TruyenHHH.com

Dm Edit Hoan Chung Tinh Quyet Tuyet Tiep Theo Sung Phu

Chung Tình - Chương 136: Thế giới thứ 7 - Củi mục bay lên cành cao

(Thường hay dùng cho câu "bay lên cành cao thành phượng hoàng", ý là lấy được người chồng giàu có, gia thế chênh lệch lớn)

Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits

Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc khôi phục ký ức, nhịn không được nhớ về trước một phen.

Ở xã hội tiền sử kia, A Tu nhà hắn nhiệt tình mà lại bôn phóng*…… Loại tình huống này thật sự rất ít thấy.

(*hình dung khí thế hùng vĩ, cảm tình không bị câu thúc)

Trước giờ, A Tu nhà hắn mặc dù có một đoạn thời gian sẽ rất nhiệt tình như vậy, nhưng thời gian dài liền bắt đầu bắt hắn dưỡng thân, nhưng ở thế giới tiền sử…… A Tu nhà hắn từ đầu tới đuôi cũng chưa đề cập chuyện dưỡng thân, còn vẫn luôn câu dẫn hắn!

Chuyện khác không nói, A Tu nhà hắn sau lại khiêu vũ, nhảy đến càng ngày càng đẹp!

Ngôn Cảnh Tắc thật sự là tùy tiện hồi tưởng một cái thôi đã cảm thấy lửa nóng trong lòng.

Tô Mặc Tu mặt không biểu cảm, hỏi: “Thế giới tiếp theo đi đâu?”

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Có một thế giới hiện đại……” Một thế giới hiện đại xảy ra vấn đề, nơi đó còn có người trọng sinh!

Tô Mặc Tu ho nhẹ một tiếng: “Ta đây đi vào trước.”

Ngôn Cảnh Tắc: “……”

Tô Mặc Tu vầy đi cũng quá nhanh rồi…… Là ngượng ngùng sao?

Ngôn Cảnh Tắc khẽ cười một tiếng, bắt đầu chữa trị thế giới hiện đại kia.

Đồng thời…… Hắn cảm thấy nếu như mình phong ấn ký ức mà nói…… Không bằng phong ấn nhiều hơn một chút?

Mỗi lần đều giữ lại ký ức mình xuyên qua khắp các thế giới….  Thật dễ dàng làm hắn bài xích tìm bạn lữ.

Làm Tô Mặc Tu sốt ruột hạ dược hắn, tới chui hốc cây của hắn…… Thật sự là quá không nên!

Ngôn Cảnh Tắc dứt khoát phong ấn ký ức của mình hoàn toàn, cũng chỉ để lại…… Chuyện hắn phải chữa trị thế giới.

Chờ chuẩn bị sẵn sàng, Ngôn Cảnh Tắc tiến vào một thế giới hoàn toàn mới.

***

Ngôn Cảnh Tắc mở to mắt, nhìn thấy chính là không trung màu lam.

Gió biển thổi trên người hắn, làm toàn thân hắn lạnh căm căm.

Mũi hắn bởi vì rơi xuống nước hít vào nước biển nên đau như lửa đốt, yết hầu hắn cũng dị thường khó chịu, còn cái bụng……

Trong bụng hắn rót đầy nước biển, trướng trướng muốn phun nhưng phun không ra.

Ngôn Cảnh Tắc có chút mờ mịt.

Hắn biết mình đại khái là xuyên qua, nhưng hắn không biết tại sao mình lại xuyên qua, cũng không biết mình vì lý do gì…… Sẽ đến một chỗ thế này.

Nơi này là chỗ nào? Hắn lại là ai?

Đúng lúc này, vô số ký ức dũng mãnh tràn vào trong óc hắn.

Có người đi tới bên người hắn, nhưng Ngôn Cảnh Tắc cũng không nhìn đối phương, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu tiếp thu ký ức của thân thể này.

Vừa tiếp thu xong…… Hắn chợt có hơi ngốc ra.

Hắn không nghĩ tới, mình thế mà lại xuyên thành một tên…… củi mục*.

(*phế sài, ý chỉ vô dụng.)

Còn là một tên củi mục…… Ham ăn biếng làm một lòng muốn ăn cơm mềm.

