TruyenHHH.com

Dm Edit Toi Co The Lam Sao Bay Gio Toi Con Khong Phai La Nguoi

Sau khi về đến nhà, Minh Triết giống như thường ngày, bắt đầu làm bài tập của nhiều người.

Lượng bài tập trong trường cũng không lớn, nhưng của nhiều người nên khiến hắn làm có chút quá sức. Mỗi ngày đều phải viết đến hơn một giờ sáng mới có thể làm xong toàn bộ.

Có thể là vì muốn tranh thủ thời gian, Minh Triết không ăn cơm tối.

Sở Thời Từ dạo tới dạo lui bay đến phòng bếp, dùng tấm thân lớn chừng bàn tay, miễn cưỡng chiên hai quả trứng gà.

"Tiểu Triết! Lại đây dùng cơm nào!"

Nghe phòng bếp truyền tới tiếng gọi, khóe miệng Minh Triết nhiễm một tia ý cười.

Siêu nhân nhỏ nấu cơm cho hắn ăn, mặc dù chỉ có hai quả trứng chiên, nhưng hắn cảm thấy so với đĩa thịt kho tàu trước kia còn ngon hơn.

Siêu nhân nhỏ ngồi trước đĩa thức ăn, nghiêng đầu nhìn hắn ăn trứng.

Minh Triết tách ra một miếng nhỏ lòng đỏ trứng đưa đến trước mặt cậu.

Sở Thời Từ khoát khoát tay, mở cái miệng tạo thành từ đất dẻo cao su ra, "Tôi không có răng và đầu lưỡi, không thể ăn, cậu ăn đi."

Minh Triết không kiên trì nữa, hắn an tĩnh ăn cơm, như có điều suy nghĩ mà nhìn cậu.

Chờ Minh Triết ăn xong, lúc bắt đầu rửa mặt, Sở Thời Từ bay đến bên người hắn, "Tôi thấy bác sĩ Trần gửi tin nhắn cho cậu, hắn ta là bạn cậu à?"

Minh Triết gật đầu một cái, xong lại lắc đầu, "Không tính là bạn, là bạn trên mạng."

"Các người quen biết thế nào?"

"Tôi đăng bài xin giúp đỡ ở Tieba, hắn chủ động thêm tôi, nói là muốn trợ giúp tôi."

"Đăng bài?"

Minh Triết tựa hồ không quá nguyện ý nhắc tới chuyện này, "Là chuyện vào tháng tư năm ngoái, xảy ra vụ án tài xế taxi cưỡng hiếp giết người, nạn nhận là học sinh, tin tức truyền đi ầm ỹ rất lớn. Đoạn thời gian đó người ngồi xe taxi giảm đi rất nhiều, chú Lưu làm ăn không tốt, ngày ngày uống rượu. Tôi ở trên Tieba nói muốn tự sát, bác sĩ Trần thêm tôi, làm hướng dẫn tâm lý cho tôi."

Hắn nói xong, biểu tình hơi hoang mang nhìn về phía Sở Thời Từ, " Anh, báo chí nói nạn nhân là một nam sinh, nam sinh thì làm sao cưỡng hiếp giết người?"

Sở Thời Từ nhất thời cứng họng.

Hệ thống một bên dệt mũ, một bên thò đầu vây xem,【 Chậc chậc chậc, nam chính thật đơn thuần. A Từ, cậu khi đó có hiểu những thứ này không? 】

Sở Thời Từ xoa eo, "Tôi hiểu hình như khá nhiều."

【 Từ nhỏ đã đồi trụy đầy đầu, cậu có cái gì tốt mà đắc ý.】

"Đâu có mấy người có thể giống như tôi vậy, sinh ra đã có sắc thái của riêng mình?"

【 ... Cậu còn rất kiêu ngạo.】

Chờ Sở Thời Từ phổ cập đại khái cho Minh Triết xong, Minh Triết đỏ mặt lên giường.

Đèn trên tường tắt đi, phòng ngủ rơi vào bóng tối.

Sở Thời Từ chui vào giường tạo thành từ đất dẻo cao su, đắp khăn giấy chuẩn bị ngủ.

Minh Triết kéo chăn che đầu, trong suy nghĩ toàn là đoạn đối thoại vừa rồi.

Siêu nhân nhỏ nói tên tài xế phạm tội đó có thể là biến thái ấu dâm, là cái loại nam nữ đều ăn. Dặn dò hắn mỗi khi đi ra khỏi nhà càng phải chú ý an toàn. Không được để biến thái bắt cóc, nếu không sẽ chết rất thảm. Nếu gặp phải kẻ điên, ruột cũng sẽ bị móc ra.

Minh Triết lần đầu tiên nghe loại chuyện này, có chút sợ.

