Dm Ngan Dung Voi Tin Chang Trai Xinh Dep Hoan
Edit-Beta: Kat Seinna (ms K)[5] Lập tức tìm đến.Vị quản lí chấp pháp đau đầu xem gã con trai của cấp trên vẫn luôn to mồm cao giọng chửi rủa đã bị đánh thành đầu heo, chính là gã Ngũ Sanh này."Vương Tử, hai ta thương lượng chút đi."Vị quản lí chấp pháp đen mặt vỗ vỗ bờ vai người đàn ông, nói tiếp."Lần sau động thủ nhẹ chút đi, lại đánh nó thành như vậy, tôi sẽ không thể nào biện giải với cấp trên nổi đâu nha!""Xin lỗi! Lại gây thêm phiền phức cho chú rồi."Vị quản lí chấp pháp liền xua xua tay, ý bảo anh có thể rời đi rồi. Vị quản lí chấp pháp nơi này vốn là bạn bè đã từng chinh chiến cùng cha anh, nên là thường ngày cũng hay che chở và đối xử rất tốt với anh.***Vương Tử không phải là người hay tự tìm phiền phức cho người khác; nhưng anh không tìn phiền phức, lại có một đám không có mắt luôn chủ động tìm anh gây phiền phức. Dựa theo mấy lời lẽ móc mỉa của gã Ngũ Sanh, thì anh vốn có một khuôn mặt cường thụ nổi bật khiến cho người nhìn chỉ muốn hung hăng chinh phục, đẩy ngã đè lên.Chỉ là đám Alpha này dù cho có thèm muốn lại rình rập như thế nào cũng không dám thật sự rờ đến người đàn ông vốn luôn tản ra hơi thở giết chóc không hơn không kém này. Mà, Vương Tử cũng là người đầu tiên ở trong căn cứ này dám đơn độc một mình hoàn thành nhiệm vụ cấp địa ngục, cho nên, ngay cả đám viên chức cấp cao cũng đối xử đàng hoàng với anh đầy khuyến khích.Vì vậy, dáng vẻ chật vật của Vương Tử vào mấy ngày hôm trước bại lộ trong tầm mắt của đông đảo đám Alpha này đã biến thành một điều bí ẩn; đến tột cùng là thần thánh phương nào lại thật sự có thể đẩy ngã người đàn ông mạnh mẽ lại kiên cường này, đúng là khiến cho bọn họ phải bội phục.Ngay trong lúc đám đông Alpha đang bàn tán xôn xao đến say sưa khí thế bừng bừng, thì tên thủ phạm chân chính đã dần dần tỉnh giấc, mở ra đôi con ngươi đỏ au như máu tươi đầm đìa kia.******Mấy ngày trước, Thường Ngọc đã cắn nuốt một đống lớn đủ loại quái vật hung mãnh, dẫn đến sức mạnh quá dư dả dẫn đến thể xác chìm vào giấc ngủ sâu, lúc này mới tạo cơ hội cho Vương Tử chạy trốn.-Vương Tử...Chàng trai đã cao lớn hơn một ít so với ngày trước, vóc người mảnh khảnh đã dần dần nẩy nở, đã bắt đầu nổi bật lên thêm vài đường cong cơ bắp chứng minh cơ thể ngày càng thêm trưởng thành. Thường Ngọc thất vọng, ngửi thấy mùi máu tươi tràn ngập lượn lờ trong không trung, giận dữ bóp nát đầu tang thi vừa mới đi ngang qua mình.-Em không ngoan chút nào cả, đến lúc tôi nên phải bắt em trở về rồi.Thường Ngọc liếm qua vệt máu nhầy nhụa dính trên ngón tay cái, vươn ra đầu lưỡi đỏ tươi đánh vòng liếm láp dấu vết còn sót lại quanh ngón tay cái như là đang dư vị lại món ăn ngon miệng nào đó.-Ha hả.Đôi mắt của cậu đã nhìn chằm chằm ghim chặt một góc ở hướng tây, dọc theo một đường này, Thường Ngọc hoàn toàn theo mùi hương riêng biệt lưu lại trong cơ thể Vương Tử để truy tìm.