Dm Edit Ten Omega Nay Vua Ngot Vua Ngong
Chương 65: Gọi Tiêu Dĩ Hằng ra đây! Tôi mang bữa sáng cho anh ấy!Tiệc chia tay đang vui bỗng hóa thành màn khóc than của anh khóa trên lớp 12. Anh ta mượn rượu giải sầu nhưng càng uống càng buồn, không ngừng kể về chuyện trước và sau khi chia tay với bạn gái.Anh khóc nấc: "Gì mà xa cách càng làm tình cảm thêm sâu đậm, khoảng cách tạo nên nét đẹp tình yêu, toàn nói vớ vẩn! Yêu xa rất khổ, trước đây ngày ngày bên nhau nghĩ rằng tình cảm của hai người có thể chịu đựng được thử thách, nhưng kết quả thì sao? Sau khi xa nhau, cô ấy ốm, tớ không ở bên được; cô ấy bị ức hiếp, tớ cũng không ở bên! Nếu không phải vì lý do đó, thằng nhãi kia cũng không thể nhân cơ hội chen vào được... Tuần trước là sinh nhật mười tám của cô ấy, cô ấy gọi điện thoại nói chia tay, cô ấy nói ngày quan trọng như sinh nhật mười tám mà tớ cũng không có mặt, yêu tớ chẳng khác nào nuôi một con thú cưng trên điện thoại..."Lệ Chanh nghe mà rùng mình. Tình cảm của anh khóa trên và bạn gái kéo dài nhiều năm như thế mà cũng tan vỡ vì yêu xa, huống hồ cậu và Tiêu Dĩ Hằng mới chính thức bên nhau được mấy ngày, khoảng cách còn xa hơn gấp ba trăm lần...Lệ Chanh thấy lo lắng, vội nhắn tin cho Tiêu Dĩ Hằng:Lệ Lệ Chanh: "Con trai, nhanh nói với bố sinh nhật mười tám của con là khi nào?"Trì Chi Dĩ Hằng: "Sao đột nhiên hỏi sinh nhật anh?"Lệ Lệ Chanh: "Trẫm bận trăm công nghìn việc, không nhớ nổi sinh thần của hoàng tử không được sủng ái, có vấn đề gì à?"Trì Chi Dĩ Hằng: "..."Tiêu Dĩ Hằng rõ ràng bị lời nói ngông cuồng của Lệ Chanh làm cho sững sờ, một lúc sau mới gửi ngày tháng.Mà ngày đó... vừa khéo lại trùng với thời gian Lệ Chanh đang trong đợt tập huấn!!Sinh nhật đầu tiên của bạn trai sau khi hai người bên nhau, còn là sinh nhật trưởng thành quan trọng nhất, mà cậu lại không thể ở bên cạnh, quá xui xẻo.Bên kia, anh khóa trên vẫn đang nức nở, đau buồn vì mối tình yêu xa tan vỡ. Rõ ràng không uống nhiều, nhưng chuyện buồn khiến anh càng uống càng say, càng uống càng bốc đồng. Lệ Chanh hiểu ra vì sao huấn luyện viên Ngô cấm cậu dẫn bạn trai theo, là sợ anh khóa trên nhìn thấy cảnh người khác tình tứ sẽ bị kích động.... Nhưng có vẻ đã quá muộn rồi.Buổi tiệc bắt đầu trong tiếng cười vui vẻ, kết thúc trong tiếng khóc của anh khóa trên. Lệ Chanh thu về một đống "châm ngôn tình yêu", mặt càng lúc càng nghiêm nghị.— Yêu đương có thể tan, nhưng yêu xa không thể tàn.... Trời ạ, đúng là bậc thầy ngôn từ, sao mình có thể chơi chữ đỉnh cao thế này nhỉ.