[ĐM-HOÀN] Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành
Phiên Ngoại
Kỷ niên Liên Bang năm 463, kinh đô Hoa QuốcMàn năng lượng cực lớn hình nửa vòng tròn bao phủ trên vùng trời kinh đô, dưới ánh nắng gay gắt phát ra ánh huỳnh quang mỏng manh. Màn năng lượng này là do các nhà khoa học lấy cảm hứng từ lĩnh vực của không gian hệ dị năng giả, phải tốn gần trăm năm mới nghiên cứu chế tạo thành công được phát minh vĩ đại này. Có nó, nhân loại không còn phải e ngại ánh nắng chói chang độc hại và ô nhiễm phóng xạ trong không khí nữa, đất đai và nguồn nước cũng có thể yên tâm sử dụng.Nhưng có lợi thì tất nhiên sẽ có hại, được màn năng lượng này che chở mấy trăm năm, sức đề kháng của nhân loại đối với ô nhiễm phóng xạ càng ngày càng thấp, cuối cùng không thể tự do hành tẩu trong những nơi núi rừng hoang vu như người mạt thế lúc trước nữa. Chỉ cần nhắm mắt lại, bọn họ có thể sẽ không bao giờ mở mắt ra được nữa, cũng có khả năng sẽ biến thành tang thi không có ý thức, bị quân Liên Bang giảo sát.Thời gian nhân loại chiến thắng tang thi đoạt lại quyền sở hữu Địa Cầu tốn mất 675 năm, sau đó Đông đại lục và Tây đại lục mỗi nơi tự thành lập một Liên Bang các nước cộng hòa, năm đó được gọi là nguyên niên Liên Bang. Hiện nay, hơn một ngàn năm đã qua đi, nhân loại thanh trừ tang thi, ngăn chặn ô nhiễm, thứ duy nhất có thể chống lại nhân loại cũng chỉ có dị thú hoành hành chung quanh cùng thực vật biến dị khủng bố. Thế nhưng, hai loại sinh vật này cũng đã bị Liên Bang đẩy ra rất xa khu vực thành thị, nhân loại vì thiên địch giảm đi mà dần trở nên gầy yếu, thực lực cũng không còn so được với người mạt thế hàng ngàn năm trước.Nhưng mà, nhân loại sùng bái cường giả và truy đuổi lực lượng là chấp niệm đã khắc sâu vào xương tủy, có rất nhiều người tự nguyện rời bỏ cuộc sống an dật nơi đô thị, mà đi vào nơi rừng núi nguyên thủy rèn luyện kinh nghiệm, cũng có nhiều người lựa chọn vào học viện Long Đằng ở kinh đô Hoa Quốc để tiến hành đào tạo chuyên sâu.Hôm nay là ngày kiểm nghiệm năng lực mỗi năm một lần của học viện, quảng trường khổng lồ chứa đầy những thiếu nam thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, tay cầm số thứ tự phấn khích chờ tới lượt mình. Bọn họ đều là những học sinh năm nhất của học viện Long Đằng, sang năm sẽ lên năm hai, trước tiên, bọn họ cần kiểm tra ra năng lực của bản thân, sau đó dựa theo hệ kiểm nghiệm ra được mà tiến hành phân viện. Thiên phú xuất chúng thì thế nào cũng nhất phi trùng thiên*, mà thiên phú bình thường sẽ chỉ có thể cam chịu để vận mệnh đùa nghịch. (* : tương tự câu một bước lên mây)Trải qua hơn ngàn năm, dị năng đã không còn gọi là dị năng, mà phân hóa thành ma pháp và đấu khí. Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng là những hệ ma pháp thông thường nhất, hệ niệm lực thì phân hóa thành quang minh ma pháp và hắc ám ma pháp. Võ giả học đấu khí là phát triển từ cường hóa hệ dị năng giả, địa vị xã hội thấp hơn nhiều so với ma pháp sư.