-Bé cưng yêu dấu, chờ tôi, tôi lập tức tìm được em ngay thôi.Quái vật đi thẳng một đường, giết chóc tàn khốc, kích động lao nhanh về phương hướng căn cứ kia.******Hôm nay, tiến sĩ Z phụ trách nghiên cứu quái vật và tang thi đã lớn tiếng kêu Vương Tử hỗ trợ hắn làm việc ở tầng sâu nhất trong căn cứu. Vương Tử từng học qua một ít vào gien sinh vật, sau anh xuất ngũ liền liên hệ tham gia vào nghiên cứu gien ở tại phòng thí nghiệm."Tiến sĩ, cậu nói là đám quái vật và tang thi ở ngoài đó đã tiến thêm một bước tiến sao sao."Vương Tử nhận lấy tách cà phê mà tiến sĩ Z đưa tới, mệt mỏi nhéo lấy sống mũi."Vậy, liệu có một ngày nào đó chúng nó sẽ khả năng biến thành bộ dạng như loài người còn có cả tin tức tố mùi hương nữa đúng không.""Ai!"Tiến sĩ Z mệt lả đến mức dưới hốc mắt là hai bọng quầng thâm mắt xanh đậm."Suy đoán này của anh đã sớm diễn ra rồi, nhưng chỉ khác mỗi một điểm chính là cậu ta từ người bình thường biến thành quái vật mà thôi."Tiến sĩ Z là một cá thể Beta bình thường; cả đời của hắn đều dốc lòng tiên phí vào trong phòng thí nghiệm. Sau khi tận thế giáng xuống tang thi bùng nổ đến nay, hắn đã không biết đã tốn công tốc sức trải qua trăm ngàn ngày đêm tìm kiếm nhưng vẫn không có cách này giết chết được virus quái dị đột ngột lây nhiễm này."Trong tầng sâu nhất của căn cứ này, từng có một cá thể Omega đã bị tang thi và quái vật tập kích, nhưng khiến cho mọi người kinh ngạc chính là cá thể Omega yếu ớt này lại không bị gì cũng không khác mấy với người bình thường.""Nhưng chờ đến khi bọn tôi nghiên cứu máu và gien của cậu ta thì mới phát hiện ra, không phải là không khác gì. Mà là cậu ta đã sớm dần dần bị đồng hóa thành một quái vật ăn thịt uống máu. Cậu ta lừa gạt tín nhiệm từ bọn tôi, tiếp theo bị bại lộ thì giết sạch bốn lính gác máu rửa tầng sâu nhất trong căn cứ, sau đó cử ra mười cá thể Alpha mạnh mẽ cầm theo cả vũ khí đặc chế mới hoàn toàn áp chế được cậu ta.""Nhưng mà, tôi cảm thấy cá thể Omega đó còn không bằng là bị cảm nhiễm virus mà chết đi còn tốt hơn."Tiến sĩ Z mỉa mai phát ra một tiếng "hừ" lạnh."Cậu biết đám Alpha súc sinh đó đã là gì sao? Ha! Đương nhiên là tôi không phải nói anh đâu, tôi nói là chỉ đám Alpha súc sinh không bằng đến cả quái vật kia thôi.""Đám súc sinh đó nhốt Omega kia vào trong một căn phòng trống, tiêm chất vào cưỡng ép cậu ta động dục ngay tại đó, tiếp theo lại đưa một đám Alpha vào cưỡng hiếp cậu ta.""Cá thể Omega lại mang cơ thể quái vật nên sẽ tự động khôi phục lại mọi vết thương trên xác thịt, hơn nữa, cậu ta cũng không có cách nào đánh dấu được. Trời ạ! Nghĩ đi, nhưng điều kiện đó hấp dẫn lòng người đến cỡ nào hả, cho nên cái cá thể Omega đáng thương kia đã biến thành công cụ tiết dục công cộng cho đám súc sinh đó.""Chỉ cần anh có thể lấy ra một chút vật tư đế trao đổi liền có thể tận tình hưởng dụng cậu ta. Cũng đã từng có một cá thể Omega nhỏ bé khác không chịu nổi sự tra tấn này của đám súc sinh đó, lén cởi bỏ xích khóa, tiếc là trên xích có thiết bị báo động, cuối