Dm Edit Thien Tai Duy Tu Su Phan 1
"Giải đấu xếp hạng đoàn chiến lần thứ 16 của Tinh hệ Thự Quang đã kết thúc! Hạng nhất là KID!"
Khi hệ thống thi đấu bắn ra thông báo, rất nhiều khán giả mới như sực tỉnh từ trong trận chiến kịch liệt, ngay sau đó liền biến thành những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, toàn bộ hội trường khu vực ô nhiễm hải tinh Agaman tràn ngập trong tiếng hò reo hò, lan tỏa đến Tinh Võng, khiến không ít người đang kinh ngạc phản ứng lại, bị cuốn theo bầu không khí cuồng nhiệt từ sân thi đấu.KID từng suýt lọt vào top 8 mùa giải trước đã bứt phá mạnh mẽ, vượt qua Tật Phong trong giải xếp hạng của Tinh hệ Thự Quang, trở thành bá chủ đầu tiên của Tinh hệ Thự Quang dưới thể thức thi đấu mới. Trận chiến giữa Tật Phong và KID kéo dài đến tận phút cuối cùng, dù kết quả đã ngã ngũ từ 10 phút trước khi kết thúc đếm ngược ngày thi đấu thứ bảy, Tật Phong vẫn không từ bỏ tấn công, còn KID cũng không từ bỏ phòng thủ. Hai bên vẫn luôn chiến đấu cho đến tận khi hệ thống hiển thị kết quả cuối cùng.【Má ơi, hai bên đều mạnh kinh khủng!!!】【KID thật sự kéo Tật Phong xuống rồi, ĐM ĐM ĐM!!!】【Sink!!! Quá trâu bò luôn! Khả năng khống chế năng lượng cuối cùng của cậu ấy làm tôi nổi cả da gà!】【Trace với Yan cũng không kém đâu nha! Lúc cuối tôi căng thẳng gần chết, năng lượng của bọn họ đều cạn kiệt rồi!】Trong căn cứ của KID, Cốc Tiểu Thiên kích động kéo lấy Giang Tư Miểu nói không ngừng, còn đầu óc Giang Tư Miểu thì vẫn đang mơ màng, bọn họ thực sự đã giữ vững vị trí top 2 và còn tranh được vị trí số 1. Đây chính là hạng nhất của Tinh hệ Thự Quang đó! Chuyện mà KID dù từng là đội mạnh danh tiếng còn chưa từng làm được, vậy mà đám nhóc này lại thật sự làm được rồi!Khoé mắt Giang Tư Miểu đỏ hoe, nước mắt nóng rực tràn đầy, cả nửa ngày trời cũng không nói nên lời.Chàng trai trẻ Cốc Tiểu Thiên thì kích động nói chuyện với ông cụ Cốc và bác sĩ Eric, khu nghỉ ngơi của KID chỉ có ba người nhưng tràn ngập niềm vui sướng khôn tả.Ở khu nghỉ ngơi của các chiếc đội khác trong hội trường, Kha Lâm tán thưởng mà nhìn cơ giáp hiện trên màn hình ảo: "Một trận thi đấu quá đẹp mắt."Còn Hắc Nha - Văn Diệc thì không nán lại lâu, hắn quay sang nói với Trì Lợi Tư: "Đợi sau lễ trao giải xếp hạng, về tập huấn tăng cường."Trì Lợi Tư "ồ ồ" hai tiếng, không ngừng quay đầu nhìn về phía sau: "Thật muốn đánh một trận với bọn họ quá."Văn Diệc đáp: "Sẽ có cơ hội thôi."Tại căn cứ Thần Thuẫn, một đám kỹ thuật viên cơ giáp vừa xem xong trận thi đấu kéo dài hơn chục tiếng.Đội trưởng Ô Thanh Sương với vẻ mặt điềm tĩnh tắt màn hình ảo, lập tức đuổi toàn bộ kỹ thuật viên cơ giáp đi tập luyện. Cô vừa nghiêng đầu đã thấy tổng huấn luyện viên của Thần Thuẫn đang đứng sau lưng mình.Tổng huấn luyện viên còn chưa nói lời nào, Ô Thanh Sương đã chủ động mở lời: "Giải đấu Tinh Vực sẽ là một trận chiến gian khổ, đối thủ của chúng ta không chỉ là những đối thủ cũ."Góc nhìn trong phòng livestream của KID trở thành điểm nóng nhất tại khu vực ô nhiễm hải tinh Agaman. Hàng loạt khán giả đổ xô vào xem, ánh mắt nóng rực của mọi người đều nhìn chăm chú vào vị bá chủ mới này, ba ngày trước bọn họ thậm chí còn chẳng nghĩ KID có thể vào được top 4, một đường đi đến vị trí này.Các fans trong phòng livestream của KID thì càng ngơ ngác hơn nữa. Phần lớn bọn họ chỉ hy vọng KID có thể giữ được vị trí trong top 8, thế nhưng sau khi tiến vào khu vực ô nhiễm Agaman, KID lại thể hiện ngày càng xuất sắc. Bọn họ không còn là đội chỉ biết dùng thao tác đầu cơ trục lợi nữa, ngay cả khi đối đầu với đội mạnh như Tật Phong, bọn họ cũng có thể kéo đối phương xuống ngựa.Các fans kỳ cựu của KID thì suýt bật khóc, còn những fans mới gia nhập thì kích động không thôi.【Tôi đệt, các anh em ơi... KID thắng thật rồi.】【Mẹ ơi, tự nhiên thấy xúc động quá trời!!!】【Sink mạnh quá hu hu hu, từ lúc cậu ấy đổi công với Trace là tôi không dám thở luôn.】【Thắng rồi! Thắng rồi! KID thắng thật rồi!!!】Ở một nơi xa hơn, trong cửa hàng bán linh kiện cơ giáp ở sao Minh Quang, ông chủ mập đang xem trận thi đấu mà thiếu chút nữa quên cả thu tiền. Sau khi được khách hàng nhắc nhở mới lật đật nhận tiền, vừa lau nước mắt vừa nhìn vào dòng chữ chiến thắng trong phòng livestream. Tuân Bảo không nhịn được xoa xoa mũi, "Giỏi thật đấy Trầm Lâm, cậu sinh ra là để ở trên sân thi đấu."Vừa ra khỏi khu vực ô nhiễm, Khương Du mồ hôi đầm đìa. Ngay khi bước ra khỏi khoang điều khiển cơ giáp, cậu ta đã nghe thấy tin tức từ nơi xa truyền đến. Nhìn dòng thông báo trên quang não, Khương Du im lặng hồi lâu, cuối cùng mới nở một nụ cười nhẹ nhõm và mãn nguyện.Số người trong phòng livestream ngày một đông, các cư dân mạng đổ về Tinh Võng của Tinh hệ Thự Quang càng ngày càng nhiều.Rất nhiều người chen chúc trong phòng livestream của KID, cùng nhau chứng kiến bá chủ mới của Thự Quang ra đời. Những tràng pháo tay thuộc về tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp vang vọng mãi không dứt.Tại khán đài, tất cả các lãnh đạo đều đứng dậy, dành những tràng pháo tay nồng nhiệt. Lý Tĩnh Ngôn với ánh mắt hiền hòa chăm chú nhìn vào năm chiếc cơ giáp còn lại trong sân, giữa biển reo hò cuồng nhiệt, ông khẽ nói: "Bọn họ đều là những người mạnh nhất của Thự Quang."Trong sân thi đấu, năm chiếc cơ giáp dừng chiến đấu lại, Triệu Nhạc Kiệt đánh đến choáng váng cả đầu, cả người ngửa ra sau dựa vào ghế điều khiển, "Lão đại, chúng ta thua rồi.""Ừ, thua rồi." Thích Tư Thành liếc mắt nhìn chiếc cơ giáp ở đằng xa. Thua cũng không phải điều đáng xấu hổ, gặp được một đối thủ xứng tầm mới là điều hiếm có trong đời. Tật Phong đã ngồi ở vị trí số một của Thự Quang quá lâu, con đường phía trước như bị bao phủ bởi lớp sương mù dày đặc, vừa khó nhìn thấy điểm cuối, lại càng khó đi đến đích, ra bên ngoài nhìn sẽ thấy Tinh Minh còn rộng lớn hơn nhiều.Hắn ngắt kết nối một phần tinh thần, trong sự mệt mỏi lại mang theo vài phần hứng khởi: "Về rồi tăng cường tập luyện, mùa giải sau cướp lại vị trí."Tại điểm cờ, Ứng Trầm Lâm nhìn nhắc nhở bắn ra trước mắt. Đôi mắt cậu chỉ còn nhìn thấy những ký tự kia trong khung hình ảo, sau bao năm, cuối cùng cậu lại một lần nữa nhìn thấy biểu tượng chiến thắng thuộc về giải đấu Tinh hệ từ khoang điều khiển. Cảm giác này giống như kéo cậu quay về thời thiếu niên của kiếp trước, dốc hết toàn lực trên sân thi đấu, cuối cùng nhận được sự công nhận.Cậu đã quên hết mệt mỏi toàn thân, cho đến khi nghe thấy giọng Hoắc Diễm vang lên, mới giật mình bừng tỉnh khỏi những dòng chữ chiến thắng ấy.Ngay khi âm thanh của Hoắc Diễm truyền đến bên tai cậu, trước mắt Ứng Trầm Lâm bỗng tối sầm lại. Cậu vội vàng thao tác bảng điều khiển, nhưng giây tiếp theo, cả chiếc cơ giáp như bị thứ gì đó tóm chặt. Ngay trước khi cậu kịp ngắt kết nối tinh thần, có người từ phía sau dùng một tay túm lấy cơ giáp của cậu.