Đợt kiểm tra trên quảng trường đã bắt đầu, chỉ cần cầm lấy tinh thạch vô thuộc tính, sau vài giây sẽ thấy được tương lai của mấy đứa nhỏ này. Quyết định vận mệnh của một người, đây là đại sự cực kỳ nghiêm túc, cũng cực kỳ quan trọng, viện trưởng các viện và phó hiệu trưởng của học viện đã sớm chờ ở một bên, dùng ánh mắt tha thiết nhìn chăm chú vào đám nhỏ này.Trong đám người, vài thiếu niên đứng chờ tới lượt mình vì để thả lỏng tâm tình khẩn trương, bắt đầu tìm đề tài nói chuyện phiếm, bọn họ chung một phòng, số thứ tự cũng liền nhau, có một người tóc vàng mắt xanh, một tóc đen mắt đen, người còn lại có làn da ngăm đen. Có thể trúng tuyển vào học viện Long Đằng, gia thế bọn họ có thể nói là rất cao, khí chất tướng mạo không chỗ nào là không xuất chúng, nhưng nghe bọn họ nói chuyện, thực hiển nhiên, có vài người chưa được gia dưỡng tốt lắm."Hắc, nhìn tên to con đó kìa, tôi nhìn là biết nó không có ma pháp rồi, bộ dáng thì y như bò tót, chỉ xứng để luyện đấu khí." Thiếu niên tóc đen mắt đen, diện mạo anh tuấn, mi nhãn lại mang theo chút chua ngoa trào phúng nói."Tu luyện đấu khí thì sao? Tu luyện đấu khí cũng có thể trở thành cường giả. Nếu thăng được đến cấp bậc Võ Thánh, cũng đủ để miểu sát ma pháp sư." Một thiếu niên gầy yếu khác đồng dạng là tóc đen mắt đen, nhưng diện mạo cực kỳ tinh xảo thản nhiên mở miệng. Đôi miêu đồng tối đen của cậu nhìn chằm chằm vào người vừa nói chuyện nọ, bĩu đôi môi hơi hồng, mặc dù tức giận nhưng nhìn vẫn vô cùng khả ái."Võ Thánh dễ tu luyện vậy sao? Đại lục này đã hơn năm trăm năm không có lấy một Võ Thánh, cậu thật đúng là nằm mơ." Thiếu niên chua ngoa cười rộ lên, giọng điệu càng thêm khinh miệt.Thiếu niên miêu đồng còn muốn phản bác, trên đài đã gọi số 129. Cậu nhìn xuống số thứ tự trong tay, liếc qua thiếu niên chua ngoa nọ một cái, đi về phía đài thử nghiệm.Thiếu niên chua ngoa huơ nắm đấm với bóng dáng cậu, thấp giọng mắng,"Đồ ẻo lả, giả thanh cao!""Cậu đủ rồi!" Thiếu niên tóc vàng mắt xanh, diện mạo tuấn mỹ, khí chất cao quý lớn tiếng quát, hiển nhiên cảm thấy vô cùng phẫn nộ đối với hành động vũ nhục thiếu niên miêu đồng kia của hắn."Thực xin lỗi điện hạ." Thiếu niên chua ngoa lập tức cúi đầu nhận sai, tư thái hèn mọn tới cực điểm. Địa vị người trước mắt này không phải nơi bọn họ có thể so sánh được, vì có được hảo cảm của đối phương, hắn đã moi cả tâm tư cố gắng, nhưng mà, người mới đi lên kia, cái gì cũng không làm, chỉ nở nụ cười nhợt nhạt đã đoạt lấy toàn bộ lực chú ý của y, hắn sao có thể không ghen tị?Thiếu niên tóc vàng mắt xanh không đáp lại, ánh mắt không hề chớp nhìn về phía đài thí nghiệm, nắm tay siết chặt đã lộ rõ khẩn trương và chờ mong của y.Thiếu niên miêu đồng cúi đầu chào hỏi các vị viện trưởng và hiệu trưởng, khí độ trác tuyệt lập tức có được hảo cảm của bọn họ. Thiếu niên nhẹ nhàng cầm lấy tinh thạch vô thuộc tính, đợi nó phát ra quang mang. Ba giây trôi qua, tinh hạch không có phản ứng, lại thêm nửa phút nữa, tinh hạch vẫn không có phản ứng như cũ, ngay cả bạch quang mỏng manh biểu thị cho đấu khí cũng không xuất hiện.Loại tình huống này phải nói là thập phần hiếm thấy trong giới quý tộc, huyết mạch ưu tú của bọn họ đã định cho đứa nhỏ của mình cũng sẽ kế thừa loại năng lực nhất định, không phải ma pháp thì chính là đấu khí, nếu cả hai đều không có thì bọn họ không thể không hoài nghi đứa nhỏ này thật có phải huyết mạch của mình không. Bởi chỉ có bình dân hèn mọn mới có thể sinh ra đứa nhỏ bình thường như vậy.Thiếu niên chua ngoa kia nở nụ cười sung sướng khi người gặp họa, lớn tiếng nghi ngờ,"Phản ứng gì cũng không có, cậu ta bình thường cũng không nói về gia tộc của mình, có khi nào là dã chủng sinh ra từ quý tộc và bình dân không? Bình dân đúng là bình dân, dù có ngụy trang thế nào cuối cùng vẫn sẽ lộ ra bản chất ti tiện của mình thôi!""Ngươi câm miệng cho ta!" Thiếu niên tóc vàng mắt xanh phẫn nộ gầm nhẹ. Sao có thể? Một người lóa mắt hoặc nhân như vậy, sao có thể không có bất cứ năng lực gì? Bất quá, vậy thì sao? Địa vị của cậu trong lòng y vĩnh viễn sẽ không thay đổi. Nghĩ đến đây, thiếu niên tóc vàng mắt xanh liền nhanh chóng bình tĩnh lại, phất tay với người hầu bên người.Không đoán ra được năng lực, thiếu niên sẽ nhanh chóng bị học viện khuyên nghỉ, y nhất định phải an bài tốt cho cậu một đường lui.Người hầu kia còn chưa đi tới bên người phó hiệu trưởng, hiệu trưởng đã đột nhiên xuất hiện. Ông đi tới trước mặt thiếu niên biểu tình lạnh nhạt, không có chút nổi giận hay uể oải nọ, hơi xoay người rồi khom người chào, thái độ vô cùng cung kính.Đám đông vốn ồn ào trào phúng bỗng dưng an tĩnh lại. Hiệu trưởng học viện Long Đằng, Pháp Thánh hỏa mộc song hệ duy nhất của đại lục, tồn tại siêu nhiên ngay cả nguyên thủ Liên Bang thấy cũng phải nghiêm người cúi chào, giờ phút này lại hành lễ với một thiếu niên choai choai? Bọn họ thấy ảo giác sao?Nhưng mà, ảo giác này vẫn tiếp tục diễn ra. Thiếu niên không hề thụ sủng nhược kinh, cứ đứng thẳng như vậy, tiếp nhận kính ý của hiệu trưởng, sau đó khẽ cúi người đưa tay nâng hiệu trưởng lên, tư thái cao quý tự nhiên kia phải nói là còn hơn cả hoàng tộc.Hai người thấp giọng nói với nhau vài câu, hiệu trưởng đưa tay làm động tác mời, thiếu niên đi phía sau ông, bước lên chiếc ôtô trôi nổi đã sớm chờ cạnh sân thể dục.Ôtô nghênh ngang rời đi, cuộc kiểm nghiệm lại tiếp tục, cứ tự nhiên như thế, thiếu niên vừa rồi kia đến cuối cùng là đi đâu đã trở thành đề tài nóng nhất của mọi người.Nhìn chằm chằm điểm đen biến mất trên không kia, thiếu niên tóc vàng mắt xanh bỗng cúi đầu khẽ cười, tiếng cười đầy ý tự giễu. Nguyên lai, y và thiếu niên cách xa nhau như vậy, xa đến mức y không thể tưởng được!"Điện hạ, ngài sao thế?" Ngữ khí thiếu niên chua ngoa kia có chút mừng thầm,"Ngài không cần phải khổ sở, chỉ là một tiện dân mà thôi, vốn không xứng đứng bên cạnh ngài, đi cũng tốt.""Ngươi về sau nói chuyện cẩn thận một chút, đừng có mở miệng ra là tiện dân, cho dù ngươi là con cháu đích hệ của đệ nhị gia tộc, đắc tội cậu ấy, thì gia tộc của ngươi cũng không cứu được đâu. Ngay cả quốc gia của ta, cũng không cách nào chống lại." Thiếu niên tóc vàng mắt xanh lạnh lùng cảnh cáo."