Dla Tp Love You Til Kingdom Come
băng di nhìn thùy trang luyến thoắng về người nọ, một cô bạn rất thân mà bé đã từng kể nhiều lần. khóe mắt cô cong lên, nhìn bé bỏng buông đũa chỉ để diễn tả hành động của người kia. sâu sắc và để tâm nhiều hơn so với vị trí bạn bè. nhưng rõ là bé còn chẳng biết cảm xúc mình sẽ trở nên phấn khích khi nhắc đến người ấy."bé có chắc cả hai chỉ là bạn không?"thùy trang giật mình, lấp liếm một câu trả lời vừa chừng."bé, không là bạn thì là gì?? bé không được như thế đâu nhé!""sao bé hỏi tôi? bé phải trả lời thay vì hỏi ngược lại tôi chứ?"chun mũi, thùy trang giận dỗi ăn tiếp phần mình. nhưng không đến ba giây đã quên mất, vì được bạn bóc tôm để sẵn vào bát. "ỏooo, chanh chiu béee"thùy trang lại bắt đầu kể lể về người bạn đấy. nhiều hơn nữa.thì tính sao, vội gì khi đã dính nhau.trở bạn về sau buổi đi ăn kéo dài hàng tiếng. "tôi ổn khi bé yêu ai đó, kể cả con gái vì bé đã ba lăm rồi. chẳng còn bé bỏng như khi bên tôi chục năm về trước. nên bé có yêu hay gì đấy, thì vẫn cứ yêu đi nhé. tôi mong bé sẽ hạnh phúc trong một mối quan hệ sau ngần ấy thời gian mà bé lao đao. tôi sẽ ủng hộ bé dù thế nào đi nữa. còn về cô bạn kia, tôi không thân như bé để cảm nhận được tình cảm của cổ dành cho bé. nhưng tôi biết bé đủ lớn để biết hết mà, phải không?"băng di lái xe rời đi khi thấy bóng lưng bạn mình đã vào khu chung cư.thùy trang không vô tư như vẻ bề ngoài, em suy nghĩ và rõ ràng hơn thế. dù gì cũng chẳng phải một đứa bé. nên hiểu hết những lời bạn mình nói.nhưng em chẳng thể tỏ tường về tình cảm người kia.nghỉ ngơi trên giường. đăng lên bài viết một cách ngờ nghệch. một lời chào đến tháng 8 em mong.cô lại đến và trêu chọc, thùy trang cười tủm tỉm. xem hết bình luận mà fan để lại.diep lam anh có lượn thì lượn qua tôi luôn nha mình"ôi thôi xết rồi!!"thùy trang đứng ngồi không yên. nếu băng di mà bắt máy. thì một tiếng bé trách móc dài thườn thượt inh ỏi sẽ văng vẳng vào tai lúc nửa đêm gấu gáy.may thay vì một người bạn đã thay phần mình, hưởng thụ chất giọng nhão nhoẹt của bé bỏng."này, bà nói xấu tôi với bạn bà hả? nghe như cảnh cáo í""không cóo, di trêu đấy""eo ơi, như kiểu bị phụ huynh nhà người yêu dằn mặt vậy. sợ thế!""diệp cứ trêu trang"diệp lâm anh cười hặc hặc. nhìn thùy trang qua màn hình điện thoại. trông tươi tắn hơn tấm hình em đăng nhiều."sao đăng tắm hình trông bơ phờ thế? buồn hả, cần tôi sang đèo đi vài vòng không?""không, diệp về hà nội đèo em trang ấy"thùy trang điều chỉnh camera hướng trên trên, chỉ thấy mỗi trần nhà và đỉnh đầu em. "đèo rồi, hết cả hà nội luôn cơ. đường đi mượt lắm, dù cũng bấp bênh gập ghềnh. cơ mà tôi nắm cả trong lòng bàn tay đấy"cau có bởi lẽ không đường hoàng, diệp lâm anh từ khi nào trở thành người đáng ghét như thế. khi trước vừa văn vẻ vừa nhỏ nhẹ. gặp lại rồi dần dà em cũng bị lây nét ba gai ấy. ví như em là liều ó, đợi anh từ chiều sao vẫn chưa qua đồ dó."...""giỡn thôi, tôi vẫn mê em trang cháo sườn hơn""trang nào nữa thế?""nhiều lắm, vì đời tôi như một cuốn sách""à..."thùy trang nhìn diệp lâm anh không ngừng kể lể về các trang. tráo trở, ban cho cái danh xưng vợ cả. để thùy trang quên mất cả thì sẽ có hai rồi ba.một tiếng à rồi im thin thít. diệp lâm anh cười khúc khích vì ghẹo được em."nhưng mà, sách thì cũng chỉ cần một trang để nói về tình yêu thôi. trang pháp nhỉ?""trang thứ mấy mới được?""thì(ùy) trang ấy ấy"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com