Ứng Trầm Lâm dần dần tỉnh lại sau màn đen kịt, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cơ giáp ở bên cạnh, "Anh Du."Không gọi cả họ tên nữa à? Du Tố bị cách gọi này của cậu chọc cười, cười nhạo nói: "Còn sức để gọi người, xem ra chưa ngất."Ứng Trầm Lâm thành thật đáp: "Không còn sức để bay nữa."Du Tố dùng một tay tóm lấy, "Đừng có ngủ gục đấy."Đầu Ứng Trầm Lâm vẫn ong ong: "... Vâng.""Này? Đội trưởng Hoắc, còn đứng nổi không đấy?" Triệu Nhạc Kiệt chạy đến kênh mở rộng, "Sức anh cũng trâu thật, có thể đỡ nha.""Làm sao mà chịu thua được." Hoắc Diễm cười ha hả nói: "Nhưng mà hình như trẹo lưng rồi, may mà kết thúc, chứ không thì không đỡ nổi cậu đâu."Thích Tư Thành vài bước đã bay đến bên người Hoắc Diễm, hỏi: "Còn bay nổi không?"Hoắc Diễm cố chịu đựng cơn đau lưng, "Còn được."Nhưng đám nhóc nhỏ tuổi kia thì đúng là không được, mười mấy tiếng chiến đấu này, khẳng định mệt muốn chết rồi.Dưới đáy biển, mấy chiếc cơ giáp bắt đầu nổi lên trên. Trong màn đêm của Agaman, ở phía xa xa còn có thể thấy vài vì sao lấp lánh. Khi rời khỏi mặt biển, từ xa đã có thể trông thấy nhóm cứu hộ của Cục Quản lý hải tinh Agaman đã đậu sẵn phi thuyền, thân tàu mở toang, chừa chỗ đỗ cho các cơ giáp.Du Tố để ý thấy cơ giáp bên cạnh có động tĩnh, "Nhìn gì đấy?"Ứng Trầm Lâm bị kéo bay đi vẫn không quên liếc nhìn về phía bên kia của mặt biển, mở miệng nói: "Lúc trước Lâm Nghiêu bị loại có dặn chúng ta nhớ nhặt con cá về."Du Tố nghe xong bật cười một tiếng: "Em còn sức mà quay lại nhặt à?"Ứng Trầm Lâm suy nghĩ một chút.Hoắc Diễm cười ha ha nói: "Hình như là hết sức rồi, không sao đâu, Đại Phong đi ra ngoài trước, chắc chắn cậu ấy đã nói với bà chủ rồi."Chiếc phi thuyền cứu hộ đưa tất cả mọi người trở về khu vực nhảy chuyển của Agaman. Vừa xuống phi thuyền, đã có rất nhiều nhân viên y tế ùa tới, người cần kiểm tra sức khỏe thì được kiểm tra, người không sao thì đã rời đi. Ứng Trầm Lâm vừa xuống phi thuyền đã bị đẩy lên cáng. Khi bác sĩ đến gần, cậu nhìn thấy bác sĩ Eric cũng đến, đang nói chuyện với nhóm y tế, có vẻ như đang trao đổi về báo cáo y tế của cậu.Nhìn lướt qua một lượt, Ứng Trầm Lâm thấy rất nhiều người trong nhóm y tế đang bận rộn, toàn bộ khu vực nhảy chuyển trở nên rất nhộn nhịp.Cậu hơi ngửa đầu, bộ não mệt mỏi như bánh răng gỉ sét, vận hành một cách ì ạch, ánh mắt vô định nhìn lên các thiết bị ở trên cao trong khu vực nhảy chuyển.Du Tố không cách quá xa, ngồi ngay bên ngoài cáng của Ứng Trầm Lâm. Trong tất cả mọi người của KID, chỉ có tình huống của anh là tốt nhất, tố chất thân thể tốt đến mức các bác sĩ kiểm tra cho anh đều phải tán thưởng liên tục. Sau khi anh kiểm tra xong, quay đầu liền nhìn thấy đứa nhỏ ở cách đó không xa, đối phương thành thật nằm yên trên cáng, đôi mắt không nhúc nhích nhìn lên trên cao, hình như là đang ngẩn người."Lát nữa còn phải lên bục nhận thưởng, tình trạng của Trầm Lâm có thể không?" Hoắc Diễm kiểm tra xong bước đến, thấy Ứng Trầm Lâm vẫn còn nằm trên cáng, "Hay là nghỉ ngơi một chút?"Eric vừa làm kiểm tra xong cho Ứng Trầm Lâm, đang chờ kết quả, nghe vậy định nói gì đó, thì cậu nam sinh trên cáng đã ngồi dậy, có vẻ muốn cùng đi qua. Hắn khẽ nhướng mày không nói gì, chỉ trao ánh mắt cho Thẩm Tinh Đường ở xa.Giải đấu Tinh hệ Thự Quang kết thúc, tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp đều đang được kiểm tra sức khỏe, nhưng không khí náo nhiệt ở trong phòng livestream ngoài sân đấu vẫn không hề dừng lại.Tin tức trên Tinh Võng lan truyền đến điên cuồng, với hashtag #Tật Phong hạng hai# và #KID hạng nhất# tràn ngập trên mạng nội bộ Tinh hệ Thự Quang. Các cuộc thảo luận về KID ngày một tăng cao, video trận đấu cuối cùng của vòng xếp hạng được các blogger lớn chia sẻ, vô số người đổ xô đến xem chiến đội tân vương này.Tất cả mọi người vẫn đang chấn thủ trong phòng livestream, chờ đợi nhóm kỹ thuật viên cơ giáp làm kiểm tra xong lên sân khấu. Khi lên nhận giải thưởng, toàn bộ thành viên KID đều có mặt, tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp đứng san sát trên hội trường Agaman, dáng người cao thấp không đồng đều, nhưng tất cả đều đứng thẳng lưng hơn bất kỳ ai khác.Đồng phục màu đỏ trắng của đội nổi bật trên bục nhận giải vô cùng gây chú ý, nhóm kỹ thuật viên cơ giáp mệt mỏi trên mặt đều là nụ cười vui mừng rạng rỡ.Các fan hâm mộ của Sink theo KID đi vào nhìn thấy cảnh tượng này, cảm xúc hỗn độn, có người thì trực tiếp reo hò, có người lại nhìn chằm chằm cậu nam sinh đang đứng thẳng tắp trong hội trường, tất cả cảm xúc đều dồn nén trên người đối phương, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Sink đứng trên bục nhận thưởng.Không còn bị giới hạn bởi tuổi vị thành niên, mà là lần đầu sau chấn thương tay phải, lại lần nữa đứng ở trên cái bục này nhận thưởng.Thiên tài đơn binh chuyển sang hạng mục đoàn chiến, những khoảnh khắc sáng chói của cá nhân trước kia dường như đã bị nhấn chìm trong sự phối hợp đoàn chiến. Rất nhiều người từng nói Sink rất mạnh, nhưng dù có nói mạnh đến đâu, vẫn không ít người giữ thái độ như xem náo nhiệt mà không kỳ vọng nhiều, nhất là khi tin chấn thương tay phải khiến cậu không thể thi đấu lâu dài lan truyền rộng rãi.Những thao tác đỉnh cao liên tiếp trong sân thi đấu, những pha lội ngược dòng ngoạn mục... từng giây từng phút của vòng xếp hạng đều phải tranh giành bằng mọi giá, cho đến bây giờ, Sink đã dùng hành động để chứng minh, cậu có thể giành chức vô địch giải Tinh hệ đơn binh, khi chuyển sang đoàn chiến, cậu cũng có thể giành chức vô địch giải Tinh hệ.