[ĐM/NP/H] Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó
C24. Tập trung, không được mất hồn(2)
Yến Thăng khẽ rên lên, động tác bên dưới chợt khựng lại, cơ bắp toàn thân đột nhiên căng cứng khiến răng Quý Dược ê nhức.Đồng tử xám nhạt ánh lên vẻ lạnh lùng sâu thẳm. Hắn bóp cằm Quý Dược, buộc cậu phải mở miệng. Ngón tay thọc vào miệng cậu khuấy đảo theo nhịp đâm bên dưới."Ư... ư... ưng..."Cổ họng bị ngón tay liên tục thọc ra thụt vào đến nỗi cảm thấy buồn nôn, nhưng cậu không thể ngậm miệng lại, chỉ có thể phát ra những tiếng ư ử đứt quãng, phản kháng trong vô vọng. Nước bọt không kịp nuốt theo khóe miệng chảy xuống cổ, hòa vào dòng nước.Yến Thăng cúi xuống liếm sạch chất lỏng ở khóe miệng cậu, rút ngón tay ra rồi di chuyển xuống ngực nhào nặn. Đầu vú bị lòng bàn tay thô ráp cọ xát dần dựng đứng lên. Những thớ thịt tràn ra từ kẽ ngón tay, cảm giác ấm áp mềm mại khiến người ta càng thêm mê loạn, các vết bầm tím và dấu hôn đỏ chói dày đặc khắp người cậu.Vết thương trên lưng bắt đầu bong ra lành lại, tinh thần được trấn an liên tục, khoái cảm tột cùng cả về thể xác lẫn tinh thần khiến người ta tan chảy đến tận xương tủy.Cảm giác tê dại lan ra khắp người từ nơi cả hai đang kết hợp. Lưng Yến Thăng tê rần vì sảng khoái, hàm nghiến chặt thở dốc, yết hầu khát khao trượt lên xuống, hai tay siết chặt người trong lòng ép sâu hơn, tham lam gấp gáp chiếm đoạt.Làn da trơn bóng cọ xát vào nhau, hơi nóng bốc lên xung quanh, Yến Thăng nheo mắt lại tận hưởng. Hông rắn chắc đưa đẩy, trứng dái nặng nề vỗ tới tấp vào mông và đùi Quý Dược, dương vật thô dài xé toạc từng lớp thịt mềm, càng lúc càng thâm nhập sâu vào bên trong. Mỗi cú thúc như muốn xuyên thẳng qua người đối phương, rồi nuốt chửng hoàn toàn vào cơ thể mình.Trong phòng tắm ẩm ướt, tiếng thở dốc trầm đục vang vọng xen lẫn âm thanh rên rỉ yếu ớt hoà với tiếng nước chảy, tan biến trong không khí. Quý Dược hoàn toàn ở thế bị động, chỉ biết run rẩy và lắc lư theo nhịp độ của Yến Thăng, chịu đựng những đợt xâm phạm tàn bạo vô tình không ngừng nghỉ.Áp bức mãnh liệt và khao khát chiếm đoạt toát ra từ người Yến Thăng làm Quý Dược sợ hãi. Cơ thể nóng rực và vòng tay rắn chắc đang ôm chặt lấy mình khiến tim cậu đập thình thịch, cậu cắn chặt môi, cố gắng kìm nén không để tiếng rên rỉ thoát ra.Quý Dược cúi xuống nhìn sàn nhà nhưng nhịp tim đập lại vang rõ mồn một bên tai, đến mức bản thân thấy hoảng loạn.Nước từ vòi hoa sen không ngừng chảy qua mặt, vừa khiến cậu tỉnh táo nhưng đồng thời cũng khiến cậu mất tập trung.Yến Thăng cúi đầu nhìn người trong lòng đang mất hồn, vô thức cau mày, sau đó thúc mạnh, thô bạo kéo sự chú ý của đối phương trở lại."Tập trung, không được mất hồn" cằm bị bàn tay khoá chặt nâng lên, ngón cái ấn nhẹ lên động mạch đang đập dưới cổ cậu, vừa cảnh cáo vừa đe dọa, giọng trầm khàn pha lẫn uy hiếp và gợi cảm phả bên tai, "Nếu còn tiếp tục ngẩn ngơ, tôi sẽ chịch chết cậu."