Ban đêm nằm mơ, mơ thấy có tên đàn ông đuổi theo hắn. Thân hình tên đàn ông cao lớn, giống như một ngọn núi lớn. Ngũ quan mơ hồ, trên mặt là mấy chữ in thể Tống(*) —— "Biến thái cưỡng hiếp giết nam sinh".

(*) Chữ thể Tống, là một kiểu chữ Hán được mô phỏng hóa sau một kiểu chữ ở Lâm An vào đời nhà Nam Tống. Về mặt kỹ thuật nó thuộc dạng mô phỏng chữ khải. (Theo wikipedia)

Ở trong mộng Minh Triết bị dồn đến góc tường, khi tên đàn ông sắp bắt lấy hắn, một siêu nhân từ trên trời hạ xuống, một quyền đánh bay tên đàn ông.

Minh Triết ở trong mộng nhào vào trong ngực siêu nhân, trong hiện thực lăn một cái rơi xuống giường.

Hắn bị ngã tỉnh, xoa đầu leo về trên giường. Tóm lấy Sở Thời Từ vẫn đang ngủ say, nâng trong lòng bàn tay hôn hai cái, an tâm thiếp đi.

Vốn là Minh Triết có chút sợ, nhưng nghĩ đến có siêu nhân bảo vệ mình, hắn liền không sợ nữa.

Sáng sớm ngày thứ hai, Sở Thời Từ mơ mơ màng màng mở mắt ra.

Hệ thống dệt mũ cả đêm kích động chạy đến,【 Giá trị sức sống một hơi tăng đến 25 điểm, bảo bối của tôi ơi! 】

Sở Thời Từ hơi sửng sốt, mở bảng số liệu ra nhìn.

Tối hôm qua giá trị sức sống đột nhiên nhảy, sau đó lại đứt quãng thêm thêm giảm một chút, cuối cùng dừng ở 25 điểm.

Minh Triết đang rửa mặt, trên gương mặt non nớt không có chút biểu tình nào.

Có trong nháy mắt Sở Thời Từ cảm thấy mình thật sự già rồi, khác biệt tuổi tác quá lớn, cậu căn bản không hiểu rõ trong lòng trẻ nít rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Hệ thống vẫn còn đang xoay vòng vòng quanh giao diện số liệu,【 25 nè, nam chính thật dễ dỗ.】

"Cậu biết tại sao lại tăng không?"

【 Không biết, tôi tối hôm qua dệt mũ dệt đến choáng váng, trước mắt tất cả đều là tuần lộc Giáng Sinh.】

... ...

Sau khi giá trị sức sống đạt tới 25, Minh Triết trở nên càng dính người, đi đâu cũng phải dẫn theo siêu nhân nhỏ của hắn.

Sở Thời Từ có thói quen ngủ nướng, mỗi ngày mắt còn chưa có mở ra, đã bị Minh Triết nhét vào trong túi.

Trên xe buýt đến trường, Minh Triết một bên sờ sờ cậu một bên học tiếng Anh.

Trong giờ học, Minh Triết một bên sờ sờ cậu một bên nghe giảng.

Chỉ cần ý thức còn thanh tỉnh, Minh Triết liền không ngừng sờ cậu.

Sở Thời Từ dần dần bị cọ sát ra góc cạnh, đầu càng thêm mượt mà.

Sau một tuần như hình với bóng cùng siêu nhân nhỏ, chữ M trước ngực Sở Thời Từ rớt sơn, biến thành N.

Minh Triết đột nhiên hờn dỗi cả ngày, Sở Thời Từ căn bản không hiểu nổi đứa nhỏ bé tẹo như thế này lấy đâu ra dục vọng chiếm hữu mạnh như vậy.

Trong thời gian một tuần này, Sở Thời Từ núp trong bàn học của Minh Triết chọc ghẹo đùa bỡn cùng đám bạn trên mạng.

Thỏ Con và cậu quan hệ càng ngày càng tốt, số lần nói chuyện phiếm trực tiếp tăng vọt. Cô bé sẽ truyền thụ kinh nghiệm cho Sở Thời Từ cách đúng đắn để đối mặt với quấy rối tình dục là như thế nào.

Tổng kết lại chính là một câu, "Nhịn một chút, đừng phản kháng."

Sở Thời Từ vòng vo khuyên cô bé một tuần, vẫn không có bất kỳ hiệu quả nào.

Cỏ Chanh là một nam sinh, cậu ta dùng tài khoản nữ ngụy trang thành nữ sinh mười ba tuổi, ngày ngày cùng Sở Thời Từ nói chuyện phiếm.

