TruyenHHH.com

Dldl5

ĐẤU LA ĐẠI LỤC 5 - TRÙNG SINH ĐƯỜNG TAM

Liên tiếp từng đợt xung kích tấn công, đợt sau lại càng mạnh hơn đợt trước khiến hắn có một loại cảm giác hít thở không thông.

Mà bên kia, ngay khi sương băng phun đến, Đường Tam cũng đã nhanh chóng né tránh đến nơi khác. Mặc dù trên người xuất hiện thêm một tầng sương băng, cử động hơi có vẻ chậm chạp, nhưng Phong Nhận trên tay hắn vẫn đang không ngừng biến hoá.

Từng đạo Phong Nhận hiển hiện, sau đó chồng lên nhau và nén lại. Vào lúc này, Phong Nhận trên tay hắn thoạt nhìn qua chỉ khoảng hơn một thước, nhưng đã hoàn toàn biến thành màu xanh lục sẫm. Bên trong rõ ràng ẩn chứa một năng lượng cực kỳ kinh khủng.

Chứng kiến năng lực điều khiển này, trên mặt Quan Long Giang và Mộc Ân Tình cũng không khỏi khiếp sợ.

Đường Tam chỉ là ngũ giai, còn Vũ Băng Kỷ lại là lục giai. Một người điều khiển Phong nguyên tố, một người điều khiển Băng nguyên tố. So sánh với nhau, Băng nguyên tố ổn định hơn Phong nguyên tố, khống chế cũng tốt hơn. Uy năng lại càng mạnh hơn, có thể tấn công cũng có thể phòng ngự.

Thế nhưng, về phương diện khống chế Phong nguyên tố Đường Tam rõ ràng đã làm tốt hơn hẳn. Đặc biệt là kỹ thuật áp súc này. Phải thật sự hiểu rõ về đặc tính của nguyên tố mới có thể thực hiện được. Hắn không chỉ áp súc một lần, mà là liên tục không ngừng áp súc Phong nguyên tố.

Bọn họ đương nhiên không biết, sau khi khai mở Linh Tê Tâm Nhãn, biến hoá và dao động của Phong nguyên tố đều nằm trong tầm điều khiển của Đường Tam. Đây không phải vấn đề liên quan đến nguyên tố, mà là chính bản thân phải có được tinh thần lực đủ mạnh mới có thể làm được. Hắn từng là Thần Vương một đời, đối với hiểu biết về nguyên tố Vũ Băng Kỷ sao có thể sánh được.

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, Phong Nhận màu xanh lục sẫm trong tay phải Đường Tam thật ra đang không ngừng rung động nhịp nhàng. Mỗi một lần rung động sẽ khiến cho Phong nguyên tố mãnh liệt trở nên ổn định hơn một chút.

Thời điểm phá giải xong mười tám đạo Phong Nhận, Vũ Băng Kỷ đã có chút chật vật. Hai cánh tay tê dại, thương băng trong tay hắn lúc này đã biến thành ba cây. Đây là hắn trong trạng thái Băng nguyên tố thể, cộng với năng lực điều khiển vô cùng mạnh mẽ và lực phòng ngự đáng kinh ngạc của Băng nguyên tố mới có thể chống đỡ được.

Chứng kiến cảnh này, Trình Tử Chanh đột nhiên cảm thấy chính mình thua cũng không hề oan uổng. Ngay cả loại cấp bậc tu vi như Vũ Băng Kỷ mà còn phải khó khăn như vậy mới ngăn cản được mười tám đạo Phong Nhận, mình không làm được cũng là chuyện bình thường!

Hơn nữa từ trận chiến này có thể nhìn ra, lúc cùng nàng đối chiến Đường Tam còn chưa dùng hết toàn lực. Đường Tam vậy mà mạnh đến mức có thể chống lại đại sư huynh?

Cùng lúc đó, Phong Nhận màu xanh lục sẫm trong tay Đường Tam rốt cuộc cũng chuyển động. Thời điểm nó từ trong tay Đường Tam phóng ra, trên không trung vậy mà lại có một loại cảm giác chậm rãi lơ lửng.

Bên trên Phong Nhận màu xanh sẫm này thậm chí còn có lôi điện màu xanh đang chớp lóe. Ngay cả Mộc Ân Tình và Quan Long Giang cũng cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Sắc mặt của Vũ Băng Kỷ trở nên ngưng trọng. Đối với đạo Phong Nhận này, hắn cũng không nghĩ đến việc tránh né. Dựa vào bản lĩnh thi triển Phong Nhận của Đường Tam lúc trước, hắn liền hiểu rõ, dù muốn tránh khỏi Phong Nhận của Đường Tam cũng là tránh không nổi.

