TruyenHHH.com

Dm Edit Toi Co The Lam Gi Chu Toi Co Phai La Con Nguoi Dau

Edit: Min

Đặc công và trợ lý nhỏ của anh (5)

Trước sự phản đối quyết liệt của Sở Thời Từ, Cố Vân Triết đồng ý đổi tên cho cậu.

Giống như hai thế giới trước, Sở Thời Từ ngẩng đầu giới thiệu một cách nghiêm túc: "Sau này anh có thể gọi tôi là A Từ và tên đầy đủ của tôi là Sở Thời Từ."

Cố Vân Triết im lặng hồi lâu, "Không hay bằng Cầu Cầu."

"...Anh chắc chứ?"

Cố Vân Triết lạnh nhạt trả lời: "Ta rất giỏi đặt tên."

Hệ thống phụt cười be he hệt như tiếng dê kêu,【Đù má, cái câu "Ta rất giỏi đặt tên" này mẹ nó đúng là loại tác phẩm kinh điển cũ rích mà.】

Nghĩ đến mấy hành động 18+ của Tô Triết Ngạn, Sở Thời Từ đờ đẫn nhìn nam chính, "Anh vui thì thôi vậy nhưng đừng gọi tôi là "A Cầu" là được."

Đôi mắt Cố Vân Triết thoáng sáng lên.

Có thể thấy, trong lòng anh "A Cầu" cũng là một cái tên hay.

Sau khi đặt tên cho trợ lý nhỏ có thể chọn điền tên đó vào đồng hồ, vậy thì sẽ tạo được dòng tên trên cơ thể Sở Thời Từ.

Dưới sự giám sát của cậu, Cố Vân Triết nhập "A Từ" vào ô nhập liệu trong sự miễn cưỡng.

Ấn nút xác nhận, trợ lý nhỏ tạm thời thu vào đồng hồ tác chiến.

Đến khi trở ra, trên bụng nó đã có thêm hai chữ màu vàng.

Cố Vân Triết nhìn chằm chằm cậu hồi lâu rồi bắt đầu tìm cách sửa tên.

Sở Thời Từ nhích lại gần: "Đừng nói là anh vẫn muốn đặt Cầu Cầu hay A Cầu đấy nhé? Thôi xin, tôi còn muốn vác mặt ra đường."

Cố Vân Triết không hé răng.

Nếu biết trước tên sẽ khắc trên người, lẽ ra anh nên đặt tên cho trợ lý nhỏ của mình là "Của riêng Vân Triết" mới đúng.

Cố Vân Triết có tính chiếm hữu rất mạnh, trợ lý nhỏ là của anh thì phải để lại dấu vết thuộc về anh.

Không tìm được cách sửa tên, sắc mặt nam chính đen thui.

Sở Thời Từ giơ đũa phép lên biểu diễn cho anh xem  "Tiên nữ Balala".

Cố Vân Triết tập trung nhìn chiếc váy trên người cậu.

Lúc quả cầu chuyển động, làn váy vẽ thành một vòng tròn hoàn hảo trong không trung.

Cố Vân Triết tỏ ra thích thú và liên tiếp thay vài bộ váy cho cậu.

Đêm đó, Sở Thời Từ mặc một chiếc váy công chúa màu hồng phấn nằm trong lòng ông xã mơ mơ màng màng.

Cố Vân Triết nhíu mày, dùng tay vuốt ve cơ thể cậu.

Có lẽ do cảm thấy sờ lúc mặc quần áo không thoải mái, thế là hơn nửa đêm anh bèn lột váy cậu ra.

Một lúc sau, căn phòng lại trở nên im ắng.

Cố Vân Triết sờ quả cầu mềm mại chìm vào giấc ngủ sâu.

Sở Thời Từ mở mắt tỉnh như sáo, cả người trần truồng với vẻ mặt bất an.

Đã một tháng trôi qua kể từ khi Sở Thời Từ đến thế giới này. Trong thời gian này, cậu luôn cố tỏ ra đáng yêu và chữa lành theo nhiều cách khác nhau.

Nhưng giá trị sức sống của nam chính vẫn dừng ở 18 điểm.

Thái độ của anh đối với Sở Thời Từ có vẻ đã tốt hơn trước rất nhiều.

Tuy nhiên, trạng thái tinh thần của anh lại không hề cải thiện, chứng tỏ tất cả đều không phải là thứ mà anh cần.