Ngôn Cảnh Tắc xuyên qua nguyên chủ của thân thể này tên là Kế Tử Thu.

Hắn từ nhỏ đã lớn lên đẹp, khi còn nhỏ là búp bê sứ phấn điêu ngọc trác, gặp người liền cười lại nói ngọt, tất cả trưởng bối đều thích hắn, chờ hắn trưởng thành rồi……

Hắn thân cao 1 mét 88*, eo thon chân dài, cởi áo có cơ mặc áo hiện gầy, gương mặt kia càng không khác minh tinh trong TV bao nhiêu. Đến lúc này, thích hắn không chỉ là trưởng bối, cơ hồ tất cả người khác phái thành niên đều thích hắn.

(*bản lưu về nó là 1mét□□, 88 tui đoán thôi, có thể 90 mấy nữa :))

Một đại soái ca như vậy, còn là một đại soái ca nói ngọt, ai mà không thích?

Đại khái chính là lớn lên quá đẹp, từ nhỏ bị người nâng niu, nguyên chủ liền có điểm lâng lâng, một lòng muốn dựa mặt ăn cơm.

Hắn cũng xác thật tìm được một công việc dựa mặt ăn cơm —— lúc hắn học cao trung bị người săn ngôi sao coi trọng, ký hợp đồng với công ty giải trí.

Nhưng nguyên chủ cũng không dựa mặt nổi lên được.

Không có biện pháp, tuy hắn diện mạo đứng đầu, nhưng tướng mạo như vậy ở giới giải trí thật sự quá thường thấy, quơ tay là bắt được một đống!

Sau đó…… Nguyên chủ người này còn có một vấn đề rất lớn —— hắn không chịu khổ được.

Gia cảnh nhà nguyên chủ thật ra rất kém cỏi, hắn sinh ra ở nông thôn, cha mẹ đều là công nhân viên vào thành phố làm công, trong nhà còn tổng cộng sinh ra bốn đứa con, nguyên chủ là con út.

Nhưng…… Nguyên chủ là bé trai, hơn nữa chỉ có nguyên chủ là bé trai mà thôi.

Cha mẹ nguyên chủ sinh ba cô con gái, cuối cùng mới sinh ra được bé trai là người, đối với nguyên chủ đó là cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, bảo bối không chịu được.

Bọn họ luyến tiếc tiêu tiền cho ba người chị của nguyên chủ, nhưng đối với nguyên chủ thì hắn muốn cái gì bọn họ sẽ cho cái đó.

Cha Kế mẹ Kế căn bản không hiểu chuyện giáo dục linh tinh, một lòng cảm thấy, thứ con nhà người ta có, thì con nhà mình cũng phải có!

Nhà bọn họ dù có nghèo cũng không thể bạc đãi con cái!

Còn việc trong nhà gì đó…… Ba người chị của nguyên chủ từ bé đã phải làm việc nhà, nhưng nguyên chủ thì khác, hắn đi vứt rác mà cha mẹ hắn cũng cảm thấy đau lòng.

Nguyên chủ bị nuôi lớn như vậy, tất nhiên đặc biệt lười.

Sau khi vào công ty giải trí, người khác luyện ca hát luyện khiêu vũ suốt đêm, hắn luyện một lát liền ngại mệt!

Hơn nữa hắn thật sự không có tế bào âm nhạc, hát mỗi bài quốc ca cũng ngang phè, càng là cho người ta một loại cảm giác bùn nhão trét không lên tường nổi.

Càng đừng nói lúc hắn ký hợp đồng với người ta là đang học lớp 12, đã đủ 18 tuổi, tuổi lớn không nói, vóc dáng của hắn…… Còn cao hơn người ta quá nhiều.

Muốn đem hắn nhét vào nhóm nhạc nam nào…. Hắn cứ như hạc trong bầy gà!

Nếu bảo hắn đi đóng phim truyền hình…… Diện mạo hắn như vậy, thân cao như vậy, vậy không phải giành hết nổi bật của nam chính sao?

Còn diễn nam chính…. Hắn hoàn toàn không có kỹ thuật diễn, cũng không có độ nổi tiếng, nơi nào diễn được?

