Dieu Khong The Quen 0421
#6 giờ 30 - KTX CLB đội tuyển quốc gia.Sau một hồi ra sức năn nỉ, thuyết phục thì Đình Trọng cũng để cho Tiến Dũng dìu mình xuống nhà ăn, một phần vì cậu hơi ngại nhưng đành phải chịu thôi! Đêm qua đã cày cuốc nguyên đêm, sáng dậy còn phải trả bài, giờ đây phần tiểu cúc của Trọng thật sự không ổn, đi lại có đôi chút khó khăn. Nhưng cậu lại nhất quyết không chịu bỏ buổi tập hôm nay. Tiến Dũng cũng hết cách với bồ của mình, nên chỉ biết bên cạnh cố gắng hết sức giúp đỡ mà thôi!Tiến Dũng từng bước nhẹ nhàng dìu Trọng xuống nhà ăn, vừa đi mà khuôn mặt của Trọng càng méo mó khiến Tiến Dũng bật cười:- Bồ còn cười, tất cả là tại bồ hết.
- Bồ xin lỗi, bồ xin lỗi bồ mà. Lần sau Bồ sẽ làm nhẹ nhàng.Đình Trọng mắt thì lườm Tiến Dũng còn tên kia thì đang rất chăm chú mà nhìn theo từng bước đi của cậu, nhìn thấy ánh mắt quan tâm mình như vậy của Tiến Dũng mà Trọng cảm thấy thật hạnh phúc, trên miệng bất chợt nở 1 nụ cười bẻn lẽn.#6 giờ 45- Nhà ăn tập thểMọi người đã xuống đông đủ, chỉ còn thiếu mõi Trọng và Dũng. Bình thường giờ chung của cả đội chia làm 3 buổi chính. Buổi ăn sáng sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ, trưa thì 11 giờ và buổi chiều là 17 giờ 30. Mọi người đang nói chuyện rất rom gã thì Đình Trọng từng bước từ cầu thang đi xuống, bên cạnh là 1 Tiểu Dũng thê nô đang ân cần dìu Tiểu Chủ Đình Trọng đi khẳm khểnh. Lúc này mọi ánh mắt đều hướng về 2 người họ. Một phần vị họ là người xuống trễ nhất và tướng đi trông khó coi của Đình Trọng. Duy Mạnh thấy thế liền tiến đến hỏi thăm, tất nhiên cặp đôi hóng hớt Dũng 1 và Chinh đen cũng chạy lại góp vui:- E làm sao vậy Trọng, thấy không khỏe chỗ nào à?- À....à...Thấy Trọng ấm úng, Dũng thê nô lên tiếng giải vây:- Lúc nảy e ấy tắm không cẩn thận bị trượt chân.- Dạ dạ... đúng rồi. e bị trượt chân té đập mông xuống nền gạch.Cười cười dáng vẻ tỏ ra đáng thương với Duy Mạnh.- Đâu quay qua để a xem, té thế nào mà thành ra bộ dạng thế này.
Vừa nói Duy Mạnh vừa đưa tay về phía cặp mông căn tròn kia của Trọng. Tiến Dũng thấy thế liền ngăn tay Duy Mạnh lại. ( Tất nhiên rồi giờ đây không chỉ là cặp mông to bự này mà nguyên con Ỉn này là của Tiến Dũng mà, đẩu thể để người khác chiếm tiện nghi được)- E ấy không sao đâu, lúc nảy a có thoa thuốc cho e ấy rồi.Duy Mạnh bất giác thấy Tiến Dũng có vẻ rất lạ, Duy Mạnh thấy a vậy nên cũng rút tay về.Chinh đen đứng kế bên hóng hớt:- Mày té gì mà mông đau rồi trên cổ còn bầm tím thế kia, Đừng nói với tao mày đập nguyên cái cổ vô bồ rửa mặt nhé.( Dũng 1 và chinh cũng đã yêu nhau hơn 1 năm rồi, nên những biểu hiện này của Trọng sao mà qua mặt được nó cơ chứ)- ờ thì.....