Mấy chiêu bình thường đánh đâu trúng đó không có chút tác dụng nào với anh cả.

Sở Thời Từ có hơi bất an.

Vì để Cố Vân Triết cảm thấy cậu là một cộng sự tốt, một cộng sự không khóc lóc ỉ ôi cũng không gây rắc rối, mỗi lần ra ngoài cậu đều chủ động yêu cầu chia ra hành động.

Nhưng dù có như thế thì giá trị sức sống vẫn không hề tăng lên.

Sở Thời Từ không đoán được suy nghĩ của Cố Vân Triết.

Anh sẽ không lén lau nước mắt trong đêm cũng chẳng có nhiều dao động về mặt cảm xúc.

Hệt như một cỗ máy chiến tranh lạnh lùng vậy, kinh nghiệm ở hai thế giới đầu không áp dụng được với anh.

Hệ thống để ý thấy Sở Thời Từ đang lo lắng, nó bèn đặc biệt chọn một buổi tối để tâm sự với cậu.

Nó uống một ngụm hồng trà rồi hỏi:【Sao thế cục vàng?】

Sở Thời Từ nằm trong lòng Cố Vân Triết, linh hồn tạm thời tiến vào không gian hệ thống.

Cậu ngồi trên sô pha nhỏ của hệ thống, những ngón tay thon dài trắng nõn đan chặt vào nhau hiện rõ sự bất an.

"Ta không biết nên làm thế nào để tạo được quan hệ tốt với anh ấy cả, anh Triết thật sự quá lạnh lùng, quá khó đối phó."

【Lạnh lùng hay không thì tôi không biết, có điều quan hệ của hai người còn chưa đủ tốt hả? Bây giờ anh ấy mà không ôm cậu thì có ngủ được đâu.】

"Thế nhưng ta đã làm đủ mọi cách rồi mà giá trị sức sống vẫn không tăng lên."

Hệ thống rót cho cậu một ly trà,【Giá trị sức sống đâu phải là độ thiện cảm.】

Sở Thời Từ im lặng.

【Cậu đừng tự ti, không tăng là điều bình thường thôi, tôi không vội thì cậu gấp cái gì.】

Một người một thống trò chuyện hồi lâu, Sở Thời Từ đã cảm thấy thoải mái hơn.

Cậu nốc hết ly hồng trà, "Cảm ơn anh thống."

【Anh em với nhau, khách sáo làm chi. Chúng ta thương lượng đi, lần sau khi hai người ân ái có thể đừng cởi quần áo mà chỉ cắt một cái lỗ thôi được không? Không lộ bộ phận riêng tư thì sẽ không bị bật mosaic, mà thế thì tôi có thể xem bản trực tiếp rồi. Đù, tôi cmn đúng là một thiên tài.】

【Tôi sẽ rất mãn nguyện nếu có thể nghe tiếng và nhìn mặt đôi vợ chồng son hai người. Người với hệ thống không có kết quả, tôi cũng không có cái suy nghĩ bất chính nào với hai người hết, tôi chỉ là muốn nhìn hai đại mỹ nhân giao hợp thôi. Cho một cơ hội đi người anh em tốt!】

Sở Thời Từ yên lặng rời khỏi không gian hệ thống.

Cậu biết ngay là hệ thống sẽ không vô duyên vô cớ chữa lành cho cậu mà, hóa ra là đang chờ cái này.

............

Cố Vân Triết và trợ lý nhỏ của anh mỗi ngày đều chia nhau hành động, gần như đã lục soát cả thành phố.

Tuy không tìm được chiếc mắt kính tác chiến đã mất nhưng lại phát hiện lối vào hầm trú ẩn dưới lòng đất.

Đó là địa bàn của Hiệp hội Liên minh những người thích Máu, theo lời những tín đồ tầng dưới chót thì bên trong tụ tập gần một ngàn người.

Hiệp hội Liên minh những người thích Máu là tổ chức may mắn duy nhất còn tồn tại sau khi thành phố sụp đổ. Đây cũng là khu vực chưa được khám phá cuối cùng trong kế hoạch tìm kiếm.

Cố Vân Triết lên kế hoạch lẻn vào Liên minh thăm dò tình hình bên trong.

Mặc dù có năm thành viên cấp thấp của Liên minh Máu đã biết mặt anh nhưng anh vẫn quyết định đi vào.