cùng, bị bắt lại còn phải chịu trừng phạt bằng cách cưỡng hiếp tập thể cá thể Omega nhỏ bé kia và cá thể Omega quái vật kia ở trước mặt các cá thể Omega còn lại xem như là cảnh cáo, sau đó cá thể Omega nhỏ bé kia thoi thóp được đưa đến bác sĩ, thì lúc đó suýt nữa đã bị tàn phế không cứu sống nổi nữa."Tách cà phê trong tay đã sớm bị vỡ nát thành một đống mảnh vụn theo từng lời kể của tiến sĩ. Vương Tử phẫn nộ đến nổi cộm lên gân xanh nhảy lên thình thịch, mắng to:"Những cá thể Omega này bị như vậy sao lại có thể sống nổi được chứ.""A! Bọn họ được đặt tên họ tốt đẹp, cũng chỉ vì tiết dục và sinh con, vậy nên không bằng mặc cho toàn thể loại người đều bị diệt vong cho xong!"Chung quy thì tiến sĩ Z vẫn chỉ là một cá thể Beta tay trói gà không chặt, miệng nói dứt lời thì cũng chỉ đành thở dài lắc đầu cũng không thể làm được gì thêm.***Buổi tối, Vương Tử cầm theo vật tư còn dư lại của mình đi vào chỗ sâu nhất ở trong căn cứ. Anh vốn chỉ muốn đi thăm cá thể Omega quái vật đáng thương kia nhưng lại được kẻ khác báo lại rằng đêm nay đã đủ quân số, không cho thêm ai tiến vào nữa.Không có cách nào, anh chỉ đành xin phép đi thăm một cá thể Omega bình thường khác, lính gác thu lấy vật tư của anh mở ra cánh cửa tự động, báo cho anh biết anh chỉ có hai giờ thăm hỏi mà thôi.Lần đầu tiên, Vương Tử đi vào trong khu vực của Omega, chỉ thấy sau cánh cửa tự động này là hai hành lang đều có ghi số ở ngoài, các cá thể Omega bị nhốt trong từng phòng sau mỗi cánh cửa ghi số kia, giống như là nhà chứa đang chờ khách làng chơi đến mua vui vậy.Vương Tử gõ vang một cánh cửa phòng, sau cửa là một cậu trai Omega, cậu ta nhìn thấy Vương Tử lập tức kinh hoảng tựa như con thỏ bị túm lấy đôi tai, co lại cả người cố sức rúc sâu vào sau cánh cửa."Đừng sợ, tôi..."Vương Tử mò vào túi quần lấy ra một thanh chocolate còn mới tinh nguyên vẹn."Xin lỗi, đã dọa sợ cậu, đây là một chút tấm lòng của tôi, gặp lại sau."Anh nhìn thấy cậu trai căng thẳng cả người run lẩy bẩy nhận lấy thanh chocolate, bỗng dưng trào ra nước mắt giàn giụa tựa như là đập lớn bị vỡ đê.Trên đường trở về, đột nhiên Vương Tử nhớ đến chàng trai tóc đen mà đã gặp phải ở ngoài kia, đồng dạng cũng là quái vật, đồng dạng cũng là Omega, nhưng mà cậu ấy lại hăng hái khí phách, đến cả nụ cười rực rỡ chói mắt còn hơn cả ánh mặt trời mới mọc.>>>[6].====================================================Editor:Thật ra tuôi không thích chương này nhất, cũng vì chương này tuôi phân phân xem có nên ê bộ này hay không. Do cưỡng hiếp tập thể là lôi của tuôi dù là nhân vật main hay phụ. Có thể là tác giả quá hiện thực đi hahaha. Chương này khiến tuôi đau lòng với cả khó chịu tuy tuôi đọc không ít bộ lôi, lôi đánh khét đen tam quan của tuôi luôn nhưng cứ đọc phải vẫn thấy không vui, ấm ức. Mong mọi người đọc xong chương này có thể đừng như tuôi hụ hụ. May là cp main lại ngọt sủng, không thì thôi luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com