【Hu hu hu, tôi khóc rồi.】【Vô địch đoàn chiến Thự Quang rồi a a a!】【Quá trâu bò!】【Sink còn có thể chiến đấu lâu hơn nữa! KID xông lên!】Khi Lý Tĩnh Ngôn đi đến bục nhận thưởng trong hội trường, ông nhìn thấy một đám người trẻ tuổi mệt mỏi rã rời nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười. Tầm mắt ông dừng ở trên người bọn họ một lát, cuối cùng dừng ở trên người cậu nam sinh hơi nhỏ con giữa đám đông. Sắc mặt của đối phương tái nhợt, nhưng biểu cảm trên mặt lại toát lên niềm vui rõ ràng theo từng hành động của đồng đội.Ứng Trầm Lâm nghe thấy đồng đội thì thầm bàn tán, nghiêng đầu về một bên liền nhìn thấy Lý Tĩnh Ngôn cách đó không xa.Ánh mắt của hai người chạm nhau, Lý Tĩnh Ngôn đã chạy đến trước mặt KID.Tiếng reo hò trong sân đinh tai nhức óc, Lý Tĩnh Ngôn trao cúp vô địch cho đội trưởng Hoắc Diễm.MC phỏng vấn hỏi KID có cảm nghĩ gì muốn chia sẻ không?Mọi người trong KID nghẹn cả buổi, trước đó bọn họ không chuẩn bị cảm nghĩ khi đoạt giải. Trước lúc lên sân khấu, bọn họ còn định lên Tinh Võng tìm các bài phát biểu của người khác để học theo, kết quả thời gian quá gấp, bọn họ còn chưa kịp học thuộc lòng, lúc bước lên sân khấu đầu óc đã hoàn toàn trống rỗng.Đánh đến quá mệt mỏi, cũng đánh đến quá sung, niềm vui còn đang dâng trào.Quý Thanh Phong nói: "Chúng tôi thật ngầu lòi."Lâm Nghiêu phụ họa: "Chúng tôi quá ngầu lòi."Sau đó là những tràng cười ha ha vui sướng.【KID có phải không chuẩn bị bản thảo không vậy?】【Tôi nghi bọn họ chẳng định giành vị trí thứ nhất luôn ấy chứ.】【Cười chết tôi rồi, một lời xã giao cũng không có luôn!】Khán giả tại hiện trường và cả MC đều suýt chút nữa đã bị bọn họ chọc cười, Giang Tư Miểu đang xem phỏng vấn ở hậu trường thì đột nhiên đập mạnh một cái vào đầu, thầm nghĩ đám nhóc này đến nhận thưởng cũng không thể ra dáng một chút được sao.Thẩm Tinh Đường đứng dựa ở lối vào hậu trường, tầm mắt nhìn xa xăm về phía nhóm kỹ thuật viên cơ giáp đầy sức sống kia, trong đôi mắt là cảm xúc khó diễn tả thành lời. Cô nhìn từng người một, rồi bất giác nhận ra niềm vui này không chỉ là sự phấn khởi, mà còn là một loại cảm giác khó nói thành lời. Cô cảm thấy mọi thứ đạt được hôm nay thật sự không hề dễ dàng.Loại cảm giác này rất khó giải thích, rõ ràng đám người KID này mới chỉ tụ tập bên nhau có hơn hai năm.Nhưng cô lại cảm thấy có được không dễ, lại như thể vượt qua cả một quãng thời gian dài hơn thế nhiều.Giang Tư Miểu chú ý đến Thẩm Tinh Đường đang trầm mặc, "Tinh Đường, chị không vui à?""Vui chứ." Thẩm Tinh Đường hơi ngẩng đầu lên, "Chỉ là... có chút cảm khái."Cũng may KID còn có một người đáng tin cậy là Hoắc Diễm, sau khi khiến khán giả cười vang, Hoắc Diễm miễn cưỡng làm một cái tổng kết. Sau những phần phỏng vấn dài dòng, một đám người KID đi vào hậu trường, Ứng Trầm Lâm vừa mới đi được vài bước, liền nhìn thấy Lý Tĩnh Ngôn đang đứng ở lối vào hậu trường chờ cậu, cậu nói với đồng đội một tiếng rồi nhanh chóng chạy đến chỗ Lý Tĩnh Ngôn."Sao lại đến đây?" Lý Tĩnh Ngôn hỏi.Ứng Trầm Lâm sau khi đứng lại thì hơi hơi thở dốc, "Tôi thấy ngài ở bên này, tôi muốn nói với ngài một tiếng cảm ơn."Lý Tĩnh Ngôn nhìn người trẻ tuổi trước mặt, cố nén sự xúc động trong lòng, cuối cùng nói: "Chào mừng cậu trở về."Ứng Trầm Lâm nghe vậy, trịnh trọng nói: "Cảm ơn ngài."Trong hành lang sáng sủa, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lý Tĩnh Ngôn, Ứng Trầm Lâm quay người đi về phòng nghỉ của KID. Cơn mệt mỏi mà cậu gắng gượng suốt chặng đường giờ đây càng lúc càng nặng nề trong tiếng ồn ào náo nhiệt của hội trường. Cậu mới đi được vài bước thì trước mắt đã tối sầm lại, khi vừa định ổn định lại bước chân, có người đã nhanh tay tóm chặt lấy cổ áo của cậu.Ứng Trầm Lâm còn chưa kịp phản ứng, bên tai đã vang lên giọng nói của Du Tố.Giọng của Du Tố có chút nhấn mạnh, nhưng Ứng Trầm Lâm nghe không rõ lắm. Cơn mệt mỏi kéo dài đến tận bây giờ vẫn không hề thuyên giảm. Trước mắt cậu lúc đen lúc trắng, chỉ cảm thấy bàn tay đang nắm lấy cổ áo mình càng lúc càng siết chặt. Còn chưa kịp ngã về phía trước, cậu đã bị một lực kéo đứng thẳng dậy.Ứng Trầm Lâm khẽ ngẩng đầu, Du Tố đã đứng ngay trước mặt cậu: "Anh không đi cùng bọn họ à?"Du Tố không trả lời vấn đề của cậu, mà là hỏi: "Đi nổi không?"Đầu Ứng Trầm Lâm quay cuồng, cơn chóng mặt ập đến bất ngờ khiến cậu không kịp phản ứng. Cậu vừa định mở miệng thì trong tầm nhìn lờ mờ đã xuất hiện một vệt màu đỏ ở trước mặt. Cậu hơi ngẩn ra, giây tiếp theo, bàn tay của đối phương kéo cậu lại, đến khi nhận ra thì cả người cậu đã dựa lên vai Du Tố, cả người được anh cõng trên lưng."Anh Du?" Ứng Trầm Lâm ngẩn ra.Du Tố đơn giản nói: "Tự giữ cho chắc."Lưng người đàn ông rất rộng rãi, từng bước đi cũng rất vững vàng.Đầu của Ứng Trầm Lâm khẽ tựa lên vai đối phương, cậu nhắm mắt lại để chống chọi với cơn choáng váng đang cuộn trào. Trong những bước chân vững vàng, cậu dần nhắm mắt lại, hơi thở đặc trưng thuộc về người kia như từ từ bao phủ lấy cậu. Cảm giác ấy có chút giống với luồng tinh thần lực còn sót lại trong khoang điều khiển của Du Tố, nhưng dường như so với sự sắc bén của tinh thần lực kia, luồng khí tức này lại mang thêm vài phần dịu dàng.Tiếng bước chân vững vàng, khiến cho người ta có một loại cảm giác rất an tâm.Ứng Trầm Lâm mơ hồ nghĩ, dường như mỗi lần cậu sắp ngất đi, Du Tố đều luôn ở đó.Hành lang có rất nhiều người qua lại, nhưng bước chân của Du Tố vừa nhanh vừa ổn định, rất nhanh đã đến khu nghỉ ngơi của KID. Anh vừa định lên tiếng gọi bác sĩ Eric đến, thì lực đè trên lưng bỗng nhẹ đi đôi chút. Nghiêng đầu sang là có thể cảm nhận được tiếng hít thở phả bên tai mình.Ngoài tiếng hít thở ra, còn có tiếng tim đập thình thịch, từ yếu ớt dần trở nên mạnh hơn, chẳng phân biệt được là của ai.Du Tố bỗng cảm thấy có chút khô nóng, hạ giọng hỏi: "Ứng Trầm Lâm?"