Dù sao một phen lăn lộn xuống như vậy, nguyên chủ kiểu gì cũng không nổi được, cũng chính là hắn vận khí tốt, vừa lúc đuổi kịp ngành sản xuất livestream đang hứng khởi, mới dựa vào quay video ngắn, còn có livestream giới thiệu hàng linh tinh, có thêm thu nhập.

Nhưng vậy cũng kiếm không được bao nhiêu tiền.

Video ngắn đều là miễn phí cho người khác xem, dựa vào nhận quảng cáo kiếm tiền, còn livestream thì hai cực phân hoá rất nghiêm trọng, có vài người kiếm đặc biệt nhiều, còn có vài người căn bản kiếm không được tiền.

Nguyên chủ nhận quảng cáo quay video ngắn cũng chỉ có mấy ngàn đồng đến tay, livestream giới thiệu hàng mà hàng bán không ra, có nhiều lúc nguyên chủ một tháng có thể kiếm được hai ba vạn, nhưng đại đa số thời điểm, có thể kiếm một vạn đã tính là không tồi!

Nguyên chủ người này vẫn là nghĩ khá thoáng, lúc quay video ngắn giả gái giỡn chơi bản thân này kia cũng nguyện ý, nhưng hắn cũng không phải người đầu tiên làm như vậy, tất nhiên là không nổi được.

Nhưng thật ra người bên cạnh hắn…… Người cùng kỳ với hắn, có người nổi bạo, tham gia một lần hoạt động liền lấy trên mấy chục mấy trăm vạn!

Trong lòng nguyên chủ rất không cân bằng.

Nhưng hắn rất rõ ràng bản tính ham ăn biếng làm của mình, biết mình làm không được như vậy, bèn quy hoạch một con đường khác cho bản thân.

Hắn tính toán tìm một người giàu có bao dưỡng mình, ờm, tốt nhất là có thể có một danh phận, trường kỳ ổn định mà cùng sống với người giàu có.

Nguyên chủ tướng mạo kỳ thật nếu đi chiêu số này vẫn rất dễ dàng —— nguyên chủ lăn lộn trong giới mấy năm nay, thường thường cũng có phú bà coi trọng hắn.

Nhưng hắn không có hứng thú.

Nguyên chủ…… Là gay.

Hắn còn có chút nhan khống*! Đối mặt diện mạo không tồi, hắn nguyện ý dỗ người ta, nhưng tướng mạo xấu thì hắn cũng không muốn ủy khuất chính mình.

(*mê vẻ ngoài, mê mặt đẹp)

Nguyên chủ cứ như vậy mà chọn lựa, cuối cùng thật đúng là tìm được một mục tiêu thích hợp.

Ông chủ công ty giải trí của hắn có một đứa con trai, nguyên chủ phát hiện cậu chủ này, không chỉ lớn lên đẹp trai có tiền, còn thích đàn ông.

Nhưng lúc ấy, cậu chủ này đang thích một người khác trong công ty. 

Nhưng hắn có thể cạy góc tường mà, không phải sao?

Nguyên chủ đã 22 tuổi, hợp đồng năm năm ký với công ty chỉ còn lại một năm, lấy tình huống hiện tại của hắn, công ty đại khái sẽ không gia hạn hợp đồng nữa……

Nguyên chủ hạ quyết tâm, lái chiếc xe second-hand của mình, đụng phải siêu xe của cậu chủ công ty.

Sau đó hắn xuống xe xin lỗi một trận, chủ động phải bồi thường cho đối phương……

Hắn thái độ rất tốt, lớn lên lại đẹp…… Sau khi cậu chủ này phát hiện hắn là nhân viên công ty nhà mình, lại biết được hắn rất nghèo, cũng không có thật sự bắt hắn bồi tiền.

Hắn còn mượn chuyện này được đến phương thức liên hệ của cậu chủ.

Sau đó, hắn bèn lấy danh nghĩa cảm kích, thường hay tặng đồ cho cậu chủ.

Thường xuyên qua lại như thế…… Hai người liền chín.

Hơn nữa, người mà cậu chủ này thích cũng không thích đàn ông, nguyên chủ cứ như vậy mà thượng vị.

Nguyên chủ người này tuy có lười, nhưng hắn vô cùng nguyện ý phí thời gian vào bề ngoài của mình.