Trực giác mách bảo anh rằng thứ đã mất rất quan trọng. Anh mất tất cả ký ức duy chỉ nhớ rõ điều này.

Muốn lẻn vào Liên minh Máu thì việc đầu tiên là phải thay đổi màu tóc và màu mắt đặc trưng của Cố Vân Triết.

Trên thế giới này, chỉ có thành viên cấp cao của Liên minh Tự do Nhân loại mới có được khuôn mặt thuộc chủng tộc người da vàng, mái tóc trắng tinh cùng đôi mắt đại bàng màu hổ phách.

Ngoại trừ những người cấp cao của Liên minh Nhân loại, không ai biết tại sao ngoại hình của bọn họ lại độc đáo đến vậy.

Cố Vân Triết đeo kính áp tròng màu đen và nhuộm tóc đen.

Sở Thời Từ nhuộm tóc rất chuyên nghiệp, mái tóc màu vàng kim của cậu là do cậu tự nhuộm. Tại vì tình huống không cho phép chứ nếu không cậu còn có thể uốn tóc nhẹ cho chồng mình nữa.

Sau khi màu tóc ổn định, Cố Vân Triết bắt đầu nằm vùng.

Theo như lời những thành viên cấp thấp thì hầm trú ẩn dưới lòng đất đang thiếu vật tư trầm trọng và cứ cách vài ngày họ sẽ đi ra ngoài tìm thức ăn.

Chiều thứ tư, một đội thành viên cấp thấp trông xanh xao, vàng vọt của Liên minh Máu nhặt được một người khi đang lục soát trung tâm thương mại.

Người đàn ông mặt mày tái mét, quần áo tả tơi, nằm trên mặt đất thở thoi thóp.

Anh cố gắng nắm lấy mắt cá chân của một thành viên, sau đó thì không thể trụ được nữa và hoàn toàn bất tỉnh.

Các thành viên cấp thấp nhìn nhau rồi tụ lại đánh giá người nọ.

"Chắc là chạy nạn đến đây."

"Môi trường sống bên ngoài tệ như vậy, nhất định là anh ta tới đây để nương nhờ Liên minh Máu chúng ta."

Người phụ nữ bị người đàn ông tóm mắt cá chân cúi xuống lau mặt cho anh, ánh mắt hơi sáng lên.

Những người khác cũng nhìn theo rồi bắt đầu xì xầm với nhau.

Một quả cầu trắng có kích thước bằng móng tay chui ra từ cổ áo của người đàn ông bí mật quan sát bọn họ.

Người phụ nữ tóc rối bù ngồi xổm trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào mặt Cố Vân Triết: "Mang về không?"

Người đàn ông trung niên ngậm một cây tăm trong miệng đáp: "Mang cái đéo, đồ ăn càng ngày càng ít, giờ cô thấy hắn ta đáng thương, mang về khác nào cướp miếng ăn của chúng ta."

"Không phải tôi thấy tội cho anh ta, tôi chỉ thấy anh ta đẹp thôi."

"Lúc nào rồi còn mê mấy tên mặt búng ra sữa này, mấy mẹ già."

Người dẫn đầu cắt ngang cuộc trò chuyện của họ: "Gần đây Liên minh đang thu thập mỹ nhân, mang cậu ta về có khi sẽ đổi được chút phần thưởng đấy."

Khuôn mặt đầy râu của gã tràn ngập vẻ đắc chí.

"Em gái tôi có gương mặt mà dân mạng thường ví là mối tình đầu ấy. Nó bị tôi trói lại rồi giao cho trưởng lão, ông ta cho tôi nguyên một thùng mì ăn liền. Một thùng lận đó, sao tôi lại chỉ có một đứa em gái nhỉ?"

Tên râu xồm đứng cạnh cũng hùa theo.

"Gia đình cạnh nhà tôi có một cặp anh em sinh đôi, một đứa bán được ba hộp thịt. Cả nhà như đang ăn tết vậy đó, thật đáng hâm mộ."

Hai gã đàn ông dày dặn kinh nghiệm nắm cằm Cố Vân Triết cẩn thận ngắm nghía hồi lâu.

Họ nói rằng với gương mặt này của anh giá trị ít nhất cũng được một thùng mì ăn liền thêm mười hộp thịt.

Để làm Cố Vân Triết trông đẹp mắt hơn, bọn họ lấy ra một chai nước và rửa sạch mặt cho anh.

Mấy người nữ vây quanh anh, họ lấy mỹ phẩm tìm thấy trong trung tâm thương mại ra trang điểm nhẹ cho anh.

Đến khi Cố Vân Triết được bọn họ khiêng đến lối vào hầm trú ẩn dưới lòng đất, anh đã biến từ một kẻ lưu lạc mặt mày phờ phạc thành một mỹ nam như hoa như ngọc, thậm chí còn đẹp hơn lúc bình thường.

Cánh cửa hầm trú ẩn từ từ mở ra, loáng thoáng nghe thấy tiếng ầm ĩ truyền ra từ bên trong.

Bọn họ khiêng "món hàng" được đóng gói cẩn thận chạy vào một cách đầy hào hứng.

............

Diện tích căn cứ của Liên minh Máu rất lớn, ánh sáng khá sung túc.

Hẳn là có thiết bị phát điện riêng. Ở tận thế, những nhu cầu sinh hoạt cơ bản vẫn có thể được duy trì.

Bước vào cửa phải vượt qua vòng canh gác đầu tiên.

Hai binh lính vác súng kiểm tra vài người rồi cho họ vào.

Vừa tiến vào bên trong hầm trú ẩn đã nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào.

Mấy người khiêng Cố Vân Triết qua một lối đi khá hẹp, Sở Thời Từ tò mò nhìn quanh.

Đập vào mắt cậu là những con người gầy gò, xanh xao và vô số thùng giấy cùng lều trại.

Gần lối vào là khu vực sinh hoạt dành cho thành viên tầng dưới chót.

Ở đây không có căn nhà nào tử tế cả.

Ai có điều kiện tốt thì ở trong lều. Nhưng phần đông đều ở trong những ngôi nhà làm bằng bìa cứng.

Hoặc là trải chăn xuống đất rồi đắp chăn lên là thành nhà.

Khi đi ngang qua một chiếc lều, Sở Thời Từ nhìn thấy một tấm bảng đen rách nát ở lối vào lều, trên đó viết một dòng chữ.

【Ngủ một đêm chỉ cần một túi bánh quy, chơi kiểu gì cũng được.】

Một người phụ nữ chỉ mặc đồ lót đứng cạnh bảng đen, đờ đẫn nhìn xung quanh.

Mấy thùng giấy bìa cứng gần chỗ cô ấy cũng viết câu tương tự.

Chủ nhân của những chiếc thùng giấy có cả nam lẫn nữ, bọn họ ngồi ở bên ngoài chờ khách mang bánh mì hoặc bánh quy đến.

Thông qua chỗ dung thân của những người này có thể đại khái hiểu được hoàn cảnh của họ.

Sau khi đi qua khu lều trại rộng lớn, sâu hơn vào bên trong là những ngôi nhà gỗ đơn giản.

Địa vị của những người ở đây rõ ràng là cao hơn, chất lượng cuộc sống cũng tốt hơn rất nhiều.

Sau đó càng có nhiều ngôi nhà gỗ tinh xảo hơn, hẳn là nơi ở của các thành viên cấp cao của Liên minh Máu.

Một số người còn treo hoa giả trên bậu cửa sổ để trang trí cho ngôi nhà nhỏ của mình. Thậm chí còn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng mèo con, chó con trong một số ngôi nhà gỗ nữa.

Khi đến trung tâm, Sở Thời Từ cuối cùng cũng hiểu tại sao lại hình thành bố cục này.

Bởi ở giữa hầm trú ẩn là một thân cây to khỏe.

Nó đâm xuyên qua hầm trú ẩn, một phần ở lại bên trong, một phần sinh trưởng trên mặt đất.

Cơ sở dữ liệu của Sở Thời Từ cho biết đây là một nhánh cây của "Cổ thụ thần".

Nhưng người của Liên minh Máu hình như xem nó là Tà Thần "Kẻ Dạo Đêm" của họ.

Lúc bọn họ khiêng Cố Vân Triết đến đây có vài người đang quỳ trước cành cây cầu nguyện "Kẻ Dạo Đêm" bảo hộ.

Vẻ mặt của họ đầy sự cuồng nhiệt, một tay giơ một cái chén nhỏ, một tay cầm dao.

Bọn họ đi bằng đầu gối đến trước nhánh cây và phát ra tiếng gọi khàn khàn.