Điện hạ, ngài đùa gì thế?" Thiếu niên chua ngoa không lưu tâm phẩy tay."Ngươi không phát hiện chiếc xe vừa rồi cửa xe có ấn đồ đằng sao? Đó là triện thể của chữ 'Cung', Vũ Trạch họ Cung, ngay cả hiệu trưởng thấy cậu ta cũng phải cúi chào, này đại biểu cho điều gì ta không cần phải dạy cho ngươi đi?" Thiếu niên liếc qua đối phương, chậm rãi nói từng câu từng chữ.Sắc mặt thiếu niên chua ngoa nhất thời trắng bệch, mấy người bên cạnh hắn cũng lộ ra biểu tình kinh hãi, lắp bắp hỏi,"Hắc, Hắc Huyết gia tộc? Cái gia tộc bí ẩn truyền kỳ kia?""Không sai, là Hắc Huyết gia tộc. Cho nên, các người về sau khi nhắc tới cậu ta thái độ tốt nhất là cúi thấp một chút, cho dù hiện tại không có lực lượng gì, nhưng về sau Vũ Trạch nhất định sẽ trở thành cường giả cấp cao đứng đầu thế giới này." Thiếu niên tóc vàng mắt xanh thở dài, một mình rời khỏi đám đông. Y cần một nơi yên lặng để bình ổn lại nội tâm đang dậy sóng của mình.Hắc Huyết gia tộc, tồn tại mà ngay cả thất đại gia tộc chưởng khống chính thương lưỡng giới cũng không thể không kiêng kỵ.Người của Hắc Huyết gia tộc không sợ phóng xạ, cũng không sợ thực vật biến dị và dị thú kịch độc. Bọn họ không cần đồ cách ly cũng có thể tự do hành tẩu giữa chốn rừng núi hoang vu, bọn họ hoành hành vô kỵ, bọn họ tự do tiêu sái, bọn họ là con cưng của thần. Nhưng mà, tiếng tăm của Hắc Huyết gia tộc không chỉ vỏn vẹn xuất phát từ ưu thế về huyết mạch không gì sánh được của họ, mà còn vì vị tổ tiên uy danh hiển hách kia.Chiến Thần được tôn vinh cứu thế chủ Cung Lê Hân chính là tộc trưởng đầu tiên của gia tộc, ngoài ra, những Pháp Thánh đầu tiên cũng đến từ chính gia tộc này, như Tống Hạo Nhiên, Lâm Văn Bác, Hạ Cẩn, Đậu Hằng,... Những cái tên này chỉ tùy tiện nói ra một cái đã đủ để chấn động toàn bộ đại lục. Nhiều cường giả cường đại gần giống thần như vậy nhưng lại đều đi theo Cung Lê Hân, cả đời luôn vì y, không oán không hối. Mị lực của chính Cung Lê Hân thậm chí có thể làm cho chủng tộc hắc ám vô tâm vô tình nhất phải khuynh đảo. Những thành tựu vĩ đại của y cho dù lắng đọng qua ngàn năm cũng đủ khiến người ta phải ngưỡng vọng.Vinh quang của bọn họ khiến Hắc Huyết gia tộc vẫn danh vọng mãi cho tới bây giờ, không ai có thể vượt qua; niên đại của bọn họ là một niên đại khổ cực, cũng là một niên đại huy hoàng. Không có sự cố gắng của Hắc Huyết gia tộc, Đông đại lục sẽ không có được địa vị hôm nay, Hoa Quốc cũng sẽ không đứng đầu Liên Bang Đông đại lục.Gia tộc này nơi nơi thần bí, nhưng mà, cái khiến cho mọi người chú ý nhất lại là phương pháp chỉ bảo con cháu của bọn họ. Mọi người đều biết, Hắc Huyết gia tộc là gia tộc duy nhất sinh ra quý tộc người thường. Thế nhưng, con cháu càng không kiểm ra được thuộc tính, bọn họ lại càng coi trọng, cơ hồ là cả gia tộc sẽ dốc toàn lực ra chỉ bảo. Và thành quả sau đó quả thật không hổ với vinh quang gia tộc mình, bọn họ có thể chỉ bảo con cháu bình thường nhất của mình trở thành những cường giả đứng đầu, đây cũng chính là điểm khiến thất đại gia tộc không thể bắt kịp.Nếu Cung Vũ Trạch đến từ gia tộc khác, thì cậu ta đời này đã định là sẽ bị hủy diệt, nhưng cậu ta cố tình lại tới từ Hắc Huyết gia tộc bất phàm này, như vậy, tương lai cậu ta nhất định sẽ không thể lường được!Ý thức được điểm này, vẻ kiêu ngạo trên mặt thiếu niên chua ngoa nọ liền không còn sót lại chút gì. Có xuất thân như vậy, hắn ngay cả muốn hâm mộ ghen tị cũng biết mình không đủ tư cách.