Dm Edit Da Chet Nhung Khong Hoan Toan Chet
Chương 30. Chủ nhân bữa tiệc (xong)Tất cả là vì chính tôi.Edit: CàSau khi nhận lời yêu cầu từ tộc Ngải Thúy, trong đầu Quý Ninh đã âm thầm suy tính cách phá hủy quán ăn này.Các loại bom trái cây có thể mua được từ cửa hàng hệ thống đều không có khả năng được chọn và cũng không thể dùng, vì cậu hiện tại là kẻ nghèo kiết xác một xu tích phân.Vậy thì còn cách vượt ải nào khác?Ánh mắt cậu quét qua từng góc của tầng hầm, cuối cùng dừng lại ở khu vực nghỉ ngơi.Ở đó, điện thoại vẫn đang phát ra âm thanh tuyên truyền, vang vọng khắp không gian, át đi cả tiếng kêu cứu của con gà trống Tư Thụy.Điện thoại?Ngón tay Quý Ninh khẽ nắm vào cánh tay trong, trước đây cậu từng dùng điện thoại ở đây để tìm kiếm thông tin liên quan đến quán ăn, điều đó có nghĩa là cậu có thể lên mạng ở đây.Nghĩ tới đám cư dân mạng xảo quyệt trên chuyến tàu câm lặng kia, Quý Ninh khẽ nhướng mày, nảy ra một ý tưởng không tồi.Chỉ là để thực hiện, trước tiên cần chuẩn bị một chút...Chàng trai tóc trắng đưa tay buộc mớ tóc rối trên vai lại gọn gàng ra phía sau, thần sắc ung dung bước chậm trong tầng hầm, tiện tay cứu giúp sẵn tiện tống tiền con gà trống Tư Thụy đang gào thét.Nó chạy vội khỏi nơi này, mấy bước gộp thành một. Những công nhân lạnh lùng nhìn Quý Ninh một cái, rồi ngây ngốc nghĩ: Cậu ta là người của đầu bếp trưởng, liệu đầu bếp trưởng có giết cậu ta không?Có không?Sự thật chứng minh, sẽ không.Sau khi Ayer tiếp nhận chức đầu bếp trưởng, nó sắp xếp cho Quý Ninh căn phòng tốt nhất, đưa cho cậu chìa khóa tầng hầm, thậm chí còn ra lệnh cho các công nhân không được cản trở thanh niên này.Dưới mệnh lệnh này, Quý Ninh không kiêng nể gì nữa, cầm điện thoại đi khắp mọi nơi trong quán ăn, như một du khách tò mò các thứ mới lạ muốn chụp lại toàn bộ nơi này.Không biết từ lúc nào, tiệc tối bắt đầu, các vị khách từ bên ngoài bước vào quán ăn, Ayer nở nụ cười chào đón, nó là đầu bếp trưởng lần này, đứng ở vị trí đầu tiên tiếp đón khách vào quán ăn.Các thực khách chăm chú thưởng thức món ăn trước mặt do Ayer tỉ mỉ chuẩn bị.Nhìn "chủ nhân" chuẩn bị đứng dậy nói lời cảm ơn, Quý Ninh nhàn nhạt liếc Ayer một cái rồi nhếch môi cười.Thời cơ đã đến.Cậu lấy điện thoại ra, click mở phòng livestream mà mình đã tạo nhiệt sẵn từ trước.Ngay từ khi còn ở tầng hầm, cậu đã lên kế hoạch tỉ mỉ: thông qua mạng livestream để phát trực tiếp, giây phút tiệc tối kết thúc vạch trần toàn bộ sự thật, từ đó thu hút sự chú ý của cảnh sát.Nếu trên đoàn tàu có nhân viên bảo vệ, thì ở đây ắt hẳn cũng có cảnh sát. Việc của cậu là mở rộng sức ảnh hưởng, khiến đám người kia buộc phải can thiệp, phong tỏa nơi này.Mà muốn phát livestream hiệu quả nhất, thì bước đầu tiên là tạo "nhiệt độ" thu hút lưu lượng người xem.