Các loại nũng nịu tỏ vẻ dễ thương, Sở Thời Từ trộm được không ít túi sticker từ chỗ của cậu ta.

Sau mấy ngày nói chuyện, Sở Thời Từ lấy được tín nhiệm cơ bản của Cỏ Chanh.

Cậu ta nói cho Sở Thời Từ, cậu ta và Thỏ Con đều thầm mến Cậu Bé Vui Vẻ. Trong diễn đàn này trừ Minh Triết ra, không có ai là không thích Cậu Bé Vui Vẻ.

Thích này bao gồm hai loại hàm nghĩa, thầm mến và sùng bái.

Sở Thời Từ nói xa nói gần hỏi qua Minh Triết.

Nhắc tới Cậu Bé Vui Vẻ, biểu tình Minh Triết trở nên rất phức tạp.

Hắn mặt lạnh kìm nén nửa ngày, mới nói một câu, "Cậu ta là tên lừa gạt, lừa mình dối người."

"Cậu có phải biết cái gì rồi hay không?"

"Điều kiện gia đình của cậu ta như vậy, chẳng qua là làm bộ rất giàu có, nhưng loại lời nói dối này không hại đến tập thể."

Sở Thời Từ khen hắn học ngữ văn rất tốt, Minh Triết vừa mới mang vẻ mặt lãnh đạm lại lập tức đỏ mặt, len lén tăng một chút giá trị sức sống.

Trò chuyện cùng đám người trong diễn đàn này một tuần, Sở Thời Từ phát hiện Cậu Bé Vui Vẻ đã hoàn toàn chiếm được lòng bọn họ.

Thỏ Con, Cỏ Chanh và những nữ sinh khác trong diễn đàn đều thầm mến hắn ta.

Tiểu Hà và "Ta Tiếp Tục Cô Độc" coi hắn ta thành đại ca, "Cá Chết Đuối" không thường xuyên online, nhưng đổi giao diện giống như trang cá nhân của hắn ta.

Còn dư lại vài đứa bé trai, ít nhiều gì đều coi hắn ta là anh trai nhỏ có thể tin tưởng.

Chỉ có Minh Triết, hắn ở trường học không hòa đồng, ở trên mạng cũng không hòa đồng.

Hắn đã từng vì thử vạch trần vẻ ngụy trang của Cậu Bé Vui Vẻ trong diễn đàn mà suýt nữa bị đá ra khỏi nhóm trò chuyện. Nếu như không phải là chủ diễn đàn Lam Lam che chở hắn, hắn đã bị cho ra ngoài từ lâu.

Khi Sở Thời Từ biết được chuyện này, tức giận đến ngứa răng.

Sẽ không có ai chỉ lên mạng một tuần một lần, một lần chỉ ở lại một giờ, lại có thể xây dựng lên biết bao tình bạn vững chắc.

Địa vị của Minh Triết trong diễn đàn giống như một công cụ lên mạng đúng giờ hình người. Những người đó cũng dưỡng thành thói quen, thứ bảy mỗi tuần đi lên gặp Minh Triết.

Rất nhanh lại đến thứ bảy, Minh Triết vẫn gạt Sở Thời Từ như cũ, đi xe buýt hơn một giờ như thường lệ đến tiệm net chui làm thêm.

Sở Thời Từ chạy vào trong cặp sách của hắn, len lén đi theo hắn.

Trước tiên Minh Triết đến tìm đám côn đồ kia, giúp bọn họ đánh xong xếp hạng. Lại đến chơi cờ và đánh bài ở mấy bàn, giúp bọn họ kiếm đậu vàng.

Chờ cầm đủ phí lên mạng rồi, hắn khẽ cắn răng quyết tâm tìm chủ quán mua ba giờ.

Một giờ hai đồng rưỡi, ba giờ là bảy đồng rưỡi. Mặt Minh Triết kéo căng, cảm giác tim cũng đang rỉ máu.

Sở Thời Từ ngồi trên cái dựa lưng của ghế, trong ngực ôm máy tính đất dẻo cao su của mình.

Cái lần trước nặn là máy tính để bàn, không có biện pháp mang theo.

Cậu phá bỏ máy tính đó, nặn lại một chiếc laptop.

Minh Triết lên phần mềm nói chuyện phiếm, bắt đầu nói chuyện cùng mọi người trong diễn đàn.

Bo Bo Giữ Mình,【. 】

Người Xã Hội Hà Gia,【 Online rồi ha người bận rộn. Trong diễn đàn có thêm người mới, là một em gái nhỏ đáng yêu.】

Công Chúa Siêu Nhân Nhỏ,【 Chào anh! 】

Trong nháy mắt nhìn thấy cái tên kia, Minh Triết lại nhớ siêu nhân nhỏ của hắn.