Ứng Trầm Lâm đã ngủ rồi.Nhóm kỹ thuật viên cơ giáp của KID thấy vậy liền vội vàng chạy tới, sau khi bác sĩ Eric xác nhận Ứng Trầm Lâm chỉ là vì quá mệt mà thiếp đi, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm."Cậu ấy lẽ ra nên nghỉ ngơi rồi, vậy mà vẫn cố gắng đòi đi lên bục nhận thưởng với mọi người." Thẩm Tinh Đường hết cách với Ứng Trầm Lâm, "Nhưng muốn đi lên bục nhận thưởng, không đi thật sự rất đáng tiếc, lần này quay về phải bắt cậu ấy ngủ một giấc thật ngon.""Vậy để cậu ấy nghỉ ngơi đi." Quý Thanh Phong đang định nói thêm gì đó thì liếc mắt thấy Du Tố đứng ở bên cạnh, "Anh Du, tai anh sao lại đỏ thế? Không phải bị thứ gì trong khu ô nhiễm cắn đấy chứ?"Bác sĩ Eric nghe vậy thì nhìn sang.Du Tố: "......"Cách đó không xa, khu nghỉ của các chiến đội cơ giáp khác cũng đang chuẩn bị rút lui. Khi mọi người bên chiến đội Tật Phong nhận xong cúp bạc, trở về khu nghỉ ngơi của mình liền liếc mắt sang phía vị trí của KID, vừa nhìn liền thấy người của KID đang tụm lại một chỗ, không biết đã xảy ra chuyện gì."Mấy người bên KID đúng là thân thiết thật đấy." Một kỹ thuật viên cơ giáp của Tật Phong nói.Triệu Nhạc Kiệt nhìn đến kỹ thuật viên cơ giáp pháo binh cao lớn đứng ở rìa ngoài đám đông. Vừa nhìn sang, đối phương liền liếc mắt nhìn sang, biểu tình vừa lạnh nhạt vừa hung ác.Thân thiết cái rắm, trong đội bọn họ chắc chắn có chuyện bắt nạt nhau. Vừa rời bục nhận thưởng, hắn còn nghe Hồ La Bố đi ngang qua nói rằng Trace chặn Sink trong hành lang, nắm cổ áo người ta, ép vào tường không biết đang nói cái gì."Anh Trương đâu rồi? Chúng ta dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị về thôi." Một kỹ thuật viên cơ giáp hỏi.Huấn luyện viên trưởng của Tật Phong nghiêng đầu nhìn sang, thấy anh Trương đang đứng bên kia bận nhắn tin: "Nghe nói vừa nhận được tin từ bên KID, đang lo vụ quy hoạch hậu kỳ cho cửa hàng trực tuyến.""Không phải ảnh định từ chức sao?" Triệu Nhạc Kiệt: "Sao vẫn chưa từ chức."Huấn luyện viên trưởng của Tật Phong nhất thời không biết mở miệng như thế nào. Trước đó đúng là định từ chức thật, nhưng tin KID đánh bại Tật Phong khiến anh Trương chưa thể chấp nhận nổi. Vì để nghiên cứu đối thủ mạnh nhất tương lai - KID, hắn tạm thời gác lại chuyện cá nhân, hoãn việc từ chức, dự định thông qua cửa hàng trực tuyến của KID để thu thập thêm càng nhiều thông tin về đối thủ.Huấn luyện viên trưởng Tật Phong: "Cậu ấy đã có kế hoạch nghề nghiệp mới rồi."Triệu Nhạc Kiệt: "???""Bọn họ sao còn chưa rời đi?" Triệu Nhạc Kiệt thắc mắc: "Hôm nay không tranh thủ săn vé máy bay giảm giá à?"Thích Tư Thành: "Nghe nói Kiến Hành đã chuẩn bị sẵn một chiếc phi thuyền đợi bọn họ ở bên ngoài, hơn nữa chắc bọn họ cũng không vội rời đi đâu."Triệu Nhạc Kiệt: "?"Thích Tư Thành vẻ mặt bình thản, tắt tin nhắn trên quang não rồi nhìn về phía xa: "Ví dụ như, làm thế nào để xử lý chất ô nhiễm cấp S mà bọn họ đã để lại trong khu vực ô nhiễm."KID đúng là không vội rời đi, so với đống chất ô nhiễm còn sót lại trong khoang lưu trữ của bọn họ, còn có một chất ô nhiễm lớn hơn nhiều bị ném ở khu vực ô nhiễm đang chờ thu về.Ngay khi thi đấu kết thúc, Quý Thanh Phong đã lập tức thông báo chuyện chất ô nhiễm cấp S cho Thẩm Tinh Đường. Đơn xin đã được nộp lên Cục Quản lý khu vực ô nhiễm Agaman ngay từ lúc bọn họ còn đang kiểm tra sức khỏe. Khi đó, người của ban tổ chức giải đấu Liên Minh vẫn còn ở đó, nên chuyện KID vừa rời sân đã nộp đơn xin khai quật xác chất ô nhiễm lập tức lan truyền khắp tầng lớp quản lý của Liên Minh.Theo quy định hiện tại của Liên Minh, những gì thu được trong khu ô nhiễm đích thực là tài sản của kỹ thuật viên cơ giáp đã tiêu diệt chúng. Có điều, hầu hết những gì thu được trong thi đấu đều được kỹ thuật viên cơ giáp mang ra ngoài bằng khoang lưu trữ, mà sau trận đấu thì khu thi đấu cũng sẽ bị phong tỏa, sẽ không tái mở cửa.Nhưng tình huống của KID thì lại đặc biệt, con cự ngư Hải Nham kia vốn là một chất ô nhiễm có kích thước lớn đến mức không thể chứa trong khoang lưu trữ. Lý do mà KID nêu ra trong đơn xin rất đầy đủ, Liên Minh không thể bác bỏ. Huống chi, KID lại là quán quân của giải Tinh hệ, với đủ loại điều kiện như vậy, quá trình phê duyệt diễn ra vô cùng nhanh chóng. Sau khi trình lên ban tổ chức giải đấu Liên Minh, giấy phép xử lý có hiệu lực 6 giờ đã được đóng dấu thông qua.Vừa nghe tin này, KID liền phấn chấn hẳn lên, không màng đến gì khác, cầm được giấp giấy phép liền mở cơ giáp dự phòng ra lao thẳng vào khu vực ô nhiễm.Nhân viên nói: "Bọn họ còn nộp thêm đơn xin mượn thiết bị lưu trữ cỡ lớn từ ban tổ chức giải đấu."Giám đốc Agaman: "... Cho mượn đi, cơ giáp của bọn họ vốn dĩ không chứa được bao nhiêu, hơn nữa cự ngư Hải Nham đúng thật chỉ có thể dùng thiết bị lưu trữ cỡ lớn mới chứa nổi."Lãnh đạo phía Agaman đành phải cử một đội đi theo. Kết quả KID vừa tiến vào khu vực ô nhiễm đã ngựa quen đường cũ tìm được vị trí xác của cự ngư Hải Nham. Còn chưa kịp để nhân viên của Cục Quản lý kiểm tra môi trường xung quanh, thì bọn họ đã lao lên, động tác nhanh chóng bắt đầu tháo rời con cự ngư Hải Nham.Cự ngư Hải Nham vốn là KID giành được, nên Cục Quản lý chỉ có thể đứng nhìn bọn họ tháo dỡ.... Cho đến khi người của Cục Quản lý nhìn thấy KID mổ bụng con cự ngư Hải Nham, đem cự ngư Hải Nham mở ra, từ bên trong moi ra một chất ô nhiễm, chặt ra từng khúc rồi bỏ vào thiết bị lưu trữ mà chính bọn họ đã cấp cho KID.Kỹ thuật viên cơ giáp của KID nói: "Thứ này nằm trong cự ngư Hải Nham, bọn tôi có thể lấy luôn chứ?"Nhân viên: "... Không thành vấn đề, cự ngư Hải Nham là tài sản của các cậu."Quý Thanh Phong nói: "Còn hơi nhiều, chúng ta phải nắm chặt thời gian."Lâm Nghiêu: "Vậy để tôi đi tháo cái dạ dày."Thấy nhân viên gật đầu đồng ý, KID cuối cùng cũng yên tâm. Ngay sau đó liền bắt đầu lôi từng chất ô nhiễm chưa bị cự ngư Hải Nham tiêu hóa ra từ cái dạ dày lớn nhất trong hồ sơ ghi chép về sinh vật biển khổng lồ này, rồi chất đầy vào thiết bị lưu trữ do Cục Quản lý cấp cho.Nhóm nhân viên của Agaman đứng một bên quan sát: "......"Cảnh tượng này cũng được truyền trực tiếp đến phòng điều khiển tổng của Cục Quản lý Agaman. KID lôi ra bao nhiêu chất ô nhiễm từ dạ dày của cự ngư Hải Nham, nhân viên liền nhìn chằm chằm bấy nhiêu.Phòng điều khiển tổng lặng ngắt như tờ, cho đến khi nghe thấy giọng nói hữu khí vô lực của giám đốc."Tra một chút... xem vùng biển đó còn bao nhiêu chất ô nhiễm A+ biến dị nữa."--- Wattpad @_Tradaocamxa ---