Vũ Băng Kỷ hít sâu một hơi, toàn bộ thân thể lập tức biến thành màu băng lam. Mà Đường Tam phía bên kia sau khi bắn ra Phong Nhận, sắc mặt rõ ràng có chút tái nhợt. Hiển nhiên là đã tiêu hao quá độ.

Một tấm khiên băng dày được ngưng tụ phía trước Vũ Băng Kỷ. Tấm khiên mang màu xanh như băng lập tức trở nên dày đặc, ngay sau đó lại xuất hiện thêm một tấm khiên khác. Ánh sáng màu lam băng tiếp tục chớp động trên người Vũ Băng Kỷ, từng tấm khiên băng nhanh chóng được ngưng tụ thành. Tổng cộng có chín mặt khiên, tất cả đều che chắn ở trước người hắn, nhìn qua vô cùng đồ sộ.

Tư Nho không biết từ lúc nào đã đi vào trong sân, ánh mắt sáng rực nhìn đạo Phong Nhận màu xanh sẫm đang bay về phía tấm khiên băng, quang mang trong mắt lấp loé.

Nhìn qua, đạo Phong Nhận chỉ có kích cỡ hơn một thước này còn kém xa so với chín mặt khiên băng đang chồng chất lên nhau kia. Nhưng hắn hiểu rõ, so với chín tấm khiên băng, việc tạo ra loại Phong Nhận như thế này lại càng khó khăn hơn nhiều.  

Muốn ngưng tụ chín tấm khiên, chỉ cần tu vi đầy đủ là có thể làm được. Vũ Băng Kỷ dựa vào Băng nguyên tố thể, toàn lực gia trì tạo ra chín mặt khiên băng. Tiêu hao tuy lớn nhưng thật ra cũng không cần quá nhiều kỹ xảo.

Thế nhưng, có thể đem lực lượng Phong nguyên tố khổng lồ áp súc lại trong một đạo Phong Nhận nhỏ bé như vậy, chứng tỏ rằng năng lực lý giải nguyên tố cũng như khả năng điều khiển phải đạt đến một loại trình độ vô cùng kinh khủng. Đây là việc mà một hài tử mới chín tuổi có thể làm được ư?

Trưởng trấn ơi trưởng trấn, tên nhóc này của ngươi thật sự là tiên hạ thủ vi cường!

Phong Nhận màu xanh sẫm cùng khiên băng rốt cuộc cũng đụng vào nhau.

“Bang!”

Cơ hồ trong nháy mắt, lớp khiên chắn đầu tiên đã bị bắn thủng. Ngay sau đó một làn sương băng nổ tung, từng tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Phong Nhận màu xanh sẫm tựa như đánh tan tất cả, liên tiếp bắn thủng từng lớp khiên băng.

Tại khoảnh khắc này trong trận đấu, ngay cả những người đang chứng kiến cũng đều đã nín thở, theo dõi một màn đầy chấn động này.

“Bang bang bang...”

Mặt khiên băng thứ sáu, bảy, tám liên tiếp nổ tung. Phong Nhận rốt cuộc cũng đánh trúng đến mặt khiên cuối cùng.

“Bang!”

Thời điểm tất cả mọi người đều ngừng thở, sắc mặt của Vũ Băng Kỷ cũng đã trở nên tái mét.

Tấm lá chắn cuối cùng không bị bắn xuyên qua, chỉ để lại một đường vết tích in sâu trên mặt khiên. Đạo Phong nhận được áp súc ở cao độ kia rốt cuộc đã tiêu hao hết một tia Phong nguyên tố cuối cùng, không thể bắn thủng lớp khiên băng thứ chín.

“Ta thua rồi.”

Đường Tam có chút thở dốc nói. Khí tức của hắn rõ ràng đã suy yếu, trên trán lập tức toát ra mồ hôi lạnh. Đây là tác dụng phụ của việc tiêu hao tinh thần lực quá độ.

Khống chế áp súc đạo Phong Nhận này, với hắn mà nói là mười phần khó khăn. Nhưng đồng thời cũng là một lần thử nghiệm quan trọng của hắn.

Tu vi tăng lên tới ngũ giai, tinh thần lực cũng nhờ tác dụng của Linh Tê Tâm Nhãn mà không ngừng đề thăng. Hắn muốn thử nghiệm một chút năng lực chiến đấu vượt cấp của mình. Đạo Phong Nhận hôm nay chính là như vậy.

