TruyenHHH.com

[ĐM/NP/H] Bia đỡ đạn dẫn đường bị nhóm kẻ điên nhòm ngó

C1. Tôi cũng không muốn

lukuluku0907

"Cậu ta dựa vào đâu mà đòi thay thế A Ngọc chứ?!"

Tiết Nguy đập một quyền thật mạnh xuống bàn làm việc của tổng vụ Tháp Trắng, đồng thời giơ tay chỉ thẳng vào Quý Dược, ánh mắt trừng cậu tràn ngập ác ý.

'Ầm' một tiếng, chiếc bàn gỗ cứng cáp gãy làm đôi, đổ sập xuống đất, làm rung chuyển cả sàn nhà rắn chắc.

Da đầu Quý Dược tê dại nhìn chiếc bàn gỗ đáng thương hi sinh, rồi lại nhìn vẻ mặt dữ tợn u ám của Tiết Nguy hận không thể lột da xẻ thịt, sau đó nghiền xương cậu thành tro để dâng cho 'ánh trăng sáng' của hắn, trong lòng chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.

"Gọi A Ngọc tới đây."

"Không thể đổi người khác sao?"

Trong văn phòng rộng lớn, hai giọng nói đồng thời vang lên, một lạnh lùng vô cảm, một ôn hòa bất lực.

Quý Dược quay đầu về phía cửa sổ, liếc nhìn Yến Thăng đang dựa ở đó nói cùng lúc với mình.

Đối phương cũng đang nhìn cậu, chỉ là trong đôi đồng tử màu xám nhạt lạnh lùng vô hồn, dường như không hề phản chiếu hình bóng Quý Dược.

Lại thêm một người không thích cậu.

Quý Dược âm thầm thở dài trong lòng.

Cậu thu hồi ánh mắt đang dừng trên người Yến Thăng, quay lại nhìn tổng vụ Tháp Trắng, lặp lại một lần nữa: "Không thể đổi người khác sao?"

Quý Dược vừa dứt lời, không khí trong văn phòng dường như đông cứng lại, càng trở nên yên tĩnh hơn.

Sắc mặt Tiết Nguy vốn đã khó chịu, giờ phút này ánh mắt hắn tựa như dao găm sắc bén nhìn về phía cậu, trong lòng có lẽ không ngờ rằng Quý Dược cũng sẽ chê bai bọn họ không muốn nhận công việc này.

Quý Dược nghĩ nếu hiện tại không phải ở Tháp Trắng, trước mặt còn có một tổng vụ dẫn đường, Tiết Nguy có lẽ sẽ lập tức ném vào cậu một quả cầu lửa cực nóng, khiến cậu chết không còn tro tàn, tiện thể phi tang luôn xác.

"Nếu cả hai bên đều không muốn, tại sao lại không thể đổi?"

Quý Dược chịu đựng áp lực, căng thẳng hỏi lại lần nữa.

Thật ra cậu đã sớm nộp đơn xin từ chối từ khi biết người dẫn đường dự định phân cho mấy người Tiết Nguy là người trong mộng họ vẫn luôn không ngừng theo đuổi.

Không phải chỉ một lần.

Ngoại trừ lần đối mặt hiện tại ra, trước đó Quý Dược đã gửi đơn ba lần nhưng đều bị bác bỏ ngay lập tức.

Đây đã là lần thứ tư, cậu vốn định đích thân đến từ chối có lẽ sẽ ép người phụ trách Tháp Trắng phải đồng ý, nào ngờ lại đúng lúc đụng phải ba người đi làm nhiệm vụ trở về, nổi giận đùng đùng tới đây tính sổ.

Quý Dược thức tỉnh quá đột ngột, trong lòng cậu cũng biết hành động "nhảy dù"* như vậy sẽ càng khiến người khác chán ghét.

Huống chi người cậu đá đi lại là người trong lòng mà đối phương ngày đêm nhớ mong, mấy người Tiết Nguy không nổi giận động thủ với cậu ngay tại đây đã là lịch sự lắm rồi.

Mối quan hệ giữa dẫn đường và lính gác vô cùng thân thiết và gắn bó.

Nếu Thường Ngọc thật sự có thể trở thành dẫn đường của Tiết Nguy và Yến Thăng thì họ hoàn toàn có thể gần nước dễ đắp đê thành, thuận lợi chiếm được trái tim đối phương, có được ánh trăng sáng mà mình hằng mong ước.

Nhưng hết thảy tất cả, giờ đây đã bị Quý Dược không hiểu sao lại bỗng thức tỉnh thành dẫn đường cấp S, thậm chí còn "nhảy dù" một cách ngang ngược phá vỡ.

Quý Dược có thể hiểu được lý do Tiết Nguy phẫn nộ, nói thật thì cậu cũng không muốn làm dẫn đường cho bọn họ chút nào.

Trước khi xuyên đến thế giới này, Quý Dược chưa từng yêu đương, tuy cậu không kì thị đồng tính nhưng thực sự không có chút cảm giác nào với đàn ông cả.

Chỉ cần nghĩ đến việc trở thành dẫn đường của ba người họ, không chỉ phải ôm hôn mà còn phải làm tình, sau lưng Quý Dược đã không kìm được nổi hết cả da gà.

