Dm Edit Sau Khi Tu Hon Voi Tra Cong Toi Duoc Cha Me Giau Sang Tim Ve
Ngay khi Diệp Khê Niên đang vô cùng khiếp sợ, định gọi điện cho Tạ Y thì điện thoại của cậu lại vang lên tiếng thông báo. Cậu vừa nhấn xem, tất cả đều là khách mời và nhân viên của 'Cùng đi du lịch' chia sẻ Weibo của cậu.Quý Tịch là người có quan hệ khá tốt với Diệp Khê Niên, nên hắn còn cố ý đăng Weibo là:@Quý Tịch: Xin lỗi gì chứ, yên tâm đi, ekip chương trình của chúng ta hào phóng lắm! Bây giờ đã thanh toán toàn bộ tiền lương cho tôi rồi. Tôi quay một tập, mà nhận tiền cả sáu tập, được nghỉ sớm nên tôi mừng chết mất! @Diệp Khê Niên cậu nghỉ ngơi cho khỏe, khi nào khỏe thì chúng ta cùng quay MV với nhau nhé!Nhiều nghệ sĩ cùng lên tiếng giúp Diệp Khê Niên, không chỉ có fans của Diệp Khê Niên, ngay cả netizen cũng thấy cảm động.[Hu hu hu hu tôi thay mặt Khê Niên cảm ơn mọi người!][Giải Trí Vân Tinh cũng đã đứng ra bảo vệ Khê Niên, cảm động quá!][Trời đất, tôi thấy mọi người chia sẻ nhiều như vậy, tự nhiên tôi cũng khóc luôn. Khê Niên thật sự rất được mọi người yêu quý QAQ.][Cảm ơn mọi người!][Khê Niên xứng đáng được như vậy!]Người hâm mộ của Đoàn Tri Diễn cũng không nhịn được mà nói:[Cậu không có lỗi, cậu xin lỗi làm gì!][Đúng vậy! Mặc dù có hơi tiếc vì không được nhìn thấy nam thần, nhưng nam thần cũng đã nói lần sau sẽ hợp tác rồi!!! @Cùng đi du lịch mấy người nhanh nhẹn lên một chút đi! Gameshow tiếp theo, làm nhanh lên!][Dọa chết tôi rồi, nam thần không những đăng Weibo bênh vực mà còn follow Diệp Khê Niên!][Quáooo, lâu lắm rồi mới thấy nam thần đăng Weibo đó! Tính ra cũng phải cảm ơn Diệp Khê Niên rồi!][Nam thần follow Khê Niên luôn kìa!]...Còn Weibo của Quý Tịch, các netizen đều không nhịn được cười thành tiếng.[Quý Tịch, anh mê tiền thật đó!][Sao tôi có cảm giác không cần phải đi ghi hình nữa nên Quý Tịch anh vui lắm vậy?][Biết nói sao đây? Nếu là tôi, tôi cũng vui đến điên luôn. Thế này gọi là gì? Gọi là niềm vui của việc không làm mà vẫn có ăn!][Hu hu hu tui cũng muốn trải nghiệm niềm vui này!][Haiz, ai lại không muốn chứ?][Tôi đọc được gì đây! MV! Quaoo cuối cùng Quý Tịch cũng nhận ra giá trị nhan sắc của mình không đủ, quyết định không làm nam chính nữa sao?][Khê Niên hợp tác với Quý Tịch kìa! Lót dép hóng!]...Lúc này đã hơn hai mươi phút kể từ khi Diệp Khê Niên đăng Weibo, mấy hashtag như #Giải Trí Vân Tinh lên tiếng#, #khách mời 'Cùng đi du lịch'#, #Đoàn Tri Diễn follow Diệp Khê Niên# đều leo lên Hot search.Tất cả mọi người ở trên mạng đều an ủi Diệp Khê Niên, đừng nói là có mấy anti fan đến nhục mạ Diệp Khê Niên, ngay cả mấy bình luận trái chiều gì đó, Diệp Khê Niên cũng không thấy cái nào hết.Không chỉ có Diệp Khê Niên kinh ngạc, Tạ Y cũng rất nghi ngờ.Ekip chương trình 'Cùng đi du lịch' lên tiếng giúp Diệp Khê Niên, Tạ Y có thể hiểu. Nhưng có ai có thể giải thích cho cô ấy biết, sao lần này công ty cũng ra mặt bảo vệ cho Diệp Khê Niên không?Phải biết rằng nghệ sĩ có thể