Dmed Toi Khong The Nao Lai La Thien Tai Di Dong Nhat Chi Vo Ke
Lê Bạch Thành đánh răng rửa mặt xong, đợi Lý Xuân Sinh dẫn xét nghiệm viên đến kiểm tra cho cậu, sau khi hoàn tất, xét nghiệm viên không rời đi ngay, mà xoay người đi sang phòng giám sát số 2.Xuyên qua khe cửa, Lê Bạch Thành nhìn thấy người bên trong, là dị nhân tóc trắng cậu nhìn thấy ngoài tàu điện ngầm lần đó. Trong phòng giám sát, xét nghiệm viên đang mày mò điều chỉnh máy móc trong cánh tay trái của anh ta.Ngầu ác.Lê Bạch Thành không nhịn được cảm thán, nếu là trước khi thế giới bị huỷ diệt, ai nhìn thấy mà không thốt lên một câu ngầu đét chứ? Máy móc làm từ kim loại, rất cyber, rất punk! [Ngầu không? Cưa tay cưa chân đổi đi. Khi Viện nghiên cứu cưa chân tay còn không chích thuốc mê cho anh ta. Cái tay và cái chân đó vẫn còn đang ở trong phòng thí nghiệm viện nghiên cứu số 2, Lâm Tu Niệm đôi khi vẫn dùng chúng nó làm thí nghiệm. ]Thật là biến thái. Lê Bạch Thành thầm mắng Lâm Tu Niệm, âm thanh máy móc của hệ thống lại vang lên, giới thiệu chi tiết hơn về Lục Thương—[Lục Thương, đội trưởng đội Chim Ưng bộ An Toàn, danh sách thiên phú A-76: Tà dương tận thế. Không sai, dị năng này có thể khống chế ngọn lửa. Đừng có nói với tui điều này không khoa học! Nguồn gốc của khoa học chính là từ huyền học!Nếu cậu có học vật lý hay hoá học, cậu sẽ phát hiện tất cả kiến thức của con người bây giờ được xây dựng từ những giả thuyết chưa được chứng minh, cung điện khoa học cũng chỉ là một căn gác xép giữa không trung của những giả thuyết thôi. ]Lê Bạch Thành nhìn về phía Lý Xuân Sinh lớn tiếng hỏi: "Logic ô nhiễm của Người bệnh đột nhiên thay đổi, phía Trung tâm phòng chống ô nhiễm có điều tra được gì không?"Lý Xuân Sinh xoa lỗ tai nhìn cậu, giọng nói lớn hơn cả cậu: "Không có, tôi không biết!" "Còn nữa, tai của tôi không thính thôi, chứ không có điếc!"Lê Bạch Thành rống: "Em biết rồi!"Thành phố trung tâm số 1, hội nghị tối cao. Một người đàn ông trung niên mặc áo khoác dài trắng chăm chú nhìn tờ tiền giấy trong tay, "Cậu nói tờ tiền này đến từ Thần Quốc?""Đúng vậy." Trần Túy gật đầu, "Hơn một tháng trước, một đội hậu cần gồm 32 người của Thành phố trung tâm số 2 mất tích, nhưng 12 ngày sau đó, có hai người trong số đó trở về, được một dị năng hoang dã dẫn về.""Báo cáo tin tức từ Thành phố trung tâm số 2 tôi nghĩ anh cũng đã xem qua." Trần Túy ngẫm nghĩ rồi nói tiếp, "Trạm tàu điện Thành phố trung tâm số 2 liên kết đến Thần Quốc, sự kiện này đã được xác nhận 2 lần, Người bệnh bị đưa đi chính là chứng minh tốt nhất.""Dựa theo chỉ số xét nghiệm hiện tại, khu vực ô nhiễm Trạm tàu điện ngầm Thành phố trung tâm số 2 luôn giữ nồng độ 10%, ổn định đến mức không ai dám tin."Hứa Trầm rũ mắt nhìn tờ tiền trong tay, hỏi "Báo cáo về chỉ số ô nhiễm tôi có xem rồi, quả thật rất ổn định, thậm chí chẳng có chút dao động, luôn ổn định ở 10%.""Có lẽ đây chính là chỗ đột phá." Hứa Trầm nói xong nghiêng đầu nhìn người đàn ông mãi yên lặng bên cạnh.Trên đầu người đàn ông đó mọc hai cái sừng một lớn một nhỏ không cân xứng, nhưng không khó xem, ngược lại đẹp một cách không đối xứng, một cái đuôi đen như đuôi rắn nằm bên chân, anh đang cực kỳ nhàm chán nghịch máy chơi game trong tay. Người đàn ông mặt lạnh như tiền, như thờ ơ với mọi thứ xung quanh.Hứa Trầm không dấu vết chuyển mắt, nói: "Kiến nghị của viện nghiên cứu chính là các thành phố nên điều động một đội chuyên gia đến nghiên cứu Trạm tàu điện ngầm Thành phố trung tâm số 2."Hứa Trầm nói xong, dùng cây bút trong tay ghi chữ '10?' xuống sổ tay bên