Dm Ga Dan Ong Xau Xa
Đầu tháng sáu, kết quả cuộc thi được công bố. Lâm Lang quả nhiên không giành giải, dẫu đã đoán trước nhưng thâm tâm vẫn khó tránh mất mát. Về nhà thấy Hàn Tuấn đang bày chén đũa, trong lòng càng áy náy, đành chạy tới xum xoe, lúc rửa tay phát hiện người nọ đeo tạp dề thì sợ hết hồn, hỏi: "Anh xuống bếp hả?"Hàn Tuấn cười cười, cởi tạp dề vắt lên một bên: "Sáng về sớm, tiện thể nấu đồ ăn luyện tay nghề luôn."Trước đây cậu chẳng qua chỉ thuận miệng bảo trong nhà nên có người biết nấu cơm, hắn ấy mà vẫn ghi tạc trong lòng, Lâm Lang thật muốn hoài nghi hắn cố ý khiến mình áy náy, không khỏi gục đầu xuống: "Tôi... tôi không đoạt giải... ngay cả hạng cũng không có."Hàn Tuấn thoáng sửng sốt, lập tức cười bảo: "Sau này cố gắng hơn là được rồi, thành công hay thất bại cũng nên ôm tâm bình bĩnh. Nếm thử món cá hấp này đi, tôi tự làm đấy."Lâm Lang càng chán nản hơn, nhấc đũa gắp một miếng, gật gật đầu: "Ngon lắm." Cậu không thích ăn cá mấy, nghe nói thịt cá giàu dinh dưỡng mới chịu ăn một hai đũa trong bữa ăn hàng ngày."Ngon thì ăn nhiều nhiều chút. Cuộc thi qua rồi thì cho nó qua đi, suy nghĩ nhiều cũng vô ích. Em mới học được bao ngày đâu, về sau sẽ tiến bộ."Lâm Lang ăn cơm trong rầu rĩ, rồi về phòng ngủ trưa. Nằm lên giường mới nhớ quên rửa chén, nhưng vừa ra đến cửa thì thấy người nọ đang bận bịu trong bếp. Hắn đang khom lưng rửa chén, nghe tiếng bước chân cậu, liền nói mà không quay đầu lại: "Em đi ngủ đi, hôm nay tôi rửa chén."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com