được công ty bảo vệ cũng chỉ có Đoàn Tri Diễn.Nói đến đây Tạ Y lại càng không hiểu nổi, Quý Tịch lên tiếng giúp Diệp Khê Niên, thứ nhất là vì quan hệ giữa hắn và Diệp Khê Niên khá tốt, thứ hai là Quý Tịch thật sự muốn hợp tác với Diệp Khê Niên, lời mời cậu đóng nam chính trong ca khúc mới của hắn cũng đã gửi đến cho Tạ Y rồi, có thể thấy Quý Tịch không phải chỉ nói suông.Những khách mời khác trong chương trình cũng lên tiếng cho Diệp Khê Niên, Tạ Y cũng có thể hiểu được. Làm như vậy vừa có thể tăng độ nhận diện lại vừa khiến người qua đường có hảo cảm với mình, ai lại từ chối chứ.Nhưng Đoàn Tri Diễn thì sao đây?Người trong giới đều biết, từ trước đến nay ảnh đế Đoàn Tri Diễn luôn khiêm tốn, bình thường trừ đăng Weibo liên quan đến nhãn hàng thì không có nội dung nào khác.Hơn nữa, Weibo của Đoàn Tri Diễn trừ follow những Weibo có tích xanh ra, cũng không follow ai khác.Ngay cả những người bạn tốt trong giới, anh cũng không theo dõi.Nhưng sao đến lượt Diệp Khê Niên, Đoàn Tri Diễn không những đăng Weibo, mà còn follow Diệp Khê Niên.Tạ Y không nhịn được, lập tức hỏi Diệp Khê Niên.Diệp Khê Niên cũng rất nghi hoặc, cậu thật sự không thân với Đoàn Tri Diễn. Cậu cũng không biết tại sao vị ảnh đế này lại cho cậu mượn guitar của anh, sau khi mình gặp chuyện còn cố ý đến thăm mình, thậm chí hôm nay còn đăng Weibo giúp mình.Bỗng nhiên, Diệp Khê Niên nhớ lại lần đầu tiên cậu và Đoàn Tri Diễn gặp nhau.Lúc ấy Đoàn Tri Diễn nói một câu với cậu: "Có phải chúng ta đã gặp ở đâu rồi không?"Diệp Khê Niên như ngừng thở, ngay sau đó trái tim đột nhiên đập nhanh.Trên thế giới này làm gì có một người xa lạ nào lại đối xử với người khác tốt như vậy, trừ khi là có mưu đồ gì khác.Nhưng Diệp Khê Niên cũng không nghĩ ra mình có gì đáng giá để khiến Đoàn Tri Diễn phải nhớ đến, vậy thì chỉ còn một đáp án không thể có khả năng nhất, có lẽ sự thật là——Đoàn Tri Diễn, có thể là một trong những người thân Diệp Khê Niên muốn gặp nhưng không dám.Diệp Khê Niên nắm chặt điện thoại trong tay, đầu ngón tay cũng trở nên trắng nhợt.Nếu thật sự là như vậy, vậy thì có rất nhiều chuyện Diệp Khê Niên cảm thấy không hợp lý, đều có thể giải thích được rồi.Bảo sao Đoàn Tri Diễn sẽ cho Diệp Khê Niên mượn guitar, bảo sao hôm qua sau khi xảy ra chuyện anh lại đích thân đến thăm mình, thậm chí Đoàn Tri Diễn còn đăng Weibo lên tiếng giúp mình...Còn cả câu nói mà Đoàn Tri Diễn đã nói lúc lần đầu gặp cậu, cũng không phải là nói giỡn.Lúc ấy Diệp Khê Niên cũng không để trong lòng, ngay cả fans xem livestream cũng cười nhạo nói khả năng bắt chuyện của ảnh đế Đoàn thật kém.Nhưng đâu ai ngờ rằng, đây thật sự không phải là câu nói đùa, cũng không phải là khả năng bắt chuyện của Đoàn Tri Diễn kém.Đoàn Tri Diễn chỉ nói đúng sự thật mà anh nghĩ thôi, nhưng tất cả mọi người đều không biết.Vậy rốt cuộc Đoàn Tri Diễn là ai?Có khi nào là anh của cậu không?Đoàn Tri Diễn không mang họ Trì, chẳng lẽ là do anh theo họ mẹ?