Đại khái chính là…… Bảo hắn đi đọc sách một giờ, hắn chơi xấu đủ kiểu cuối cùng có thể xem mười phút đã thực nể tình, nhưng hắn tắm rửa xong đắp mặt nạ skincare đủ kiểu, mất hai giờ cũng không chê dài.

Còn nữa, bảo hắn luyện khiêu vũ gì đó, hắn học ba phút liền chán, nhưng hắn nguyện ý khắc chế ẩm thực lại đi tập cử tạ, luyện ra cơ bụng làm mình càng thêm có vị đàn ông. 

Lớn lên tốt, hơn nữa hắn vui khom lưng cúi đầu, tự nhiên dỗ đến cậu chủ khăng khăng một mực với hắn.

Cậu chủ này tên là Thái Cẩm Thuần, chính là bạn trai hiện tại của nguyên chủ.

Ý tưởng của nguyên chủ rất đơn giản, hắn chính là muốn đáp lên Thái Cẩm Thuần, ăn sung mặc sướng cả đời, cũng vẫn luôn vì thế nỗ lực, chẳng sợ Thái Cẩm Thuần tính tình không tốt, luôn là có tính tình nhỏ nhặt, hắn cũng nguyện ý lấy ra tư thế dỗ dành như đối đãi sếp trong công ty. 

Tóm lại, chỉ cần nguyện ý cho hắn tiền, chuyện khác đều dễ nói chuyện!

Nhưng mấy tháng gần đây…… Thái Cẩm Thuần đặc biệt khó hầu hạ.

Trước kia, Thái Cẩm Thuần tuy rằng thích làm mình làm mẩy, nhưng vẫn là dễ dỗ, nguyên chủ mua chút hoa mua chút quà nhỏ, chuyện sẽ đi qua, hơn nữa theo thời gian trôi qua, nguyên chủ thăm dò tính cách của Thái Cẩm Thuần, dỗ dành lên càng thêm thuần thục.

Thậm chí hắn đều đã không chọc Thái Cẩm Thuần giận nữa.

Không chỉ như thế, Thái Cẩm Thuần còn đáp ứng dẫn hắn đi gặp cha mẹ, công khai quan hệ của hai người, cùng hắn quang minh chính đại ở bên nhau —— nguyên chủ là muốn cùng Thái Cẩm Thuần lâu lâu dài dài, ăn cơm mềm cả đời, cho nên vẫn luôn muốn một danh phận.

Kết quả, vào hôm đi gặp cha mẹ Thái Cẩm Thuần kia, Thái Cẩm Thuần đột nhiên bởi vì nguyên chủ mua quà không vừa ý mắng nguyên chủ một trận, không mang nguyên chủ đi.

Sau đó, tuy Thái Cẩm Thuần không chia tay nguyên chủ, nhưng không hề cấp tiền cho nguyên chủ, không hề tặng quà cho nguyên chủ, còn biến đổi biện pháp lăn lộn nguyên chủ.

Lần này, Thái Cẩm Thuần hẹn một đám bạn bè, kêu nguyên chủ đến bờ biển chơi, không chỉ an bài cho người hắn phòng kém nhất, giở đủ trò đùa dai với nguyên chủ, còn bắt nguyên chủ nhảy vào trong biển, giúp hắn đi tìm một chuỗi lắc tay.

Nguyên chủ không có biện pháp, lại không muốn từ bỏ cái phiếu cơm này, bèn đi tìm, kết quả không cẩn thận bị rút gân, chìm xuống nước.

Này còn chưa tính, nguyên chủ kêu cứu trong nước, người trên bờ thế nhưng còn không cho nhân viên cứu hộ tới cứu hắn…… Nguyên chủ cứ như vậy mà chết đuối, hắn lại đi tới cơ thể nguyên chủ.

Hắn không nhớ rõ mình trước kia là làm gì, nhưng hắn tới thế giới này lại gánh vác nhiệm vụ lớn rất quan trọng—— hắn phải chữa trị thế giới này!

Ngoài ra…… Hắn còn đáp ứng hai điều kiện của nguyên chủ. 