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Cùng lúc đó, thiếu niên miêu đồng được đưa về gia tộc đang tiếp nhận một quyển công pháp từ tộc trưởng. Từng trang công pháp đều được viết bằng bút lông, nét chữ rồng bay phượng múa, mạnh mẽ hữu lực, mở ra trang bìa, bốn chữ 'Nghịch Mạch Thần Công' đập thẳng vào mắt, mang theo một cỗ khí thế bức nhân.Tay thiếu niên run run, kích động hỏi,"Cha, đây là công pháp mà Chiến Thần đại nhân đã tu luyện?""Không sai, khoanh chân ngồi xuống, miệng niệm tâm pháp vận chuyển đan điền ở trang đầu tiên, thử xem có phản ứng hay không. Nếu có thì con sẽ trở thành đệ tử đích truyền của Chiến Thần đại nhân, gánh vác vận mệnh của cả gia tộc, còn nếu không, chỗ này còn mấy bản công pháp khác do đại nhân lưu lại, con chỉ cần cố gắng nghiên cứu luyện tập, tương lai cũng sẽ trở thành cường giả." Nam nhân trung niên diện mạo uy nghiêm thận trọng nói.Con trai không kiểm ra được thuộc tính, nói thật, ông chẳng những không thất vọng, ngược lại còn thấy vô cùng cao hứng. Con ông càng lớn càng giống Chiến Thần đại nhân, sâu trong thâm tâm ông có một dự cảm, hậu duệ kế tục mà Chiến Thần đại nhân đã chờ đợi hơn hai trăm năm, dù sắp chết vẫn nhớ mãi không quên chính là con trai ông!Thiếu niên lập tức khoanh chân ngồi xuống, mặc niệm tâm pháp vận chuyển đan điền, nửa tiếng sau, cậu mở mắt ra, mắt lộ ra vẻ khẩn thiết nói với nam nhân trung niên,"Cha, con cảm thấy hạ phúc rất nóng rất thoải mái, người có thể để con một mình tu luyện thêm một lúc không?""Con cứ tiếp tục." Giọng nam nhân trung niên bỗng dưng trở nên vô cùng khô khan, giống như đang ẩn nhẫn điều gì đó. Ông chậm rãi bước ra khỏi phòng luyện công, khi đi ngang qua chỗ trưng bày cạnh cửa phòng cước bộ thoáng dừng lại, bị 11 viên tinh hạch trong suốt cực lớn bên trong hấp dẫn.Đây là 11 viên tinh hạch của các tang thi hoàng, bốn trăm năm trước phân tán trong 11 thành bang tự do mạnh nhất Đông đại lục. Sau khi màn năng lượng bảo hộ được nghiên cứu chế tạo thành công, 11 vị thành chủ đã đưa tinh hạch tới đây, bày tỏ lòng tôn kính với Chiến Thần đại nhân và Hắc Huyết gia tộc. Chúng vốn thuộc về Chiến Thần đại nhân, ai cũng không có tư cách sở hữu chúng. Hiện tại, năng lượng trong tinh hạch đã chậm rãi tiêu tán, nhưng chúng lại là 11 tấm bia lớn, kể rõ, chứng minh cho những huy hoàng mà tổ tiên đã để lại."Thế nào rồi?" Năm lão nhân tóc trắng xóa thấy nam nhân bước ra, vội bước lên truy vấn.Nam nhân trung niên đóng cửa phòng, hít sâu một hơi rồi gật gật đầu."Tốt! Tốt! Tốt!" Lão nhân cầm đầu liên tục hô 3 tiếng 'Tốt', giọng điệu vô cùng kích động. Như vậy, vinh quang của Hắc Huyết gia tộc sẽ tiếp tục được kéo dài thêm ngàn năm, bọn họ rốt cục cũng có thể an tâm nhắm mắt đi gặp lão tổ uy danh hiển hách của mình được rồi.——oOo——HOÀN TOÀN VĂN——oOo——Hoàn ngày 29/04/2015.Zậy là bộ đầu tay của ta cũng đã hoàn zồi *tự tung bông* bắt đầu từ hồi 08/14, jo mới hoàn, cũng gần 1 năm ha, cám ơn mng đã luôn đồng hành vs ta trg suốt thời gian này, tuy ko cần like hay cmt j, nhưng những lời khen, cám ơn, trò chuyện của mng vẫn làm ta rất zui, cám ơn lần nữa ^^~ cũng thks nàng Tôm đã giúp đỡ làm phụ ta bộ Tang Thế, chứ ko thì mng sẽ ném dép vì để hố sụp quá lâu quá =)))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com