Chưa nói đến những chuyện khác, chỉ riêng thái độ hiện tại của Tiết Nguy và Yến Thăng đối với cậu, nếu đến lúc đó bọn họ thật sự cần phải làm tình, há chẳng phải sẽ hành chết cậu sao, cho dù không chết thì cũng bị xin nhẹ một lớp da.

Quý Dược không có khuynh hướng thích chịu ngược, hơn nữa trách nhiệm chuyện này cũng đâu phải của cậu, sao cậu phải trở thành chỗ cho bọn họ trút giận chứ.

"Không thể thay đổi được." Tổng vụ Tháp Trắng vẫn luôn giữ im lặng chịu đựng cơn tức giận của mấy người Tiết Nguy, cuối cùng đã bất đắc dĩ phải lên tiếng.

"Vì sao?!" Ba người đồng thanh lên tiếng, Thời Phong nãy giờ vẫn dựa ở cửa xem kịch không lên tiếng cũng nhướng mày hứng thú.

"Bởi vì, bởi vì......" Tổng vụ Tháp Trắng nhìn ánh mắt muốn giết người của Tiết Nguy, da đầu liền tê rần: "Thường Ngọc đã được phân cho nhóm của Mạc Hành rồi, với cả sáng sớm nay đã theo bọn họ đi Khu Tây Nhất làm nhiệm vụ!"

Tổng vụ Bạch Tháp nói liền một mạch, rồi sau đó rụt cổ lại, ngậm chặt miệng không dám hó hé nửa lời.

Trong văn phòng lặng như tờ, ngay cả tiếng lá cây rơi xuống đất bên ngoài cũng trở nên rõ ràng.

Nếu nói Thường Ngọc là người trong mộng của Tiết Nguy và Yến Thăng, thì Mạc Hành chính là mối tình đơn phương của Thường Ngọc.

Bốn người họ cùng nhau lớn lên, tình cảm của Thường Ngọc dành cho Mạc Hành từ lâu đã không còn là bí mật.

Ban đầu, động lực khiến Thường Ngọc gia nhập Bạch Tháp cũng chỉ vì Mạc Hành.

Song, khi ấy bên cạnh Mạc Hành đã có một dẫn đường khác mà hắn vô cùng hài lòng, đó là người mà Mạc Hành vô tình cứu được trong một lần thực hiện nhiệm vụ.

Tuy nhiên, cách đây một tuần, người dẫn đường ấy trong lúc đi theo Mạc Hành làm nhiệm vụ đã bị hố đen nuốt chửng, đến nay chưa rõ sống chết.

Lính gác không thể thiếu dẫn đường, nếu không có tinh thần lực sẽ cuồng bạo mà chết. Dù miễn cưỡng, Mạc Hành cũng đành phải chấp nhận người mới do Tháp Trắng chỉ định.

Việc Thường Ngọc trở thành người dẫn đường của Mạc Hành khả năng cao chính là do cậu ta tự nguyện xin.

Nghĩ đến đây, mặt Tiết Nguy tối sầm lại.

Gò má hắn khẽ giật giật, các đường nét trên khuôn mặt gần như méo mó vì giận dữ, ánh nhìn hướng về Quý Dược trở nên u ám và dữ tợn hơn.

Bị hắn nhìn chằm chằm, thái dương Quý Dược đập liên hồi, cậu buộc phải nhìn đi chỗ khác, không dám đối diện.

Một cảm giác bất an mãnh liệt dâng lên trong lòng, cậu liếc nhìn hai người còn lại đang im lặng.

Yến Thăng đứng dựa cửa sổ, mắt hơi cụp xuống nhưng sắc mặt lạnh lẽo đáng sợ. Đối diện hắn là Thời Phong đang nhìn cậu với vẻ mặt cười như không cười, trong ánh mắt rõ ràng không có ý tốt.

Chẳng ai đứng về phía cậu cả.

Quý Dược đã có thể hình dung được chuỗi ngày sắp tới sẽ khó khăn và đau khổ đến mức nào rồi.

Cậu khẽ nhăn mày, nhưng cũng đành chịu thôi.

Cuối cùng cuộc gặp mặt kết thúc trong không vui, khi bốn người bước ra khỏi văn phòng, ai nấy đều mang vẻ mặt khác nhau.

Quý Dược lặng lẽ đi theo sau họ, cúi đầu suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì.

Đột nhiên, Tiết Nguy đang đi phía trước bất ngờ quay người lại, bước nhanh về phía cậu.

Quý Dược nhìn hắn đang giận dữ tiến đến, sợ hãi liên tục lùi về phía sau vài bước, cảnh giác nhìn người đàn ông cao lớn với vẻ mặt u ám đáng sợ trước mặt.

"Hừ, muốn làm dẫn đường của chúng tôi phải không?" Tiết Nguy túm lấy cánh tay cậu, kéo mạnh đến nỗi dường như lôi cả người Quý Dược thấp hơn hắn một cái đầu về phía mình, sau đó cúi xuống ghé sát vào tai cậu, nói với giọng đầy ác ý:

"Vậy chờ đi! Đến lúc đó tôi sẽ chịch chết cậu trên giường!!"

*空降/ Nhảy dù: thường được dùng để chỉ việc một người được bổ nhiệm vào một vị trí nào đó mà không trải qua quá trình tuyển chọn hoặc thăng tiến thông thường.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com