Lúc hắn và nguyên chủ nói điều kiện, nguyên chủ đã chết, đối với bọn người Thái Cẩm Thuần hận đến không chịu được, cho nên nguyên chủ đề ra điều kiện chính là bảo hắn đá Thái Cẩm Thuần, khiến Thái Cẩm Thuần thống khổ, sau đó nỗ lực phấn đấu mở một công ty lớn, làm những kẻ khinh thường hắn, tương lai thấy hắn đều phải cúi đầu khom lưng.

Bản thân nguyên chủ không muốn nỗ lực, nhưng hy vọng hắn có thể nỗ lực.

Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy, nguyên chủ đã chết lại thanh tỉnh hiếm có—— bọn người Thái Cẩm Thuần xác thật là khinh thường nguyên chủ.

Thái Cẩm Thuần hẳn là nhìn ra nguyên chủ là hướng về phía tiền của hắn, trong khoảng thời gian này thái độ với nguyên chủ mới có thể kém như vậy. Mà bạn bè Thái Cẩm Thuần đều là nhìn sắc mặt Thái Cẩm Thuần mà hành sự, tự nhiên cũng không coi nguyên chủ ra gì.

Cũng chính là nguyên chủ da mặt dày, lại không muốn từ bỏ một phiếu cơm chất lượng tốt như Thái Cẩm Thuần, mới có thể bị người chế nhạo nhưng vẫn quấn chết lấy Thái Cẩm Thuần như vậy.

Ngôn Cảnh Tắc không tán đồng với rất nhiều cách làm của nguyên chủ, cảm thấy nguyên chủ vì tiền ở bên người khác cũng không tốt lắm, nhưng đối với con người Thái Cẩm Thuần này, hắn cũng không quá thích.

Nguyên chủ xác thật là dùng chút thủ đoạn mới cùng Thái Cẩm Thuần ở bên nhau.

Nhưng nguyên chủ người này…… Hắn tuy có yêu tiền, nhưng không có dã tâm quá lớn, chưa từng nghĩ tới muốn bắt Thái Cẩm Thuần làm ván cầu kiếm đồng tiền lớn hay gì.

Hắn cũng giống mấy cô gái nào đó muốn gả cho kẻ có tiền làm vợ anh nhà giàu, sau khi kết hôn chỉ phụ trách xinh đẹp như hoa, tóm lại chỉ muốn ăn cơm mềm.

Hơn nữa…… Thái Cẩm Thuần đẹp trai lắm tiền bằng cấp còn cao, hắn kỳ thật đã động tâm với Thái Cẩm Thuần, trước khi Thái Cẩm Thuần chưa biến đổi thái độ, thật ra hắn vô cùng thích Thái Cẩm Thuần, một lòng muốn cùng Thái Cẩm Thuần đầu bạc đến già.

Đương nhiên, hiện tại hắn đã không suy nghĩ vậy nữa, mấy ngày nay hắn không chia tay Thái Cẩm Thuần, một phương diện là muốn tiền, về phương diện khác, hắn cũng cảm thấy không cam lòng.

Còn con người Thái Cẩm Thuần này……

Thái Cẩm Thuần chướng mắt nguyên chủ, chia tay là được, hà tất cố ý lăn lộn nguyên chủ như vậy?

Đặc biệt là lần này, bức nguyên chủ ở xuống biển ở khu vực không thể bơi lội thì thôi, nguyên chủ rút gân kêu cứu, Thái Cẩm Thuần thế nhưng còn hi hi ha ha với người ta, không cho người tới cứu.

Này thì rất quá đáng!

Mặc kệ nguyên chủ là người như thế nào, hắn cũng đã chết.

Bọn người Thái Cẩm Thuần này, trên lưng cõng một mạng người.

Ngôn Cảnh Tắc lại lần nữa mở to mắt.

Lúc này, hắn đang nằm trên bờ cát, mà bên người hắn vây quanh một ít người.

Những người này có Thái Cẩm Thuần, có bạn của Thái Cẩm Thuần, còn có mấy người cả trai lẫn gái cùng công ty với nguyên chủ bị Thái Cẩm Thuần gọi tới bồi chơi.

“Không giả chết nữa à?” Thái Cẩm Thuần rất có hứng thú mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Nguyên chủ một năm trước bắt đầu theo đuổi Thái Cẩm Thuần, hiện giờ đã 23 tuổi.

Mà Thái Cẩm Thuần, năm nay 25.

