Dm Np Quan Gia Cuc Pham Cua Mafia
Enzo và Eduardo tranh luận hết nửa ngày cuối cùng vẫn không đưa ra được kết luận nào. Cuối cùng bọn họ cũng lười cãi tiếp, đều đi đến phòng ăn. Dominica bảo người hầu mang bữa sáng cho Ivan và Eduardo, cậu nghĩ Enzo đã ăn rồi, nhưng mà thấy Enzo chéo chân ngồi ở ghế, cậu vẫn tiến tới dò hỏi một chút: "Enzo thiếu gia, có cần mang cho ngài một phần bữa sáng không? Hay là mang cho ngài ít trà bánh."Enzo đặt tay trên bàn trả lời: "Không cần lo cho tôi, tôi chỉ muốn ngồi đây nhìn cậu thôi."Dominica dừng một chút, không nghĩ Enzo sẽ đột nhiên nói một câu giống như âu yếm như vậy, đúng là làm cậu hơi không thích ứng được.Dominica chỉ có thể mất tự nhiên mà cười cười, hầu gái lúc này cũng vừa hay mang bữa sáng lên. Chờ hầu gái đem bữa sáng đặt lên bàn cho Ivan và Eduardo xong, Dominica cũng lui qua một bên. Kết quả chưa được bao lâu Eduardo và Enzo lại bắt đầu đấu võ mồm.Enzo chê cười Eduardo một Gambino mà cũng không giải quyết được, còn phải để Asriel đi làm mới được. Eduardo phản pháo lại Enzo, nói hắn bị một tổ chức không có nỗi tên kia đánh cho bị thương, phải nhặt mạng về, mặt mũi mất hết. Enzo đen mặt tức giận nói: "Tôi chỉ không để ý, coi thường bọn họ mà thôi."Eduardo mỉm cười nói: "Chuyện kia anh chỉ không muốn lo thôi."Đối với bọn họ như vậy, Dominica cũng không thể than phiền. Lúc này Ivan đứng lên, nhìn bộ dáng hình như muốn rời khỏi phòng ăn. Dominica nhìn đĩa đồ ăn của hắn, phát hiện Ivan chẳng ăn bao nhiêu cả liền nhanh chóng hỏi: "Ivan thiếu gia, ngài không ăn nữa sao?" Ivan gật đầu, lạnh đạm nói: "Ồn quá." Nói xong liền trực tiếp rời nhà ăn. Ivan đi rồi, Eduardo và Enzo cũng dừng đấu võ mồm, Dominica chỉ có thể yên lặng thở dài.Buổi chiều Dominica còn đang chuyên tâm làm việc của mình liền nghe thấy tiếng bước chân phía sau nên quay đầu nhìn thoáng quá. Sau đó thấy Enzo cười tủm tỉm đi về phía cậu, vẻ mặt tươi cười kia dù có nhìn thế này cũng không giống có ý tốt. "Ừm ... Enzo thiếu gia, ngài có chuyện gì sao?"Enzo giận dỗi nói: "Dominica, tôi thấy cậu mỗi lần được nghỉ đều sẽ ra ngoài chơi, nếu cậu thích ra ngoài chơi như vậy, hôm nay thiếu gia mang cậu ra ngoài chơi nha."Dominica theo bản năng cự tuyệt: "Không được đâu, Enzo thiếu gia, tôi còn nhiều chuyện chưa làm xong lắm, tôi không thể ra ngoài được."Thật ra cậu rất thích ra ngoài, bởi vì trước kia mỗi ngày cậu đều phải ở trong biệt thự Andrea cảm thấy nhàm chán vô cùng, nhưng mà ngày được nghỉ của cậu cũng không nhiều, cho nên những ngày nghỉ hiếm có được thì cậu đều sẽ ra ngoài dạo phố mua đồ mà bản thân thích."Enzo: "Tôi nói được là được, làm sao, chẳng lẽ ở Andrea ngoài anh cả ra thì tôi không phải chủ nhân?"Dominica nhanh chóng lắc đầu nói: "Enzo thiếu gia, ngài đừng hiểu lầm, tôi không có ý đó đâu.""Sao lại không được."Enzo duỗi