"Chúng con đến từ màn đêm tăm tối để đồng hành với người. Xin mẫu thần che chở và ở bên con như bóng tối."

Một số người đang đi trên đường thấy có người tế bái thần linh cũng quỳ xuống theo.

Những người đó lần lượt nói ra nguyện vọng của mình.

Người phụ nữ quỳ ở ngoài cùng bên trái nức nở nói: "Con gái của con bị sốt cao, nó sắp chết rồi, xin người hãy giúp nó xua tan bệnh tật!"

Cô ta đặt chén xuống đất rồi bất ngờ cắt đứt ngón út của mình. Tiếng hét thảm thiết của cô ta  khiến Sở Thời Từ sợ đến giật bắn mình.

Sau khi cô ta đặt chén trước cành cây, đến lượt người đàn ông bên cạnh cô ta cầu nguyện.

Người đàn ông nặng nề quỳ lạy mấy lần: "Vợ con của con đều chết đói hết rồi, giờ con chẳng còn gì cả, chỉ mong được trở về với vòng tay của thần thôi."

Vừa dứt lời, anh ta chĩa dao găm vào cổ mình và đâm thật mạnh.

Máu văng tung toé lên nhánh cây khô khốc, mùi máu nồng nặc lan tỏa ra xung quanh.

Thân thể người đàn ông co giật trên mặt đất, cổ họng phát ra tiếng xì xì.

Một lúc sau, anh ta hoàn hoàn bất động.

Xác chết thu hút Cổ thụ thần, nhánh cây của nó chậm rãi uốn éo quấn lấy thi thể người đàn ông rồi kéo vào trong nhánh cây.

Những người xung quanh chứng kiến cảnh này càng trở nên cuồng nhiệt hơn. 

Ở đây người đông nhưng Sở Thời Từ lại cảm thấy lạnh cả người.

Chờ đám người cầu nguyện rời đi, mấy thành viên tầng dưới chót mới tiếp tục tiến về phía trước.

Bên ngoài một biệt thự gỗ gần cành cây nhất có năm người mặc áo choàng đỏ đang đứng ở đấy.

Bọn họ đang nhỏ giọng thảo luận điều gì đó.

Gã râu xồm đỡ lấy Cố Vân Triết bước tới một cách thận trọng.

"Lưu trưởng lão, các ngài còn nhận mỹ nhân không ạ? Hôm nay chúng tôi ra ngoài tìm thức ăn thì nhặt được một chàng trai trong trung tâm mua mua sắm, trông cũng được lắm ạ."

Một người trong số họ quay đầu lại, lộ ra một khuôn mặt nam già nua.

Thanh niên sau lưng ông ta tiến lên hỏi lai lịch của Cố Vân Triết rồi đưa người tới trước mặt Lưu trưởng lão.

Ông mở áo choàng và đeo kính cận vào, ung dung đánh giá Cố Vân Triết một cách tỉ mỉ.

Qua một lúc sau, ông vẫy tay ra hiệu cho cấp dưới mang Cố Vân Triết đi.

Ông nói với bọn họ: "Y rất được, mỗi người các ngươi được lãnh một thùng mì. Sau này nếu còn tìm được người nào như thế nữa thì cứ mang về đây, sẽ không thiếu đồ ăn cho các ngươi đâu."

............

Hình như Liên minh Máu thường xuyên gặp được người chạy nạn, bởi vì sau khi chắc chắn rằng trên người Cố Vân Triết không có vũ khí, bọn họ không hề nghi ngờ về lai lịch của anh.

Có lẽ trong suy nghĩ của họ, hầm trú ẩn dưới lòng đất có thần linh vĩ đại bảo vệ nên sẽ không có ai dám gây rối ở đây.

Sau khi Cố Vân Triết giả vờ hôn mê từ từ tỉnh lại, Lưu trưởng lão ngồi bên giường nắm chặt tay anh.

"Cậu tên gì, đến từ đâu?"

Do không rõ tình hình bên ngoài nên Cố Vân Triết định giả làm người câm theo ý trợ lý nhỏ.

Anh mím môi, im lặng nhìn Lưu trưởng lão.

Sở Thời Từ cuộn tròn ở cổ áo dồn sức chờ thời cơ, nếu đám người này nghi ngờ, cậu sẽ nhào ra và bắt Lưu trưởng lão làm con tin.

