Dm Khoai Xuyen Truy Phu Lo Tuyen
----------------------------
[Thiệu Sinh. Chất lượng gen: A. Tinh thần lực: A+. Khả năng sinh sản: Tốt. Các đối tượng phù hợp: Thiếu tướng Alois Frans - 87%, Đại tá Cloris Alpha - 67%, Dominic Trans - 50%. Đối tượng phù hợp nhất: Thiếu tướng Alois Frans.]
Cả hội trường ngay lập tức dồn sự chú ý vào cái máy ở giữa phòng, lại nhìn Omega xinh đẹp còn đang thất thần, sau đó mang tâm tình khác nhau mà vỗ tay. Thiệu Sinh sau cơn mê ngắn ngủi liền nhảy lên, ôm chầm lấy bạn thân mình đứng ngay đó, cười không ra cười mà khóc không ra khóc. Cuối cùng, cuối cùng cậu ta cũng có thể thoát khỏi cái gia tộc nghèo túng kia rồi. Cuối cùng tương lai của cậu ta cũng có một chỗ dựa vững chắc rồi.
Cậu ta nhìn về phía Thiệu Huyền, nở một nụ cười đắc ý.
- Thiệu Huyền.- Người giám sát đứng cạnh đó gọi.
Khoảnh khắc Thiệu Huyền đi đến bên cạnh cái máy, các tiếng xì xào bắt đầu nổi lên. Thủ đô nói lớn thì không lớn, nói nhỏ cũng chẳng nhỏ, thế nhưng cộng đồng Omega thì đương nhiên vẫn quen biết lẫn nhau. Mọi người vẫn chẳng có ai ưa Omega cùng chung một nửa dòng máu với Thiệu Sinh, người gần như là xinh đẹp nhất thủ đô. Đương nhiên, đó cũng là sau khi biết kết quả kiểm tra định kì của y nữa. Một kẻ vừa không có ngoại hình vừa không có tài năng, vậy thì quả thực không xứng đáng để bọn họ làm quen. Dù sao Omega đứng ở đây không quyền cũng quý, không cần những mối quan hệ không mang lại lợi ích gì.
Thiệu Huyền đặt tay lên máy kiểm tra, trong lòng nghĩ tới gương mặt mỉm cười của Cảnh Nghiêm. Nguyện vọng của nguyên chủ thế giới này chỉ có ba. Thoát khỏi Thiệu gia. Tìm được một người phù hợp với bản thân. Người phù hợp với bản thân cũng yêu mình. Tuy nguyện vọng thứ ba hơi thụ động, thế nhưng nếu là Nghiêm thì không phải là không được. Nếu vậy, thế giới này bọn họ sẽ hoàn thành nhanh thôi.
Thiệu Huyền muốn nhanh chóng trở về, muốn nhanh chóng hoàn thành lễ cưới. Tuy y biết điều đó là rtái với những gì quy tắc đặt ra, thế nhưng y vẫn muốn cùng Nghiêm ở bên nhau. Dù có phải chống lại quy tắc, y cũng cam lòng. Vì để nắm tay người đó đường đường chính chính tién về phía trước, y có làm gì cũng không ngại.
Khoảng một phút im lặng, cái máy bắt đầu đọc kết quả.
[Thiệu Huyền. Chất lượng gen: A+. Tinh thần lực: S. Khả năng sinh sản: Cực kém. Đối tượng phù hợp: Đức vua Adam Owsley - 100%]
Im lặng kéo dài. Không khí nặng nề bao trùm. Kinh ngạc, phẫn nộ, không tin tưởng.
Đức vua Adam Owsley là ai? Là người đã dùng trí tuệ vượt bậc và sự thiện chiến của mình chấm dứt chiến tranh mười năm trước, đem lại hòa bình cho nhân dân đế quốc, là tín ngưỡng của nhân dân, đặc biệt là các Omega. Đức vua từ mười năm trước đã bắt đầu tuyển chọn hoàng hậu, thế nhưng dù là Omega, Beta hay thậm chí Alpha đều không ai có độ phù hợp quá 5%. Nguyên nhân bởi lẽ số liệu của Adam quá đặc biệt. Chất lượng gen A+, tinh thần lực S. Riêng điều kiện đó đã đủ để loại bỏ đi rất nhiều người. Chưa kể khả năng sinh dục cực mạnh. Nếu ghép đôi, chỉ có thể tìm một người có chất lượng "cực kém", hoặc ít nhất là "kém", nếu không đối phương sẽ không tiếp nhận nổi. Giống như đồ đại bổ thì chỉ có thể để cho người bị bệnh ăn mà thôi, người khỏe mạnh ăn vào có thể lập tức bổ ngay ra đấy.