tay giữ chặt Dominica nói: "Đi thôi, tôi đưa cậu đi đến nơi vui."Dominica căn bản không có sức lực mà chống cự lại Enzo, chỉ có thể để hắn lôi kéo ra ngoài nhưng vẫn lo lắng nói: "Nhưng mà công việc của tôi ..."Enzo: "Không phải còn Peter sao? Tôi đã dặn dò lão già kia rồi, ông ta sẽ giúp cậu làm hết, cậu không cần lo lắng."Dominica: "..."Thật sự thì Peter chỉ mới vừa 50 tuổi, ông ấy không thể coi là ông già chứ? Peter đang ở trong sân làm việc đột nhiên hắt hơi một cái, ông ấy nghi hoặc xoa xoa mũi. Ngồi trên xe thể thao của Enzo, Dominica hỏi: "Enzo thiếu gia, chúng ta đi đâu chơi vậy?"Enzo cười nói: "Đương nhiên là nơi cậu chưa từng đi, một nơi vừa kích thích vừa vui."Vừa kích thích vừa vui là nơi nào?Dominica lập tức nghĩ đến khách sạn tình thú, dù sao cậu chỉ cảm thấy Enzo dẫn cậu ra ngoài chắc chắn chỉ có làm tình. Eduardo bị Asriel kêu ra ngoài có việc, mà Enzo buổi sáng tranh giành cậu chẳng có kết quả, Dominica cho rằng Enzo không muốn buổi tối bị Eduardo phá nên lựa chọn mang Dominica ra ngoài. Dominica còn chưa nghĩ xong Enzo đã đạp chân ga, xe thể thao nổ máy vang thật to. Dominica theo quán tính do xe lập tức bị đẩy dựa vào lưng ghế, sợ tới mức nắm chặt lấy đai an toàn, sợ hãi nói: "Ưm, Enzo thiếu gia, trên người ngài còn đang có vết thương, nên, phải cẩn thận chút, ngài lái chậm lại chút đi." Enzo tỏ vẻ không sao cả nói: "Chút thương này có gì đáng để ý đâu chứ."Enzo lái xe như bay trên đường, giống như ở trên đường chẳng có chiếc xe nào tồn tại vậy, tốc độ xe sắp vượt qua 200km/h rồi. Dạ dày Dominica bắt đầu cuồn cuộn như sóng ngầm, sợ tới mức mặt mày tái nhợt, nói lắp: "Enzo thiếu gia, ngài lái như vậy, tôi, tôi sợ..."Enzo nghiên đầu qua nhìn cậu một cái, phát hiện sắc mặt Dominica thật sự khó coi quá liền dẫm phanh hạ ga, giảm tới tốc độ xe bình thường, trả lời: "Được rồi, tôi lái từ từ vậy."Trái tim đang treo lên của Dominica cuối cùng cũng hạ xuống. Lúc Enzo lái xe đến khách sạn 5 sao của Andrea, Dominica cho rằng cậu đoán không sai chút nào. Dominica theo Enzo xuống xe, Enzo đem chìa khóa xe ném cho cậu nhân viên bãi đỗ, sau đó dẫn cậu đi vào con đường bí mật ở bên khách sạn.Dominica nghi hoặc hỏi: "Enzo thiếu gia, không phải chúng ta đến khách sạn sao?"Enzo nghiên đầu nhìn cậu cười xấu xa: "Làm sao? Gấp chờ không nổi muốn bị tôi làm à?"Dominica né tránh ánh mắt trần trụi của Enzo, đỏ mặt thấp giọng nói: "Không có."Enzo duỗi tay qua ôm lấy eo cậu nói: "Đừng nóng vội, buổi tối sẽ làm cậu đàng hoàng, giờ mang cậu đi chơi trước đã."Trên con đường nhỏ có bốn người đàn ông cao lớn mặc tây trang bên hông đeo súng, thấy Enzo đều đồng thời khom lưng chào hắn: "Enzo thiếu gia."Enzo tùy tiện gật đầu, dẫn theo Dominica đi vào đường nhỏ. Con đường cũng không dài, chỉ tầm 10 mét, hai bên mặt tường đều được phun vẽ những hình vẽ xấu xí quỷ dị, thoạt nhìn có hơi áp lực. Cuối đường mà một cánh cửa tự động bằng sắt, Enzo đi đến cửa, tia hồng ngoại ở hai bên sườn cửa nhận diện rồi tự động khởi động, sau đó của sắt liền mở ra. Sau cánh cửa còn có hai người đàn ông cường tráng mặc tây trang, Dominica chỉ liếc mắt nhìn bên hông bọn họ một cái liền thấy bọn họ cũng giống bốn người đàn ông ở cửa đều mang theo súng. Nhìn dáng vẻ nơi này có thể là một nơi nguy hiểm. Hai người đàn ông này vô cùng cúc cung Enzo, trong đó có một người dẫn Enzo và Dominica vào thang máy trước, rút chiếc thẻ ở bên người quẹt cửa thang máy liền mở ra. Dominica theo Enzo vào thang máy, người đàn ông mặc tây trang đen kia giúp Enzo bấm tầng B3, sau đó liền đi ra ngoài. Thang máy đi xuống tầng B3 liền mở ra. Hai người bọn họ còn chưa bước ra ngoài Dominica đã nghe thấy tiếng gào thét điên cuồng mãnh liệt. Đại khái cậu cũng biết đâu là nơi nào rồi _ Sàn đấu ngầm. Enzo đi tới nơi này liền có chút cảm giác hưng phấn không rõ ràng, kéo theo Dominica bước từng bước càng lúc càng nhanh hơn. Nơi này là chỗ hội viên, từ những người tham gia đánh ở dưới, có thể tới khán đài xem võ sĩ ở đây đều là những nhân vật có tên tuổi. Cho nên vị trí của nơi này cũng khác biệt so với các sàn đấu ngầm khác, không giống như những sàn đấu kia vây quanh ngăn cách bên ngoài đều là các bức tường lộn xộn xếp thành vòng. Mới này có hình thang vuông vức, từng tầng đều vây quanh sàn đấu bên dưới, có tổng cộng tám tầng, mỗi tần mỗi hướng đều đặt bốn chiếc ghế sô pha hai người, trước ghế sô pha còn đặt một bàn đá cẩm thạch dài tinh xảo, dùng để đặt rượu và thức ăn. Phía ngoài vòng ngăn cách là tuyển thủ đánh nhau vỡ đầu chảy máu, mà người xem bên ngoài thì vô cùng hứng thú, hò hét thất thanh không ngừng. Trong không khí tràn ngập đủ loại mùi vị, mùi mồ hôi, mùi nước hoa, còn có mùi máu tươi ...Dominica không nhịn được nhíu nhíu mày, mùi hương hỗn tạp kì quái ở nơi này cậu không thích chút nào, hình ảnh vật lộn máu me ở dưới cậu cũng không thích. Enzo nhìn Dominica một cái, vẫy tay gọi phục vụ tới mang bọn họ lên ghế lô tốt nhất. Đối diện sàn đấu là một cửa sổ sát đất, tầm nhìn tốt vô cùng. Enzo lấy ra một tờ chi phiếu hỏi Dominica: "Cậu cảm thấy ai sẽ thắng?"Dominica lắc đầu nói: "Enzo thiếu gia, tôi không biết.""Tôi xem cũng không dám xem, làm sao biết được ai sẽ thắng chứ."Enzo cười nói: "Nhìn bộ dáng nhát gan của cậu kia, chẳng ra dáng quả gia của gia tộc Mafia chút nào."Tuy rằng cậu là quản gia của Andrea, nhưng cậu chỉ làm những công việc bình thường của một quản gia bình thường thôi nha, những công việc đổ máu đáng sợ của tổ chức trước giờ Asriel chưa từng cho cậu tiếp xúc qua. Dominica lúng túng nói: "Enzo thiếu gia, bọn họ đánh dữ quá, nhiều máu như vậy, tôi không dám nhìn."Enzo cười to, viết một con số lên tờ chi