Nhưng mọi chuyện lại hoàn toàn vượt xa dự đoán của họ.

Lưu trưởng lão cười một cách hiền từ: "Có phải không nhớ gì hết hay không?"

Cố Vân Triết kinh ngạc cau mày.

"Tại sao ta lại biết à? Đứa trẻ ngoan, con là người gặp nạn thứ mười ba mà bọn ta cứu. Khu an toàn số 3 hình như đã bị tập kích, những người sống sót trốn thoát đều mất trí nhớ cả."

Ông đưa tay ra, "Con có thứ gì có thể chứng minh được thân phận không?"

Sở Thời Từ đang định nhắc nhở Cố Vân Triết thì lại thấy nam chính đang vờ như sờ soạng trên người.

Khuôn mặt vốn luôn không cảm xúc của anh hiện lên vẻ bối rối và bất an.

Một lúc sau, anh mới buộc mình phải bình tĩnh, nói: "Xin lỗi, tôi không tìm thấy. Tôi không nhớ gì cả, ở đây là đâu vậy, tình hình bên ngoài thế nào rồi, tôi có thể ra ngoài sống được không?"

Nếu không theo dõi toàn bộ quá trình, Sở Thời Từ sẽ không dám tin rằng người đang hoảng loạn trước mặt chính là anh công bình tĩnh và tàn nhẫn.

Người đàn ông của cậu rất giỏi về phương diện diễn xuất.

Lưu trưởng lão là một ông cụ rất hiền từ, ông nhẹ nhàng an ủi Cố Vân Triết, còn kiên nhẫn kể cho anh nghe về thế giới bên ngoài.

Ấn tượng đầu tiên về ông rất tốt, hệt như một ông cụ nhà bên tặng kẹo cho lũ trẻ con vậy.

Bác sĩ Trần ở thế giới trước đã để lại ám ảnh rất sâu với Sở Thời Từ.

Giờ cậu gặp cái kiểu viết hoa chữ người tốt này là chỉ cảm thấy người này có vấn đề thôi.

Sau khi Cố Vân Triết lấy lại tinh thần, Lưu trưởng lão bắt đầu làm công tác tư tưởng cho anh.

Vừa phổ cập lịch sử của Hiệp hội Liên minh những người thích Máu vừa truyền bá tín ngưỡng của họ.

Theo lời Lưu trưởng lão thì Liên minh Máu là một đại gia đình đoàn kết và thân thiện. Cuộc sống ấm no hạnh phúc dưới vòng tay của mẫu thần "Kẻ Dạo Đêm".

Nhắc tới đến "Kẻ Dạo Đêm", trên gương mặt già nua của ông toát ra vẻ cuồng nhiệt.

Cố Vân Triết không bài tỏ thái độ của mình ngay, cả quá trình anh vẫn duy trì nét mặt bất an.

Làm công tác tư tưởng xong, Lưu trưởng lão mỉm cười với anh.

"Năm ngày sau, bọn ta sẽ tổ chức một buổi lễ hiến tế quy mô lớn. Con là thành viên mới gia nhập nhất định phải tham gia. Đương nhiên, con cũng có thể từ chối, nhưng con cần phải lập tức rời đi. Ở đây là nơi của thần, chỉ có thành viên của Liên minh Máu mới nhận được sự che chở."

Nói thẳng ra là không tin thì cút.

Thấy Cố Vân Triết gật đầu trong sự bất an, Lưu trưởng lão bèn bảo anh nghỉ ngơi cho tốt rồi đứng dậy rời đi.

Khoảnh khắc cánh cửa gỗ đóng lại, vẻ lo lắng trên mặt Cố Vân Triết lập tức mất sạch.

Lưu trưởng lão sắp xếp cho anh ở trong một căn nhà gỗ, ở đây không có người giám sát, anh không cần tiếp tục diễn kịch nữa.

Trợ lý nhỏ đang trốn trong quần áo lén bay ra.

Cố Vân Triết khẽ chạm vào quả cầu nhỏ vừa nghe nó miêu tả những thứ nhìn thấy trên đường đi.

Nói đoạn, Sở Thờ Từ duỗi xúc tu chỉ ra ngoài cửa sổ: "Cổ thụ thần đâm xuyên qua hầm trú ẩn và bị bọn họ tôn thờ như Kẻ Dạo Đêm. Tôi nghi ngờ lí do mà Kẻ Dạo Đêm thật sự không tấn công nơi này là bởi vì kiêng kị Cổ thụ thần."

