Lưu Hiểu Đông nắm chặt tay. Nếu như trước khi tới anh ta chỉ mang tâm thế hóng hớt thì giờ đây, bản thân anh ta lại cảm thấy thương thay cho Thẩm Trì, xen lẫn trong đó còn có cả sự tức giận nữa.Thầy Vương vẫn tiếp tục: "Hôm thi đại học, những đứa trẻ khác đều có bố mẹ dẫn đi, riêng em ấy thì tự tới địa điểm thi một mình. Nhưng em ấy cũng chẳng chịu thua kém gì, quyết mang danh hiệu thủ khoa về."
[Đừng nói nữa, đừng nói nữa! Cứ nói tiếp là tui khóc đấy][Nếu thầy không kể, ai sẽ biết sự thật cơ chứ][Ai đó đăng lên Weibo được không?]Rời khỏi khu nhà ở, Lưu Hiểu Đông đến nhà nghỉ cạnh ga tàu hoả. Trong căn phòng bẩn thỉu, anh ta cắt ghép phần livestream thành một video, đoạn đăng lên Weibo kèm một bài viết dài.
♪
Tại cơ sở huấn luyện của TTL, Lam Hằng nhìn đống bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp. Anh không tin Thẩm Trì là thể loại người giống như trên mạng nói. So với mớ tin tức chưa rõ thực hư kia, anh chọn tin vào những gì mình tận mắt trông thấy khi ngày ngày chung đụng với cậu.Thiếu niên bình tĩnh ngồi trước máy tính: "Tập trung luyện tập đi nào."Lam Hằng chỉ đành nuốt lời xuống, song anh vẫn không kìm được nỗi thôi thúc muốn đăng bài lên Weibo. Sợ bị phát hiện đang làm việc riêng, anh bèn dùng tạm nick clone.
TTL top 1 League:
Tôi thấy tiếc vì cúp vô địch cả đội giành được lại là của PCLP đấy. Nếu là của PCL, chắc mấy người nào đó sẽ tức chết mất.
Lén đăng bài xong, anh mới phát hiện Hứa Thành đã công khai bày tỏ trên Weibo. Ngay cả Diệp Ninh lúc nào cũng luôn mồm bảo không dùng điện thoại vì sợ tia bức xạ cũng viết hẳn một bài.
TTL Hứa Thành:
Đừng có tin mấy lời đồn đại.
Một li nước kỷ tử:
Với tôi, Thẩm Trì là một tuyển thủ esports nghiêm túc và chịu khó. Cậu ấy là thành viên nhỏ tuổi nhất, nhưng đồng thời cũng là vị đội trưởng luôn bình tĩnh và tỉnh táo mỗi khi thua trận. Đấy không phải điều những tờ báo hạng ba có thể đánh giá được.
Lam Hằng nhấn thích từng bài một. Đương lúc anh đang định tắt điện thoại, Weibo chợt đẩy một bài viết dài của Lưu Hiểu Đông lên đầu trang cho anh xem. Lưu Hiểu Đông chính là anti-fan nổi danh của TTL trong League, thành thử có khả năng nội dung bài viết sẽ chỉ toàn là lời giễu cợt.Anh đã chuẩn bị sẵn tâm lí để nhấn vào bài viết nọ, song vừa đọc đã kinh ngạc tới nỗi suýt chút nữa đứng bật dậy khỏi ghế. Cái người cứ luôn mồm gọi "bé Trì" thật sự là Lưu Hiểu Đông mà anh quen sao?
Lưu Hiểu Đông:
Ai biết tôi đều hay tôi không có thiện cảm mấy với TTL rồi đấy, nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng tôi sẽ đứng trơ ra nhìn một tuyển thủ esports luôn nỗ lực tiến về phía trước bị bôi nhọ. Bé Trì đã làm gì sai cơ chứ? Nhóc ấy chỉ thích chơi game mà thôi.