Sở Thời Từ thấy hắn đang gõ chữ trong khung trò chuyện,【 Siêu nhân? Cậu không thể dùng cái tên này. 】

Sau đó lại nhanh chóng xóa đi, dừng lại mấy giây, gửi một dòng "Chào cậu".

Sở Thời Từ len lén thò đầu nhìn, Minh Triết lạnh mặt, nhìn qua không mấy vui vẻ.

Rõ ràng tuổi không lớn lắm, dục vọng chiếm hữu đã mãnh liệt đến ngay cả tên cũng muốn chiếm làm của riêng.

Hệ thống đội mũ sừng hươu, trên tay điên cuồng dệt mũ, ngoài miệng còn không quên phun tào,【 Trong nguyên văn nam chính cũng rất thích ăn giấm, thường xuyên bởi vì nổi ghen, đè nữ chính lên tường "bắt nạt". Cậu nuôi lớn hắn nhanh lên một chút, hai chúng ta ăn chung cơm chó. 】

Một chút biểu tình bé nhỏ này của Minh Triết thực sự rất giống Tô Triết Ngạn, Sở Thời Từ lại bắt đầu nhớ Ngạn ca của cậu.

"Đừng đập cơm chó nguội ngắt bừa bãi vào mặt tôi."

【 Hì hì hì, giáo thảo lạnh lùng nữ chính dễ thương, rất đáng mong chờ nha.】

Nó dừng một chút,【 Thật ra thì nóng nảy phóng túng □□ anh trai thụ × có dục vọng chiếm hữu cực mạnh cún con thuần khiết em trai công, loại CP niên hạ này tôi cũng ăn. Nhưng hai người các cậu hơn kém nhau tám mươi tuổi, không thể động bừa. 】

"M*, tôi mới 23!"

【 Đánh r**, cậu ở thế giới trước sống hơn chín mươi năm đó lão yêu quái. 】

Sở Thời Từ, "..."

Đột nhiên bị chính mình cảm động.

Cậu không chỉ mất đi người yêu, còn mất đi thanh xuân.

Một lão già hơn chín mươi tuổi, một bên trông nom con nít, một bên đấu trí đấu dũng với biến thái. Thật là xúc động lòng người, cảm động trời xanh.

Mà đứa con nít được cậu trông nom lại đang lật xem lịch sử nói chuyện phiếm trong diễn đàn, định bắt lại sơ hở trong lời nói của cậu.

Không lâu lắm, Sở Thời Từ nhận được lời mời kết bạn của đứa nhỏ nhà cậu.

Cậu mới vừa đồng ý, đối diện đã ra đòn phủ đầu hỏi,【 Cậu gia nhập diễn đàn có mục đích gì? 】

Công Chúa Siêu Nhân Nhỏ,【 Em muốn bảo vệ trẻ vị thành niên, tên diễn đàn viết như vậy mà. Hơn nữa chuyện em trải qua rất không vui, muốn tìm người tán gẫu một chút. 】

Bo Bo Giữ Mình,【 Nói dối. 】

Công Chúa Siêu Nhân Nhỏ,【 Huhu, anh trai sao lại hù dọa em.】

Bo Bo Giữ Mình,【 Cậu cố ý đến gần mỗi một thành viên trong diễn đàn, lần lượt điều tra cuộc sống của bọn họ, có phải cũng âm thầm thêm bạn với bọn họ hay không? 】

Sở Thời Từ nghiêng đầu nghi ngờ, biểu hiện của cậu rõ ràng như vậy?

Chẳng lẽ đã không chọc ghẹo người khác trong thời gian quá dài, kỹ thuật thụt lùi rồi?

Ngay khi cậu đang tự hoài nghi chính mình, Tiểu Hà đến trò chuyện riêng với cậu.

Người Xã Hội Hà Gia,【 Minh Triết có phải đang hỏi em mục đích vào diễn đàn hay không? Còn nói một đống lời rất kinh khủng.】

Công Chúa Siêu Nhân Nhỏ,【 Anh ơi, hu hu hu. 】

Người Xã Hội Hà Gia,【 Không sao đâu, cậu ta không phải nhằm vào em. Mỗi một người mới đều sẽ bị cậu ta tra hỏi một lần, nếu em thật sự có vấn đề, cậu ta đã đá em ra từ nãy rồi. Tên này có chút bệnh thần kinh, chớ lại gần quá, đầu óc cậu ta không bình thường đâu. 】

Sở Thời Từ "shh" một tiếng, gõ vào khung tin nhắn, cậu m* nó đầu óc mới không bình thường.

Nếu như không phải hệ thống ngăn cản, cậu có thể cách màn hình đánh lên với Tiểu Hà.