Diện mạo Thái Cẩm Thuần so ra kém nguyên chủ, vóc dáng cũng lùn hơn nguyên chủ một ít, nhưng trên người gã có một khí thế kiêu ngạo người bình thường không có, cùng nguyên chủ ở bên nhau, hoàn toàn không bị tướng mạo nguyên chủ áp chế.

Chỉ là gã là số 0*, nếu gã không phải 0, bảo đảm có một đoàn số 0 tre già măng mọc mà theo đuổi gã.

(*Số 0 là thụ, số 1 là công nha. Tại sao thì… khụ khụ hãy để trí tưởng tượng bay xa( ꈍᴗꈍ))

Ngôn Cảnh Tắc nghiêng thân thể, chậm rãi bò dậy, nhìn về phía Thái Cẩm Thuần.

Hắn có thể rõ ràng mà nhìn thấy khinh thường trong mắt Thái Cẩm Thuần.

Người bên cạnh Thái Cẩm Thuần cũng như mang chế giễu nhìn hắn.

Ngôn Cảnh Tắc cười nhạo một tiếng, duỗi tay cho Thái Cẩm Thuần một cái tát.

Tiếng bạt tai thanh thúy đột ngột vang lên, Thái Cẩm Thuần bị tát đến mặt nghiêng sang một bên….

Tất cả mọi người ngốc ra.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trước kia tôi mắt bị mù mới có thể thích anh! Thái Cẩm Thuần, từ hôm nay trở đi, chúng ta một đao lưỡng đoạn!”

“Cậu cũng dám đánh tôi!” Thái Cẩm Thuần che mặt lại, phẫn nộ mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc duỗi tay, hướng tới một bên mặt khác của gã, lại là một cái tát.

“Kế Tử Thu, cậu điên rồi!” Người xung quanh lúc này mới phản ứng lại đây, đến kéo Ngôn Cảnh Tắc ra.

Ngôn Cảnh Tắc bị bọn họ giữ chặt, cười lạnh một tiếng: “Nếu các người dám đánh tôi, tôi trở về sẽ kiện các người có ý đồ mưu sát!”

Nói xong, hắn lại nhìn về phía Thái Cẩm Thuần: “Thái Cẩm Thuần, những chuyện dơ bẩn trong công ty, đừng cho rằng tôi cái gì cũng không biết! Cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi!”

Nơi bọn họ hiện tại đứng là bờ biển một làng du lịch. 

Nơi này cũng không phải địa bàn của Thái Cẩm Thuần, sau khi nguyên chủ tới nơi này, thậm chí còn từng livestream…… Thái Cẩm Thuần không dám thật sự ở chỗ này lộng chết hắn.

Một khi đã như vậy, hắn cũng không có gì để sợ.

Người nên sợ hẳn là bọn Thái Cẩm Thuần mới phải! 

 Thái Cẩm Thuần không dám tin tưởng mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc, bạn bè của hắn trong lúc nhất thời cũng không dám động thủ.

Mặc kệ bọn họ có bao nhiêu chướng mắt Kế Tử Thu, trước đó Kế Tử Thu suýt chút nữa bị chết đuối, bọn họ cũng có phần nghĩ mà sợ.

Nơi này là bãi biển tư nhân của làng du lịch, tuy đã bị bọn họ bao trọn không người nào tới, nhưng cũng là trường hợp công chúng, nếu mà chết người…… Bọn họ chung quy vẫn bị liên lụy.

Ngôn Cảnh Tắc nhìn xung quanh một vòng, đi đến bên cạnh mang giày của nguyên chủ vào, cầm điện thoại nguyên chủ đặt bên bờ biển, xoay người rời khỏi nơi này.

Hắn cần phải trở về nghỉ ngơi.

Nhưng đi được vài bước, Ngôn Cảnh Tắc nói lời cảm tạ với một chàng trai trẻ cả người bị phơi đến ngăm đen đứng bên cạnh: “Cảm ơn anh đã cứu tôi!”

Người này là nhân viên cứu hộ của bờ biển khu này, cũng là người đã cứu hắn.

Hắn vừa rồi một chút cũng không sợ cũng là vì nơi này còn có anh ta ở đây.