Lam Hằng đọc hết sạch bài viết dài của Lưu Hiểu Đông. Anh có thể cảm thông cho việc hai bên gia đình không ủng hộ Thẩm Trì chơi game, bởi sự thật là dù giới thể thao điện tử đang càng ngày càng phát triển, những trường học chống nghiện net vẫn còn tồn tại. Ấy thế, anh chẳng tài nào hiểu nổi tại sao bọn họ lại có thể để một đứa trẻ sống lẻ loi trong căn phòng đi thuê. Giả dụ cậu có chuyển ra ngoài đi chăng nữa, nếu bọn họ chịu tới thăm thường xuyên chút thì vẫn ổn; vậy mà thiếu niên lại đói tới mức tụt huyết áp rồi ngất xỉu trong phòng trọ, đi thi đại học cũng chẳng ai buồn quan tâm.Vì không được yêu thích nên cậu cứ thế bị vứt bỏ, nhưng dẫu làm vậy cũng chẳng sao cả, bọn họ còn có đứa con mới sinh nữa mà.Anh không biết Thẩm Trì đã phải nỗ lực thế nào để có thể lên Yến Thành từ dưới Biên Thành. Cậu trai ấy chỉ im lặng tập luyện rồi lặng lẽ thi đấu mà chưa một lần đề cập về quá khứ khổ cực của mình, song rõ ràng nhọc nhằn lắm cậu mới sống sót được đến bây giờ.Đọc xong, hốc mắt Lam Hằng không khỏi đỏ bừng. Không chỉ một mình anh như vậy, rất nhiều người khác cũng để lại bình luận dưới bài viết của Lưu Hiểu Đông.【Hạt dẻ rang đường】 Tui xem mà nước mắt cứ rơi không ngừng, chẳng trách ngay cả Lưu Hiểu Đông cũng không chịu được.【Sữa đậu nành Ngọc Kỳ Lân】 Một đứa trẻ chưa đến tuổi trưởng thành gặp sự cố trong chính căn phòng trọ mình tự đi thuê. Lỡ cậu ấy chết ở Biên Thành trước khi thành niên thì sao? Bố mẹ Thẩm Trì vô tâm thật đấy.【Bánh dâu tây ngàn lớp】 Thế mà cô của em bé vẫn còn mặt mũi đi nhận phỏng vấn hả? Tui muốn hỏi một xíu về mười ba nghìn mấy người mượn chưa trả, dù không lớn lao gì nhưng đó cũng là số tiền em bé phải chơi game mãi mới kiếm được đấy.【Pudding việt quất】 Một người có tài năng thiên phú trong việc chơi game như Thẩm Trì mà còn bị nói là sống truỵ lạc, esports thật sự tàn rồi sao?Ngay sau khi bài viết của Lưu Hiểu Đông được đăng tải, giới tuyển thủ chuyên nghiệp do Tần Bách Văn dẫn đầu đều thi nhau chia sẻ. Những tờ báo lớn bên mảng thể thao điện tử cũng lần lượt lên tiếng, lấy những khó khăn trong suốt quá trình phát triển của tuyển thủ ngành esports tại Trung Quốc làm dẫn chứng để chỉ trích việc "Nhật báo Yến Thành" đưa tin sai sự thật.Ngay sau đó, bạn cùng lớp cấp Ba của Thẩm Trì cũng đăng một bài viết dưới tên thật của mình, để rồi nhanh chóng leo lên hot search và gây xôn xao toàn cõi mạng.
Thi Lương:
Tôi là bạn học hồi cấp Ba của Thẩm Trì, hiện tôi là học sinh bên Đại học Sư phạm Yến Thành. Tôi biết không cần đề cập tới ngôi trường mình đang theo học, nhưng nếu không có cậu ấy, tôi đã không thi đỗ được vào đại học rồi. Thoạt nhìn Thẩm Trì có vẻ lạnh lùng, nhưng cậu ấy đã ra tay giúp đỡ tôi khi tôi bị người ta bạo lực học đường mà không dám phản kháng lại. Cậu ấy vẫn tham gia vào hoạt động của lớp dù bản thân không tình nguyện lắm, đã vậy còn cho tôi học cùng lớp gia sư tại nhà dẫu đang trong kì nghỉ đông. Tôi chẳng biết phải nói như thế nào để mọi người chịu tin cậu ấy là một người rất tốt nữa.