Đến lúc này, Diệp Khê Niên mới phát hiện, mình biết rất ít về gia đình có mối quan hệ máu mủ với mình.Cậu không biết các thành viên trong gia đình mình thế nào, lại càng không biết thân phận của bọn họ.Nhưng mà, người trong nhà lại biết rất rõ về cậu.Bọn họ biết cậu sợ bị quấy rầy, cho nên vẫn luôn âm thầm quan tâm đến.Bọn họ rất chu đáo, có thể bọn họ cũng sợ nếu họ đột nhiên đến thăm sẽ dọa cậu, cho nên mới để Đoàn Tri Diễn đến xem trước, còn mang theo đồ ăn cho cậu.Bây giờ nghĩ lại, mấy món ăn mà ngày hôm qua được mang đến, hình như đều là mấy món Diệp Khê Niên thích.Trong lòng Diệp Khê Niên vô cùng chua xót, trong đôi mắt cũng lộ vẻ đau lòng.Chờ hồi lâu vẫn không nghe Diệp Khê Niên trả lời, Tạ Y không nhịn được hỏi: "Khê Niên? Em vẫn còn nghe chứ?"Lúc này Diệp Khê Niên mới lấy lại tiếng, cậu dằn nỗi đau lòng xuống, hẳng giọng một cái mới nói: "Dạ còn." Dừng một chút, Diệp Khê Niên nói tiếp: "Em cũng không rõ sao ảnh đế Đoàn lại lên tiếng giúp em nữa."Nếu Diệp Khê Niên vẫn chưa thể chứng thực với cảnh sát Vương trước, cậu cũng không định nói ra những suy đoán của mình cho Tạ Y biết.Cũng may Tạ Y cũng không rối rắm quá lâu: "Được rồi, cũng không phải là chuyện gì lớn, cùng lắm là nợ ân tình. Nhưng bây giờ ảnh đế Đoàn đã lên tiếng giúp em, em cũng không thể không làm gì được, nên đáp lại một chút, nhớ cũng phải quan tâm lại anh ấy."Diệp Khê Niên đồng ý.Tạ Y còn nói rằng cô ấy đã xin cho Diệp Khê Niên được dời buổi casting lại hai ngày, đến lúc đó Diệp Khê Niên nhất định phải đến.Hai người lại trò chuyện mấy câu, sau đó thì cúp máy.Lúc này trong lòng Diệp Khê Niên cũng rất rối loạn, cậu hít sâu một hơi, rồi lại mở Weibo ra. Cậu làm theo lời Tạ Y nói, trả lời Đoàn Tri Diễn và các khách mời khác, một lần nữa bày tỏ sự cảm ơn trong Weibo của họ.Làm xong những việc này, Diệp Khê Niên lại nhận được điện thoại của Lưu Nhiên, nói cậu ấy đã ở dưới lầu.Từ nhà trọ của Diệp Khê Niên đến đồn cảnh sát cũng mất một tiếng, bây giờ cũng không còn sớm nữa, nhưng Diệp Khê Niên cũng không để ý nhiều như vậy, chỉ có thể vội vàng thay quần áo rồi ra ngoài.Hôm nay là ngày nghỉ, người đến đồn cảnh sát giải quyết việc công rất đông.Lúc Diệp Khê Niên đến, cảnh sát Vương còn đang xử lý công việc, Diệp Khê Niên ngồi trong phòng làm việc gần nửa tiếng, cảnh sát Vương mới đẩy cửa vào."Tôi bận chút việc, để cậu đợi lâu rồi." Cảnh sát Vương cười nói.Diệp Khê Niên cười lắc đầu: "Không sao ạ."Cảnh sát Vương ngồi xuống trước mặt Diệp Khê Niên, trong tay còn cầm một tập tài liệu: "Chúng ta bắt đầu luôn nhé? Hay cậu có gì muốn hỏi trước?"Diệp Khê Niên mím môi, một hồi lâu sau mới nói: "Tôi muốn hỏi một chút, có phải là tôi có một người anh không?"Cảnh sát Vương sửng sốt một chút, sau đó cười gật đầu: "Đúng, xem ra cậu cũng đã tìm hiểu trước rồi."Khi suy đoán được chứng thực, sống mũi Diệp Khê Niên chợt cay cay, cậu không nhịn được hỏi: "Anh ấy họ Đoàn đúng không ạ?"Cảnh sát Vương hơi ngơ ngác, khó hiểu nói: "Họ Đoàn? Anh của cậu không phải họ Trì sao?"Diệp Khê Niên ngẩn ra, họ Trì?Không phải Đoàn Tri Diễn sao?Bỗng nhiên trong đầu cậu chợt xuất hiện một đoạn hình ảnh.