Thế nhưng bọn họ tìm, tìm mãi, tìm hoài không có ai có cả ba phẩm chất như vậy. Bởi lẽ chất lượng gen mà đã ở trên B thì đồng nghĩa với việc khả năng sinh sản đã ở mức Tốt trở lên. Người có tổ hợp kì lạ như Thiệu Huyền, quả đúng là mới thấy lần đầu.
- Không thể nào!- Là tiếng của Thiệu Sinh.- Làm sao có thể như vậy?
- Phải đó, làm sao kẻ như thế này có thể xứng với đức vua của chúng ta, nhất định là kết quả sai.
- Kết quả sai?- Một giọng nói mang đầy ý cười vang lên từ phía cửa.- Kết quả sẽ không sai.
Tất cả mọi người quay lại, nhìn về phía phát ra âm thanh, lập tức thấy được người mà bọn họ mới chỉ thấy qua trên tivi, hay thấy từ xa trong các buổi diễu hành. Là đức vua Adam.
Các Omega trong phòng quỳ xuống, chỉ có Thiệu Huyền là không. Y đương nhiên sẽ không quỳ. Điều này nếu là bình thường sẽ bị coi là vô cùng vô lễ, có thể lập tức phạt tù. Thế nhưng trong thời điểm này, Adam hoàn toàn không có ý định đó.
Hắn đi tới trước mặt Thiệu Huyền, nhìn qua y một lượt, sau đó gật đầu.
- Tên em là Thiệu Huyền?
- Ừm.- Thiệu Huyền gật đầu.
- Độ phù hợp 100%, xem ra chúng ta không kết hôn không được rồi. Em có nguyện ý hay không?
Thiệu Huyền im lặng không trả lời, thế nhưng Adam không nhìn được trong mắt y chút kháng cự nào. Hắn suy nghĩ một lát, sau đó dưới ánh mắt kinh hoảng của tất cả mọi người, chậm rãi quỳ xuống. Adam nắm lấy tay Thiệu Huyền, hướng hắn nở một nụ cười mà trước giờ chưa có ai từng thấy, một nụ cười chân thành thực sự. - Lấy ta nhé?Một giây ngạc nhiên trôi qua, Thiệu Huyền vội vàng kéo Adam dậy, sau đó y kéo Adam sát vào mình, tựa đầu lên vai đối phương, sau đó khẽ đáp một tiếng thật nhỏ. - Ân. Adam trân trân nhìn vào hư không. Trong chốc lát, y có cảm giác lồng ngực trống rỗng của bản thân bỗng nhiên được lấy đầy. Y chậm rãi đưa tay lên, ôm lấy Thiệu Huyền, giống như đang ôm bảo vật trân quý nhất vào lòng. Thiệu Huyền im lặng. Hai trong ba nguyện vọng của nguyên chủ đã hoàn thành mất rồi. Còn một điều nữa. Nếu đối phương là đức vua, vậy thì có thể dễ dàng đạt được đúng không?"Newt?"[Chủ nhân, đúng vậy. Người nhanh lên một chút, chúng ta lập tức có thể trở về.]- Newt gượng cười. Thiệu Huyền nhẹ nhàng tách ra, sau đó nói. - Có một chuyện, anh có thể giúp tôi hay không?- Em muốn gì?- Adam mỉm cười hỏi. - Thoát ly quan hệ với Thiệu gia. Bằng chứng về việc bị bạc đãi đánh đập vẫn còn, có thể lấy làm cơ sở.- Thiệu Huyền đâu có ngu. Trước khi cải tạo lại thân thể này, y đã lưu lại toàn bộ bằng chứng trong quang não, mục đích chính là chờ đợi thời cơ. Hiện tại thời cơ tới, liền lôi ra thôi. - Thiệu Huyền ngươi nói bậy. Thiệu gia chưa từng bạc đãi ngươi.- Thiệu Sinh thấy tình hình bắt đầu có vấn đề, lập tức lên tiếng. Thiệu Huyền không nhìn Thiệu Sinh, chỉ chăm chăm nhìn Adam. Adam không ngờ điều đầu tiên Thiệu Huyền yêu cầu lại đơn giản như vậy. Y mở quang não ra. Chỉ bằng một vài nút bấm, y đã mở ra hồ sơ của Thiệu Huyền. - Hiện tại, em liền theo họ của ta. Như vậy đã được chưa?- Adam nhập dữ liệu vào quang não, sau đó đưa cho Thiệu Huyền nhìn. Có một chút khó tin, Thiệu Huyền gọi Newt. "Newt?"[Chủ nhân... Về cơ bản... như vậy đã xong rồi...]"Vậy hiện tại có thể lập tức rời đi?"- Tốc độ này làm Thiệu Huyền hơi không thích ứng. [...]"Newt?"[Ân. Có thể đi ngay bây giờ. Năng lượng cũng đã đủ rồi.]- Newt đáp. "Vậy thì trở về thôi."- Thiệu Huyền siết chặt tay Adam. Trong một chớp mắt, thân thể của cả hai người đổ xuống, mất đi hơi thở.Thiệu Huyền cảm nhận được một lực hút cực mạnh, nhưng cũng cực kì quen thuộc kéo mình trở về thần điện. Lần này, y không còn đi một mình nữa. Ở bên cạnh mình, Thiệu Huyền đã nhìn thấy được bóng dáng của Nghiêm. Hắn cũng ngạc nhiên, thế nhưng không hỏi gì cả, im lặng ôm lấy Thiệu Huyền để y không bị gió lốc ảnh hưởng. Trong chớp mắt, bọn họ thấy mình đang đứng ở thần điện, vây quanh bởi các vị thần cùng các Thiên thần, và trước mặt là đối phương ở trong bộ hỉ bào đỏ thẫm. Newt hạ cánh xuống thần điện, lập tức hóa thành một nam nhân anh tuấn, phía sau là chín cái đuôi đang ngoe nguẩy. Newt nhìn xung quanh, bắt gặp một thân ảnh quen thuộc. Tốn một giây do dự, cậu tiến lại gần.
