[ĐM/NP/H] Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó
C13. Muốn xỏ xuyên, xé nát cậu
“Đằng sau! Tránh ra!!!”Trăn Anaconda khổng lồ màu đen sẫm dùng tốc độ kinh người trượt tới phát ra tiếng ma sát chói tai, thân trơn tuột bám sát tường vụt đến, xẹt qua giữa bốn người với tốc độ kinh hoàng!Mặt đất bị đập thành cái hố lớn, bụi mù cuồn cuộn bốc lên, bốn người bị lực va chạm mạnh đẩy văng về phía các bức tường xung quanh. Trên mặt đất một con trăn khác lặng lẽ áp sát, khi tới gần sau lưng Tiết Nguy, nó dựng thẳng thân mình, há to miệng đỏ lòm.Nanh độc trắng phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo trong bóng tối mờ mịt, tiếng rít khủng khiếp vang vọng khắp không gian ẩm ướt. Quý Dược mở to mắt, đồng tử đen nhánh hắt lại hình ảnh con trăn khổng lồ sau lưng Tiết Nguy, hai tay gần như theo bản năng nắm chặt súng nhằm vào hắn nhả đạn liên tục!Tiếng đạn sắc lẹm rạch ngang không trung, âm thanh da thịt bị xé toạc khiến người ta giật mình hoảng loạn.“Chết tiệt!”Tiếng gầm quen thuộc bùng nổ giữa ánh lửa.Đuôi rắn như lưỡi dao vụt nhanh qua tay Quý Dược, lòng bàn tay cảm nhận được sự lạnh lẽo. Một vòng tròn đen nháy mắt xuất hiện trước mặt cậu, Quý Dược giật mình, ngón tay theo phản xạ khép lại, dùng sức nắm chặt lấy nó.Mùi da thịt cháy khét lẹt nhanh chóng lan tràn trong không khí lạnh băng cùng với khói bụi mịt mù xộc vào mũi.Trước mắt Quý Dược tối sầm, tiếng cào chói tai như dao rạch tường bất chợt vang lên bên tai, thần kinh co rút đau đớn, tai ù đi, cậu bị ai đó ôm chặt trong lòng, lăn mấy vòng liền trên mặt đất. Mùi máu tanh nồng kèm theo âm thanh đổ rầm rầm quanh quẩn trong hành lang kín mãi không tan.Quý Dược ho sặc sụa vài tiếng, sau đó nhíu mày từ từ mở mắt. Khuôn mặt vốn trắng nõn giờ bám đầy bụi khói xám đen, cơ thể bị người đàn ông trên người đè nặng, ép tới mức cậu gần như không thở nổi.Thân hình cao lớn lạnh băng của Yến Thăng ôm trọn cậu dưới thân không một kẽ hở, hai cánh tay như gọng kìm sắt siết chặt eo, lồng ngực bị ép đau nhói, không khí trong phổi tựa hồ sắp bị nén ra hết.Ngạt thở, nóng bức.Đầu óc choáng váng vì thiếu oxi, mọi giác quan trong khoảnh khắc ấy đều trở nên trì trệ.Cảm giác đau rát như thiêu đốt từ lòng bàn tay ẩm ướt của Quý Dược truyền tới, bức tường phẳng trước mặt bị đuôi nhắn rạch ra một vết nứt to, gạch đá trộn lẫn tấm thép méo mó hắt lại ánh sáng dưới đèn tường, in bóng hai người chật vật trên mặt đất đang ôm chặt lấy nhau.“Yến Thăng? Yến Thăng?” Quý Dược giật mình, có chút sốt ruột đẩy người đàn ông đang đè trên người.Ngực Yến Thăng phập phồng kịch liệt dán sát vào người cậu, có thể nghe tiếng tim đập dồn dập bất thường rõ mồn một.Mùi máu tanh pha lẫn mùi thịt khét toả khắp không khí.Mũi Quý Dược tràn ngập mùi tanh nồng nhưng khó phân biệt được rốt cuộc là máu của ai. Là của cậu? Hay là của hai con trăn kia? Hay là…… của Yến Thăng?!Chất dẫn đường dịu dàng toả ra từ cơ thể Quý Dược quấn lấy những sợi tinh thần lạnh buốt của hắn.Quý Dược đưa tay định đỡ Yến Thăng dậy nhưng lại bị hắn đè lại.