Khi hệ thống thi đấu bắn ra thông báo, rất nhiều khán giả mới như sực tỉnh từ trong trận chiến kịch liệt, ngay sau đó liền biến thành những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, toàn bộ hội trường khu vực ô nhiễm hải tinh Agaman tràn ngập trong tiếng hò reo hò, lan tỏa đến Tinh Võng, khiến không ít người đang kinh ngạc phản ứng lại, bị cuốn theo bầu không khí cuồng nhiệt từ sân thi đấu.KID từng suýt lọt vào top 8 mùa giải trước đã bứt phá mạnh mẽ, vượt qua Tật Phong trong giải xếp hạng của Tinh hệ Thự Quang, trở thành bá chủ đầu tiên của Tinh hệ Thự Quang dưới thể thức thi đấu mới. Trận chiến giữa Tật Phong và KID kéo dài đến tận phút cuối cùng, dù kết quả đã ngã ngũ từ 10 phút trước khi kết thúc đếm ngược ngày thi đấu thứ bảy, Tật Phong vẫn không từ bỏ tấn công, còn KID cũng không từ bỏ phòng thủ. Hai bên vẫn luôn chiến đấu cho đến tận khi hệ thống hiển thị kết quả cuối cùng.【Má ơi, hai bên đều mạnh kinh khủng!!!】【KID thật sự kéo Tật Phong xuống rồi, ĐM ĐM ĐM!!!】【Sink!!! Quá trâu bò luôn! Khả năng khống chế năng lượng cuối cùng của cậu ấy làm tôi nổi cả da gà!】【Trace với Yan cũng không kém đâu nha! Lúc cuối tôi căng thẳng gần chết, năng lượng của bọn họ đều cạn kiệt rồi!】Trong căn cứ của KID, Cốc Tiểu Thiên kích động kéo lấy Giang Tư Miểu nói không ngừng, còn đầu óc Giang Tư Miểu thì vẫn đang mơ màng, bọn họ thực sự đã giữ vững vị trí top 2 và còn tranh được vị trí số 1. Đây chính là hạng nhất của Tinh hệ Thự Quang đó! Chuyện mà KID dù từng là đội mạnh danh tiếng còn chưa từng làm được, vậy mà đám nhóc này lại thật sự làm được rồi!Khoé mắt Giang Tư Miểu đỏ hoe, nước mắt nóng rực tràn đầy, cả nửa ngày trời cũng không nói nên lời.Chàng trai trẻ Cốc Tiểu Thiên thì kích động nói chuyện với ông cụ Cốc và bác sĩ Eric, khu nghỉ ngơi của KID chỉ có ba người nhưng tràn ngập niềm vui sướng khôn tả.Ở khu nghỉ ngơi của các chiếc đội khác trong hội trường, Kha Lâm tán thưởng mà nhìn cơ giáp hiện trên màn hình ảo: "Một trận thi đấu quá đẹp mắt."Còn Hắc Nha - Văn Diệc thì không nán lại lâu, hắn quay sang nói với Trì Lợi Tư: "Đợi sau lễ trao giải xếp hạng, về tập huấn tăng cường."Trì Lợi Tư "ồ ồ" hai tiếng, không ngừng quay đầu nhìn về phía sau: "Thật muốn đánh một trận với bọn họ quá."Văn Diệc đáp: "Sẽ có cơ hội thôi."Tại căn cứ Thần Thuẫn, một đám kỹ thuật viên cơ giáp vừa xem xong trận thi đấu kéo dài hơn chục tiếng.Đội trưởng Ô Thanh Sương với vẻ mặt điềm tĩnh tắt màn hình ảo, lập tức đuổi toàn bộ kỹ thuật viên cơ giáp đi tập luyện. Cô vừa nghiêng đầu đã thấy tổng huấn luyện viên của Thần Thuẫn đang đứng sau lưng mình.Tổng huấn luyện viên còn chưa nói lời nào, Ô Thanh Sương đã chủ động mở lời: "Giải đấu Tinh Vực sẽ là một trận chiến gian khổ, đối thủ của chúng ta không chỉ là những đối thủ cũ."Góc nhìn trong phòng livestream của KID trở thành điểm nóng nhất tại khu vực ô nhiễm hải tinh Agaman. Hàng loạt khán giả đổ xô vào xem, ánh mắt nóng rực của mọi người đều nhìn chăm chú vào vị bá chủ mới này, ba ngày trước bọn họ thậm chí còn chẳng nghĩ KID có thể vào được top 4, một đường đi đến vị trí này.Các fans trong phòng livestream của KID thì càng ngơ ngác hơn nữa. Phần lớn bọn họ chỉ hy vọng KID có thể giữ được vị trí trong top 8, thế nhưng sau khi tiến vào khu vực ô nhiễm Agaman, KID lại thể hiện ngày càng xuất sắc. Bọn họ không còn là đội chỉ biết dùng thao tác đầu cơ trục lợi nữa, ngay cả khi đối đầu với đội mạnh như Tật Phong, bọn họ cũng có thể kéo đối phương xuống ngựa.Các fans kỳ cựu của KID thì suýt bật khóc, còn những fans mới gia nhập thì kích động không thôi.【Tôi đệt, các anh em ơi... KID thắng thật rồi.】【Mẹ ơi, tự nhiên thấy xúc động quá trời!!!】【Sink mạnh quá hu hu hu, từ lúc cậu ấy đổi công với Trace là tôi không dám thở luôn.】【Thắng rồi! Thắng rồi! KID thắng thật rồi!!!】Ở một nơi xa hơn, trong cửa hàng bán linh kiện cơ giáp ở sao Minh Quang, ông chủ mập đang xem trận thi đấu mà thiếu chút nữa quên cả thu tiền. Sau khi được khách hàng nhắc nhở mới lật đật nhận tiền, vừa lau nước mắt vừa nhìn vào dòng chữ chiến thắng trong phòng livestream. Tuân Bảo không nhịn được xoa xoa mũi, "Giỏi thật đấy Trầm Lâm, cậu sinh ra là để ở trên sân thi đấu."Vừa ra khỏi khu vực ô nhiễm, Khương Du mồ hôi đầm đìa. Ngay khi bước ra khỏi khoang điều khiển cơ giáp, cậu ta đã nghe thấy tin tức từ nơi xa truyền đến. Nhìn dòng thông báo trên quang não, Khương Du im lặng hồi lâu, cuối cùng mới nở một nụ cười nhẹ nhõm và mãn nguyện.Số người trong phòng livestream ngày một đông, các cư dân mạng đổ về Tinh Võng của Tinh hệ Thự Quang càng ngày càng nhiều.Rất nhiều người chen chúc trong phòng livestream của KID, cùng nhau chứng kiến bá chủ mới của Thự Quang ra đời. Những tràng pháo tay thuộc về tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp vang vọng mãi không dứt.Tại khán đài, tất cả các lãnh đạo đều đứng dậy, dành những tràng pháo tay nồng nhiệt. Lý Tĩnh Ngôn với ánh mắt hiền hòa chăm chú nhìn vào năm chiếc cơ giáp còn lại trong sân, giữa biển reo hò cuồng nhiệt, ông khẽ nói: "Bọn họ đều là những người mạnh nhất của Thự Quang."Trong sân thi đấu, năm chiếc cơ giáp dừng chiến đấu lại, Triệu Nhạc Kiệt đánh đến choáng váng cả đầu, cả người ngửa ra sau dựa vào ghế điều khiển, "Lão đại, chúng ta thua rồi.""Ừ, thua rồi." Thích Tư Thành liếc mắt nhìn chiếc cơ giáp ở đằng xa. Thua cũng không phải điều đáng xấu hổ, gặp được một đối thủ xứng tầm mới là điều hiếm có trong đời. Tật Phong đã ngồi ở vị trí số một của Thự Quang quá lâu, con đường phía trước như bị bao phủ bởi lớp sương mù dày đặc, vừa khó nhìn thấy điểm cuối, lại càng khó đi đến đích, ra bên ngoài nhìn sẽ thấy Tinh Minh còn rộng lớn hơn nhiều.Hắn ngắt kết nối một phần tinh thần, trong sự mệt mỏi lại mang theo vài phần hứng khởi: "Về rồi tăng cường tập luyện, mùa giải sau cướp lại vị trí."Tại điểm cờ, Ứng Trầm Lâm nhìn nhắc nhở bắn ra trước mắt. Đôi mắt cậu chỉ còn nhìn thấy những ký tự kia trong khung hình ảo, sau bao năm, cuối cùng cậu lại một lần nữa nhìn thấy biểu tượng chiến thắng thuộc về giải đấu Tinh hệ từ khoang điều khiển. Cảm giác này giống như kéo cậu quay về thời thiếu niên của kiếp trước, dốc hết toàn lực trên sân thi đấu, cuối cùng nhận được sự công nhận.Cậu đã quên hết mệt mỏi toàn thân, cho đến khi nghe thấy giọng Hoắc Diễm vang lên, mới giật mình bừng tỉnh khỏi những dòng chữ chiến thắng ấy.Ngay khi âm thanh của Hoắc Diễm truyền đến bên tai cậu, trước mắt Ứng Trầm Lâm bỗng tối sầm lại. Cậu vội vàng thao tác bảng điều khiển, nhưng giây tiếp theo, cả chiếc cơ giáp như bị thứ gì đó tóm chặt. Ngay trước khi cậu kịp ngắt kết nối tinh thần, có người từ phía sau dùng một tay túm lấy cơ giáp của cậu.