Đầu lưỡi ấm nóng liếm qua vành tai, răng cắn nghiền nhẹ, hơi thở nóng hổi phả vào kích thích Quý Dược run rẩy toàn thân, lỗ thịt co rút, thít lấy dương vật làm hắn càng thêm khoái lạc.Yến Thăng nhấc chân còn lại của Quý Dược lên, để đôi chân dài quấn quanh eo mình. Hông dồn lực vào từng cú thúc mạnh mẽ vào cơ thể người dẫn đường tùy ý tàn phá, nước từ nơi giao hợp bắn tung tóe.Đây chỉ là công việc thường ngày, tại sao lại cảm thấy áp lực, tại sao phải phản kháng?Đây là nghĩa vụ Quý Dược phải làm, hắn chỉ đang thực hiện quyền mà Tháp Trắng đã trao cho hắn mà thôi.Hắn là vậy, Tiết Nguy cũng vậy, và Thời Phong càng là như thế.Dẫn đường công cộng là để bọn họ sử dụng, không có lý do gì mà hắn lại không dùng.Hơn nữa cho dù bọn hắn có làm hỏng Quý Dược, có đâm nát cậu ra thì Tháp Trắng cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ.Cơ thể cậu từ khoảnh khắc trở thành người dẫn đường độc quyền thì đã thuộc về bọn hắn rồi.Đã vậy, hắn đâu có lý do gì mà không tận hưởng thoả thích.Chẳng qua chỉ là một công cụ...Ánh mắt Yến Thăng liên tục thay đổi, đôi tay siết lại, ghì chặt lấy người trong lòng đến nỗi cậu ngạt thở, chóng mặt.Hơi thở ấm áp lướt qua cằm, Yến Thăng nhìn chằm chú khuôn mặt đỏ bừng, mê man trong vòng tay, rồi cúi xuống gần má thở gấp, điên cuồng hôn và cắn cổ trắng mịn của Quý Dược. Tay hắn giữ chặt và nâng mông cậu lên, ép mạnh vào háng mình, từng cú thúc mạnh bạo đánh sâu vào cơ thể để xả hết bực tức.Việc giải tỏa bằng quan hệ tình dục không chút áp lực tinh thần khiến cho hắn thoải mái phát cuồng. Yến Thăng nắc eo như điên, xương hông cứng rắn vồ vập mông non mịn, đường ruột chật hẹp như sắp bị dương vật khoan và xuyên thủng."Ư... Yến, Yến Thăng... Ưgh... Nhanh, nhanh quá... Ức a..."Lục phủ ngũ tạng như bị xáo trộn khỏi vị trí. Cậu bám vào vai Yến Thăng, tuyệt vọng lắc hông cố rút dương vật đang tiến quá sâu ra ngoài, nhưng ngay lập tức bị hắn ghì mạnh xuống, ép sát lên cây dương vật đang dựng đứng, hùng hục đưa đẩy."Ưng... A! Điên rồi, chậm, chậm lại! A...!"Quý Dược không còn cách nào khác ngoài cuộn tròn lại trong vòng tay Yến Thăng, bị hắn đâm đến mức lảo đảo, đôi chân dài quấn chặt lấy eo hắn, ngón chân cuộn lại. Cả người giống như koala bám vào Yến Thăng, theo nhịp độ của hắn mà rung lắc."Đợi đã, ưh a! Chậm, chậm lại... A--! Không, không... Đừng... Ưgh ah..."Yến Thăng ôm cậu rời khỏi tường, thong thả vừa đi vừa làm. Mỗi bước đi cơ thể cậu lại nẩy lên, vô tình đưa dương vật tiến sâu hơn, thân dương vật nghiền nát những lớp thịt mềm bên trong. Quy đầu lớn đâm thẳng tới điểm G, mang lại khoái cảm tê dại chạy khắp người như điện giật. Cậu run rẩy, ngửa đầu ra sau, lỗ hậu môn bỗng xoắn chặt dương vật, tứ chi càng gắng sức quấn vào người đối phương."Thả lỏng."Yến Thăng vừa đau lại vừa sướng, không kiềm được mà hít một hơi thật sâu. Hơi thở nóng bỏng thổi vào tai Quý Dược qua dòng nước ấm, tiếng thở dốc khàn đục gợi cảm khiến tim cậu run lên. Cậu cắn môi không nói một lời, quay đầu tránh xa hơi thở mập mờ. Mắt Yến Thăng tối sầm lại, hắn từ từ rút dương vật ra