Thế là cậu nghĩ ra một cái tiêu đề siêu thu hút:【Sốc! Gã cha khốn nạn trên đoàn tàu gây náo loạn nhà ăn Duy Tư, nhưng lại bị...?!】Một tiêu đề drama chứa đầy thông tin giật gân, khiến dân mạng từ khắp nơi đổ xô vào phòng livestream tối đen như mực.[Chủ phòng bị sao thế? Cả màn hình đen thui thế này thì tôi coi cái gì???][Không ngờ cái ông cha vô liêm sỉ đó còn có màn tiếp theo, rốt cuộc có chuyện gì vậy?! Chủ phòng mau nói!!!][@KhôngĂnPhốcPhốc @TôiMuốnLàmChóKéoMễ @TôiKhôngMuốnVềNhà mau vô mau vô, ở đây có dưa nóng hổi!!][Là điện thoại tôi hỏng hay sao chứ? Sao toàn màn hình đen vậy???]Nhìn lượt xem không ngừng tăng vọt, Quý Ninh hài lòng gật đầu, không hổ là mình, cậu rất hài lòng với độ hot hiện tại.Thanh niên hạ thấp giọng nói trong phòng livestream:"Mọi người chờ một chút, phần đặc sắc còn ở phía sau."Giọng cậu trầm thấp, pha chút từ tính khiến người nghe không tự giác bị cuốn vào.Ngồi trước màn hình, một đống dân mạng mắt sáng rỡ, tay gõ bàn phím điên cuồng:
[A a a! Giọng nghe hay vãi! Còn hay hơn cả giọng của Y Phất Lợi Ảnh nữa!][Tôi cũng thấy vậy! Vì giọng nói này, dù chỉ là màn hình đen tôi cũng sẵn lòng ngồi lì trong đây!]Bất kể thế nào, tóm lại đợt bùng nổ lưu lượng đầu tiên đã bị Quý Ninh khống chế gọn gàng.
Khi "Chủ nhân bữa tiệc " đứng dậy, lượng người xem phòng livestream lập tức lên đỉnh điểm.Chỉ thấy thanh niên rút lại màn hình che camera, đưa điện thoại nhắm thẳng về phía đối phương, rồi thong dong mở miệng:"Tôi tố cáo: Quán ăn Duy Tư bị nghi ngờ có hành vi tuyên truyền sai lệch, lừa gạt thực khách và thảm sát tộc Ngải Thúy.Hy vọng mọi người có thể giúp tôi báo án, để đưa những kẻ đó ra ánh sáng pháp luật."Chỉ khi thông qua dân địa phương báo án, khả năng được phản hồi từ cảnh sát mới cao hơn, sau đó, cậu chỉ việc ném điện thoại đi là có thể an toàn rút lui.Cùng lúc đó, hệ thống bật ra giao diện mới:【Phát hiện nhóm dân địa phương có mong muốn mãnh liệt lên án tố cáo.
Hiện cấp cho bạn 3 lần cơ hội báo án, nếu thất bại, không thể tiếp tục báo án, đồng thời sẽ khiến các thực khách cảnh giác, xin hãy cẩn thận khi sử dụng.】【Bạn có muốn báo án không?】"Có."【Đang gửi báo án...
Cảnh sát không tin tưởng bạn. Báo án thất bại. Có muốn thử lại không?】"Có."【Đang gửi báo án...
Nhóm cảnh sát đang liên hoan, không muốn tiếp nhận vụ án. Báo án thất bại. Chú ý : bạn chỉ còn 1 lần duy nhất, có muốn tiếp tục báo án không?】Liên tục hai lần thất bại, Quý Ninh không trả lời ngay, mà cau mày lướt giao diện hệ thống.Cảnh sát không tin, chứng tỏ uy tín của cậu trong thế giới này không cao, còn không muốn tiếp nhận là vì độ chú ý của cậu chưa đủ lớn.Quả nhiên, lưu lượng vẫn chưa đủ.Dù có thủ đoạn tiêu đề giật gân để thu hút, nhưng so với độ hot của các video khác vẫn kém quá xa, cậu phải làm sao để tăng lượng lớn chú ý trong thời gian ngắn?Lúc này, ánh mắt cậu dừng lại ở cột danh hiệu trên giao diện nhân vật.Một ô trống trong cột đang hiển thị biểu tượng "đang đeo". Bên dưới là danh hiệu cậu đạt được từ Chuyến tàu câm lặng.Quý Ninh khựng lại, khẽ nhướng mày, suýt chút nữa thì quên mất nó.【Danh hiệu: Công dân nhiệt huyết (chưa đeo)】Lúc mới vào thế giới này, cậu cũng chỉ liếc qua danh hiệu này một cái rồi bỏ qua, cứ nghĩ trong thế giới này cũng không cần dùng đến nên chẳng buồn để tâm, không ngờ giờ lại hữu dụng đến vậy.【Tác dụng: Là một công dân nhiệt huyết, video và cuộc gọi tố giác của bạn sẽ nhận được sự công nhận và lượt xem lớn.Đồng thời có 25% cơ hội nhận được sự giúp đỡ từ người dân địa phương.
