Dm He Thong Phan Mem Sua Chua Thuong Thuc
Sau khi thoát khỏi phó bản thử nghiệm, Tô Dần Vũ tạm nghỉ ngơi vài ngày rồi liền tiến vào phó bản chính thức đầu tiên.Bối cảnh của phó bản này là thế giới tu tiên, thân phận của cậu là chưởng môn Phù Nguyệt Tông - một tông môn nho nhỏ trong thế giới này.Phù Nguyệt Tông nhỏ đến thế nào, ta nói dân số của toàn tông có thể tính bằng đầu ngón tay, Tô Dần Vũ thân là một tông chủ nên cũng có 3 đệ tử, bản thân cậu còn có một sư đệ nữa, người này thì có 2 đệ tử, đấy chính là toàn bộ thành viên của Phù Nguyệt Tông. Vì thế nên đôi lúc hơi nhiều việc đều cần cậu phải tự mình làm, với Tô Dần Vũ mà nói, lợi ích lớn nhất chính là có thể không cần xử lý một số chuyện lộn xộn rối loạn.-----Vầng dương vừa mới ló dạng, ở một nơi nào đó trong điện Phù Nguyệt Tông lúc này, Tô Dần Vũ đang nằm sấp trên bàn, toàn thân không một tấm vải, có hai chàng trai tuấn mỹ phi phàm đang đứng trước mặt cậu, mắt nhìn đại sư huynh của mình dùng dương vật dữ tợn của bản thân "thỉnh an" sư tôn.Sư tôn "trọng lễ nghi", bọn họ thân là đệ tử thân truyền của sư tôn, đã đáp ứng mỗi ngày đều sẽ đến "thỉnh an" sư tôn, cách thức thỉnh an cũng đơn giản thôi chính là bắn tinh dịch nóng hổi vào trong cơ thể sư tôn.Đây cũng chính là nội dung mà cậu tiến hành sửa chữa thường thức cho ba đồ đệ của mình, cậu là sư tôn của họ, tất là người thân thiết nhất, mà đã là người thân thiết nhất, cũng tất phải làm chuyện thân thiết nhất.Đại đồ đệ Trầm Thiên vốn đang chuẩn bị kết thành đạo lữ với một nữ tu nào đó, thế nhưng vào một ngày sau khi gặp sư tôn, y lại đột nhiên không rõ mình vì sao có thể làm ra những chuyện trái luân thường đạo lý đến thế, y là một nam tử hán, phải nên thích đàn ông, cùng đàn ông làm những việc thân mật nhất.Tỉ như bây giờ chẳng hạn, cắm gậy thịt vào sâu hậu huyệt sư tôn - người y kính mến nhất, điên cuồng chuyển động, sau đó lại ép hỏi sư tôn có thích hay không: "Sư tôn, người thấy hôm nay đồ nhi thỉnh an như thế nào?""Ưm ha... Rất... Rất tốt... Ah..."Có lẽ bởi do vốn là một người tu tiên, lực cảm nhận của Tô Dần Vũ cũng đặc biệt mạnh, con cặc to lớn của Trầm Thiên sượt qua lớp thịt non thành ruột ngọt mịn bên trong gợi lên thứ xúc cảm cực kì rõ rệt, Trầm Thiên thoải mái đâm thêm hai phát, hậu huyệt cậu lại mẫn cảm đến độ tiết ra dâm dịch không ngừng tràn ra bên ngoài.Nhị đệ tử Lâm Giác hình như có phần bất mãn: "Mỗi lần đều là do đại sư huynh thỉnh an sư tôn đầu tiên, khó tránh khỏi không công bằng lắm." Đã vậy bọn họ còn đứng ở một bên xem, bọn họ cũng là thanh niên tràn trề sức sống mà, nếu không sao còn để ý đến mấy chuyện thế này?Tiểu đệ tử Dục Phùng cũng ở bên cạnh hùa theo: "Thì đó thì đó, lại nói, kĩ thuật thỉnh an của đại sư huynh còn không bằng ta nữa."