phiếu, sau đó đem tờ chi phiếu ném cho nhân viên phục vụ vẫn đang đứng chờ, lại nói ra một cái tên. Nhân viên phục vụ gật gật đầu, cúi đầu chào rồi lui xuống. Enzo đi đến cửa sổ sát đất nhìn hai người đang điên cường đánh ở trên sàn đâu, nói: "Dominica, cậu biết vì sao bọn họ lại liều mạng đánh như thế không?"Dominica đứng phía sau cách đó không xa trả lời: "Tôi không biết, Enzo thiếu gia."Cậu biết Enzo có khuynh hướng bạo lực cho nên Enzo rất thích đánh đấm, nhưng cậu không hiểu được những kẻ có tiền khác vì sao lại coi đây là thú vui, cũng không rõ vì sao lại muốn đánh tàn nhẫn như thế. Enzo: "Bởi vì người thắng cuối cùng kia có thể lấy đi 10% tiền cược của toàn đấu trường này. Dominica: "Sẽ là bao nhiêu?"Cậu không có khái niệm. Enzo mỉm cười nói: "Tôi vừa cược 500 vạn, cậu cảm thấy toàn đấu trường sẽ là bao nhiêu?"Dominica: "..."10% kia chắc chắn sẽ lên tới trăm vạn nhỉ? Cho nên những người này cam tâm tình nguyện vì tiền mà đặt cược tính mạng sao?Lúc này cửa phòng bao bị gõ vang, Enzo lười nhắc nói: "Vào đi."Của mở ra, đi vào là ba người đàn ông, diện mạo cũng được, hẳn đều là ba vị công tử nhà nào đó. Trong đó có một tên đàn ông cười tủm tỉm nói: "Enzo thiếu gia, lâu rồi không thấy cậu tới chỗ này, sàn đấu không có ngài liền cảm thấy chán hơn nhiều."Enzo tùy tiện nói: "Anh cả giao nhiều việc nên không rảnh tới."Asriel đã có lệnh cho nên không ai biết chuyện Enzo bị thương. Một tên đàn ông khác đem tầm mắt quét về phía Dominica, cuối cùng không nhịn được hỏi: "Enzo thiếu gia, vị bên cạnh cậu là?"Enzo thân mật ôm lấy eo Dominica, trả lời: "Đương nhiên là tình nhân nhỏ của tôi."Dominica ngơ ngẩn.Tên kia lập tức cười mỉa nói: "Thì ra là vậy.""Ánh mắt Enzo thiếu gia tốt thật, ngay cả nam tình nhân cũng xinh đẹp mê người như vậy."Dominica hơi hơi nghiêng người, tránh đi ánh mắt đánh giá của hai tên kia. Những người hơi hơi hiểu biết về người của gia tộc Andrea, chỉ biết quản gia của Andrea tên Dominica, nhưng trừ những đại lão được mời đến yến hội của Andrea ra, những người được thấy dáng vẻ của Dominica không nhiều, cho nên ba người này không biết Dominica cũng không có gì là lạ.Enzo: "Không chứ sao? Cậu cho rằng những kẻ tùy tùy tiện tiện có thể lọt vào mắt tôi?"Tên kia lộ ra nụ cười lấy lòng trả lời: "Đương nhiên, đương nhiên, có thể làm tình thân của tiểu thiếu gia Enzo, nhất định là vô cùng ưu tú."Enzo không phản ứng lại hắn. Lúc này tên đầu tiên nói chuyện lại mở miệng nói: "Nhưng mà hình như tôi nghe nói anh cả cậu, chính là thủ lĩnh Asriel hình như ghét đồng tính?"Enzo nghe hắn nói như thế chỉ cười lạnh một tiếng. Tên kia tưởng mình nói sai điều gì rồi liền nhanh chóng thức thời ngậm miệng. Nhưng Dominica biết Enzo chắc chắn không phải vì hắn ta nói sai mới cười lạnh, mà là ...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com