--------------------- Wp minnnnnn2603 ---------------------Vài ngày sau, anh Lệ chìm trong nỗi lo lắng về mối tình xa cách.Hoa Thành và Thủ Đô xa xôi muôn trùng, Nam - Bắc cách nhau hàng nghìn cây số. Máy bay năm tiếng, tàu cao tốc 600 phút, ôtô ròng rã ba ngày ba đêm.Hoa Thành nắng ấm trên 25 độ quanh năm, ngay cả tháng mười hai cũng có thể mặc áo cộc tay. Thủ Đô bốn mùa rõ rệt, giờ đã có tuyết rơi. Hoa Thành là trung tâm phát triển bậc nhất phía Nam, nằm ở cửa sông, kinh tế sầm uất, hội nhập toàn cầu; Thủ Đô nằm trong đất liền, mang đậm dấu ấn văn hóa, người ta nói "rơi một viên gạch trúng ba giáo sư".Lần đầu tiên Lệ Chanh đi xa đến thế, ban đầu háo hức mong được bơi thử ở bể Thủ Đô, gặp gỡ những vận động viên và huấn luyện viên xuất sắc... Giờ đây, niềm vui xen lẫn nỗi lo.Trước khi yêu, cậu là kẻ độc hành, xách ba lô đi khắp thế giới; giờ có người yêu, cậu lại muốn nhét người yêu vào ba lô cùng dạo thế giới.Trên diễn đàn trường Trung học Hoa Thành, Tiêu Dĩ Hằng luôn đứng đầu bảng thảo luận. Là học sinh giỏi trong các học sinh giỏi, alpha trong các alpha, mọi động tĩnh của anh đều được chú ý. Có người từng nói đùa, Tiêu Dĩ Hằng mình anh đã nâng tầm pheromone của cả lớp 12 (1). Ba năm qua, số người xếp hàng tỏ tình với anh nhiều không đếm xuể, không chỉ omega và beta, mà cả alpha cũng không ít người muốn vượt qua giới hạn tình bạn.Trước đây, Lệ Chanh nghĩ — mặc kệ gió Đông Tây Nam Bắc, nam thần đã là của mình!Giờ thì, cậu lại nghĩ — không lẽ mình vừa đi, đã có yêu tinh nào đó nhảy ra muốn cướp mất người yêu mình luôn rồi?Lệ Chanh chịu được không? Không thể.Hôm đó, Tiêu Dĩ Hằng để điện thoại im lặng, đến trưa mới thấy Lệ Chanh gửi hơn chục tin nhắn.Lệ Lệ Chanh: 【Tin nóng — Vụ án mạng ở giữa đường gây chấn động, nạn nhân X bị phát hiện từng ngoại tình】Lệ Lệ Chanh: 【Phim của Lưu X | Âm mưu kinh thiên động địa kéo theo một vụ tình ái phức tạp, ba cô gái hợp sức hạ sát A phụ bạc】Lệ Lệ Chanh: 【Sốc! Biệt thự hóa nhà ma, đêm tân hôn omega đâm chết cả nhà chồng, lý do thật sự là...】Tiêu Dĩ Hằng: "...?"Tiêu Dĩ Hằng mở từng liên kết ra xem, thấy toàn tin về kẻ bội tình bị giết như thế nào, hung thủ không phải người tình thì là người yêu, hoặc cả hai cùng ra tay... Tóm lại tiêu đề càng giật gân, nội dung càng kịch tính, quan hệ càng rối rắm càng tốt.Tiêu Dĩ Hằng hỏi cậu gửi mấy tin này làm gì.Lệ Chanh ấp úng, không dám nói thật: "Em sợ anh học mệt, muốn anh thư giãn, đọc tin giải trí chút."Không giết người thì giết tình, trời biết đây là kiểu nghỉ ngơi gì.Tiêu Dĩ Hằng không ngốc, hiểu rõ tính cách nói một đằng, nghĩ một nẻo của Lệ Chanh, nhanh chóng đoán ra suy nghĩ của cậu.Tối hôm đó sau khi tan học, hai người gặp nhau trong phòng mỹ thuật.Tiêu Dĩ Hằng đi thẳng vào vấn đề: "Em không tin tưởng tình cảm của anh dành cho em à?"Lệ Chanh bị nói trúng tim đen, nhưng không chịu nhận: "Anh nói gì em không hiểu."Tiêu Dĩ Hằng ôm eo cậu, kéo vào lòng, cúi xuống cắn đôi môi hay nói dối này: "Em không hiểu? Anh thấy em hiểu rõ lắm đấy chứ."Miệng Lệ Chanh bị Tiêu Dĩ Hằng cắn trong ngoài đến sưng đỏ, lưỡi còn bị cắn mạnh như trừng phạt."