Cảnh Nghiêm và Thiệu Huyền đứng đối diện nhau, phía trước là Dương quang thần, phía sau là Vũ trụ. Dương quang thần nhìn hai người, cất giọng hỏi. - Thiệu Huyền, ngươi có đồng ý hay không, cùng Cảnh Nghiêm kết thành bạn lữ. Sau này, cho dù là thế nào, cũng không phụ bạc, không lừa dối, không quên đi lẫn nhau. Đem đối phương trở thành tồn tại tối quan trọng, đặt đối phương lên trên cả bản thân.- Dương quang thần nhìn Thiệu Huyền, mỉm cười hỏi. - Đồng ý.- Thiệu Huyền nhìn Cảnh Nghiêm. - Cảnh Nghiêm?- Dương quang thần nhìn sang Cảnh Nghiêm. Cảnh Nghiêm im lặng một lát. Thời gian không dài, thế nhưng đủ để trái tim Thiệu Huyền gia tốc liên hồi. Hắn mỉm cười, siết chặt lấy tay Thiệu Huyền.- Đồng ý.- Hắn đáp. "Vù..."Một cơn gió lớn lập tức thổi thẳng vào thần điện. Trong giây lát, một đạo ánh sáng chói mắt xuất hiện, sau đó tụ lại thành hình dạng của một người. Người đó đi lại gần Cảnh Nghiêm và Thiệu Huyền, cất giọng trầm đục. - Cảnh Nghiêm. Thiệu Huyền. Các ngươi là chủ thần. Để trở thành chủ thần, các ngươi đã nguyện ý đánh đổi hạnh phúc của mình. Hiện tại, các ngươi hiển nhiên làm trái quy tắc, đã chuẩn bị gánh hậu quả hay chưa?Cả người Thiệu Huyền lạnh đi, thế nhưng đầu óc lại tỉnh táo vô cùng. Y nắm chặt tay Cảnh Nghiêm, đáp lại. - Đương nhiên. - Được lắm. Để trở thành một chủ thần, các ngươi phải đánh đổi Hạnh phúc. Hiện tại, trao đổi công bằng, ta đem nó trả lại cho các ngươi. Đổi lại, các ngươi sẽ bị tước đi chức vụ Chủ thần, bị đày ải xuống các thế giới. Rõ ràng sao?- Quy tắc hỏi. - Đương nhiên.- Cảnh Nghiêm mỉm cười, nắm chặt tay Thiệu Huyền không buông. - Tốt. Tốt lắm. Người kia vung tay. Thần điện trong nháy mắt chấn động. Ánh sáng xung quanh Cảnh Nghiêm và Thiệu Huyền bắt đầu nhạt dần. Quy tắc đạt được mục đích, xoay người rời đi. Y nhìn hiện thân của vũ trụ vẫn đang hiền dịu mỉm cười, tặc lưỡi.- Gian xảo. Vũ trụ không nói, chỉ cười. Khoảnh khắc thần lực cạn kiệt, hai người bọn họ sẽ bị đá ra khỏi thần điện, sau đó bị đẩy xuống một thế giới nào đó. Không có thần lực nghĩa là sẽ hoàn toàn trở thành người bình thường, sống cuộc sống như người bình thường. Không nhớ được kiếp trước, không nhớ được đối phương là ai, cũng không biết bản thân mình đã từng là ai. - Bảo bối, em sẽ lại tìm thấy ta chứ?- Cảnh Nghiêm kéo Thiệu Huyền vào lòng, lực đạo mạnh tới độ Thiệu Huyền nghi ngờ Cảnh Nghiêm trong tâm trí đang có một tia hoảng loạn. - Ân. Nhất định.- Thiệu Huyền cam đoan. - Chết tiệt. Bổn tọa còn muốn cùng em động phòng.- Cảnh Nghiêm bật cười, sau đó cúi xuống, hôn lên môi Thiệu Huyền. Thiệu Huyền không nhắm mắt. Y muốn nhìn kĩ Nghiêm, nhớ kĩ linh hồn của hắn, nhớ kĩ biểu cảm của hắn. Nghiêm. Cho dù là thế giới nào, cho dù ngươi là ai, ta nhất định sẽ tìm ra. Thế nên ngươi cũng không được có người khác, nhất định phải chờ ta, có được không?