Vũ Băng Kỷ ngẩn người, sau đó cũng thu hồi Băng nguyên tố thể. Tuy rằng dưới tác dụng của Băng nguyên tố thể, năng lực khôi phục của hắn rất mạnh, nhưng vừa rồi liên tục thi triển chín mặt lá chắn khiến hắn cơ hồ đã tiêu hao hết năng lượng.

Ánh mắt Vũ Băng Kỷ có chút phức tạp nhìn Đường Tam. Hắn không nói gì, chỉ hướng Đường Tam gật đầu một cái. Đường Tam mỉm cười đáp lại.

“Phù~”

Mãi cho đến lúc này mới có người thở ra một hơi. Trong khoảng thời gian ngắn, trừ tiếng thở dài kia, trong sân vậy mà yên tĩnh đến kì lạ. 

Không ai lên tiếng.

Khi Đường Tam chiến thắng Trình Tử Chanh, các học viên cũng không có bất kì cảm xúc đặc biệt mãnh liệt gì. Mà trận chiến này Đường Tam đối mặt với đại sư huynh, cũng là đệ tử mạnh nhất của Cứu Rỗi học viện, thế nhưng lại bức ép Vũ Băng Kỷ đến mức này. Hơn nữa hắn vốn chỉ là ngũ giai.

Đừng quên hắn mới có chín tuổi! Còn Vũ Băng Kỷ đã sắp mười bảy tuổi. Đợi đến khi Đường Tam mười sáu, mười bảy tuổi hắn sẽ còn cường đại đến mức nào?

Tư Nho từ một bên chậm rãi đi tới. Trông thấy hắn, Quan Long Giang và Mộc Ân Tình mới hồi phục lại tinh thần.

Tư Nho đến bên cạnh Vũ Băng Kỷ, nói: “Có biết chênh lệch giữa ngươi và hắn là ở đâu không?”

Vũ Băng Kỷ cười khổ gật đầu: “Tại khống chế. Tại phương diện khống chế nguyên tố, Tiểu Đường mạnh hơn con rất nhiều.”

Tư Nho gật đầu nói: “Chênh lệch về tinh thần lực. Còn nữa, đối với việc cảm ngộ nguyên tố ngươi cũng không bằng hắn. Hắn có thể tu luyện Phong Nhận đến trình độ này, mặc dù ta không biết hắn làm được bằng cách nào, nhưng tại phương diện khống chế nguyên tố, về sau ngươi cần thỉnh giáo hắn nhiều hơn. Nếu ngươi có thể nâng cao năng lực khống chế nguyên tố của bản thân lên bằng với loại trình độ của hắn, tương lai sẽ có khả năng đạt được thất giai.”

“Vâng.”

Vũ Băng Kỷ gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía Đường Tam: “Hy vọng sư đệ không ngại chỉ giáo.”

“Đại sư huynh khách khí, ta cũng muốn cùng huynh giao lưu nhiều hơn.”

Đối với Băng nguyên tố thể của Vũ Băng Kỷ, Đường Tam vẫn cảm thấy vô cùng hứng thú. Thứ này không biết là do Tiên Thiên Yêu Thần biến mang tới, hay là hắn sau này tu luyện mà thành.

Thực chiến kết thúc. Không còn nghi ngờ gì, biểu hiện của Đường Tam đã khiến cho mọi người phải nhìn hắn bằng một cặp mắt khác. Ánh mắt của mấy vị lão sư cũng có chút thay đổi.

Tiếp theo chính là phần tổng kết của Mộc Ân Tình.

Tất cả các học viên xếp thành hàng. Mộc Ân Tình đi tới, ánh mắt quét trên thân từng người.

“Chúng ta sẽ nói về từng trận chiến. Trận thứ nhất, Đường Tam đấu với Trình Tử Chanh. Trình Tử Chanh thua rất nhanh, đầu tiên là do chênh lệch về thực lực. Tiếp theo, Trình Tử Chanh ngươi căn bản không hề phát huy được ưu thế của bản thân liền đã thua cuộc.

Mà ngay từ đầu, Đường Tam chính là nghĩ tới việc khắc chế lợi thế phi hành của ngươi, không cho ngươi có cơ hội bay lên.

Nếu ngươi bay lên, dựa vào tốc độ của Kim Bằng biến, cho dù không thể chiến thắng thì vẫn có khả năng ứng phó với hắn. Vì vậy, khi ngươi đối mặt với một đối thủ như hắn, việc đầu tiên ngươi cần nghĩ đến chính là làm thế nào để bay lên được.”

     
Edit : Phương Nguyễn
Beta : Linh

#team25

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com