rồi nhắm thẳng vào điểm G bên trong mà thúc mạnh trở lại, đâm tới tấp."Khư ức!"Cú đâm bất ngờ khiến Quý Dược nhăn mặt co rúm lại, cảm giác đau đớn và khoái cảm trộn lẫn, cơ thể không ngừng co giật. Cậu giận dữ quay đầu lại định trừng mắt với Yến Thăng, nhưng bị những cú thúc mạnh bạo liên tiếp làm cho choáng váng, mất hết thần trí.Từng đợt khoái cảm trào dâng từ xương cụt như những đợt sóng ấm áp quét qua mọi dây thần kinh. Tất cả lỗ chân lông đều mở ra vì sung sướng. Một tia sáng trắng lóe lên trước mắt Quý Dược, bụng co thắt hai cái, từng dòng tinh dịch trắng đục bắn phùn phụt từ dương vật cương cứng, làm ướt nhẹp vùng bụng cả hai, rồi bị dòng nước ấm rửa trôi.Lỗ thịt sau khi đạt cực khoái siết chặt lại, Yến Thăng thở hổn hển, tay ôm lấy lưng Quý Dược, kìm hãm không cho cậu có cơ hội phản kháng. Bỏ qua sự nhạy cảm tột cùng sau khi đạt cực khoái, hắn lại ép Quý Dược vào tường và tiếp tục công cuộc tạo giống."Không, dừng lại, dừng lại! Ư a!!!"Khoái cảm liên tiếp như muốn ép người ta phát điên. Quý Dược vùng vẫy trong vô vọng, lắc đầu điên cuồng, tiếng rên rỉ nghẹn ngào quanh quẩn khắp phòng tắm đầy hơi nước.Nhiệt độ xung quanh ngột ngạt bức bối, Quý Dược rên rỉ đứt quãng vùi mặt vào vai Yến Thăng. Cơ thể cậu đong đưa theo từng cú thúc, bị Yến Thăng kìm giữ hoàn toàn không thể thoát ra. Nước mắt cậu lăn dài, từng giọt hòa vào dòng nước rồi biến mất trong làn hơi nước mờ ảo."A hức!"Tiếng rên rỉ và thở dốc bị dồn nén bên tai biến thành cảm giác kích thích sôi trào, lỗ sau bao bọc kín kẽ gậy thịt đầy khoái lạc khiến hắn không thể kiểm soát nổi bản thân. Hắn nắm gáy Quý Dược, kéo đầu cậu ra khỏi vai mình. Gương mặt dẫn đường mê man, thất thần, môi đỏ hồng khẽ mở, hơi thở nóng hổi liên tục thoát ra. Ánh mắt Yến Thăng dần lướt qua lông mày và trán, cuối cùng dừng lại trên đôi môi hé mở kia.Thời Phong dường như rất thích hôn cậu, trên môi vẫn còn lưu lại dấu vết của đối phương.Yến Thăng cau mày, thoáng qua nét khó hiểu.Hắn đã nhiều lần nhìn thấy Thời Phong ép Quý Dược vào tường, khóa cậu trong lòng mà hôn cuồng nhiệt.Một cảm giác chán ghét và bực bội không tên bất chợt dâng lên. Hắn dời ánh mắt khỏi đôi môi đó, cúi đầu cắn mạnh vào má Quý Dược, biến tất cả bức bối thành những cú đâm bạo lực.Tiếng nước vỗ bành bạch vọng khắp phòng tắm, những nụ hôn dày đặc thiêu đốt trượt từ má đến khóe môi cậu. Yến Thăng hạ mi, lặng lẽ liếm nhẹ khóe miệng ướt át của Quý Dược. Gân xanh nơi thái dương nổi lên rõ rệt. Hai giây sau, hắn đột ngột rút lui và cắn mạnh xuống xương quai xanh đối phương, thịt bự vùi tận sâu trong cùng phóng tinh."Anh... Tên khốn!"Quý Dược che mắt, chửi rủa bằng giọng khản đặc, lồng ngực đầy dấu vết bầm tím phập phồng kịch liệt. Lời nói mang theo uất ức lẫn nhục nhã. Bên dưới, nước tiểu màu vàng nhạt đang rỉ ra từ dương vật của cậu.Mùi hăng nhàn nhạt dần lan tỏa trong không khí. Vẻ mặt Yến Thăng thoả mãn, liếm vết cắn sâu hằn trên xương quai xanh đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com