Tuy nhiên, bạn cũng có 60% khả năng bị kẻ xấu nhắm đến và trả thù.
Khi đeo, xin hãy chú ý đến an toàn cá nhân.】Quý Ninh đeo danh hiệu lên, lựa chọn lần thứ ba gọi báo cảnh sát.【Đang tiến hành báo án...... Nhờ bạn là "Công dân nhiệt huyết", video tố cáo của bạn đã thu hút lượng lớn sự chú ý và ủng hộ, đồng thời nhận được sự giúp đỡ từ cư dân địa phương Tư Thụy. Báo án thành công!】【Cảnh sát đang trên đường đến. Trong thời gian này, xin hãy tự bảo vệ an toàn bản thân!】【Cảnh báo! Vì video phát tán mạnh mẽ, các thực khách đã nhận được tin tức và đang tháo chạy khẩn cấp.
Còn bạn, kẻ đã phá hủy bữa tiệc sẽ bị "Chủ nhân" dùng cách tàn nhẫn nhất để trừng phạt!】【Đếm ngược tử vong: 5 phút】【Cảnh sát sẽ tới trong 5 phút. Trong 5 phút đó, bạn sẽ phải hứng chịu toàn bộ đợt tấn công điên cuồng từ Chủ nhân. Hãy kiên cường sống sót.】【Tất cả là vì tộc Ngải Thúy.】Không, tất cả, đều chỉ là vì chính tôi.Quý Ninh lạnh lùng cười thành tiếng, mọi thứ cậu làm không vì ai khác, chỉ vì bản thân, không ai đáng để anh hy sinh mạng sống cả.Nhìn "Chủ nhân" đang điên cuồng dị hoá, Quý Ninh hoạt động cổ tay, cười nhạt:"Vừa hay, lấy mày luyện tập một chút."Nói xong, cậu rút dao phay, lao người xông tới.Chủ nhân đã vứt bỏ hình người, để lộ bản thể khổng lồ, một con sâu khổng lồ nhớp nháp.Nó giống như đầu bếp trưởng ban đầu, nhưng thân dưới không có chân, thay vào đó là bốn cái đầu người mang vẻ mặt sợ hãi .Sau lưng không phải là tay bốn cánh tay, mà là một đôi cánh khổng lồ.Nói là cánh nhưng thực chất nó càng giống khung xương hơn, trong khung là những con mắt mang hình thù quái dị, chúng nó được liên kết với nhau bằng một sợi dây mảnh.Bộ xương run rẩy một chút, tròng mắt theo đó mà đung đưa, không ngừng va chạm vào nhau phát ra âm thanh "òm ọp""Là mày phá hỏng bữa tiệc của ta? Đáng chết! Phải chết!!!"Tất cả tròng mắt trên đầu "Chủ nhân" đều bay vụt ra, kèm theo đó là hàng chục chiếc miệng dạng như sâu mềm lao thẳng tới Quý Ninh! Những cái miệng đó không chỉ lao tới cắn xé, chúng còn không ngừng phun ra chất lỏng xanh lè đặc sệt.Quý Ninh vung dao phay chém bay một chiếc miệng, rồi lập tức cong lưng né khỏi chất lỏng độc màu xanh.Chất lỏng vừa chạm đất lập tức ăn mòn mọi thứ, sàn nhà và bàn ghế trong nháy mắt tan chảy, để lại một lỗ thủng lớn.Đối mặt với tình huống như thế, cậu thần sắc bình thản nhảy lên từ chiếc miệng gần nhất, mượn đà bay thẳng về phía "Chủ nhân".Chủ nhân vỗ mạnh đôi cánh xương, toàn bộ tròng mắt trên đó mở to rồi đóng lại, đồng loạt gắt gao trừng trừng nhìn chằm chằm Quý Ninh.Phần tròng trắng của mắt mọc đầy tơ máu đỏ, những tơ máu đó như có sự sống lan tràn khắp quán ăn.