Đoàn Tri Diễn nói muốn dẫn cậu đi lấy guitar, nhưng lại dẫn cậu đến phòng làm việc tầng cao nhất. Lúc bước vào cửa, Diệp Khê Niên liếc mắt nhìn thấy mấy chữ "Phòng tổng giám đốc" rất lớn, mà ở dưới bốn chữ này, hình như còn có ba chữ nhỏ. Lúc ấy Diệp Khê Niên quá căng thẳng, cho nên chỉ vội vàng nhìn lướt qua.Cậu cũng không ngờ chỉ nhìn lướt qua một cái, mà mình đã có thể nhớ rõ tới vậy."Trì... Là Trì Hi Văn?" Giọng của Diệp Khê Niên có chút run rẩy không dễ nhận ra.Cảnh sát Vương cười một tiếng: "Cậu biết rồi à?"Diệp Khê Niên cắn chặt răng, chỉ như vậy mới không để mình lộ ra chút khác thường nào.Thì ra là như vậy.Bảo sao Đoàn Tri Diễn cố ý dẫn cậu đến tầng làm việc cao nhất, chắc hẳn là muốn để Trì Hi Văn gặp mình sớm một chút nhỉ?Hèn gì lúc thấy mình vào phòng làm việc, Trì Hi Văn sửng sốt như vậy. Không phải hắn khó chịu vì thân phận của Diệp Khê Niên, mà là kinh ngạc và kích động.Giải trí Vân Tinh lớn như vậy, Trì Hi Văn là một tổng giám đốc, hắn không thể nhớ tên của tất cả nghệ sĩ trong công ty, nhưng hắn lại nhớ tên mình.Không phải là bởi vì mình là người có tiềm lực trong công ty, mà bởi vì mình là em trai của hắn.Hắn gọi mình là "Khê Niên" rất thân thiết, sợ mình lúng túng, còn bảo thư ký đến nói không cần trả guitar.Sau khi chuyện hôm qua xảy ra, hắn sợ mình đau lòng nên nhờ Đoàn Tri Diễn đến thăm mình.Cũng hôm nay Weibo của công ty còn lên tiếng giúp mình.Tất cả mọi chuyện, đều nhờ vào người anh trai mà Diệp Khê Niên mới gặp một lần cẩn thận chăm sóc.Hốc mắt Diệp Khê Niên lập tức trở nên đỏ bừng.Cảnh sát Vương thấy vậy hỏi: "Vậy bây giờ cậu có muốn hẹn họ để gặp mặt không?"Diệp Khê Niên không do dự gật đầu một cái.Lần này, Diệp Khê Niên không băn khoăn nữa.––––––––––––Nói chuyện với cảnh sát Vương xong, trời cũng đã tối.Sau khi lên xe, Lưu Nhiên hỏi Diệp Khê Niên: "Về thẳng nhà luôn ạ?"Diệp Khê Niên suy nghĩ một chút, nói tên địa điểm: "Đến chỗ này." Dừng lại một chút, cậu nói tiếp: "Đúng rồi, cậu thấy xung quanh có tiệm hoa nào không, tôi muốn mua một bó hoa."Lưu Nhiên tra bản đồ một chút, rồi đưa Diệp Khê Niên đến tiệm hoa gần đây.Lúc đến bệnh viện cũng đã là chín giờ tối.Lưu Nhiên từ từ dừng xe, hỏi Diệp Khê Niên: "Anh Diệp, anh có cần em lên với anh không?"Diệp Khê Niên lắc đầu, suy nghĩ một chút lại nói: "Bây giờ cũng không còn sớm nữa, hay là cậu về trước đi."Sao Lưu Nhiên có thể về đây? Này vốn là công việc của cậu ấy, nên cậu ấy nói sẽ ở trong xe chờ Diệp Khê Niên.Diệp Khê Niên cũng không nói gì nữa, đội mũ và đeo khẩu trang vào, ôm bó hoa lên lầu.Bởi vì trước trước đó có hỏi thăm cảnh sát Vương nên Diệp Khê Niên cũng không hỏi thăm quầy y tá, cứ vậy mà đi thẳng vào thang máy lên lầu.Buổi tối hành lang phòng bệnh VIP vô cùng yên tĩnh, Diệp Khê Niên cũng đi thật nhẹ nhàng.11506, 11507...Chỉ cần rẽ một lần nữa, Diệp Khê Niên sẽ đến.