Quả nhiên giống như Tiểu Hà nói, Minh Triết chẳng qua là theo thông lệ tra hỏi, không có thật sự phát hiện chỗ sơ hở của cậu.

Sau khi nói xin lỗi với cậu thì không trò chuyện riêng nữa. Quay lại diễn đàn, khuyên những người khác không nên tự sát.

Sau đó lại bị mắng một trận.

Cậu Bé Vui Vẻ đi ra can ngăn, làm người hòa giải bên trong.

Minh Triết lập tức hướng mũi dùi vào hắn ta,【 Cậu đừng ở chỗ này khuấy đục nước, chính là cậu dẫn dắt chúng tôi tự sát. 】

Cậu Bé Vui Vẻ,【 Lúc ấy mọi người cũng rất khó nguôi ngoai, dẫu sao Lam Lam đã chết. Tôi chẳng qua là ra nói một lời tổng kết, cậu tại sao có thể đem sai lầm của mình đổ lên người tôi. Hơn nữa không phải cậu nói muốn là người tự sát đầu tiên sao, chúng tôi không thúc giục cậu, cậu ngược lại lại đến dạy dỗ chúng tôi. 】

Bo Bo Giữ Mình,【 Đừng nói đến Lam Lam, tôi không muốn lá mặt lá trái với cậu nữa. Không còn kẻ nào khác gây tai họa, ý đồ giả mạo lừa gạt vượt qua kiểm tra. Cậu hôm nay nói cho rõ ràng, tại sao chúng ta cần bỏ phiếu tự sát? Cậu là người lớn tuổi nhất trong diễn đàn, lại còn tự học tâm lý học trẻ em. Nhưng chỉ biết kích động nỗi buồn, xúi giục tự sát, trong lòng cậu rốt cuộc có an ổn không? 】

Cậu Bé Vui Vẻ hồi lâu không trả lời, trong diễn đàn chợt an tĩnh quỷ dị.

Minh Triết đánh chữ chậm, người khác mắng hắn mười câu, hắn mới có thể gửi lại một câu ngắn ngủi.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn một hơi gửi nhiều chữ như vậy, mấy người bạn nhỏ trong diễn đàn đều sợ ngây người.

Sở Thời Từ cũng sợ ngây người.

"Thống ca, Minh Triết nhà ta đúng là thiên tài. Hắn mới 12 tuổi, lại có thể nghĩ đến giả thiết xúi giục tự sát này!"

Trên tay hệ thống dệt ra tàn ảnh, cơ thể máy móc giống như vật sống, điên cuồng sản xuất mũ sừng hươu.

【 Trong nguyên văn hắn thật sự là một người thông minh, thi cấp 3 và thi đại học đều đứng nhất. Nếu không phải vì đi theo tình tiết, cùng nữ chính yêu đương, hắn đã sớm nhảy cấp học đại học rồi. Nhưng hắn là nam chính học bá trong ngọt văn cưng chiều, phải sống một cuộc đời như vậy. 】

Đáng tiếc, nam chính kiêu ngạo lạnh lùng tàn sát cả nam lẫn nữ trong nguyên văn, bây giờ vẫn là một thằng nhóc thúi.

Hắn đưa ra các loại ví dụ luận chứng, ý định thanh trừ tai họa ngầm trong diễn đàn.

Dùng từ chặt chẽ cẩn thận mạch lạc rõ ràng, có thể thấy một tuần này trong giờ học hắn hay ngẩn người thất thần, không phải đang chạy trốn, mà đang giữ lại đại chiêu.

Hắn hoàn toàn không để ý tới những ý kiến của người khác, chỉ tra hỏi Cậu Bé Vui Vẻ.

Cậu Bé Vui Vẻ rõ ràng có chút không chống đỡ được, càng về sau càng rối loạn.

Những đứa trẻ trong diễn đàn bắt đầu dao động, Sở Thời Từ nhân cơ hội hỗ trợ cho hắn.

Ngay lúc Minh Triết sắp khống chế được trận này, chuẩn bị bỏ phiếu khai trừ Cậu Bé Vui Vẻ, Thỏ Con Khiêu Vũ đột nhiên đứng ra.

【 Cách thức nói chuyện của cậu sao giống người lớn như vậy. 】

Minh Triết không để ý tới cô, Thỏ Con sao chép và gửi lại ảnh chụp màn hình.

Minh Triết khẽ cau mày,【 Cậu đừng thay đổi trọng tâm, vấn đề bây giờ không phải tôi có phải người lớn hay không, mà là cậu ta mang lòng gây rối. Chuyện của tôi có thể để sau rồi nói, hôm nay phải cho Cậu Bé Vui Vẻ ra ngoài. 】

Thỏ Con Khiêu Vũ,【 Chuyện tự sát mọi người đều đã đồng ý, cậu bây giờ tới nổi điên làm gì? Không muốn chết thì cứ việc nói thẳng, không cần phải cắn loạn giống chó điên như vậy. 】

Bo Bo Giữ Mình,【 Bình thường bỏ phiếu hẳn là nên hỏi "Ai muốn tự sát", mà cậu ta lại hỏi là "Ai không muốn tự sát". Bỏ phiếu này không ẩn danh, lại lấy tiền đề là ngầm thừa nhận tự sát. Khi đó mọi người trong diễn đàn ai cũng kêu muốn tự sát, lúc này ai chủ động phản đối thì chính là đang chống lại mọi người. Nếu lúc ấy trong diễn đàn có một người dẫn đầu lựa chọn cự tuyệt, sẽ không đến nỗi xuất hiện cục diện tất cả thành viên bỏ phiếu tự sát. 】

Thỏ Con Khiêu Vũ,【 Vậy tại sao cậu không phản đối? 】

Bo Bo Giữ Mình,【 Lam Lam vừa mới chết, tâm tình tôi không tốt. 】

Sở Thời Từ lắc đầu, bé nam chính vẫn là quá trung thực.

Sau khi những lời này được gửi đi liền bị Thỏ Con bắt thóp.

Cậu Bé Vui Vẻ giả làm tàu ngầm, Thỏ Con dẫn đầu, hai thành viên quản lý và Cỏ Chanh theo sau.

Minh Triết bị mười mấy người hợp lại mắng hơn nửa giờ.

Gò má hắn dần dần ửng đỏ, lạnh như băng gửi đi một câu,【 Tôi không làm Lã Đồng Tân này nữa(*). 】

(*) Lã Động Tân: Ông là vị tiên nổi tiếng trong Đạo giáo, một trong Bát Tiên. Dân gian coi Lã Động Tân là vị tiên pháp lực cao siêu, hay tế thế cứu khổ, giúp dân trừ nạn. (Theo Wikipedia)

Nói xong trực tiếp offline, sau đó gục xuống bàn lau nước mắt.

Sở Thời Từ trò chuyện riêng an ủi, hắn cũng không trả lời, có vẻ như đang rất đau lòng.

Không rời khỏi diễn đàn, là chút quật cường sau cùng hắn.

Minh Triết khóc một trận, lại ngụy trang lên mạng nhìn, rình coi tin tức diễn đàn một hồi.

Càng xem càng khổ sở, còn chưa hết ba giờ đã trả lại máy, không nói một tiếng rời khỏi tiệm net.

Sở Thời Từ ngồi trong cặp sách của hắn, tiếp tục nói chuyện phiếm cùng người trong diễn đàn. Trong diễn đàn có mấy đứa nhỏ bình thường không có cảm giác tồn tại đang hỏi có nên xin lỗi Minh Triết hay không.

Thỏ Con Khiêu Vũ,【 Tại sao phải xin lỗi cậu ta? Cậu ta còn chưa xin lỗi anh Vui Vẻ đâu. 】

Anh Vui Vẻ là Cậu Bé Vui Vẻ mà nữ sinh thầm mến, đặt biệt danh cho hắn ta. mỗi ngày Thỏ Con đều qua trang cá nhân của hắn ta điểm danh, giống như người hâm mộ lớn nhất của hắn ta.

Sở Thời Từ khoanh tay.

Cậu Bé Vui Vẻ luôn luôn online, xây dựng vỏ bọc hoàn mỹ, tính tình tốt đẹp, đã khống chế diễn đàn rồi.

Nếu như đây là trò chơi ma sói, Cậu Bé Vui Vẻ chính là con sói, Minh Triết là tiên tri.

Minh Triết chạm vào Cậu Bé Vui Vẻ, dùng quyền tiên tri để tra xét danh tính của hắn ta.

Nhưng Cậu Bé Vui Vẻ hung hãn đối chọi với Minh Triết, làm lẫn lộn phán đoán của thôn dân.

Ngay lúc Minh Triết sắp khống chế cục diện, Thỏ Con nhảy ra ủng hộ Cậu Bé Vui Vẻ.

Trong thời gian này Sở Thời Từ một mực trợ giúp, định kéo phiếu giúp Minh Triết. Chỉ tiếc là cậu mới gia nhập không bao lâu, tuổi tác bên ngoài lại quá nhỏ, không có hiệu quả gì đáng kể.

Sở Thời Từ đang trầm tư, bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng.

Trong diễn đàn có ba nhân vật bí ẩn đang ẩn núp, Sở Thời Từ vẫn luôn coi bọn họ là những cá nhân đơn lẻ, nhưng bọn họ có khi nào là một phe hay không?