Động tác dưới thân của Trầm Thiên vẫn không dừng, lườm hai tên Lâm Giác và Dục Phùng: "Ai biểu các ngươi nhập môn muộn, đó gọi là tôn kính sư huynh, với lại, tiểu sư đệ à, hôm qua ngươi cũng chỉ là được sư tôn khen ngợi có lần thôi mà dám vênh mặt tự đắc ở đây hả, nếu tâm tính lại thua kém đến thế thì ngươi nên bế quan vài tháng đi?"Bế quan vài tháng? Lúc đó chỉ sợ sư tôn đã quên mất mình còn có một tiểu đồ đệ nữa cơ! Dục Phùng trừng mắt nhìn Trầm Thiên, sợ sư tôn thực sự nghe theo mấy lời ma quỷ đó của y rồi bảo hắn đi bế quan thật: "Sư tôn, con không có... Con không muốn bế quan..."Lúc này Tô Dần Vũ đang được Trầm Thiên đụ đến sướng điên đảo, nghe thấy những lời tranh chấp của ba người bọn họ cũng hơi đau đầu: "Đừng ồn nữa... Ưm ha... Nếu không thì vậy đi... Ưm... Tu vi ai cao nhất... Ưm ah... Được trước... Trước..."Nge được lời này, sắc mặt Trầm Thiên càng lộ rõ sự vui vẻ, mà sắc mặt khó coi nhất tất nhiên là Dục Phùng, hắn nhập môn muộn nhất, tu vi sao bằng hai vị sư huynh được, mà tu vi Trầm Thiên cùng Lâm Giác cũng chênh lệch nhau hai cấp, nhưng sư tôn đã nói thế rồi, Lâm Giác và Dục Phùng cũng không tiện nói thêm gì, chỉ có thể nhìn Trầm Thiên bóp chặt eo sư tôn, vào sâu ra nông liên tục.Âm thanh rên rỉ của sư tôn như một cái móc câu cứ không ngừng khơi gợi dục vọng của bọn họ, quần của cả hai sớm đã gồ lên thành một độ cong xinh xắn, nhưng sư tôn chưa cho phép, bọn họ đến thủ dâm cũng không dám, chỉ có thể nhẫn nhịn."Ah... Sắp đến rồi..." Theo tiếng rên rỉ của Tô Dần Vũ cùng tiếng gầm thấp của Trầm Thiên, tinh dịch màu trắng được phóng xuất, cơ thể mềm oặt của cậu được Lâm Giác tiến lên trước đỡ lại, Lâm Giác quét sạch những vệt tinh dịch trắng ngà rối loạn do Trầm Thiên để lại trên người Tô Dần Vũ như một thứ xú uế gì đó, không thèm ngó đến sắc mặt hơi xụ xuống của Trầm Thiên, thân thể sư tôn cớ gì phải giữ lại vết tích của y chứ.Lâm Giác ôm Tô Dần Vũ vào trong lòng, mình thì ngồi lên ghế, để hai chân cậu kẹp lấy eo bản thân, lấy tư thế ngồi hoa sen cắm cặc vào lỗ thịt Tô Dần Vũ, gậy thịt của Lâm Giác tuy không dài bằng Trầm Thiên nhưng đầu cặc lại hơi cong, mỗi lần đụ đều có thể nhấp đến điểm dâm của cậu, không dùng những động tác quá kịch liệt, chỉ là đi đi vào vào khe khẽ nhẹ nhàng cũng khiến cậu phải rên rỉ không dừng.Lâm Giác vuốt ve eo cậu, như khiêu khích mà ngước sang Trầm Thiên: "Sư tôn rên còn to hơn khi được sư huynh làm, nếu sư huynh thực sự không được, không thì cũng có thể trở về bế quan tu luyện thêm đó."Trầm Thiên hừ lạnh: "Có tâm tư cười nhạo ta, còn không bằng tu luyện thật tốt, nếu như ngày nào đó tu vi tiểu sư đệ vượt qua ngươi, lúc đó người còn mặt mũi ngày ngày đến thỉnh an sư tôn không?""Huynh!""Đừng... Đừng cãi nhau nữa... Ưm ha... Lâm Giác... Đừng phân tâm... Ah..." Tô Dần Vũ hơi bất mãn, mấy tên này cứ thích tụ lại rồi cãi nhau loạn xạ, thực sự khá phiền.Nghe thấy ngữ khí của cậu đã có phần không ổn, hai người đều không nói nữa, Lâm Giác nâng mông Tô Dần Vũ lên, chuyên tâm nắc cậu.Dâm thủy chảy ra từ trong mông cậu làm cả đùi Lâm Giác ướt sũng, mỗi một lần giơ lên ngồi xuống đều sẽ phát ra tiếng nước nhọp nhẹp dinh dính, Tô Dần Vũ dần dần mất trí, đôi con ngươi xinh đẹp cũng đã mất đi tiêu cự, chỉ biết theo sự cắm rút của cặc Lâm Giác mà phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng, giọng ngày càng cao, trong cơn nắc hứng tình ngày càng nhanh chóng nhưng mãnh liệt của Lâm Giác bị thúc lên đến cao trào.Hai quả đậu đỏ trước ngực khẽ run rẩy, lại tựa như hai cánh mai rụng trong sương tuyết, bị dã thú ngậm cắn hung tàn, trong từng âm