Đi qua khúc quanh, Diệp Khê Niên bỗng nhiên ngây người tại chỗ.Cuối hành lang, có một cái ghế dài, người đàn ông mặc một bộ âu phục mang giày da ngồi nghiêm chỉnh ở đó, đầu dựa vào vách tường, đang chợp mắt.Mặc dù Diệp Khê Niên chỉ có duyên gặp mặt Trì Hi Văn một lần, nhưng Diệp Khê Niên tuyệt không thể nhận nhầm được, người đàn ông trước mặt, chính là Trì Hi Văn.Hắn dường như rất mệt mỏi, trên cằm còn lún phún râu, đôi mắt có hơi giống với Diệp Khê Niên kia bây giờ xuất hiện quầng thâm khá nghiêm trọng. Giống như nằm mơ thấy gì đó không hay, Trì Hi Văn bỗng nhiên nhíu chặt lông mày.Ngay khi Diệp Khê Niên do dự không biết có nên tiến lên không, tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, quấy rầy giấc ngủ của Trì Hi Văn.Trì Hi Văn mở mắt, mơ hồ nhìn thấy ở bên trái có bóng người quen thuộc.Diệp Khê Niên giật mình, vội vàng trốn ở trong góc hành lang.Tiếng chuông vẫn còn vang lên, Trì Hi Văn nhắm mắt rồi lại mở ra, hắn nhấn nghe điện thoại, sau đó nhìn lướt qua hành lang, bây giờ đã không thấy ai nữa.Chẳng lẽ là hắn nhìn nhầm?Trì Hi Văn nghe điện thoại: "Alo, mẹ ạ?"Hành lang rất an tĩnh, cho nên dù Trì Hi Văn đã nói rất nhỏ, Diệp Khê Niên vẫn có thể nghe rõ.Không biết bên kia điện thoại nói gì, Diệp Khê Niên nghe Trì Hi Văn vui mừng nói: "Thật sao ạ? Khê Niên thật sự đồng ý rồi ạ?"Nghe được tên mình, Diệp Khê Niên không nhịn được lén nhìn một cái.Trì Hi Văn vẫn ngồi ở trên ghế, vẻ mặt vui sướng không hề che giấu."Tốt quá... Vậy đã hẹn được thời gian chưa? Khi nào thì chúng ta có thể gặp?""Không gấp không gấp, em ấy đồng ý gặp chúng ta là đã rất tốt rồi...""Dạ, dạ, mẹ đừng lo. Chuyện của công ty con sẽ xử lý thật tốt, Khê Niên cũng sẽ không bị ảnh hưởng...""Mẹ yên tâm, con có chừng mực mà.""Được, mẹ cũng nghỉ ngơi sớm đi, hôm nay có hộ sĩ chăm sóc rồi, bà nội ngủ rồi, y tá kiểm tra xong cũng đã đi về.""Bây giờ con phải về sao ạ?"Trì Hi Văn dường như cười khẽ một tiếng, mới bất đắc dĩ nói: "Được được được, con biết rồi, bây giờ con trở về là được đúng chứ? Mẹ phải nghe cho kỹ đó, giờ con bắt đầu đi..." Diệp Khê Niên ngẩng đầu một cái, vừa hay nhìn thấy Trì Hi Văn vừa cười vừa đi đến chỗ này.Trong lòng cậu hợt hoảng hốt, vội vàng bước nhanh vào lối thoát hiểm gần đó.Cũng may Trì Hi Văn chỉ lo nói chuyện điện thoại, không chú ý đến chỗ của Diệp Khê Niên."Tiếng nhấn nút thang máy mẹ có nghe thấy không?" Trì Hi Văn nói: "Vâng, con về thật, mẹ yên tâm đi."Tiếng "Ting——" vang lên, cửa thang máy mở ra, Trì Hi Văn vào thang máy, cửa thang máy chậm rãi khép lại.Sau khi không nghe được bất kỳ tiếng động nào nữa, Diệp Khê Niên mới rón rén bước ra khỏi lối thoát hiểm.Thang máy đang chậm rãi đi xuống, Diệp Khê Niên nhìn thoáng rồi lại đi đến trước cửa phòng bệnh.Phòng bệnh đã được đóng lại, Diệp Khê Niên chỉ nhìn thấy qua khe hở, mơ hồ có một bóng người bên trong.Giọng của cảnh sát Vương giống như vẫn còn