Khi Minh Triết muốn bỏ phiếu khai trừ Cậu Bé Vui Vẻ, hai con sói khác bắt đầu che chở cho hắn ta?

Sở Thời Từ càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này.

Nhưng ba tên người lớn đồng thời gia nhập diễn đàn trò chuyện của mấy đứa nhỏ, rốt cuộc là vì cái gì?

Chủ diễn đàn Lam Lam đã chết, chuyện này có tin tức bằng chứng. Cô là một người bị hại vô tội, bị cha mẹ và xã hội ép đến mức nhảy sông tự sát, tuyệt đối là một người tốt.

Cô thành lập diễn đàn với mục đích tốt, sao có thể biết được có thêm ba con sói liên hợp lại trà trộn vào trong diễn đàn.

Dựa theo ghi chép của Minh Triết, có thể thấy người trong diễn đàn đều là lần lượt gia nhập, không có tiến vào theo nhóm.

Vậy hẳn là một người vào diễn đàn đầu tiên, sau đó cùng người bên ngoài nội ứng ngoại hợp, bỏ thêm hai con sói vào.

Sở Thời Từ một bên lật xem ghi chép nói chuyện phiếm, một bên thảo luận cùng hệ thống.

"Minh Triết lên tiếng không có sơ hở gì, hắn cắt vào những điểm bất thường rất hoàn mỹ chính xác. Trước tiên tấn công Cậu Bé Vui Vẻ mãnh liệt, nếu không phải tuổi tác quá nhỏ kinh nghiệm chưa đủ, đến đoạn sau trạng thái tâm lý sụp đổ, phỏng chừng ván hôm nay hắn thật sự có thể thắng."

Hệ thống đóng gói lễ vật vào túi, nằm trên ghế salon đếm tiền,【 Thỏ Con đó một mực đứng ra nói chuyện giúp con sói.】

"Cô bé thầm mến Cậu Bé Vui Vẻ, Cỏ Chanh cũng đứng ra giúp hắn ta."

Hệ thống bỏ tiền vào tủ sắt, lại đi nhận một đơn hàng "Hào quang vạn người mê".

【 Vậy cậu cảm thấy hai con sói khác là ai?】

"Không biết, có thể liệt Thỏ Con vào danh sách hiềm nghi, tôi sẽ trò chuyện cùng cô bé nhiều hơn một chút."

"Tôi vốn cho rằng ba tên người lớn vào nhầm diễn đàn, lặn xuống nước xem náo nhiệt, nhân tiện làm chút chuyện xấu. Nhưng nếu như ba người này là một phe, vào diễn đàn là vì sớm có mưu tính từ trước. Bọn họ sẽ không rảnh rỗi đến mức không có gì để làm, phí hết tâm tư hợp tác trà trộn vào một diễn đàn của trẻ vị thành niên để chơi trò gia đình."

Sở Thời Từ dừng một chút, "Diễn đàn này đã thành lập ba năm, trong thời gian này bọn họ không thể không làm ra cái gì. Tôi nghi ngờ bọn họ không phải những kẻ tìm vui, mà là tội phạm ẩn bên trong. Tôi đang suy nghĩ cái chết của Lam Lam, có thể cũng có quan hệ với bọn họ hay không."

... ...

Lúc Minh Triết về đến nhà, phát hiện đèn trong phòng khách đang sáng.

Gã họ Lưu đã rời đi một tuần, lúc này đang ngồi uống rượu trên ghế salon.

Thấy hắn trở về, gã lộ ra nụ cười thật thà với hắn, "Tiểu Triết, cháu đi đâu, sao muộn như vậy mới trở về?"

Vừa nghe thấy thanh âm quen thuộc, Sở Thời Từ lập tức ló đầu ra từ trong cặp sách.

Cậu ôm dao rọc giấy, chuẩn bị tối nay tiếp tục đâm gã.

Minh Triết rõ ràng cứng đờ, khí thế tỉnh táo trầm ổn trên người tiêu tán trong nháy mắt.

Hắn đứng cứng nhắc ở cửa, cầm tay nắm cửa không nhúc nhích.

Gã họ Lưu cười đứng lên, gã mới vừa bước ra một bước, người Minh Triết run rẩy trong chớp mắt, theo bản năng lùi về phía sau.

Ngay tại lúc này, trong phòng lại truyền tới hai thanh âm khác.

"Tiểu Triết, đứng ngoài đó làm gì, ba mẹ đến thăm con này."

Một người đàn ông trung niên đi ra từ phòng bếp, đi tới trước mặt Minh Triết, sờ đầu hắn một cái.

Minh Triết ngửa đầu nhìn gã, "Ba?"