Á..." Lệ Chanh kêu đau, ôm miệng xuýt xoa.Tiêu Dĩ Hằng nghiêm giọng tra hỏi: "Nói xem, chuyện gì thế này? Không phải đang bận thu xếp hành lý à, sao lại nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn đó?"Lệ Chanh không giấu được, tuôn ra hết.Tiêu Dĩ Hằng mới hiểu – hóa ra Lệ Chanh lo lắng tình cảm mới chớm nở sẽ bị khoảng cách thử thách.Lệ Chanh lo âu: "Đàn anh nói rồi, yêu xa như nuôi thú cưng trên điện thoại, mỗi ngày ngoài việc hỏi thăm chào buổi sáng, buổi tối, ăn gì, ngủ ngon không, thì chẳng làm được gì khác.""Thú cưng trên điện thoại?" Tiêu Dĩ Hằng nhướng mày, "Anh lại muốn em là thú cưng trên điện thoại, mãi mãi nằm gọn trong lòng bàn tay anh, muốn chơi lúc nào thì chơi."Lệ Chanh: "... Anh nói bậy bạ gì đấy, đừng tưởng em không nghe ra!"Alpha khẽ cười.Lệ Chanh đẩy anh ra, lùi lại hai bước, nghiêm túc nói: "Tiêu Dĩ Hằng, giờ em muốn thử thách anh một chút.""...?" Tiêu Dĩ Hằng chờ xem cậu còn trò gì, "Thử thách thế nào?"Lệ Chanh hắng giọng, nghiêm túc nói: "Tiếp theo, em sẽ đóng vai tiểu yêu tinh quyến rũ anh, anh đóng vai...""... Anh đóng vai Đường Tăng?""..." Lệ Chanh nhảy dựng lên, "Mơ đẹp quá ha! Anh chỉ đóng vai chính mình thôi!"Tiêu Dĩ Hằng cười khổ, anh không hiểu lắm, người khác yêu nhau có kịch tính thế này không, cứ phải nhập vai suốt? Lúc thì hoàng đế với hoàng tử thất sủng, lúc thì tiểu yêu tinh với Liễu Hạ Huệ, tiếp theo còn muốn diễn gì nữa?Lệ Chanh cũng chẳng biết tiểu yêu tinh ra sao, chỉ biết bắt chước giọng điệu omega nũng nịu trong phim, nhẹ nhàng tiến tới, nũng nịu hỏi: "Đàn anh Tiêu, em rất thích anh, em có thể làm bạn trai anh không?"Đàn anh Tiêu: "..."Đàn anh Tiêu lập tức nhập vai, không chút do dự đẩy cậu ra, nghiêm túc nói: "Không được, tôi có bạn trai rồi."Tiêu Dĩ Hằng nghĩ, câu đầu đã quăng lời vàng ngọc, màn kịch ngượng ngùng này có thể kết thúc rồi nhỉ?Không ngờ, Lệ Chanh mặt dày tiến lại gần, hai tay ôm cổ anh, nói: "Không sao, em là học sinh trường nghề bên cạnh, chuyên môn đào góc tường."Tiêu Dĩ Hằng: "..." Đừng đào nữa, đào nữa sập nhà bây giờ.Tiêu Dĩ Hằng ôm lấy "thợ đào tường" xinh đẹp trong lòng, nghi ngờ Lệ Chanh sinh ra là để khắc chế anh.Tiêu Dĩ Hằng thở dài: "Sao em lại nghĩ sau khi em đi, anh sẽ bị người khác quyến rũ? Đáng lẽ anh mới là người phải lo lắng cho