Ứng Trầm Lâm dần dần tỉnh lại sau màn đen kịt, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cơ giáp ở bên cạnh, "Anh Du."Không gọi cả họ tên nữa à? Du Tố bị cách gọi này của cậu chọc cười, cười nhạo nói: "Còn sức để gọi người, xem ra chưa ngất."Ứng Trầm Lâm thành thật đáp: "Không còn sức để bay nữa."Du Tố dùng một tay tóm lấy, "Đừng có ngủ gục đấy."Đầu Ứng Trầm Lâm vẫn ong ong: "... Vâng.""Này? Đội trưởng Hoắc, còn đứng nổi không đấy?" Triệu Nhạc Kiệt chạy đến kênh mở rộng, "Sức anh cũng trâu thật, có thể đỡ nha.""Làm sao mà chịu thua được." Hoắc Diễm cười ha hả nói: "Nhưng mà hình như trẹo lưng rồi, may mà kết thúc, chứ không thì không đỡ nổi cậu đâu."Thích Tư Thành vài bước đã bay đến bên người Hoắc Diễm, hỏi: "Còn bay nổi không?"Hoắc Diễm cố chịu đựng cơn đau lưng, "Còn được."Nhưng đám nhóc nhỏ tuổi kia thì đúng là không được, mười mấy tiếng chiến đấu này, khẳng định mệt muốn chết rồi.Dưới đáy biển, mấy chiếc cơ giáp bắt đầu nổi lên trên. Trong màn đêm của Agaman, ở phía xa xa còn có thể thấy vài vì sao lấp lánh. Khi rời khỏi mặt biển, từ xa đã có thể trông thấy nhóm cứu hộ của Cục Quản lý hải tinh Agaman đã đậu sẵn phi thuyền, thân tàu mở toang, chừa chỗ đỗ cho các cơ giáp.Du Tố để ý thấy cơ giáp bên cạnh có động tĩnh, "Nhìn gì đấy?"Ứng Trầm Lâm bị kéo bay đi vẫn không quên liếc nhìn về phía bên kia của mặt biển, mở miệng nói: "Lúc trước Lâm Nghiêu bị loại có dặn chúng ta nhớ nhặt con cá về."Du Tố nghe xong bật cười một tiếng: "Em còn sức mà quay lại nhặt à?"Ứng Trầm Lâm suy nghĩ một chút.Hoắc Diễm cười ha ha nói: "Hình như là hết sức rồi, không sao đâu, Đại Phong đi ra ngoài trước, chắc chắn cậu ấy đã nói với bà chủ rồi."Chiếc phi thuyền cứu hộ đưa tất cả mọi người trở về khu vực nhảy chuyển của Agaman. Vừa xuống phi thuyền, đã có rất nhiều nhân viên y tế ùa tới, người cần kiểm tra sức khỏe thì được kiểm tra, người không sao thì đã rời đi. Ứng Trầm Lâm vừa xuống phi thuyền đã bị đẩy lên cáng. Khi bác sĩ đến gần, cậu nhìn thấy bác sĩ Eric cũng đến, đang nói chuyện với nhóm y tế, có vẻ như đang trao đổi về báo cáo y tế của cậu.Nhìn lướt qua một lượt, Ứng Trầm Lâm thấy rất nhiều người trong nhóm y tế đang bận rộn, toàn bộ khu vực nhảy chuyển trở nên rất nhộn nhịp.Cậu hơi ngửa đầu, bộ não mệt mỏi như bánh răng gỉ sét, vận hành một cách ì ạch, ánh mắt vô định nhìn lên các thiết bị ở trên cao trong khu vực nhảy chuyển.Du Tố không cách quá xa, ngồi ngay bên ngoài cáng của Ứng Trầm Lâm. Trong tất cả mọi người của KID, chỉ có tình huống của anh là tốt nhất, tố chất thân thể tốt đến mức các bác sĩ kiểm tra cho anh đều phải tán thưởng liên tục. Sau khi anh kiểm tra xong, quay đầu liền nhìn thấy đứa nhỏ ở cách đó không xa, đối phương thành thật nằm yên trên cáng, đôi mắt không nhúc nhích nhìn lên trên cao, hình như là đang ngẩn người."Lát nữa còn phải lên bục nhận thưởng, tình trạng của Trầm Lâm có thể không?" Hoắc Diễm kiểm tra xong bước đến, thấy Ứng Trầm Lâm vẫn còn nằm trên cáng, "Hay là nghỉ ngơi một chút?"Eric vừa làm kiểm tra xong cho Ứng Trầm Lâm, đang chờ kết quả, nghe vậy định nói gì đó, thì cậu nam sinh trên cáng đã ngồi dậy, có vẻ muốn cùng đi qua. Hắn khẽ nhướng mày không nói gì, chỉ trao ánh mắt cho Thẩm Tinh Đường ở xa.Giải đấu Tinh hệ Thự Quang kết thúc, tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp đều đang được kiểm tra sức khỏe, nhưng không khí náo nhiệt ở trong phòng livestream ngoài sân đấu vẫn không hề dừng lại.Tin tức trên Tinh Võng lan truyền đến điên cuồng, với hashtag #Tật Phong hạng hai# và #KID hạng nhất# tràn ngập trên mạng nội bộ Tinh hệ Thự Quang. Các cuộc thảo luận về KID ngày một tăng cao, video trận đấu cuối cùng của vòng xếp hạng được các blogger lớn chia sẻ, vô số người đổ xô đến xem chiến đội tân vương này.Tất cả mọi người vẫn đang chấn thủ trong phòng livestream, chờ đợi nhóm kỹ thuật viên cơ giáp làm kiểm tra xong lên sân khấu. Khi lên nhận giải thưởng, toàn bộ thành viên KID đều có mặt, tất cả các kỹ thuật viên cơ giáp đứng san sát trên hội trường Agaman, dáng người cao thấp không đồng đều, nhưng tất cả đều đứng thẳng lưng hơn bất kỳ ai khác.Đồng phục màu đỏ trắng của đội nổi bật trên bục nhận giải vô cùng gây chú ý, nhóm kỹ thuật viên cơ giáp mệt mỏi trên mặt đều là nụ cười vui mừng rạng rỡ.Các fan hâm mộ của Sink theo KID đi vào nhìn thấy cảnh tượng này, cảm xúc hỗn độn, có người thì trực tiếp reo hò, có người lại nhìn chằm chằm cậu nam sinh đang đứng thẳng tắp trong hội trường, tất cả cảm xúc đều dồn nén trên người đối phương, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Sink đứng trên bục nhận thưởng.Không còn bị giới hạn bởi tuổi vị thành niên, mà là lần đầu sau chấn thương tay phải, lại lần nữa đứng ở trên cái bục này nhận thưởng.Thiên tài đơn binh chuyển sang hạng mục đoàn chiến, những khoảnh khắc sáng chói của cá nhân trước kia dường như đã bị nhấn chìm trong sự phối hợp đoàn chiến. Rất nhiều người từng nói Sink rất mạnh, nhưng dù có nói mạnh đến đâu, vẫn không ít người giữ thái độ như xem náo nhiệt mà không kỳ vọng nhiều, nhất là khi tin chấn thương tay phải khiến cậu không thể thi đấu lâu dài lan truyền rộng rãi.Những thao tác đỉnh cao liên tiếp trong sân thi đấu, những pha lội ngược dòng ngoạn mục... từng giây từng phút của vòng xếp hạng đều phải tranh giành bằng mọi giá, cho đến bây giờ, Sink đã dùng hành động để chứng minh, cậu có thể giành chức vô địch giải Tinh hệ đơn binh, khi chuyển sang đoàn chiến, cậu cũng có thể giành chức vô địch giải Tinh hệ.【Hu hu hu, tôi khóc rồi.】