Cha Minh nắm bả vai hắn, kéo hắn vào phòng.

Mẹ Minh Triết cũng ngồi trong phòng khách, trên bàn thấp còn để rượu và thức ăn.

Đã quá lâu không nhìn thấy cha mẹ, trước đây lại nghe những câu tuyệt tình đến như vậy, Minh Triết ôm chặt cặp sách, đứng tại chỗ không dám động đậy.

Sở Thời Từ thò đầu hết nhìn đông lại nhìn tây, cảm giác bầu không khí không đúng lắm.

Cha Minh đè Minh Triết vào chỗ ngồi, thả một miếng thịt vào trong bát trước mặt hắn, "Tiểu Triết, nghe nói gần đây con không nghe lời chú Lưu?"

Minh Triết lắc đầu một cái, cắn chặt môi dưới, gò má trở nên tái nhợt.

Mẹ Minh cũng ở bên cạnh nhìn hắn, "Chú Lưu đến nhà chú Lý ở, tại sao con lại không đi theo?"

Minh Triết hít sâu một cái, nhỏ giọng nói, "Chú đánh con, mẹ, chú Lưu đánh con."

Mẹ Minh vỗ vỗ bả vai hắn, "Chú Lưu đánh con cũng là vì tốt cho con, có đứa nhỏ nào khi còn bé mà không bị đánh."

Cha Minh uống một hớp rượu, "Ba còn tưởng là chuyện gì, khi ba còn bé cũng bị đánh, ông nội con còn dùng gậy đánh ba, đánh gãy ít nhất ba cây gậy. Trẻ con mà, không nghe lời thì phải đánh, chú Lưu đánh không sai."

"Nhưng chú ấy không phải ba con, chú ấy là người ngoài."

"Con nói gì đấy, ba và chú Lưu con từ nhỏ mặc chung một cái quần mà lớn lên, phân chia phải với không phải cái gì."

Cả người Minh Triết run rẩy kịch liệt, tựa như vừa khổ sở vừa tức giận.

Sở Thời Từ đã không chịu nổi, cậu rốt cuộc đã nhìn ra.

Ba mẹ Minh Triết không muốn hắn, hôm nay tới, là muốn giúp gã họ Lưu khống chế Minh Triết, để cho hắn ngoan ngoãn chịu đánh.

Hai người vẫn đang vừa ăn cơm vừa khuyên hắn, nước mắt trong mắt Minh Triết càng lúc càng nhiều, giá trị sức sống cũng từ 25 rơi xuống 20.

Sở Thời Từ không tiện ra mặt, Minh Triết khóc, cũng không có người dỗ hắn.

Hắn dứt khoát dừng khóc.

"Nói thật dễ nghe, không phải là các người không muốn nuôi tôi, lại không muốn phạm tội bỏ rơi sao? Tôi đã điều tra, cha mẹ không nuôi con sẽ bị xử phạt năm năm tù. Các người không muốn vào ngục giam, lại cảm thấy nuôi tôi lãng phí tiền, vì vậy nhờ nuôi ở nhà chú Lưu, mỗi một tháng gửi tám mươi một trăm đồng để lừa bịp. Dù sao tôi vừa nghèo vừa nhỏ tuổi, không có tiền mời luật sư, cũng không có biện pháp kiện cáo. Chỉ có tôi là dễ khi dễ, các người coi tôi là kẻ ngu mà đùa bỡn."

Minh Triết lau nước mắt, "Tôi chịu đựng đủ rồi, tôi nhẫn nhịn đủ rồi! Các người chờ đó, tôi nhất định sẽ báo cảnh sát. Tôi đã nhịn hai năm, sau này sẽ không nhịn nữa!"

Hắn còn chưa nói hết lời, cha Minh đã cho một cái tát trên mặt hắn, túm lấy tóc hắn quát to, "Mày dám nói chuyện với ba mẹ mày thế à! Còn báo cảnh sát? Tao hôm nay đánh chết mày cái đứa mất dạy này! Chú Lưu nuôi mày hai năm, mày còn muốn báo cảnh sát bắt hắn, con sói mắt trắng!"

Nhìn người đàn ông trước mắt có mấy phần giống mình, ánh sáng trong mắt Minh Triết dần dần biến mất.

Hắn tựa như quả cầu da bị xì hơi, ủy khuất gọi một tiếng, "Ba."

Sau đó nắm đấm giống như hạt mưa, rơi trên người hắn.

Sở Thời Từ không kịp nghĩ quá nhiều, ôm dao rọc giấy lao ra khỏi ba lô.

Cùng lúc đó, cậu nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Giá trị sức sống - 20, giá trị sức sống hiện tại 0/100.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com