TruyenHHH.com

Dm Edit Toi Co The Lam Sao Bay Gio Toi Con Khong Phai La Nguoi

Sở Thời Từ cúi đầu nhìn thanh đao trên cổ, trong lòng không hề gợn sóng.

Hệ thống sợ tới mức kêu loạn,【Xong rồi xong rồi, cậu bại lộ rồi, cậu sắp bị làm thịt rồi!】

Sở Thời Từ không hề hoảng hốt, vì tìm cậu về, Tô Triết Ngạn không đắn đo sinh mệnh nguy hiểm mà tiến vào chợ đêm. Bởi vậy có thể thấy được, ở trong lòng nam chính cậu có địa vị rất cao.

Đừng nhìn giá trị sức sống chỉ có 38 điểm, nếu độ hảo cảm có thể số liệu hóa, khẳng định phải có hơn 60 điểm.

Sở Thời Từ cậy sủng mà kiêu, đặc biệt đủ tự tin, cậu duỗi tay đẩy đẩy thanh đao trước mắt, "Trước giờ tôi đều nói tôi là người, là anh không tin."

Tô Triết Ngạn hơi híp mắt, rũ mắt nhìn Sở Thời Từ.

Bởi vì tiểu người máy là do khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh sản xuất, hành vi biểu hiện lại giống như người sống, Tô Triết Ngạn cũng chưa từng kinh ngạc.

Mười mấy năm trước, khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh cho ra mắt người máy mô phỏng. Vô luận là biểu cảm bên ngoài hay là phương thức nói chuyện, không có gì khác so với nhân loại. So sánh với những người máy xa hoa đó, món đồ chơi người máy này hoàn toàn không có gì điểm gì đặc biệt.

Vốn dĩ Tô Triết Ngạn cho rằng Sở Thời Từ là thiết kế phiên bản đổi mới, chưa bao giờ nghĩ tới những mặt khác.

Trong quá trình chế tác, người máy sẽ được cấy vào một con chip, khiến chúng luôn luôn sùng bái người sáng lập. Người máy xuất phẩm của Khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh đều coi "mẫu thân" của họ là Chúa sáng thế. Sở Thời Từ không quen biết cô ta, vậy khẳng định cậu không phải người máy.

Khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh lưng dựa vào hoàng thất, gốc rễ thâm nhập các quốc gia tinh tế, người người nhà nhà ở đế quốc thậm chí toàn bộ tinh vực đều biết.

Đế quốc có 50 giá trị tiền mặt, mặt trên ấn chính là người sáng lập khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh. Cô ấy hướng đế quốc đi tới thời đại trí năng, cũng là cô ấy nghiên cứu phát minh ra vắc-xin ức chế phòng bệnh, hoàn toàn giải quyết nan đề tin tức tố lấn át lý trí của AO.

Có lẽ có người không biết tên cô, nhưng tuyệt đối sẽ không có người không biết mặt cô. Sở Thời Từ lại hoàn toàn không biết gì về người này, vì vậy cậu nhất định cũng không phải người.

Nhìn người máy trước mắt đang phân cao thấp cùng mũi đao, Tô Triết Ngạn lâm vào trầm tư.

Cho nên, rốt cuộc cậu là cái gì?

Người máy còn không biết trời cao đất dày mà giả ngu, hoàn toàn không coi uy hiếp của hắn ra gì.

Tô Triết Ngạn cầm đao đâm đâm chọc chọc cậu, người máy che lại ngực, khiếp sợ mà nhìn về phía hắn, tựa hồ không nghĩ tới hắn cư nhiên lại thật sự nhẫn tâm xuống tay.

Hắn chần chờ một lúc lâu, sau đó lạnh lùng hỏi, "Ngươi là cái gì?"

Sở Thời Từ chắp tay sau lưng, "Người."

Sắc mặt Tô Triết Ngạn lạnh xuống, "Không thể có người ngốc như ngươi, đến bây giờ còn gạt ta. Ngươi có phải cảm thấy ta sẽ không rời bỏ ngươi, nên bắt đầu không sợ hãi hay không?"

Hắn một tay nắm người máy lên, bắt đầu cạy cái nắp trước ngực cậu.