Đọc tới câu cuối cùng, Lam Hằng có thể tưởng tượng ra được hẳn đối phương đang lo đến độ phát khóc. Chính bài viết này đã khiến dư luận hoàn toàn đổi chiều. Chưa đầy nửa tiếng sau, bên dưới đã có hơn chục nghìn bình luận.【Kiwi】 Tôi tin.【Ovaltine】 Tôi tin.【Latte phong lan】 Tui cũng thế.Trước áp lực từ phía dư luận, "Nhật báo Yến Thành" ngay lập tức đứng ra xin lỗi, nhưng bọn họ lại không đề cập gì tới vị phóng viên đã viết bài báo nọ. Sự lảng tránh ấy chẳng làm vừa lòng những cư dân mạng vốn đang tức giận tẹo nào. Có người bắt đầu bới chuyện nhà họ Thẩm, bọn họ phát hiện cái cậu Quý Thư được tâng bốc lên tận trời kia chỉ đang theo học hệ song bằng của Yến Đại mà thôi, còn Thẩm Trì mới đúng là sinh viên của trường.【Quả sung】 Không dám nhận mình học bên Chính trị và Luật Yến Thành à? Thân là sinh viên của trường, tui tức quá trời luôn. Có gan thì đừng về trường đi học nữa!【Bông cải xanh】 Theo những gì mị được biết, điểm đầu vào của trường Chính trị và Luật kém Yến Đại tầm sáu, bảy chục điểm gì đó. Thế mà cứ làm màu cả buổi, hoá ra đứa con xuất sắc như lời nhà họ Thẩm nói còn chẳng bằng Thẩm Trì.【Củ cải vàng】 Nhà họ Thẩm cũng nhiều vấn đề ghê, nếu bọn họ thật sự cho sáu trăm nghìn thì sao Thẩm Trì phải thuê trọ rẻ đến thế làm gì?【Cá của bé mèo con】 Chẳng ai bắt nhà họ Thẩm phải chu cấp cả, nhưng việc họ chưa đưa mà lại khoe là có làm tui nghi bọn họ có ý xấu. Phu nhân Thẩm hồi ấy còn trả lời phỏng vấn cơ mà, nói oang oang trên TV rằng một đứa trẻ đang sở hữu khối tài sản kếch xù nguy hiểm thế nào mà bà ta không nghĩ tới sao?Ngày càng có nhiều người nghi ngờ nhà họ Thẩm làm đỏm. Trong bữa tiệc, phu nhân Thẩm cũng nghe người ta bàn tán sau lưng mình.Vận bộ trang phục cao cấp trên người, phu nhân Thẩm khẽ nhíu mày. Bà ta không muốn người ngoài kêu nhà họ Thẩm sống thiếu tình nghĩa nên mới bảo mình đã chuyển cho cậu sáu trăm nghìn chứ nào nghĩ ngợi phức tạp đến vậy. Quả nhiên đây đúng là "lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử" mà.Bà ta đã quá hiểu tính tình của Thẩm Trì, chắc chắn cậu sẽ không chịu lên tiếng. Nhấp một ngụm rượu vang đỏ, bà ta giải thích: "Không phải là tôi chưa đưa, do trợ lí của tôi quên chuyển thôi."
♪
Xe dừng trước cửa trụ sở của TTL."Nhật báo Yến Thành đã xin lỗi." A Bùi cẩn thận hỏi Nghiêm Tuyết Tiêu đang ngồi trên xe, "Ngài muốn xử lí cậu phóng viên kia như thế nào ạ?"Nghiêm Tuyết Tiêu đáp, nghe chẳng rõ buồn vui: "Khuyên cậu ta đổi nghề đi."A Bùi hiểu được ẩn ý trong lời anh nói. Đương nhiên cái gọi là "khuyên đổi nghề" ở đây không phải bảo người ta chuyển sang nghề khác thật, mà là cấm người nọ hoạt động trong ngành. Vốn hắn còn tưởng rằng cứ ép tin tức kia xuống là anh chịu dừng rồi, nhưng hoá ra anh chỉ sợ thiếu niên nọ phải chịu tổn thương mà thôi. Hắn thầm thắp một ngọn nến cho nhà họ Thẩm.Kết thúc buổi tập ngày hôm nay, cậu trai tóc đỏ rời khỏi căn cứ. Thế rồi, cậu quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Lam Hằng – kẻ đang bám đuôi mình.Lam Hằng đành dừng bước. Tính cách lạnh lùng của Thẩm Trì khiến người ta quên mất rằng cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ. Cậu sẽ chẳng bao giờ để lộ mặt yếu đuối của mình, thành thử cũng khiến anh khó lòng nói lời an ủi.Anh bỗng khựng lại sau khi trông thấy cảnh Thẩm Trì ôm người đàn ông đứng cạnh xe, đoạn cọ đầu vào bộ vest người nọ mặc.Suy cho cùng, cậu vẫn chỉ là một đứa nhóc vừa bước sang tuổi mười tám mà thôi. Cậu che giấu cảm xúc là bởi dẫu có phát tiết ra cũng chẳng có tác dụng gì sất. Chỉ khi ở trước mặt anh trai mình, cậu mới để lộ tính khí trẻ con của bản thân.Lam Hằng tò mò nhìn người đàn ông, cả thầy giáo lẫn bạn cùng lớp Thẩm Trì đều ngầm hiểu ý nhau mà không đề cập tới sự tồn tại của người này. Anh không rõ liệu người anh trai chẳng có chung máu mủ ấy đã đóng vai trò gì trong cuộc đời của cậu thiếu niên.Ấy vậy, đó hẳn là một vị trí không thể thay thế được, vì chỉ đến lúc đứng trước mặt người đàn ông, Thẩm Trì mới chui vào lồng ngực anh làm nũng hệt một chú cún con.