cạnh, tiếp tục, "Mặc dù tôi cũng rất muốn được nhìn thấy dị nhân đã bị đổi nội tạng - Đàm Ninh cùng với dị nhân lang bạt mà Mortal không có ký lục.""Tình trạng của Đàm Ninh hiện tại rất ổn định, vì tính chất đặc biệt của cậu ta nên tôi không để cậu ta về nhà, mà tạm thời để cậu ta ở lại trung tâm quan sát." Trần Túy gật đầu."Viện nghiên cứu sẽ cử một đội chuyên gia tới Thành phố trung tâm số 2, nhưng tôi không dám đảm bảo có thể dẫn mọi người đến đó một cách thuận lợi, nếu có thể, tốt nhất nên mời Thiếu tướng Hằng đi cùng, bên ngoài Thành phố trung tâm số 2 vừa lúc có một nguồn ô nhiễm đặc biệt cần được xử lý, tôi lo rằng với sức của một mình tôi thì khó mà hoàn thành." Trần Túy nói xong, nhìn Chúc Long đang ngồi chơi game bên cạnh, âm thanh từ từ nhỏ xuống.Chúc Long nghe có người gọi tên mình, ngước nhìn đám đông ngồi xung quanh, gật đầu, sau đó xoay người, hai chân để lên bàn, tiếp tục chơi game. Tích tích hai tiếng, Lê Bạch Thành mở cửa, chưa đến năm phút, nhân viên xét nghiệm mặc áo blouse trắng cầm máy cảm biến cầm tay đến. Cậu ta lấy thiết bị lấy máu đặt nhẹ lên tay cậu, lấy máu thành công. Thủ tục quen thuộc, trình tự quen thuộc, ba phút quen thuộc.Nhân viên cười tiêu chuẩn: "Cậu Lê, kết quả kiểm tra của cậu vẫn như trước, vẫn ổn định ở 10%, cực kỳ ổn định, chứng minh cậu có thể rời khỏi, chúc mừng cậu, cậu có thể rời khỏi rồi."Lê Bạch Thành hít một hơi, cứu, sao cuộc đối thoại này thấy quen thế nhỉ! "Cậu Lê, hi vọng có một ngày sẽ được làm cộng sự của cậu." Xét nghiệm viện bắt tay với cậu, nghiêm túc nói.Lê Bạch Thành tháo nút áo cổ tay xuống, cười nói: "Sẽ có cơ hội, dù sao thì tôi cũng là nhân viên ngoài biên chế của trung tâm.""Cậu Lê, cậu biết ý của tôi là gì mà." Cậu ta bất đắc dĩ nói, "Một dị nhân mạnh như cậu mà không gia nhập Trung tâm phòng chống ô nhiễm thật là đáng tiếc."Rời khỏi Trung tâm phòng chống ô nhiễm, Lê Bạch Thành nằm ở nhà cả hai ngày, cuối cùng quyết định tìm một công việc cho bản thân.Quá trình đi tìm việc cực kỳ đơn giản, cậu nhanh chóng tìm được một việc lương tháng 1200, khi tìm việc cậu vẫn nhìn thấy thông báo tuyển dụng của Tàu điện ngầm.Cái thứ này vẫn chưa bị Mortal ngăn chặn à? Lê Bạch Thành nhíu mày.[Không phải do Mortal không làm mà là do trung tâm nghiên cứu yêu cầu, vì muốn kiểm tra xem logic ô nhiễm của Tàu điện ngầm có thể lan qua mạng hay không, và chỉ có một số người mới có thể nhìn thấy tin tức này.]Lê Bạch Thành híp mắt, cười khinh một cái, "Những người đặc biệt có phải chỉ — tất cả dị nhân không?"[Tất cả dị năng đang làm việc tại Trung tâm phòng chống ô nhiễm. Giống như mỗi loại thuốc mới vừa được nghiên cứu xong vậy, chỉ có thử thuốc qua cơ thể người mới biết hiệu quả chính xác và có tác dụng phụ hay không, không phải sao?]Lê Bạch Thành không có đánh giá về hành vi của viện nghiên cứu, dù sao giữa cậu và họ chẳng có liên quan, cậu không thể nào có cái nhìn khách quan được.Lê Bạch Thành nằm trên chiếc sô pha êm ái, ngây ngốc nhìn căn phòng. Cậu giải quyết Người bệnh, Phó Tuyết giúp cậu xin tiền thưởng, không ít, đủ 150 ngàn tệ, Lê Bạch Thành dứt khoát mua luôn căn phòng bản thân đang ở, bởi vì sự kiện ô nhiễm của Người bệnh, toà nhà này vì nằm gần Trung tâm phòng chống ô nhiễm mà giá nhà tăng cao đột biến đến nay giảm thẳng tắp, thấp hơn giá thị trường.Một căn nhà vốn có giá 200 ngàn bị cậu ép xuống còn 50 ngàn, cậu có được một món hời lớn. Vậy là cậu đã có một căn phòng tại thành phố trung tâm.Dù có rời xa ảo ảnh, cậu vẫn có một căn nhà cho mình. Lê Bạch Thành nghiêm túc nghĩ.Công ty tuyển dụng nằm ở khu E, vì khoảng cách hơi xa, Lê Bạch Thành sau khi tìm đường, thì nhận ra ngồi tàu điện từ vừa lúc đến ngay dưới toà nhà của công ty tuyển dụng. Lê Bạch Thành chẳng hề biết những thứ công nghệ cao này làm thế nào mà tạo ra được, nhưng nó không ảnh hưởng đến việc cậu ngồi xe, theo định vị đi đến tàu điện từ, trạm đỗ có mấy người đang đứng, nhìn thì có vẻ như cũng chờ tàu giống cậu.Tốc độ của tàu điện từ nhanh, mất chẳng bao lâu tàu đã đến nơi.