Cố Vân Triết im lặng hồi lâu, ngữ khí có chút dao động, "Ta không phải là người duy nhất mất trí nhớ."

Nhớ lại lời Lưu trưởng lão nói, đầu óc Sở Thời Từ rối như tơ vò.

Từ khi đến thế giới này, cậu vẫn luôn ở trong trạng thái hoang mang.

Từng nhân vật lao ra như đang xếp hàng lên sân khấu.

Khó khăn lắm mới hiểu được một chút về thế giới này, bây giờ lại xuất hiện khu an toàn số 3.

Tế bào não của Sở Thời Từ tử vong tập thể, cậu nằm xoài trong lòng bàn tay Cố Vân Triết, quyết định giao nan đề này cho chồng suy nghĩ.

Cố Vân Triết cau mày suy nghĩ, trông rất đáng tin cậy.

Sở Thời Từ ngẩng đầu lên với vẻ mong đợi: "Anh Triết, anh nghĩ được gì rồi?"

Cố Vân Triết cụp mắt nhìn cậu, đáp: "Thông tin quá lộn xộn, ta chưa nghĩ được gì cả."

 Cậu khẽ thở dài: "Rối thật."

Trong đồng hồ tác chiến có tích hợp một bản ghi nhớ, nó có thể nhập bằng giọng nói của trợ lý nhỏ.

Hiện tại Cố Vân Triết đang vờ như vừa tỉnh lại sau hôn mê, tùy tiện đi ra ngoài sẽ khiến người ta nghi ngờ, cho nên anh phải đợi thêm một thờ gian.

Trong lúc này, hai người sắp xếp lại những thông tin đã biết.

Cố Vân Triết là đặc công cấp cao của Liên minh Nhân loại và đang bị Liên minh Nhân loại truy nã vì nhiệm vụ thất bại.

Anh bị mất trí nhớ, mất mắt kính tác chiến, dữ liệu của trợ lý nhỏ cũng bị hỏng.

Anh đánh mất một món đồ quan trọng và chiếc hộp đựng nó đã bị ai đó phá hủy.

Theo các đặc công cấp thấp của Liên minh Nhân loại thì những đặc công và trợ lý có mã bắt đầu bằng 20 đều bị tấn công, một số người còn rơi vào trạng thái mất liên lạc.

Lưu trưởng lão nói rằng khu an toàn số 3 đã gặp phải biến cố nào đó, tất cả những người sống sót chạy thoát đều bị mất trí nhớ.

Hiện tại có một điểm đáng ngờ.

Chính là nguyên nhân khiến Cố Vân Triết mất trí nhớ rốt cuộc là do đâu?

Trước mắt họ có ba khả năng.

Đầu tiên, có người tấn công Cố Vân Triết để cướp thứ đó. Trong lúc người nọ hành động đã làm anh mất trí nhớ.

Thứ hai, Cố Vân Triết, đặc công số 2033, cũng bị tấn công không rõ giống như các đặc công có mã số 20 khác.

Khả năng cuối cùng là Cố Vân Triết chạy trốn tới thành phố này từ khu số 3, anh rơi vào hôn mê vì kiệt sức và tỉnh lại thì mới phát hiện mình bị mất trí nhớ.

Ngoài ra, còn có một việc mà Sở Thời Từ không thể hiểu được.

Lập trường của Liên minh Nhân loại thật sự là gì?

Bọn họ cấu kết với Liên minh Máu nhưng lại tấn công thành viên của Liên minh Máu.

Trước khi Giáo hội Bồ Câu Trắng bị hủy diệt, chưa có ai từng nghe nói đến tổ chức này cả.

Liên minh Ngôi sao vốn đang chung sống hoà bình với Bồ Câu Trắng đột nhiên đuổi tận giết tuyệt Bồ Câu Trắng, rồi sau đó thế lực Liên minh Nhân loại mới xuất hiện.

Mặc dù nó vẫn luôn tuyên bố rằng sẽ chiến đấu đến cùng để chống lại thế lực ngoài hành tinh do Liên minh Ngôi sao đứng đầu. Nhưng nó lại làm rất nhiều điều trái ngược và việc định vị vai trò của nó rất bất định.