Mặt đất, tường và trần nhà đều bị tơ máu đỏ bao phủ, Quý Ninh ngoài việc nhảy trên những cái miệng thì hoàn toàn không còn chỗ đặt chân.Nhìn dưới chân chỉ toàn là một "biển đỏ"tơ máu, Quý Ninh cười nhạt:"Đúng là một tác phẩm công phu."Nhưng, thế thì sao?Kiếp trước cậu từng gặp loại tơ máu sinh vật tương tự, chỉ cần bị đụng vào là bị xiên xuyên bởi gai độc, một khi dính phải là gần như cầm chắc cái chết.Cái thứ quái vật này chỉ có một điểm yếu duy nhất chính là gốc rễ, chặt đứt rễ, tơ máu sẽ tự biến mất.Ánh mắt Quý Ninh nhìn về phía trên khung xương, nơi đó mơ hồ có thể thấy một vài sợi dây trong suốt, chính là rễ thần kinh của chúng, chỉ cần chém đứt là tất cả chúng sẽ chết.Có tính toán trong đầu, Quý Ninh cầm theo dao phay lao tới, đối diện với hàng loạt cái miệng mọc đầy răng , trong khoảnh khắc nó nó cắn tới, dao phay liền chém ngang, chèn vào miệng.Cứ thế, dao phay kẹt trong miệng, nó không thể động đậy, mà chàng trai cũng nhân cơ hội này giẫm mạnh chân, lao như mũi tên về phía khung xương.Chủ nhân phát hiện ý đồ của cậu, lập tức ngọ nguậy cơ thể, chỗ nối đột nhiên phun ra khí xanh, một cỗ vị chua tràn ngập lan tỏa.Dù đã che miệng mũi, Quý Ninh vẫn hít phải ít nhiều, tứ chi cậu bắt đầu tê dại, đại não cũng có chút chậm chạp.Mắt thấy hành động của chính mình chậm lại, ý thức cũng trở nên mơ hồ, cả người cậu sắp rơi vào bên trong đám miệng đó.Thanh niên hơi rũ mắt, như thể từ bỏ, dừng bước rồi ngã xuống dưới.
"Phập!!!"Ngay khoảnh khắc tơ máu chạm vào thân thể, gai nhọn liền thi nhau mọc lên, xuyên thủng toàn bộ chân Quý Ninh!Cơn đau dữ dội khiến ý thức cậu bừng tỉnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên khuôn mặt trắng bệch.Quý Ninh nhìn đám miệng kia, khẽ mím môi, rồi rút chân ra khỏi tơ máu.Tơ máu sau khi tiếp xúc máu thật sẽ tạm dừng trong chốc lát, đây là vì để truyền máu về rễ, mà Quý Ninh cũng tiện thể lợi dụng luôn đặc tính này, giúp cậu thoát khỏi trạng thái tê liệt.Cậu nhìn chằm chằm vào đám dây rễ trong suốt, ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng."Tốt, giờ đến lượt tao."Thanh niên một lần nữa mượn lực nhảy lên cao, lao về phía đôi cánh ghép bằng khung xương.Cơn đau từ cảm giác máu và thịt bị ăn mòn như kích thích thần kinh cậu, trái tim lúc này đập với tốc độ cực nhanh, adrenaline tăng vọt khiến cậu dần dần không còn cảm nhận được cơn đau, trong mắt chỉ còn lại những sợi tơ kia.Chủ nhân như thể phát điên mà ngăn cản cậu, không ngờ đối phương còn linh hoạt hơn cả ruồi bọ, căn bản là không thể cản lại."Răng rắc!"Ngay khoảnh khắc Quý Ninh chém đứt sợi tơ kia, âm thanh hệ thống vang lên:【Đếm ngược kết thúc, chúc mừng người chơi hoàn mỹ vượt ải: Chủ nhân bữa tiệc!】Ngay sau đó, cánh cửa mở toang, vài bóng người cao lớn xuất hiện, nổ súng áp chế được Chủ nhân. Mà Quý Ninh vì mất máu quá nhiều, cũng ngã xuống, rơi vào hôn mê...