tiết nghẹn ngào nức nở thoát ra và quanh quẩn trong không khí, lỗ thịt Tô Dần Vũ bị Lâm Giác rót vào đấy những giọt tinh dịch đặc sệt, đến tận khi chảy tràn ra ngoài, Lâm Giác mới rút dương vật mình ra, đưa Tô Dần Vũ toàn thân vô lực vào trong lòng Dục Phùng.Liên tục nhìn sư tôn bị đại sư huynh và nhị sư huynh đụ, Dục Phùng đã sắp bị kiềm nén đến hư thận, nhưng khi nhìn đến dáng vẻ hư thoát đó của sư tôn cũng hiểu được sư tôn bây giờ không đủ sức để làm được mấy động tác có độ khó cao nữa, chỉ biết giúp sư tôn quỳ sấp lên ghế quý phi, tách phần mông tuyết trắng tựa cánh hoa ra để gậy thịt mình có thể chen vào, gậy thịt trướng cứng ngắc được lớp thịt ấm nóng ẩm ướt bao lại, hậu huyệt vừa bị chịch qua còn lưu lại dấu vết tinh dịch của Lâm Giác.Dục Phùng gần như là một con chiên ngoan đạo ngóng trông xác thịt Tô Dần Vũ, hắn là một cô nhi được Tô Dần Vũ nhặt được, cảm tình dành cho cậu sớm đã vượt qua tình thầy trò thông thường, những chuyện Tô Dần Vũ giao cho hắn làm, hắn tuyệt đối sẽ không có tí bất mãn nào, cơ thể Tô Dần Vũ với hắn mà nói càng là vô giá trị.Hắn biết lúc nào nên ôn nhu, lúc nào cần thô bạo, hắn làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ nghiền ngẫm tâm ý của Tô Dần Vũ, và việc làm tình như thế này cũng là một dạng giống thế. Vì thế tuy cặc hắn không bằng hai vị sư huynh, nhưng nếu xét về bình diện kỹ xảo, hai người đó chắc chắn không bằng mình. Huống hồ hai người đó cứ sớm tối cãi vã, nếu ngày nào đó làm sư tôn phiền chán thì, nói không chừng sẽ không được sư tôn đặt vào mắt nữa.Tô Dần Vũ không biết được những tâm tư suy nghĩ trong lòng đồ đệ nhỏ tuổi nhất của mình, cậu chỉ biết khi cùng Dục Phùng làm tình quả thật khiến người khác rất thoải mái khi so trong ba người, cũng là đứa ngoan ngoãn nhất trong cả ba, tối thiểu là sẽ không như hai đứa Trầm Thiên và Lâm Giác cứ gặp là đâm chọt."Ưm ha... Tiếp tục... Ah... Cứ làm như thế... Đừng dừng... Ưm ah... Thoải mái qua..." Âm thanh rên rỉ dâm đĩ của Tô Dần Vũ với Dục Phùng mà nói tựa như xuân được vô giải, dụ dỗ hắn từng lần đâm vào lỗ thịt cậu là từng lần đi sâu vào trong tràng ruột mê người của Tô Dần Vũ, và trong âm thanh kêu rên thỏa mãn ấy phụt từng đợt tinh trùng lên người cậu, nhìn thân thể sư tôn mà bản thân kính trọng nhất dính đầy "những đứa con" của chính mình, hắn hưng phấn đến mức khó khống chế bản thân, tựa như một con dã thú đang đánh dấu lại lãnh địa của mình.Nhưng Tô Dần Vũ từ trước đến nay vẫn luôn không phải là lãnh địa có thể đánh dấu được.------
Bé thích... xì - poi ( ՞ਊ ՞)→Cấm địa ở những truyện tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền huyễn khác: cất giấu bí mật kinh thiên, ẩn chứa thiên tài địa bảo, truyền thừa của các bậc tiền bối,...Cấm địa của Phù Nguyệt Tông: vừa dài vừa mềm vừa có thể khiến người ta "bốc lửa"...
Bé thích... xì - poi ( ՞ਊ ՞)→Cấm địa ở những truyện tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền huyễn khác: cất giấu bí mật kinh thiên, ẩn chứa thiên tài địa bảo, truyền thừa của các bậc tiền bối,...Cấm địa của Phù Nguyệt Tông: vừa dài vừa mềm vừa có thể khiến người ta "bốc lửa"...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com