Trong khoảng thời gian này, thông tin mà họ có được vừa nhiều vừa tạp nham.

Tuy nhiên, có liên quan đến Cố Vân Triết thì chỉ có hai điều.

Nguyên nhân thực sự khiến anh mất trí nhớ và lập trường thực sự của Liên minh Nhân loại.

Năm ngày nữa Liên minh Máu sẽ tổ chức một buổi lễ hiến tế quy mô lớn.

Cố Vân Triết dự định trong khoảng thời gian này sẽ đi trò chuyện với những người sống sót ở khu số 3 đang tạm trú trong hầm xem có thể hỏi được gì không.

Sau khi giúp nam chính sắp xếp xong, Sở Thời Từ bắt đầu sửa lại bản ghi nhớ.

Trợ lý nhỏ kết nối với mạng nội bộ của Liên minh Nhân loại, cậu sợ thông tin bị lộ nên đã dứt khoác ghi lại nội dung vào ghi chú trong giao diện hệ thống.

Hệ thống chạy ra hóng hớt.

Nhìn bản ghi nhớ vài lần, nó choáng váng chạy trở vào.

Sở Thời Từ mới vừa đóng giao diện thì bỗng nhiên bị một bàn tay tái nhợt tóm lấy.

Cậu nghi hoặc ngẩng đầu lên, vừa lúc chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Cố Vân Triết.

Dường như trong đôi mắt màu hổ phách có chút ấm áp hơn thường lệ.

Cố Vân Triết nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cậu, giọng nói vẫn mang theo sự lãnh đạm: "Làm tốt lắm, A Từ."

Cùng lúc đó, giao diện hệ thống vang lên tiếng thông báo.

【Giá trị sức sống cộng 1, giá trị sức sống hiện tại là 19/100.】

Giá trị sức sống của ông xã tăng lên, lẽ ra Sở Thời Từ nên vui mới phải.

Nhưng cậu lại không tài nào cười nổi.

Trải qua quan sát thực nghiệm, Sở Thời Từ đã có thể xác định rằng Cố Vân Triết không hề coi trọng tình bạn.

Điều mà một đặc công cần chính là một cộng sự đủ tư cách, đó có thể là trợ lý nhỏ mà cũng có thể là người khác.

Một ngày nào đó nếu anh gặp được người ưu tú hơn hoặc tìm được những đồng đội phù hợp, liệu anh có đá cậu đi không?

Dù sao thì bọn họ vẫn chưa xác định quan hệ, trong mắt Cố Vân Triết, cậu cũng chỉ là một trợ lý nhỏ mà thôi.

Sở Thời Từ nghĩ đến 5 năm sau thụ chính sẽ xuyên đến thế giới này.

Cậu ta có bàn tay vàng và có thể trồng trọt trong hoàn cảnh khắc nghiệt này. Tăng trưởng nhanh mà sản lượng lại cao, là thứ rất được yêu thích trong thời tận thế.

Sở Thời Từ gọi hệ thống: "Anh thống, em vẫn còn chút điểm tích lũy đúng không, anh mua giúp em một cái hack đi."

Hệ thống đang cân nhắc việc mua xe, nó không thèm ngẩng đầu lên mà trả lời.

【Mua hack quá nguy hiểm lại dễ bị cấm tài khoản nữa. Sao đột nhiên cậu lại nghĩ đến cái này vậy?】

"Con người luôn hướng về phía trước, ta muốn trở nên ưu tú hơn."

Cảm giác được trạng thái của cậu không ổn, hệ thống ló đầu ra: 【Cậu thấy khó chịu hả? Kể cho anh nghe đi, anh sẽ làm cho cậu vui vẻ.】

"Chỉ là em cảm thấy mình thua thụ chính về mặt trồng trọt thôi. Ai mà không có máu hơn thua chứ, anh cũng cho em một bàn tay vàng siêu mạnh đi."

【Tự nhiên cậu nhắc đến cậu ta làm gì, đó là việc của 5 năm sau mà. Hơn nữa, biết trồng trọt thì sao chứ, cậu ta có đánh được như cậu không?】

【Tự tin lên, cậu có một ưu thế chắc chắc thắng cậu ta, cậu dằm khăm hơn cậu ta.】

Sở Thời Từ:..

Cảm ơn nha, an ủi cũng như không.

.................

Min: Nhớ mọi người quá đuyyy~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com