Cảnh Nghiêm dứt khỏi nụ hôn, nhìn gương mặt ửng hồng của Thiệu Huyền. Hắn khẽ cười. Thế giới khác thì thế nào? Thân phận khác thì lại làm sao? Hắn đã sống lâu như vậy rồi, còn sợ mấy trò này của Quy tắc sao? Dù có ném hắn và bảo bối xuống hai thế giới khác nhau, hắn nhất định cũng sẽ dùng bàn tay của phàm nhân xé rách không gian, chạy tới bên cạnh bảo bối của hắn. Muốn cản cũng không được.
Thần lực của hai người rất nhanh bị rút cạn. Khoảnh khắc chỗ thần lực đó tụ thành một Chủ thần mới, Cảnh Nghiêm và Thiệu Huyền cũng hoàn toàn biến mất. Trí nhớ của tất cả các vị thần, thiên đạo và thiên thần đứng trong thần điện lập tức bị xóa bỏ. Trong tâm trí của bọn họ, hai người tên là Thiệu Huyền và Cảnh Nghiêm chưa từng tồn tại. Dương quang thần rời khỏi thần điện, đi cùng với Vũ Trụ tới một căn phòng nhỏ. - Người đã biết chuyện này sẽ xảy ra?- Đương nhiên. Hai người bọn họ là chủ thần, kết hôn, đương nhiên Quy tắc sẽ không để yên. Lão cổ hủ lắm.- Vũ Trụ nhún vai. - Liền cứ như vậy sao? Hai người bọn họ rốt cuộc lại kết thúc như vậy sao? Họ cũng là con của Người, sao Người có thể để bọn họ nhận một kết cục như vậy?- Dương quang thần gần như gào lên, phẫn nộ trong lồng ngực làm cách nào cũng không giảm xuống được. - Con của ta...- Vũ Trụ mỉm cười.- Kết thúc ư? Không đâu. Dây tơ hồng của chúng, là đích thân ta dệt. Này, mới chỉ là mở đầu thôi. Dương quang thần trân trân nhìn Vũ Trụ nằm trên cái nệm đen tuyền, tâm tình rối như tơ vò. Dây tơ hồng của họ... là do Vũ Trụ... Tức là... - Ân.- Vũ Trụ phất tay, một tấm Dương quang kính liền xuất hiện trước mặt bọn họ.- Tức là duyên số của chúng, dù có là Quy tắc, cũng cắt không nổi đâu. Dương quang thần im lặng, nhìn trân trân vào Dương Quang kính.Ah... Vậy thì y yên tâm được rồi... Nhìn xem, sau mấy vạn năm khổ sở làm một chủ thần, cuối cùng Nghiêm cũng đã tìm được hạnh phúc thực sự rồi. Coi cái mặt già ấy biến dạng thành cái gì khi lão bóp mông tiểu Huyền Huyền tội nghiệp kìa.
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. Lười lắmmmmmmmmm rồiiiiiiiiiiiiii........Rút kinh nghiệm lần sau nếu có viết thì không viết hệ liệt như này nữa. Dễ bị chán lắmmmmmm... Sau này có viết thì anh viết ngắn thôi. Viết dài drop lại thấy tội lỗi mà nếu viết tiếp không chú tâm vào thì còn tội lỗi hơn. Mọi người hiểu cho anh với nhé, đừng mắng anh..... Hi vọng sau bộ này, mọi người vẫn sẽ ủng hộ cho những bộ anh đã đang và sẽ viết, tỷ như Mạt thế, Chim sắt và Dị giới. Bất quá mấy bộ ấy thì tiến độ sẽ chậm hơn hồi viết Truy thê nhiều, vì hiện tại càng ngày anh càng bận, không có nhiều thời gian rảnh nữa. Cảm ơn mọi người đã đi theo hai bộ Truy hết cả chặng đường, cảm ơn vì đã luôn ủng hộ anh nhé ('∀`)♡
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com