【Vô địch đoàn chiến Thự Quang rồi a a a!】【Quá trâu bò!】【Sink còn có thể chiến đấu lâu hơn nữa! KID xông lên!】Khi Lý Tĩnh Ngôn đi đến bục nhận thưởng trong hội trường, ông nhìn thấy một đám người trẻ tuổi mệt mỏi rã rời nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười. Tầm mắt ông dừng ở trên người bọn họ một lát, cuối cùng dừng ở trên người cậu nam sinh hơi nhỏ con giữa đám đông. Sắc mặt của đối phương tái nhợt, nhưng biểu cảm trên mặt lại toát lên niềm vui rõ ràng theo từng hành động của đồng đội.Ứng Trầm Lâm nghe thấy đồng đội thì thầm bàn tán, nghiêng đầu về một bên liền nhìn thấy Lý Tĩnh Ngôn cách đó không xa.Ánh mắt của hai người chạm nhau, Lý Tĩnh Ngôn đã chạy đến trước mặt KID.Tiếng reo hò trong sân đinh tai nhức óc, Lý Tĩnh Ngôn trao cúp vô địch cho đội trưởng Hoắc Diễm.MC phỏng vấn hỏi KID có cảm nghĩ gì muốn chia sẻ không?Mọi người trong KID nghẹn cả buổi, trước đó bọn họ không chuẩn bị cảm nghĩ khi đoạt giải. Trước lúc lên sân khấu, bọn họ còn định lên Tinh Võng tìm các bài phát biểu của người khác để học theo, kết quả thời gian quá gấp, bọn họ còn chưa kịp học thuộc lòng, lúc bước lên sân khấu đầu óc đã hoàn toàn trống rỗng.Đánh đến quá mệt mỏi, cũng đánh đến quá sung, niềm vui còn đang dâng trào.Quý Thanh Phong nói: "Chúng tôi thật ngầu lòi."Lâm Nghiêu phụ họa: "Chúng tôi quá ngầu lòi."Sau đó là những tràng cười ha ha vui sướng.【KID có phải không chuẩn bị bản thảo không vậy?】【Tôi nghi bọn họ chẳng định giành vị trí thứ nhất luôn ấy chứ.】【Cười chết tôi rồi, một lời xã giao cũng không có luôn!】Khán giả tại hiện trường và cả MC đều suýt chút nữa đã bị bọn họ chọc cười, Giang Tư Miểu đang xem phỏng vấn ở hậu trường thì đột nhiên đập mạnh một cái vào đầu, thầm nghĩ đám nhóc này đến nhận thưởng cũng không thể ra dáng một chút được sao.Thẩm Tinh Đường đứng dựa ở lối vào hậu trường, tầm mắt nhìn xa xăm về phía nhóm kỹ thuật viên cơ giáp đầy sức sống kia, trong đôi mắt là cảm xúc khó diễn tả thành lời. Cô nhìn từng người một, rồi bất giác nhận ra niềm vui này không chỉ là sự phấn khởi, mà còn là một loại cảm giác khó nói thành lời. Cô cảm thấy mọi thứ đạt được hôm nay thật sự không hề dễ dàng.Loại cảm giác này rất khó giải thích, rõ ràng đám người KID này mới chỉ tụ tập bên nhau có hơn hai năm.Nhưng cô lại cảm thấy có được không dễ, lại như thể vượt qua cả một quãng thời gian dài hơn thế nhiều.Giang Tư Miểu chú ý đến Thẩm Tinh Đường đang trầm mặc, "Tinh Đường, chị không vui à?""Vui chứ." Thẩm Tinh Đường hơi ngẩng đầu lên, "Chỉ là... có chút cảm khái."Cũng may KID còn có một người đáng tin cậy là Hoắc Diễm, sau khi khiến khán giả cười vang, Hoắc Diễm miễn cưỡng làm một cái tổng kết. Sau những phần phỏng vấn dài dòng, một đám người KID đi vào hậu trường, Ứng Trầm Lâm vừa mới đi được vài bước, liền nhìn thấy Lý Tĩnh Ngôn đang đứng ở lối vào hậu trường chờ cậu, cậu nói với đồng đội một tiếng rồi nhanh chóng chạy đến chỗ Lý Tĩnh Ngôn."Sao lại đến đây?" Lý Tĩnh Ngôn hỏi.Ứng Trầm Lâm sau khi đứng lại thì hơi hơi thở dốc, "Tôi thấy ngài ở bên này, tôi muốn nói với ngài một tiếng cảm ơn."Lý Tĩnh Ngôn nhìn người trẻ tuổi trước mặt, cố nén sự xúc động trong lòng, cuối cùng nói: "Chào mừng cậu trở về."Ứng Trầm Lâm nghe vậy, trịnh trọng nói: "Cảm ơn ngài."Trong hành lang sáng sủa, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lý Tĩnh Ngôn, Ứng Trầm Lâm quay người đi về phòng nghỉ của KID. Cơn mệt mỏi mà cậu gắng gượng suốt chặng đường giờ đây càng lúc càng nặng nề trong tiếng ồn ào náo nhiệt của hội trường. Cậu mới đi được vài bước thì trước mắt đã tối sầm lại, khi vừa định ổn định lại bước chân, có người đã nhanh tay tóm chặt lấy cổ áo của cậu.Ứng Trầm Lâm còn chưa kịp phản ứng, bên tai đã vang lên giọng nói của Du Tố.Giọng của Du Tố có chút nhấn mạnh, nhưng Ứng Trầm Lâm nghe không rõ lắm. Cơn mệt mỏi kéo dài đến tận bây giờ vẫn không hề thuyên giảm. Trước mắt cậu lúc đen lúc trắng, chỉ cảm thấy bàn tay đang nắm lấy cổ áo mình càng lúc càng siết chặt. Còn chưa kịp ngã về phía trước, cậu đã bị một lực kéo đứng thẳng dậy.Ứng Trầm Lâm khẽ ngẩng đầu, Du Tố đã đứng ngay trước mặt cậu: "Anh không đi cùng bọn họ à?"Du Tố không trả lời vấn đề của cậu, mà là hỏi: "Đi nổi không?"Đầu Ứng Trầm Lâm quay cuồng, cơn chóng mặt ập đến bất ngờ khiến cậu không kịp phản ứng. Cậu vừa định mở miệng thì trong tầm nhìn lờ mờ đã xuất hiện một vệt màu đỏ ở trước mặt. Cậu hơi ngẩn ra, giây tiếp theo, bàn tay của đối phương kéo cậu lại, đến khi nhận ra thì cả người cậu đã dựa lên vai Du Tố, cả người được anh cõng trên lưng."Anh Du?" Ứng Trầm Lâm ngẩn ra.Du Tố đơn giản nói: "Tự giữ cho chắc."Lưng người đàn ông rất rộng rãi, từng bước đi cũng rất vững vàng.Đầu của Ứng Trầm Lâm khẽ tựa lên vai đối phương, cậu nhắm mắt lại để chống chọi với cơn choáng váng đang cuộn trào. Trong những bước chân vững vàng, cậu dần nhắm mắt lại, hơi thở đặc trưng thuộc về người kia như từ từ bao phủ lấy cậu. Cảm giác ấy có chút giống với luồng tinh thần lực còn sót lại trong khoang điều khiển của Du Tố, nhưng dường như so với sự sắc bén của tinh thần lực kia, luồng khí tức này lại mang thêm vài phần dịu dàng.Tiếng bước chân vững vàng, khiến cho người ta có một loại cảm giác rất an tâm.Ứng Trầm Lâm mơ hồ nghĩ, dường như mỗi lần cậu sắp ngất đi, Du Tố đều luôn ở đó.Hành lang có rất nhiều người qua lại, nhưng bước chân của Du Tố vừa nhanh vừa ổn định, rất nhanh đã đến khu nghỉ ngơi của KID. Anh vừa định lên tiếng gọi bác sĩ Eric đến, thì lực đè trên lưng bỗng nhẹ đi đôi chút. Nghiêng đầu sang là có thể cảm nhận được tiếng hít thở phả bên tai mình.Ngoài tiếng hít thở ra, còn có tiếng tim đập thình thịch, từ yếu ớt dần trở nên mạnh hơn, chẳng phân biệt được là của ai.Du Tố bỗng cảm thấy có chút khô nóng, hạ giọng hỏi: "Ứng Trầm Lâm?"