Thế là cậu nghĩ ra một cái tiêu đề siêu thu hút:【Sốc! Gã cha khốn nạn trên đoàn tàu gây náo loạn nhà ăn Duy Tư, nhưng lại bị...?!】Một tiêu đề drama chứa đầy thông tin giật gân, khiến dân mạng từ khắp nơi đổ xô vào phòng livestream tối đen như mực.[Chủ phòng bị sao thế? Cả màn hình đen thui thế này thì tôi coi cái gì???][Không ngờ cái ông cha vô liêm sỉ đó còn có màn tiếp theo, rốt cuộc có chuyện gì vậy?! Chủ phòng mau nói!!!][@KhôngĂnPhốcPhốc @TôiMuốnLàmChóKéoMễ @TôiKhôngMuốnVềNhà mau vô mau vô, ở đây có dưa nóng hổi!!][Là điện thoại tôi hỏng hay sao chứ? Sao toàn màn hình đen vậy???]Nhìn lượt xem không ngừng tăng vọt, Quý Ninh hài lòng gật đầu, không hổ là mình, cậu rất hài lòng với độ hot hiện tại.Thanh niên hạ thấp giọng nói trong phòng livestream:"Mọi người chờ một chút, phần đặc sắc còn ở phía sau."Giọng cậu trầm thấp, pha chút từ tính khiến người nghe không tự giác bị cuốn vào.Ngồi trước màn hình, một đống dân mạng mắt sáng rỡ, tay gõ bàn phím điên cuồng:
[A a a! Giọng nghe hay vãi! Còn hay hơn cả giọng của Y Phất Lợi Ảnh nữa!][Tôi cũng thấy vậy! Vì giọng nói này, dù chỉ là màn hình đen tôi cũng sẵn lòng ngồi lì trong đây!]Bất kể thế nào, tóm lại đợt bùng nổ lưu lượng đầu tiên đã bị Quý Ninh khống chế gọn gàng.
Khi "Chủ nhân bữa tiệc " đứng dậy, lượng người xem phòng livestream lập tức lên đỉnh điểm.Chỉ thấy thanh niên rút lại màn hình che camera, đưa điện thoại nhắm thẳng về phía đối phương, rồi thong dong mở miệng:"Tôi tố cáo: Quán ăn Duy Tư bị nghi ngờ có hành vi tuyên truyền sai lệch, lừa gạt thực khách và thảm sát tộc Ngải Thúy.Hy vọng mọi người có thể giúp tôi báo án, để đưa những kẻ đó ra ánh sáng pháp luật."Chỉ khi thông qua dân địa phương báo án, khả năng được phản hồi từ cảnh sát mới cao hơn, sau đó, cậu chỉ việc ném điện thoại đi là có thể an toàn rút lui.Cùng lúc đó, hệ thống bật ra giao diện mới:【Phát hiện nhóm dân địa phương có mong muốn mãnh liệt lên án tố cáo.
Hiện cấp cho bạn 3 lần cơ hội báo án, nếu thất bại, không thể tiếp tục báo án, đồng thời sẽ khiến các thực khách cảnh giác, xin hãy cẩn thận khi sử dụng.】【Bạn có muốn báo án không?】"Có."【Đang gửi báo án...
Cảnh sát không tin tưởng bạn. Báo án thất bại. Có muốn thử lại không?】"Có."【Đang gửi báo án...
Nhóm cảnh sát đang liên hoan, không muốn tiếp nhận vụ án. Báo án thất bại. Chú ý : bạn chỉ còn 1 lần duy nhất, có muốn tiếp tục báo án không?】Liên tục hai lần thất bại, Quý Ninh không trả lời ngay, mà cau mày lướt giao diện hệ thống.Cảnh sát không tin, chứng tỏ uy tín của cậu trong thế giới này không cao, còn không muốn tiếp nhận là vì độ chú ý của cậu chưa đủ lớn.Quả nhiên, lưu lượng vẫn chưa đủ.Dù có thủ đoạn tiêu đề giật gân để thu hút, nhưng so với độ hot của các video khác vẫn kém quá xa, cậu phải làm sao để tăng lượng lớn chú ý trong thời gian ngắn?Lúc này, ánh mắt cậu dừng lại ở cột danh hiệu trên giao diện nhân vật.Một ô trống trong cột đang hiển thị biểu tượng "đang đeo". Bên dưới là danh hiệu cậu đạt được từ Chuyến tàu câm lặng.Quý Ninh khựng lại, khẽ nhướng mày, suýt chút nữa thì quên mất nó.【Danh hiệu: Công dân nhiệt huyết (chưa đeo)】Lúc mới vào thế giới này, cậu cũng chỉ liếc qua danh hiệu này một cái rồi bỏ qua, cứ nghĩ trong thế giới này cũng không cần dùng đến nên chẳng buồn để tâm, không ngờ giờ lại hữu dụng đến vậy.【Tác dụng: Là một công dân nhiệt huyết, video và cuộc gọi tố giác của bạn sẽ nhận được sự công nhận và lượt xem lớn.Đồng thời có 25% cơ hội nhận được sự giúp đỡ từ người dân địa phương.
