[ĐM/ ABO/HOÀN]Hôn nhân cưỡng chế của nhóc ngốc.
Phần 3
Edit by Lạc Đình(LacAnDinh080221.w🅰ttp🅰d.c0m).11Nhóc ngốc không có khái niệm bán thảm*[1], cậu chỉ thành thật giải thích cho ông xã tình hình buôn bán trước mắt, sau đó thì vui vẻ chuẩn bị nghỉ ngơi, hôm sau mặt mày rạng rỡ đi nhận cuốn sổ hồng nhỏ*[2] rồi.*[1]: Chỉ hành động kể nghèo kể khổ để lấy sự thương cảm của mọi người.*[2]: Quyển sổ đăng ký kết hôn đó, mình sẽ để hình minh họa ở đây.
Món súp của người Đông Bắc
"Ông xã anh thấy có ngon không?"Nhóc ngốc bưng bát hỏi Lạc Thi Nhân đang vùi đầu ăn, đến khi nhận được khen ngợi chân thành."Rất tuyệt."Nhóc ngốc được khen một câu vô cùng vui vẻ, hăm hở ăn đến nỗi phát ra tiếng xì xụp."Chậm một chút..." Lạc Thi Nhân thấy cậu thật đáng yêu, hắn thậm chí còn nói đùa: "Em là lợn con ủn thức ăn hả?"Nhóc ngốc cũng không cảm thấy ngượng ngùng, đặt bát xuống cố ý càu nhàu mà cọ đến bên cạnh ông xã.Lạc Thi Nhân bị cậu chọc cười, cười xong lại nghiêm mặt lại."Về sau tôi sẽ chăm sóc tốt cho em." Hắn sờ mái tóc xoăn xoăn của nhóc ngốc: "Em có thể coi tôi như anh trai, tôi sẽ làm người nhà của em.""Anh trai?" Nhóc ngốc dù ngốc cũng biết anh trai với chồng không giống nhau: "Vì sao ông xã lại muốn làm anh trai của em?""Vì cùng với người mình yêu ở bên nhau mới tạo thành một gia đình, mới gọi là vợ chồng, như chúng ta là ép mua ép bán miễn cưỡng đuổi vịt lên kệ*[5]..." Lạc Thi Nhân trông thấy nhóc ngốc vì lời nói của hắn mà hiện lên vẻ cô đơn, không kìm được mà dừng câu chuyện lại: "Chúng ta gặp được nhau cũng là do duyên phận, sau này cũng có thể sống nương tựa như người nhà."*[5]: Chỉ sự bất đắc dĩ.Nhóc ngốc dường như hiểu mà cũng không hiểu cau mày."Ông xã! Anh có người mình thích rồi sao?""Có..." Lạc Thi Nhân cười tự giễu: "Chẳng qua là người cầu mà không được."Nhóc ngốc mím môi, cậu níu vạt áo Lạc Thi Nhân nói."Anh thật là đáng thương."Khoảnh khắc đó Lạc Thi Nhân cảm thấy mình bị chọc đến tận chỗ thịt mềm mại ở trong lòng.Omega trước mặt này mới đáng thương nhất.Đáng thương lại đáng yêu.Xứng đáng có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời.15Thời gian làm việc của ngóc nhốc tương đối tự do, cậu chỉ cần ở nhà online xử lý công việc ở cửa hàng nhỏ của mình.Trái lại Lạc đại thiếu gia Lạc Thi Nhân mỗi ngày đều phải chăm chỉ chạy tới công ty.Tiêu Bản Đan là nhóc ngốc dính người, buổi trưa mỗi ngày đều xách bình giữ nhiệt đi công ty tham ban*[6].*[6]: Ai mà đọc tiểu thuyết giới giải trí thì sẽ quá là quen thuộc với từ này luôn.Có khi là súp, có khi là làm nước ngọt*[7].*[7]: Thường bỏ đường hoặc nấu với những loại hoa quả ví dụ như món lê hấp đường phèn.
Ảnh minh họa: lê hấp đường phèn.
Dường như cậu vô cùng có khiếu nấu ăn, nấu món nào cũng đều hợp khẩu vị của Lạc Thi Nhân.Chẳng bao lâu, người xung quanh Lạc Thi Nhân đều biết chị dâu được lão đại kết đôi là một omega nhỏ nhắn lại vui vẻ.Nhóc ngốc thật sự rất nhỏ nhắn, đi giày mới có thể chạm tới mốc 1m7.Có lẽ hồi nhỏ thiếu dinh dưỡng, cơ thể mảnh khảnh nhưng mặt mày luôn vui vẻ rạng rỡ, càng khiến cho người ta cảm thấy nên bảo vệ tốt cậu khiến cậu càng vui vẻ hơn. Cha mẹ Lạc gia cũng nhận người con dâu từ trên trời rơi xuống này. Thái độ bọn họ đối xử với Lạc Thi Nhân dường như còn khoan dung hơn con trai nhỏ Lạc Lai Tử, chỉ cần là chuyện khiến Lạc Thi Nhân vui vẻ,bọn họ sẽ ủng hộ vô điều kiện.Nhưng nhóc ngốc lại không có khả năng phát hiện ra điểm nhạy cảm trong đó, cậu vui vẻ trao đổi weibo thêm bạn tốt với ba mẹ, thường xuyên gọi video nói chuyện với đối phương.Ba mẹ Lạc đều rất có giáo dưỡng, luôn dành cho bạn đời được con trai lựa chọn đủ sự tôn trọng.Ai mà ngờ con trai đánh bậy đánh bạ sẽ tìm được yêu tinh dính người như thế này."Chào buổi chiều ba mẹ, tối nay ông xã nói sẽ đưa con ra ngoài ăn cơm, nghe nói là nhà hàng có bếp riêng*[8] ăn rất ngon..." *[8]: Dùng để chỉ các nhà hàng quy mô nhỏ trong các khu dân cư. Họ sẽ không có bất kỳ tuyên truyền nào, mà bằng cách truyền miệng. Thường phải đặt chỗ trước khi đến bếp riêng và sức chứa thường không quá 10 người.Lạc Thi Nhân vừa về tới nhà đã nhìn thấy nhóc ngốc đang cầm điện thoại tám nhảm với ba mẹ hắn, chỉ thấy răng mà không thấy mặt."Sửa soạn xong chưa? Chúng ta có thể đi rồi!""Được rồi được rồi!" Nhóc ngốc đang mặc bộ đồ hình quả đào vội vội vàng vàng nhét điện thoại vào lòng ông xã, chạy về phòng ngủ chính: "Em đi thay đồ, ông xã nói chuyện với ba mẹ đi." Ở đầu kia điện thoại ba mẹ vừa mới tám đến mặt mày rạng rỡ bỗng cười gượng."Đan Đan là một đứa trẻ thật ngoan..." Ba mẹ Lạc cố gắng tìm chủ đề nói chuyện: "Nó rất đáng yêu, chúng ta đều rất thích.""Đó là đương nhiên rồi."Lạc Thi Nhân trả lời như đó là điều đương nhiên.Đây là em trai bảo bối mà hắn nhận.💢Don't Reup!Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com