em chứ."Lệ Chanh ngơ ngác: "Anh lo lắng gì?"Chàng alpha trẻ tuổi nói với giọng tự giễu: "Em đi tập huấn ở Thủ Đô, toàn vận động viên bơi lội xuất sắc cùng tuổi, chắc chắn có nhiều chủ đề chung nói với nhau đúng không? Hơn nữa, khi tập luyện, các em đều mặc rất mát mẻ, ngày đêm kề cận, biết đâu em sẽ vui quên cả lối về, bỏ rơi anh - một alpha không biết bơi."Lệ Chanh kinh ngạc: "Sao thế được!"Dù Tiêu Dĩ Hằng cả đời không biết bơi, cậu cũng không thay lòng đổi dạ.Lệ Chanh chợt nhận ra, những vấn đề của yêu xa không chỉ mình cậu bận tâm, Tiêu Dĩ Hằng cũng lo lắng. Dù sao, thời gian bên nhau quá ngắn ngủi, chưa kịp tạo nhiều kỷ niệm, cũng chưa có cơ hội để hiểu nhau sâu sắc, đã phải đối mặt với xa cách.Cho đến giờ, rất ít người biết Lệ Chanh và Tiêu Dĩ Hằng đang yêu nhau, chỉ có đồng đội và huấn luyện viên của đội bơi biết chuyện này.Đột nhiên, một ý tưởng táo bạo lóe lên trong đầu Lệ Chanh.— Nếu có cách nào đó vừa tuyên bố chủ quyền, vừa dọa được tình địch, lại vừa tạo kỷ niệm đẹp thì sao?--------------------- Wp minnnnnn2603 ---------------------Sáng sớm 7 giờ.Tiết tự học đầu tiên của lớp 12 (1) đặc biệt yên tĩnh, học sinh giỏi của lớp tài năng đều đang miệt mài học, ôn bài.Bỗng nhiên, "Rầm!", cửa lớp bị đẩy mạnh.Mọi người: !!!Một bóng dáng tóc vàng, da mật ngẩng cao đầu, bước vào lớp một cách thản nhiên. Đồng phục bị vẽ hình rồng xanh bên trái, hổ trắng bên phải bằng bút nước đen, trước ngực áo phông in chữ "Quân Lâm Thiên Hạ" (Thống trị thế giới) bằng chữ thảo, chân đi giày thể thao, tay xách túi nhựa, bên trong chứa đầy thứ gì đó."Đây không phải là Lệ Chanh à?""Đúng đúng đúng, mái tóc vàng đó, chắc chắn là Lệ Chanh lớp 11!""Chuyện gì vậy, sao cậu ấy lại xông vào lớp chúng ta?""Với dáng vẻ này... không lẽ đến gây sự?""Đừng nói bậy, Lệ Chanh là học sinh được nhà trường khen thưởng, sao lại đến lớp mình gây sự?"Trước ánh mắt tò mò, nghi hoặc và căng thẳng của các anh chị khóa trên, Lệ Chanh hít một hơi sâu, ưỡn ngực."Tiêu Dĩ Hằng đâu?" Lệ Chanh quét mắt nhìn quanh lớp, nghiêm nghị nói, "Tôi tìm Tiêu Dĩ Hằng!"Một cô gái ngồi hàng đầu run rẩy đứng lên: "Ơ, Tiêu Dĩ Hằng đang ở phòng giáo viên. Lệ Chanh... à không, anh Lệ, anh tìm cậu ấy có việc gì vậy?"Nghe Tiêu Dĩ Hằng không có ở đây, chút khí phách mà Lệ Chanh khó nhọc gom góp bỗng tan biến.Lệ Chanh: "..."Cô gái hỏi: "Anh nói gì? Nói lớn lên, tôi không nghe rõ.""Tôi nói—" Lệ Chanh đỏ mặt, gần như hét lên, "—tôi mang bữa sáng cho anh ấy!!"Mọi người: ??????Chuyện gì đang xảy ra vậy, chẳng lẽ đại ca khét tiếng lớp 11 muốn đầu độc nam thần lớp mình à...?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com