ở bên tai Diệp Khê Niên:"Bà nội Trì không chịu làm phẫu thuật, nên bây giờ vẫn chưa chuyển đến phòng vô trùng, nhưng dù sao bà cụ cũng là bệnh nhân, bây giờ sức miễn dịch thấp, nếu cậu vào thăm bà cụ thì phải khử trùng trước đã."Diệp Khê Niên đứng ở trước cửa một hồi, rồi mới khom người đặt bó hoa trên ghế, cậu xoay người đến quầy y tá.Y tá trực lập tức lấy nước khử trùng xử lý cho cậu.Diệp Khê Niên khẽ nói cảm ơn.Y tá cười nói không có sao, nhìn chằm chằm Diệp Khê Niên hồi lâu mới nói: "Sao tôi cảm thấy cậu hơi quen quen nhỉ?"Diệp Khê Niên cười cười: "Rất nhiều người cũng nói như vậy."Y tá cũng cười cười, không nói gì thêm nữa.Sát khuẩn xong, Diệp Khê Niên lại ôm bó hoa, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng bệnh.Hộ lý chăm sóc nằm ở trên giường của mình lập tức tỉnh dậy, mơ màng hỏi: "Ngài là..."Diệp Khê Niên tháo khẩu trang xuống, nhìn về phía bà lão nằm ở trên giường, giọng nói có hơi khàn khàn: "Cháu... Cháu đến thăm bà nội ạ."––––––––––––Đàm Dao lo lắng Trì Hi Văn lại ngủ ở bệnh viện cho xong, nên nhất định phải nghe hắn mở máy xe mới chịu cúp điện thoại.Trì Hi Văn chỉ định giả vờ một chút, bây giờ xem ra là không qua mặt được rồi.Không còn cách nào, Trì Hi Văn chỉ có thể đến bãi đậu xe.Trì Hi Văn mở khóa xe, ngồi lên xe, mở máy xe, hắn bất đắc dĩ nói: "Bây giờ đã được chưa ạ?"Giọng nói của Đàm Dao vang lên: "Lái đi."Trì Hi Văn: "..."Đúng là không gạt được mà.Trì Hi Văn cười trừ, cam chịu số phận khởi động xe.Nghe thấy tiếng khởi động ô tô, Đàm Dao mới chịu cúp máy.Trì Hi Văn biết Đàm Dao lo lắng cho mình, nên hắn cũng không muốn bà phải phiền lòng, bèn lái xe rời khỏi hầm.Nhưng lúc chạy đến khúc cua, Trì Hi Văn bỗng nhiên thấy một chiếc xe bảo mẫu trông hơi quen đang ngừng ở phía trước.Trong lòng Trì Hi Văn nhảy dựng, lập tức đạp thắng xe, nhìn kỹ biển số xe, con ngươi của Trì Hi Văn chợt co lại.Hắn không chút suy nghĩ, lập tức tắt máy, đưa tay gõ cửa kính xe.Cửa kính xe từ từ hạ xuống, lộ ra gương mặt quen thuộc, là Lưu Nhiên.Không đợi Trì Hi Văn lên tiếng, Lưu Nhiên đã kinh ngạc nói: "Tổng giám đốc Trì, sao ngài lại ở đây?"Trong lòng Trì Hi Văn như có gai nhọn, nhưng hắn bỗng nhiên nhớ đến gì đó, lập tức hỏi: "Khê... Diệp Khê Niên cũng tới bệnh viện sao?"Mặc dù Lưu Nhiên không biết tại sao Trì Hi Văn lại biết chuyện này, nhưng cậu ấy vẫn thành thật trả lời: "Vâng, anh Diệp nói đến thăm bệnh.""Cậu... Ở đây bao lâu rồi?" Trong lòng Trì Hy Văn hình như đã đoán ra được gì đó.Lưu Nhiên liếc nhìn thời gian rồi nói: "Chừng nửa tiếng ạ."Khóe mắt Trì Hi Văn lập tức đỏ lên, vừa nãy không phải là ảo giác! Khê Niên thật sự đến bệnh viện!Hắn ném chìa khóa xe cho Lưu Nhiên: "Đậu xe giúp tôi đi, đậu xong cứ để chìa khóa trong xe!" Nói xong, Trì Hi Văn xoay người chạy về phía thang máy.Lưu Nhiên vội vàng đưa tay nhận lấy chìa khóa, còn không đợi cậu ấy hỏi lý do thì Trì Hi Văn đã chạy mất hút.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com