“Không cần cảm tạ.” Nhân viên cứu hộ cười cười, lộ ra một hàm răng trắng, trong mắt còn có lo lắng.

Ban nãy anh nhìn thấy người này kêu cứu mạng liền muốn đi cứu ngay, kết quả những người kia một hai phải nói bọn họ đang chơi trò chơi không cho anh đi cứu người…… May mắn anh cũng cứu được lên đây.

Chuyện bên này, anh còn báo với người ở làng du lịch, hiện tại cũng nên có người tới.

Xác thật có người tới.

Ngôn Cảnh Tắc đi được vài bước thì nhìn đến làng du lịch bên kia có người đang vội vã lại đây, nhìn thấy những người này, Ngôn Cảnh Tắc không đi nữa, ngã ngồi xuống đất.

Ngôn Cảnh Tắc tùy ý để người của làng du lịch đưa mình đến bệnh viện.

Tiếp theo, hắn nghỉ ngơi thoải mái một phen, lúc này mới suy nghĩ chuyện kế tiếp.

Không sai biệt lắm…… Nên có người tới tìm hắn!

Những cậu ấm nọ làm xằng làm bậy như vậy, cần phải có người giải quyết tốt hậu quả cho bọn chúng.

Không ngoài Ngôn Cảnh Tắc sở liệu, không bao lâu, trợ lý Trương bên cạnh lão tổng công ty bọn họ đã đến, ôn tồn hỏi hắn có yêu cầu gì.

Trước đó hắn ở bờ biển thả ra uy hiếp, vẫn là có thể dùng được…… Ngôn Cảnh Tắc một chút cũng chẳng khách khí: “Tôi muốn hủy hợp đồng, còn muốn hai trăm vạn.”

“Cậu nằm mơ! Dựa vào cái gì bắt tôi cho cậu nhiều tiền như vậy!” Thái Cẩm Thuần đột ngột đi đến, phẫn nộ mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chỉ bằng các người suýt chút nữa hại chết tôi! Thái Cẩm Thuần, trước kia tôi thích anh, anh đối xử với tôi thế nào tôi cũng nhịn, sau này tôi không nhịn anh nữa!”

“Cậu thích tôi? Cậu cùng tôi ở bên nhau còn không phải là vì tiền sao?” Thái Cẩm Thuần cười lạnh.

“Dù tôi là vì tiền thì thế nào?” Ngôn Cảnh Tắc nói, “Muốn tôi lập tức mở livestream, nói với người ta Thái tiểu thiếu gia bao dưỡng tôi không trả tiền, còn có ý đồ khiến tôi chết đuối hay không?”

Mặt Thái Cẩm Thuần đều đen.

trợ lý Trương nói: “Thái thiếu! Chuyện này từ tôi toàn quyền xử lý, cậu đừng nhúng tay!”

Thái Cẩm Thuần nói: “Anh xử lý, chính là phải cho hắn tiền? Họ Trương anh ăn cây táo, rào cây sung!”

“Thái thiếu! Kế tiên sinh suýt nữa chết đuối bỏ mình!” trợ lý Trương nói.

“Nhưng hắn không phải không chết sao?” Thái Cẩm Thuần buột miệng thốt ra.

Ngôn Cảnh Tắc thấy bộ dạng Thái Cẩm Thuần như vậy, nhịn không được cười: “Trợ lý Trương, tốt nhất anh nhắc nhở Thái tổng một chút, bảo ông ấy quan tâm con trai một chút đi! Bằng không…… Không chừng về sau Thái tổng muốn gặp Thái thiếu là phải vào nhà lao thăm đó!”

Nguyên chủ người này xác thật tâm tư không thuần, nhưng chuyện hắn làm chỉ là có vấn đề về đạo đức, từ đầu tới đuôi, hắn cũng chưa làm gì trái pháp luật phạm tội.0

Thái Cẩm Thuần thì không giống, người này làm đủ loại hành vi ác liệt hơn nguyên chủ rất nhiều.

“Kế Tử Thu cậu thấy tiền sáng mắt, không hề có giáo dưỡng, còn có mặt mũi nói tôi?” Thái Cẩm Thuần tức giận đến không chịu được, duỗi tay định đi đánh Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Trợ lý Trương, nếu  tôi bị đánh, chuyện này khỏi cần nói chuyện nữa! Tôi lập tức liền báo cảnh sát!”

