""Về thôi, mai mọi chuyện sẽ xong"Nói vậy chứ Noa vẫn rất thương thằng bé, con nào mà chẳng là con, Yoichi là số 1. Bé trắng mềm đứng 1 bên không hiểu chuyện gì cả, bé chỉ thấy anh Mi Cheo bị đau, bé thương anh lắm liền đòi anh bế rồi thôi phù phù cho anh. Cưng chết đi được. Kaiser không thừa nhận đâu nhưng bé trắng mềm cứ ngó lên ngó xuống rồi hỏi hắn có đau không, em cứ như vậy thì sao mà không yêu cho được chứ nhỉ. Cuối cùng để có thể làm dịu đi sự lo lắng của bé, hắn đành thỏa thuận sẽ mua kem cho em ăn nhưng em phải hứa với Noa chỉ được ăn nửa cây thôi nếu không sẽ đau họng mất. Noa gã không muốn bé của hắn tổn thương chút nào đâu. Và thế là kết thúc 1 ngày của bé với sự thỏa mãn đến từ cả 3 con người đang ngồi trên chiếc oto kia.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com