Sở Thời Từ có chút tức giận, nhưng lại càng chột dạ nhiều hơn, cậu che lại ngực, nhỏ giọng nói, "Tôi cảm thấy tôi là người, anh không tin tôi cũng không có biện pháp."

Tô Triết Ngạn không hé răng, hiện tại đầu óc hắn rất loạn.

Dấu ấn tiêu chí vườn địa đàng, lại không phải người máy của khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh. Rõ ràng được sinh ra ở đế quốc, lại không phải người của đế quốc.

Hoang tinh che chắn tín hiệu, cho dù là người máy chủ chốt của khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh cũng chỉ có thể đơn phương bắt giữ tín hiệu. Xét từ mặt kỹ thuật, không tồn tại khả năng có người giám thị thao tác người máy từ xa.

Dựa trên những suy xét cẩn thận, hắn hẳn là phải tìm cách ngắt kết nối người máy, hoàn toàn tháo dỡ hoặc vùi lấp ngay tại chỗ.

Tô Triết Ngạn trầm mặc hồi lâu, trên tay hơi hơi dùng sức, cạy pin trước ngực người máy ra.

Người máy nằm trong tay hắn, mờ mịt mà nhìn ngực, tựa hồ không phản ứng kịp chuyện gì đang xảy ra.

Hắn cắn chặt răng hàm, mũi đao nhắm ngay đầu người máy. Nơi đó có một khe hở, cùng một đinh ốc nhỏ bị màu sơn bạch kim bao phủ, nhìn qua không hề thu hút.

Tô Triết Ngạn thở sâu, lạnh mặt đâm một đao, mũi đao đâm liên tiếp vào chỗ khe hở.

Hệ thống che chắn cảm giác đau, Sở Thời Từ chỉ cảm thấy có cái gì chọc vào đỉnh đầu cậu. Ý thức được nam chính đang làm cái gì, cậu vội vàng hô, "Ngạn ca Ngạn ca, tôi có thể giải thích! Anh không cần kích động, đừng vội ra tay!"

Cậu còn chưa nói xong, khoang con nhộng vang lên một tiếng vang nhỏ, một cái đinh ốc bé xíu rơi xuống mặt đất.

Hệ thống tấm tắc hai tiếng,【Đường ngươi đi, có ta bảo kê.】

Sở Thời Từ sờ sờ đầu, từ chỗ khe hở sờ đến bên trong.

Cậu nguyên bản không quá thương tâm, Tô Triết Ngạn dù sao cũng là một tướng quân, thủ đoạn tàn nhẫn, cẩn thận chặt chẽ. Nếu như dễ dàng buông tha cậu mới là không bình thường.

Nhưng sau khi sờ đến bên trong đầu chính mình, cậu đột nhiên cảm thấy thật khổ sở. Cậu chưa bao giờ ý thức được rõ ràng mình chỉ là một người máy như thế.

Sở Thời Từ run lên hai cái, bắt đầu lau nước mắt. Vì sao trong truyện chợ hoa, người ta xuyên qua bị mãnh công cưỡng bách, hàng đêm sênh ca múa hát. Còn cậu xuyên qua, làm món đồ chơi của mãnh công, lại còn bị mở cả xương đầu.

Vô luận sinh thời hay là sau khi chết, cả hai đời cậu đều cơ khổ. Đều là nằm dưới giống nhau, chênh lệch tại sao lại lớn như vậy.

Sở Thời Từ càng nghĩ càng thương tâm, ôm lấy một bên ngón tay cái, mong muốn sưởi ấm chính mình.

Từ lúc cậu bắt đầu rớt nước mắt, Tô Triết Ngạn liền không có động tĩnh. Sắc mặt hắn bình tĩnh như cũ, chỉ là ánh mắt trở nên hoảng loạn.

Hắn mấy lần nhấp môi, muốn giảm bớt bực bội trong lòng. Mũi đao treo ở giữa không trung chậm chạp không dám rơi xuống, nhìn qua có chút buồn cười.

Người máy cuộn tròn ở trong tay hắn, khóc đến run rẩy.