“Đừng động, đừng động!” Yến Thăng vùi đầu vào cổ cậu, giọng khàn khàn gầm nhẹ pha trộn sự lo lắng và cuồng nộ như dã thú bị người khác xâm phạm lãnh địa. Lớp băng mỏng bắt đầu toả ra từng luồng khí lạnh tản dần khắp tứ chi Quý Dược như muốn đông cứng cậu dưới thân hắn.“Yến, Yến Thăng, lạnh……!”Quý Dược run cầm cập, môi nháy mắt trở nên tím tái, răng va lập cập vào nhau, hai tay bị phủ một lớp băng, cái lạnh thấu xương từ đầu ngón tay tê dại xuyên vào tim, chạy thẳng lên da đầu.Toàn thân cậu cứng đờ, run rẩy dưới sức ép của Yến Thăng nhưng vẫn gắng gượng duy trì phóng thích chất dẫn đường, dồn hết sức để xoa dịu lính gác bị thương cuồng loạn trên người.Lưng Yến Thăng bị đuôi trăn rạch một đường xéo sâu hoắm đáng sợ từ trái sang phải.Con Anaconda vừa lướt qua trước mặt Quý Dược dường như có trí tuệ.Động tác tấn công Quý Dược chỉ là đòn giả, ngay khi Yến Thăng cấp tốc lao tới, thân hình trơn tuột của nó quay ngoắt, đuôi sắc lẹm nhằm thẳng vào lưng Yến Thăng khiến hắn không kịp tránh né.Vết thương tuy không gây chết người nhưng cơn đau dữ dội đủ để đẩy lính gác vốn tinh thần lực không ổn định rơi vào vực thẳm cuồng bạo.Yến Thăng ghì chặt dẫn đường dưới thân không chịu buông tay, dường như muốn khảm sâu Quý Dược vào cơ thể mình vậy.Chưa đủ, vẫn chưa đủ!Bức tường băng dày nhanh chóng dựng lên xung quanh hai người, ngăn cách họ khỏi ồn ào hỗn loạn của cuộc chiến, biến không gian trở thành một căn phòng băng kín mít. “Yến, Thăng, ưm……!”Quý Dược sắp tê cứng vì lạnh, vừa cố gắng mở miệng đã bị Yến Thăng thô bạo túm tóc buộc phải ngửa đầu lên, bất lực chịu đựng nụ hôn tàn bạo gần như là cắn xé của đối phương.Môi lưỡi giao hoà, mùi máu nhàn nhạt hoà cùng nước bọt tràn ngập trong khoang miệng. Hơi thở gấp gáp cùng hơi ấm nóng bỏng phả ra khiến cái lạnh xung quanh phải lùi bước.Lưỡi bị đối phương mút mạnh, cuốn lấy, gốc lưỡi yếu ớt bị kéo đau tê dại.
Không khí trong miệng bị cướp đoạt từng tấc, Quý Dược choáng váng, tứ chi tê cóng hoàn toàn mất khả năng chống cự. Trước mắt là hình ảnh đồng tử Yến Thăng dần trở nên hung ác thèm khát máu, quần áo trên người bị xé nát thành từng mảnh vụn trong nụ hôn hung bạo.Tim Quý Dược run rẩy, mở to mắt, đáy mắt dâng lên tầng sương mờ giãy giụa.Làn da trắng nõn đột ngột phơi bày trong không khí rét lạnh, lập tức nổi lên tầng da gà. Cậu liều mạng vặn vẹo eo muốn tránh đôi tay đang lang thang khắp người mình, nhưng miệng bị nụ hôn mãnh liệt khoá chặt khiến cậu không thể phát ra bất kỳ âm thanh phản kháng nào.Chưa đủ, vẫn chưa đủ, mẹ kiếp vẫn chưa đủ!Mắt Yến Thăng đỏ ngầu, bạo ngược chôn sâu tại đáy lòng bị chất dẫn đường mê người kích thích đến cực điểm.