Tuy nhiên, bạn cũng có 60% khả năng bị kẻ xấu nhắm đến và trả thù.
Khi đeo, xin hãy chú ý đến an toàn cá nhân.】Quý Ninh đeo danh hiệu lên, lựa chọn lần thứ ba gọi báo cảnh sát.【Đang tiến hành báo án...... Nhờ bạn là "Công dân nhiệt huyết", video tố cáo của bạn đã thu hút lượng lớn sự chú ý và ủng hộ, đồng thời nhận được sự giúp đỡ từ cư dân địa phương Tư Thụy. Báo án thành công!】【Cảnh sát đang trên đường đến. Trong thời gian này, xin hãy tự bảo vệ an toàn bản thân!】【Cảnh báo! Vì video phát tán mạnh mẽ, các thực khách đã nhận được tin tức và đang tháo chạy khẩn cấp.
Còn bạn, kẻ đã phá hủy bữa tiệc sẽ bị "Chủ nhân" dùng cách tàn nhẫn nhất để trừng phạt!】【Đếm ngược tử vong: 5 phút】【Cảnh sát sẽ tới trong 5 phút. Trong 5 phút đó, bạn sẽ phải hứng chịu toàn bộ đợt tấn công điên cuồng từ Chủ nhân. Hãy kiên cường sống sót.】【Tất cả là vì tộc Ngải Thúy.】Không, tất cả, đều chỉ là vì chính tôi.Quý Ninh lạnh lùng cười thành tiếng, mọi thứ cậu làm không vì ai khác, chỉ vì bản thân, không ai đáng để anh hy sinh mạng sống cả.Nhìn "Chủ nhân" đang điên cuồng dị hoá, Quý Ninh hoạt động cổ tay, cười nhạt:"Vừa hay, lấy mày luyện tập một chút."Nói xong, cậu rút dao phay, lao người xông tới.Chủ nhân đã vứt bỏ hình người, để lộ bản thể khổng lồ, một con sâu khổng lồ nhớp nháp.Nó giống như đầu bếp trưởng ban đầu, nhưng thân dưới không có chân, thay vào đó là bốn cái đầu người mang vẻ mặt sợ hãi .Sau lưng không phải là tay bốn cánh tay, mà là một đôi cánh khổng lồ.Nói là cánh nhưng thực chất nó càng giống khung xương hơn, trong khung là những con mắt mang hình thù quái dị, chúng nó được liên kết với nhau bằng một sợi dây mảnh.Bộ xương run rẩy một chút, tròng mắt theo đó mà đung đưa, không ngừng va chạm vào nhau phát ra âm thanh "òm ọp""Là mày phá hỏng bữa tiệc của ta? Đáng chết! Phải chết!!!"Tất cả tròng mắt trên đầu "Chủ nhân" đều bay vụt ra, kèm theo đó là hàng chục chiếc miệng dạng như sâu mềm lao thẳng tới Quý Ninh! Những cái miệng đó không chỉ lao tới cắn xé, chúng còn không ngừng phun ra chất lỏng xanh lè đặc sệt.Quý Ninh vung dao phay chém bay một chiếc miệng, rồi lập tức cong lưng né khỏi chất lỏng độc màu xanh.Chất lỏng vừa chạm đất lập tức ăn mòn mọi thứ, sàn nhà và bàn ghế trong nháy mắt tan chảy, để lại một lỗ thủng lớn.Đối mặt với tình huống như thế, cậu thần sắc bình thản nhảy lên từ chiếc miệng gần nhất, mượn đà bay thẳng về phía "Chủ nhân".Chủ nhân vỗ mạnh đôi cánh xương, toàn bộ tròng mắt trên đó mở to rồi đóng lại, đồng loạt gắt gao trừng trừng nhìn chằm chằm Quý Ninh.Phần tròng trắng của mắt mọc đầy tơ máu đỏ, những tơ máu đó như có sự sống lan tràn khắp quán ăn.