Tô Triết Ngạn không cảm thấy ngoài ý muốn, người máy dính hắn như vậy, gặp phải loại sự tình này khẳng định sẽ thương tâm, hắn chỉ là không nghĩ tới chính mình thế nhưng sẽ mềm lòng.

Nhịn một hồi, hắn vẫn là nhịn không được mà duỗi tay lau đi dầu máy trên mặt người máy, ở trong lòng lại một hồi suy nghĩ.

Đây là sinh vật không rõ, lớn lên giống người máy, làm việc giống con người, còn luôn bị tràn dầu. Trước mắt xem ra rất ỷ lại hắn, hắn một chân dẫm xuống là có thể đạp bẹp, tính uy hiếp hoàn toàn bằng không.

Vốn đang nghĩ muốn phòng ngừa người máy ám sát mình, nhưng kỳ thật vật nhỏ này không nâng nổi đao. Hắn chỉ cần tịch thu đinh sắt, liền có thể bài trừ nguy hiểm từ cậu.

Sau khi nghĩ kỹ, Tô Triết Ngạn lấy ra tua vít từ thùng dụng cụ, nhặt lên cái đinh rơi xuống đất, lắp lại trên đầu người máy nhỏ.

Người máy đã khóc bốn phút, nhìn qua còn có thể khóc lâu hơn nữa.

Đem lá sắt trên đầu lắp lại như cũ, Tô Triết Ngạn buông đao nhíu mày hỏi, "Ta sẽ không thương tổn ngươi nữa, ngươi còn ở đó khóc cái gì?"

Sở Thời Từ lau nước mắt, nghẹn ngào nói, "Anh không nghi ngờ tôi?"

Tô Triết Ngạn ừ một tiếng, phát hiện người máy vẫn còn khóc. Hắn sợ cậu khóc khô cả bình xăng, người máy sẽ bị đói chết, liền hung tợn mà uy hiếp cậu.

Vô luận là đe dọa hay an ủi, tất cả đều không có bất luận tác dụng gì. Cuối cùng Tô Triết Ngạn dùng ngữ khí đông cứng mà nói một câu thực xin lỗi, Sở Thời Từ mới ngừng rơi nước mắt.

Chuyện này không giải quyết được gì, Sở Thời Từ còn chờ Tô Triết Ngạn hỏi chuyện, nhưng nam chính tựa hồ đã chấp nhận chuyện cậu khác thường.

Đêm đó thừa dịp Tô Triết Ngạn ngủ say, Sở Thời Từ trộm bò đến ba lô của hắn nhìn lén nhật ký.

Hắn viết nhật ký trước khi ngủ, chữ bên trên có chút loạn xạ.

【Ta không thể nhẫn tâm giết nó, cũng may nó chỉ có bàn tay lớn, không tồn tại uy hiếp. Khi mở đầu nó ra, thông qua ánh sáng khe hở thấy được hình khắc ở trên trong. Đó là kỹ thuật đặc thù mà chỉ có khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh mới nắm giữ. Từ đặc điểm cấu tạo, nó chỉ có thể là do khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh sản xuất, nhưng tại sao nó lại không biết người máy mẹ?】

【Cho dù hủy đi linh kiện người máy, bọn họ đều sẽ không chết. Người máy Đế quốc mỗi năm đều sẽ phân giải và đưa đi hộ lý bảo dưỡng, mở đầu cũng là điều bình thường, nhưng nó lại rất sợ hãi.】

【Nếu so với trí tuệ nhân tạo cao cấp thì nó càng giống người sống, hoàn toàn xem chính mình là một nhân loại. Có lẽ không phải thiết bị đổi mới, nó thật sự đang "sống". Chẳng lẽ đây là phần sau của kế hoạch vườn địa đàng, không phải đã bị khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh phong ấn rồi sao? Bọn họ không nên làm như vậy, người nhân bản bạo động còn không dạy cho bọn họ một bài học sao? Vậy mà lại bắt đầu nghiên cứu người nhân tạo? Một đám toàn kẻ điên!】

Đọc nhật ký xong, Sở Thời Từ cùng hệ thống lâm vào trầm tư.

Tô Triết Ngạn coi cậu là một thành phẩm thất bại của kỹ thuật người nhân tạo?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com