Đi đến dưới công ty, Lê Bạch Thành hơi ngước đầu nhìn tòa nhà cao ốc, những cao ốc ở thành phố trung tâm thật sự rất thống nhất, thống nhất về độ cao. Nhìn qua một lần, cậu đã thấy nhân viên đứng trước cửa, ngoài cậu còn có một số người đến ứng tuyển. "Mọi người vui lòng chờ trong giây lát."Nhân viên công ty cười nhẹ.Khi nhân viên nói xong, Lê Bạch Thành phát hiện bản thân và những người xung quanh đang ở trong một căn phòng hội nghị, ngoài cậu và những người đến ứng tuyển còn có một số người khác ngồi rải rác. Chỉ tuyển nhân viên tiếp tân mà cần nhiều người đến phỏng vấn thế này à?Lê Bạch Thành nghĩ thầm, bỗng nhìn thấy một khuôn mặt rất quen, cậu bất ngờ vô cùng. Lê Bạch Thành: Tôi đột nhiên có một linh cảm không tốt cho lắm.Hệ thống: [Cậu gần đây có hơi xui xẻo đấy, không ngờ đi kiếm việc cũng có thể gặp phải sự kiện ô nhiễm.]Lê Bạch Thành hít sâu, định xoay người đi ra ngoài, chợt nghe nhân viên lễ phép nói: "Cậu đi sai hướng rồi. Phỏng vấn ở phía bên này.""Ngại quá, tôi đột nhiên....."Lê Bạch Thành chưa kịp nói "có chút việc", chớp mắt cậu đã ngồi trong phòng hội nghị, còn Giang Vọng từ lúc nào đã ngồi cạnh cậu, lúc đó trên bục có một ông chú nói đến nước miếng văng tung toé."Anh Lê, anh đến đây lúc nào thế?" Giang Vọng cất tiếng.Lê Bạch Thành có hơi hoang mang, không biết vì sao bản thân vừa còn đứng ở thang máy định rời khỏi, sao bây giờ lại ngồi trong phòng hội nghị, mà nhìn giống như rời khỏi một thời gian rất lâu rồi vậy, cứ như cậu không phải người mà là nhân vật trong truyện tranh, thời gian của trang trước đã bị lật qua."Tôi cũng không biết nữa.""Còn cậu sao lại ở đây?" Lê Bạch Thành xoa trán, đưa tay chắn nước bọt bay tới. Giang Vọng chỉ điện thoại, Lê Bạch Thành mở điện thoại lên, sau đó nhận được tin nhắn của Giang Vọng —"Chúng tôi nghi ngờ công ty là một công ty ma của của Hiệp hội mật giáo, bởi vì năng lực đặc biệt của tôi, tôi được phái đến điều tra."Hiệp hội mật giáo? Không phải là cái hội trên tin tức hôm bữa à?[Đúng rồi ó, tui đề nghị cậu nên xem bằng chiếc điện thoại Thần Quốc, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, mặc dù tui cũng không chắc đó là việc gì.]Lê Bạch Thành nghe thấy, lấy điện thoại từ Thần Quốc ra, cậu chưa nhìn rõ thì đột nhiên chú ý đến thứ và ngày đã thay đổi.Rõ ràng cậu đi phỏng vấn vào ngày 25 tháng 6, nhưng sao trên điện thoại lại là ngày 1 tháng 7? Cách ngày cậu ra khỏi nhà đến công ty tận 7 ngày? Lê Bạch Thành vừa cầm điện thoại, thì nó đột nhiên rung lên, đó là bốn tin nhắn, gửi từ người có lên "Lê Bạch Thành" ——"Ngày 1 tháng 7 giết chết Thần, rời khỏi ơi này. Nếu không cậu sẽ biến thành Phù du, Triều sinh mộ tử*."*Sinh vào bình minh, chết vào hoàng hôn."Không được tin bất kỳ ——— người nào.""Thần có thể tiêu diệt, tôi đã thử.""6 lần."Lê Bạch Thành nhìn tin nhắn, chậm rãi hiện lên dấu chấm hỏi.Mấy ngày trước cậu đã làm gì thế?Còn tin nhắn 6 lần cuối cùng..... chắc không phải đang nói đã giết Thần 6 lần đâu nhỉ? Fuck!Không phải vậy chứ, thế này áp lực của cậu lớn lắm đó!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com