Trợ lý Trương thấy Thái Cẩm Thuần động thủ, vốn là đã ngăn cản, lúc này càng thêm cường ngạnh, kéo Thái Cẩm Thuần đi mất.

Một lát sau trợ lý Trương mới trở về, đáp ứng yêu cầu của Ngôn Cảnh Tắc, còn lấy tới mấy phần hợp đồng cho Ngôn Cảnh Tắc ký.

Ngôn Cảnh Tắc cẩn thận xem.

Dù bây giờ hắn báo cảnh sát cũng không làm gì được Thái Cẩm Thuần, rốt cuộc hắn vẫn chưa chết.

Dù hắn ầm ĩ đến lợi hại thì cũng chỉ có thể làm thanh danh Thái Cẩm Thuần bị hao tổn mà thôi.

Nếu như thế, không bằng lấy tiền chạy lấy người, đi hoàn thành mộng tưởng của nguyên chủ, gây dựng sự nghiệp mở công ty lớn.

Thật ra hắn còn có thể đòi nhiều thêm chút tiền, nhưng hắn không quá muốn liên lụy với những người này, chỉ muốn dao sắc chặt đay rối, lập tức rời đi.

Ngôn Cảnh Tắc xem xong, liền đề ra một yêu cầu —— các tài khoản mạng của hắn từ chính hắn xử lý: “Công ty xác thật giúp tôi hoạt động, nhưng những tài khoản này vẫn luôn là tôi tự xử lý!”

Trong hợp đồng, những tài khoản này thuộc về công ty, điểm này hắn không đồng ý.

Lại nói tiếp, lần này hắn dám cường ngạnh như vậy cũng là vì nguyên chủ ở các mạng xã hội,  fans thêm vào nhau lay lay cũng có mấy chục vạn, trong đó như thế nào cũng sẽ có mấy vạn người là thật sự chú ý nguyên chủ.

Nguyên chủ còn có người nhà…… Nếu hắn thật sự xảy ra chuyện, hơn phân nửa sẽ làm lớn chuyện.

Trợ lý Trương chần chờ qua, đồng ý Ngôn Cảnh Tắc yêu cầu.

Kỳ thật chỉ cần Ngôn Cảnh Tắc cầm tiền, bọn họ sẽ không lo lắng Ngôn Cảnh Tắc nói cái gì nữa, đến lúc đó Ngôn Cảnh Tắc nói gì nữa…… Bọn họ lấy chứng cứ Ngôn Cảnh Tắc lấy tiền ra, còn có thể nói Ngôn Cảnh Tắc xảo trá.

Nhưng bọn họ càng hy vọng chuyện này dừng ở đây.

Bọn họ là mở công ty giải trí, tuy rằng không sợ gièm pha, nhưng cũng không muốn dính dáng đến gièm pha.

Ngôn Cảnh Tắc ký tên, nhận chi phiếu, trực tiếp xử lý xuất viện cho mình.

Hắn đem tiên trong chi phiếu đưa vào thẻ ngân hàng của mình, sau đó xoay cho cha mẹ và ba người tỷ tỷ phân biệt mỗi người mười vạn.

Làm xong này kia, Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên hơi không biết…… Kế tiếp muốn làm cái gì.

Hiện tại hắn có một bộ phận tiền vốn, chỉ là…… Hắn làm sao gây dựng sự nghiệp đây?

Nguyên chủ học hành không nghiêm túc, tuy thi đậu cao trung, nhưng thi đậu là một cao trung bình thường sinh viên tốt nghiệp cơ hồ toàn bộ đi học đại học chuyên khoa!

Lấy thành tích ngay lúc đó của hắn, cũng đừng nghĩ thi vào khoa chính quy!

Hắn còn không có tài nghệ nào khác……

Nguyên chủ cái gì cũng không biết, tương ứng, Ngôn Cảnh Tắc tất nhiên cũng chẳng biết cái gì, nếu như thế, hắn làm sao gây dựng sự nghiệp kiếm tiền?

Giống nguyên chủ, dựa mặt ăn cơm sao?

Hắn chung quy cảm thấy con đường này không quá đáng tin cậy!

Hết chương 136.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com