Ấm quá, thơm quá, muốn thêm nữa, muốn tiến vào cơ thể cậu, muốn xỏ xuyên qua, muốn xé nát cậu!!Cái mùi hương ngọt ngào ấy rốt cuộc cậu đã giấu ở đâu?!!Yến Thăng thở hổn hển, bộ dạng giống như con thú đói khát cuồng loạn, gặm cắn lung tung môi và cổ Quý Dược, hai tay dùng sức nhào nặn phần ngực và vòng eo mềm dẻo, rồi thô bạo xé toạc quần cậu.Đáy lòng Quý Dược chợt lạnh, nhắm chặt mắt, cắn răng chịu đựng, không còn phản kháng.Yến Thăng cúi đầu, lật úp cậu lại, cắn mạnh vào sau gáy Quý Dược như một con thú đực ép buộc con cái phải khuất phục, hắn kéo cao mông cậu, ép mở hai chân, dương vật cứng nóng cách lớp quần cọ xát bắp đùi.Hắn muốn nhiều hơn! Nhanh lên, mau cho hắn!!Tiếng thở dốc trầm đục không ngừng quanh quẩn trong không gian kín, tựa như là dã thú bị nhốt trong lồng đang gầm gừ rít gào, va đập khắp nơi tìm lối thoát.Yết hầu chuyển động liên tục, hắn kéo quần xuống, nhắm thẳng lỗ nhỏ đang run run của Quý Dược hung hăng đâm mạnh vào!
____【 Lời tác giả: 】Yến Thăng phát cuồng: Vợ, em đang ở đâu? Mau cho anh, mẹ kiếp anh muốn chịch em!!
Không khí trong miệng bị cướp đoạt từng tấc, Quý Dược choáng váng, tứ chi tê cóng hoàn toàn mất khả năng chống cự. Trước mắt là hình ảnh đồng tử Yến Thăng dần trở nên hung ác thèm khát máu, quần áo trên người bị xé nát thành từng mảnh vụn trong nụ hôn hung bạo.Tim Quý Dược run rẩy, mở to mắt, đáy mắt dâng lên tầng sương mờ giãy giụa.Làn da trắng nõn đột ngột phơi bày trong không khí rét lạnh, lập tức nổi lên tầng da gà. Cậu liều mạng vặn vẹo eo muốn tránh đôi tay đang lang thang khắp người mình, nhưng miệng bị nụ hôn mãnh liệt khoá chặt khiến cậu không thể phát ra bất kỳ âm thanh phản kháng nào.Chưa đủ, vẫn chưa đủ, mẹ kiếp vẫn chưa đủ!Mắt Yến Thăng đỏ ngầu, bạo ngược chôn sâu tại đáy lòng bị chất dẫn đường mê người kích thích đến cực điểm.Ấm quá, thơm quá, muốn thêm nữa, muốn tiến vào cơ thể cậu, muốn xỏ xuyên qua, muốn xé nát cậu!!Cái mùi hương ngọt ngào ấy rốt cuộc cậu đã giấu ở đâu?!!Yến Thăng thở hổn hển, bộ dạng giống như con thú đói khát cuồng loạn, gặm cắn lung tung môi và cổ Quý Dược, hai tay dùng sức nhào nặn phần ngực và vòng eo mềm dẻo, rồi thô bạo xé toạc quần cậu.Đáy lòng Quý Dược chợt lạnh, nhắm chặt mắt, cắn răng chịu đựng, không còn phản kháng.Yến Thăng cúi đầu, lật úp cậu lại, cắn mạnh vào sau gáy Quý Dược như một con thú đực ép buộc con cái phải khuất phục, hắn kéo cao mông cậu, ép mở hai chân, dương vật cứng nóng cách lớp quần cọ xát bắp đùi.Hắn muốn nhiều hơn! Nhanh lên, mau cho hắn!!Tiếng thở dốc trầm đục không ngừng quanh quẩn trong không gian kín, tựa như là dã thú bị nhốt trong lồng đang gầm gừ rít gào, va đập khắp nơi tìm lối thoát.Yết hầu chuyển động liên tục, hắn kéo quần xuống, nhắm thẳng lỗ nhỏ đang run run của Quý Dược hung hăng đâm mạnh vào!
____【 Lời tác giả: 】Yến Thăng phát cuồng: Vợ, em đang ở đâu? Mau cho anh, mẹ kiếp anh muốn chịch em!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com