Ứng Trầm Lâm đã ngủ rồi.Nhóm kỹ thuật viên cơ giáp của KID thấy vậy liền vội vàng chạy tới, sau khi bác sĩ Eric xác nhận Ứng Trầm Lâm chỉ là vì quá mệt mà thiếp đi, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm."Cậu ấy lẽ ra nên nghỉ ngơi rồi, vậy mà vẫn cố gắng đòi đi lên bục nhận thưởng với mọi người." Thẩm Tinh Đường hết cách với Ứng Trầm Lâm, "Nhưng muốn đi lên bục nhận thưởng, không đi thật sự rất đáng tiếc, lần này quay về phải bắt cậu ấy ngủ một giấc thật ngon.""Vậy để cậu ấy nghỉ ngơi đi." Quý Thanh Phong đang định nói thêm gì đó thì liếc mắt thấy Du Tố đứng ở bên cạnh, "Anh Du, tai anh sao lại đỏ thế? Không phải bị thứ gì trong khu ô nhiễm cắn đấy chứ?"Bác sĩ Eric nghe vậy thì nhìn sang.Du Tố: "......"Cách đó không xa, khu nghỉ của các chiến đội cơ giáp khác cũng đang chuẩn bị rút lui. Khi mọi người bên chiến đội Tật Phong nhận xong cúp bạc, trở về khu nghỉ ngơi của mình liền liếc mắt sang phía vị trí của KID, vừa nhìn liền thấy người của KID đang tụm lại một chỗ, không biết đã xảy ra chuyện gì."Mấy người bên KID đúng là thân thiết thật đấy." Một kỹ thuật viên cơ giáp của Tật Phong nói.Triệu Nhạc Kiệt nhìn đến kỹ thuật viên cơ giáp pháo binh cao lớn đứng ở rìa ngoài đám đông. Vừa nhìn sang, đối phương liền liếc mắt nhìn sang, biểu tình vừa lạnh nhạt vừa hung ác.Thân thiết cái rắm, trong đội bọn họ chắc chắn có chuyện bắt nạt nhau. Vừa rời bục nhận thưởng, hắn còn nghe Hồ La Bố đi ngang qua nói rằng Trace chặn Sink trong hành lang, nắm cổ áo người ta, ép vào tường không biết đang nói cái gì."Anh Trương đâu rồi? Chúng ta dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị về thôi." Một kỹ thuật viên cơ giáp hỏi.Huấn luyện viên trưởng của Tật Phong nghiêng đầu nhìn sang, thấy anh Trương đang đứng bên kia bận nhắn tin: "Nghe nói vừa nhận được tin từ bên KID, đang lo vụ quy hoạch hậu kỳ cho cửa hàng trực tuyến.""Không phải ảnh định từ chức sao?" Triệu Nhạc Kiệt: "Sao vẫn chưa từ chức."Huấn luyện viên trưởng của Tật Phong nhất thời không biết mở miệng như thế nào. Trước đó đúng là định từ chức thật, nhưng tin KID đánh bại Tật Phong khiến anh Trương chưa thể chấp nhận nổi. Vì để nghiên cứu đối thủ mạnh nhất tương lai - KID, hắn tạm thời gác lại chuyện cá nhân, hoãn việc từ chức, dự định thông qua cửa hàng trực tuyến của KID để thu thập thêm càng nhiều thông tin về đối thủ.Huấn luyện viên trưởng Tật Phong: "Cậu ấy đã có kế hoạch nghề nghiệp mới rồi."Triệu Nhạc Kiệt: "???""Bọn họ sao còn chưa rời đi?" Triệu Nhạc Kiệt thắc mắc: "Hôm nay không tranh thủ săn vé máy bay giảm giá à?"Thích Tư Thành: "Nghe nói Kiến Hành đã chuẩn bị sẵn một chiếc phi thuyền đợi bọn họ ở bên ngoài, hơn nữa chắc bọn họ cũng không vội rời đi đâu."Triệu Nhạc Kiệt: "?"Thích Tư Thành vẻ mặt bình thản, tắt tin nhắn trên quang não rồi nhìn về phía xa: "Ví dụ như, làm thế nào để xử lý chất ô nhiễm cấp S mà bọn họ đã để lại trong khu vực ô nhiễm."KID đúng là không vội rời đi, so với đống chất ô nhiễm còn sót lại trong khoang lưu trữ của bọn họ, còn có một chất ô nhiễm lớn hơn nhiều bị ném ở khu vực ô nhiễm đang chờ thu về.Ngay khi thi đấu kết thúc, Quý Thanh Phong đã lập tức thông báo chuyện chất ô nhiễm cấp S cho Thẩm Tinh Đường. Đơn xin đã được nộp lên Cục Quản lý khu vực ô nhiễm Agaman ngay từ lúc bọn họ còn đang kiểm tra sức khỏe. Khi đó, người của ban tổ chức giải đấu Liên Minh vẫn còn ở đó, nên chuyện KID vừa rời sân đã nộp đơn xin khai quật xác chất ô nhiễm lập tức lan truyền khắp tầng lớp quản lý của Liên Minh.Theo quy định hiện tại của Liên Minh, những gì thu được trong khu ô nhiễm đích thực là tài sản của kỹ thuật viên cơ giáp đã tiêu diệt chúng. Có điều, hầu hết những gì thu được trong thi đấu đều được kỹ thuật viên cơ giáp mang ra ngoài bằng khoang lưu trữ, mà sau trận đấu thì khu thi đấu cũng sẽ bị phong tỏa, sẽ không tái mở cửa.Nhưng tình huống của KID thì lại đặc biệt, con cự ngư Hải Nham kia vốn là một chất ô nhiễm có kích thước lớn đến mức không thể chứa trong khoang lưu trữ. Lý do mà KID nêu ra trong đơn xin rất đầy đủ, Liên Minh không thể bác bỏ. Huống chi, KID lại là quán quân của giải Tinh hệ, với đủ loại điều kiện như vậy, quá trình phê duyệt diễn ra vô cùng nhanh chóng. Sau khi trình lên ban tổ chức giải đấu Liên Minh, giấy phép xử lý có hiệu lực 6 giờ đã được đóng dấu thông qua.Vừa nghe tin này, KID liền phấn chấn hẳn lên, không màng đến gì khác, cầm được giấp giấy phép liền mở cơ giáp dự phòng ra lao thẳng vào khu vực ô nhiễm.Nhân viên nói: "Bọn họ còn nộp thêm đơn xin mượn thiết bị lưu trữ cỡ lớn từ ban tổ chức giải đấu."Giám đốc Agaman: "... Cho mượn đi, cơ giáp của bọn họ vốn dĩ không chứa được bao nhiêu, hơn nữa cự ngư Hải Nham đúng thật chỉ có thể dùng thiết bị lưu trữ cỡ lớn mới chứa nổi."Lãnh đạo phía Agaman đành phải cử một đội đi theo. Kết quả KID vừa tiến vào khu vực ô nhiễm đã ngựa quen đường cũ tìm được vị trí xác của cự ngư Hải Nham. Còn chưa kịp để nhân viên của Cục Quản lý kiểm tra môi trường xung quanh, thì bọn họ đã lao lên, động tác nhanh chóng bắt đầu tháo rời con cự ngư Hải Nham.Cự ngư Hải Nham vốn là KID giành được, nên Cục Quản lý chỉ có thể đứng nhìn bọn họ tháo dỡ.... Cho đến khi người của Cục Quản lý nhìn thấy KID mổ bụng con cự ngư Hải Nham, đem cự ngư Hải Nham mở ra, từ bên trong moi ra một chất ô nhiễm, chặt ra từng khúc rồi bỏ vào thiết bị lưu trữ mà chính bọn họ đã cấp cho KID.Kỹ thuật viên cơ giáp của KID nói: "Thứ này nằm trong cự ngư Hải Nham, bọn tôi có thể lấy luôn chứ?"Nhân viên: "... Không thành vấn đề, cự ngư Hải Nham là tài sản của các cậu."Quý Thanh Phong nói: "Còn hơi nhiều, chúng ta phải nắm chặt thời gian."Lâm Nghiêu: "Vậy để tôi đi tháo cái dạ dày."Thấy nhân viên gật đầu đồng ý, KID cuối cùng cũng yên tâm. Ngay sau đó liền bắt đầu lôi từng chất ô nhiễm chưa bị cự ngư Hải Nham tiêu hóa ra từ cái dạ dày lớn nhất trong hồ sơ ghi chép về sinh vật biển khổng lồ này, rồi chất đầy vào thiết bị lưu trữ do Cục Quản lý cấp cho.Nhóm nhân viên của Agaman đứng một bên quan sát: "......"Cảnh tượng này cũng được truyền trực tiếp đến phòng điều khiển tổng của Cục Quản lý Agaman. KID lôi ra bao nhiêu chất ô nhiễm từ dạ dày của cự ngư Hải Nham, nhân viên liền nhìn chằm chằm bấy nhiêu.Phòng điều khiển tổng lặng ngắt như tờ, cho đến khi nghe thấy giọng nói hữu khí vô lực của giám đốc."Tra một chút... xem vùng biển đó còn bao nhiêu chất ô nhiễm A+ biến dị nữa."--- Wattpad @_Tradaocamxa ---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com