Mặt đất, tường và trần nhà đều bị tơ máu đỏ bao phủ, Quý Ninh ngoài việc nhảy trên những cái miệng thì hoàn toàn không còn chỗ đặt chân.Nhìn dưới chân chỉ toàn là một "biển đỏ"tơ máu, Quý Ninh cười nhạt:"Đúng là một tác phẩm công phu."Nhưng, thế thì sao?Kiếp trước cậu từng gặp loại tơ máu sinh vật tương tự, chỉ cần bị đụng vào là bị xiên xuyên bởi gai độc, một khi dính phải là gần như cầm chắc cái chết.Cái thứ quái vật này chỉ có một điểm yếu duy nhất chính là gốc rễ, chặt đứt rễ, tơ máu sẽ tự biến mất.Ánh mắt Quý Ninh nhìn về phía trên khung xương, nơi đó mơ hồ có thể thấy một vài sợi dây trong suốt, chính là rễ thần kinh của chúng, chỉ cần chém đứt là tất cả chúng sẽ chết.Có tính toán trong đầu, Quý Ninh cầm theo dao phay lao tới, đối diện với hàng loạt cái miệng mọc đầy răng , trong khoảnh khắc nó nó cắn tới, dao phay liền chém ngang, chèn vào miệng.Cứ thế, dao phay kẹt trong miệng, nó không thể động đậy, mà chàng trai cũng nhân cơ hội này giẫm mạnh chân, lao như mũi tên về phía khung xương.Chủ nhân phát hiện ý đồ của cậu, lập tức ngọ nguậy cơ thể, chỗ nối đột nhiên phun ra khí xanh, một cỗ vị chua tràn ngập lan tỏa.Dù đã che miệng mũi, Quý Ninh vẫn hít phải ít nhiều, tứ chi cậu bắt đầu tê dại, đại não cũng có chút chậm chạp.Mắt thấy hành động của chính mình chậm lại, ý thức cũng trở nên mơ hồ, cả người cậu sắp rơi vào bên trong đám miệng đó.Thanh niên hơi rũ mắt, như thể từ bỏ, dừng bước rồi ngã xuống dưới.
"Phập!!!"Ngay khoảnh khắc tơ máu chạm vào thân thể, gai nhọn liền thi nhau mọc lên, xuyên thủng toàn bộ chân Quý Ninh!Cơn đau dữ dội khiến ý thức cậu bừng tỉnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên khuôn mặt trắng bệch.Quý Ninh nhìn đám miệng kia, khẽ mím môi, rồi rút chân ra khỏi tơ máu.Tơ máu sau khi tiếp xúc máu thật sẽ tạm dừng trong chốc lát, đây là vì để truyền máu về rễ, mà Quý Ninh cũng tiện thể lợi dụng luôn đặc tính này, giúp cậu thoát khỏi trạng thái tê liệt.Cậu nhìn chằm chằm vào đám dây rễ trong suốt, ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng."Tốt, giờ đến lượt tao."Thanh niên một lần nữa mượn lực nhảy lên cao, lao về phía đôi cánh ghép bằng khung xương.Cơn đau từ cảm giác máu và thịt bị ăn mòn như kích thích thần kinh cậu, trái tim lúc này đập với tốc độ cực nhanh, adrenaline tăng vọt khiến cậu dần dần không còn cảm nhận được cơn đau, trong mắt chỉ còn lại những sợi tơ kia.Chủ nhân như thể phát điên mà ngăn cản cậu, không ngờ đối phương còn linh hoạt hơn cả ruồi bọ, căn bản là không thể cản lại."Răng rắc!"Ngay khoảnh khắc Quý Ninh chém đứt sợi tơ kia, âm thanh hệ thống vang lên:【Đếm ngược kết thúc, chúc mừng người chơi hoàn mỹ vượt ải: Chủ nhân bữa tiệc!】Ngay sau đó, cánh cửa mở toang, vài bóng người cao lớn xuất hiện, nổ súng áp chế được Chủ nhân. Mà Quý Ninh vì mất máu quá nhiều, cũng ngã xuống, rơi vào hôn mê...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com