Trong lúc này cả Trọng và Dũng cũng không biết đường biện hộ sao nữa rồi. còn đang ậm ừ thì Chinh lại phán tiếp:- Còn cả a Dũng tư nữa, sao trên cổ với cánh tay a cũng có nhiều vết bầm thế kia, hai người hẹn nhau té à.Không khí càng căng thẳng, mặt Tiến Dũng đã ngơ giờ lại càng đơ ra, Đình Trọng thì khỏi nói nữa, mặt không còn 1 giọt máu.Mặt Chinh đen thì đang đứa cặp mắt dò xét, nhưng đang đợi câu trả lời từ 2 người bọn họ.Tiếng kẻn giờ ăn vang lên, Tiến Dũng cũng có cớ để lên tiếng:- Thôi mọi người đi ăn đi, giờ ăn đến rồi, ăn xong còn đi tập nữa.Miệng thì nói tay thì nhanh chóng dẫn Đình Trọng về chỗ ngồi. Trọng vừa đặt đít xuống ghế thì ngay lập tức đứng bật dậy, cậu quên rằng tiểu cúc mình đang bị tổn thương mà ghế ở đây lại là ghế gỗ nữa. Trên trán lắm tắm mồ hội. Tiến Dũng đứng kế bên cũng sốt cả ruột.Một tay đưa lên vai, tay còn lại vòng qua đuồi cậu, Tiến Dũng trực tiếp ẩm Trọng lên đưa về phòng trong sự chứng kiến của biết bao cặp mắt.
Đình Trọng lúc đầu cũng phản kháng, nhưng thấy được ánh mắt kiên định của người kia thì đã im lặng bám chặt lên cổ người kia, như kiểu " Tùy ý cậu sắp xếp".Mạnh thì không có ngơ như Dũng nhìn cánh hành xử nảy giờ với những bằng chứng trên người họ, thì Mạnh chắc chắn biết đêm qua bọn họ đã làm gì với nhau rồi.Bên này cả đám Chinh, Dũng 1, Hậu, Hải con, Văn Toàn đang xúm lại bàn tán. Chinh là người lí nhí nhất trong đám: - T chắc với bọn mày là đêm qua thằng Trọng bị chú Dũng viettel ăn sạch rồi.Vẻ mặt dên dáo khẳng định chắc nịt khiên ai cũng đồng tình. Quế Ngọc Hải tiến lại cái đám đang láo nháo bàn tán kia hằn giọng 1 tiếng rồi kéo Văn Toàn đi. Cả đám thấy vậy liền tản ra tập trung ăn hết phần của mình rồi ra sân tập.Đình Trọng được a bồ yêu đưa lên phòng, tận tình chăm sóc:
- Bồ nằm đây nghỉ ngơi đi, giờ bồ xuống dưới lấy cho bồ ít đồ ăn sẳn xin thầy cho bồ nghỉ tập hôm nay.Đình Trọng giờ như 1 chú cún con, chỉ biết nghe theo sự sắp đặt của a. Tiến Dũng bước ra ngoài thì gặp Mạnh đang đứng trước cửa:
- E tìm Trọng à, nó ở bên trong á.
- Dạ, e gặp Trọng có tí việc.Nói xong trực tiếp bước vô trong, Tiến Dũng cũng không nghĩ nhiều mà đi xuống dưới lầu. - Trọng e thấy sao rồi?- A Mạnh hả? E ổn, chỉ còn hơi đau tí thôi.Duy Mạnh với vẻ mặt u sầu, khuôn mắt như chất chứa rất nhiều muộn phiền, nhìn Trọng:- E nói thật cho a biết, Tối qua e và a Dũng xảy ra chuyện gì rồi phải không?Đình Trọng hơi chột dạ:- xảy ra chuyện gì là chuyện gì ạ!- Trọng à! Mình lớn hết rồi, e cũng hiểu a đang hỏi chuyện gì mà đúng không?- Dạ!Cả hai người nhìn nhau thật lâu mà không ai nói lời nào, thật ra từ trước đến giờ Duy Mạnh là người Trọng tin tưởng nhất, tất cả mọi chuyện của cậu đều có thể tự nhiên mà thổ lộ tâm sự với a nhưng ko biết sao lúc này cậu lại cảm thấy mình không thể mở lời với Duy Mạnh. Tiến Dũng đẩy cửa bước vào, trên tay đang cầm 1 phần thức ăn và 1 lọ thuốc gì đó. Duy Mạnh thấy a vào nên cũng lấy cớ rời đi: - A Dũng ở lại chăm sóc Trọng nhé, e đi về phòng đây.Duy Mạnh vừa bước chân đầu cửa, Trọng mở lời: - Thật ra e và a Dũng đang yêu nhau.Chỉ 1 câu ngắn gọn như vậy thôi nhưng sức công phá của nó không thua gì 2 quả boom nguyên tử mà Mỹ đã ném vào Nhật Bản thời chiến tranh thế giới. Tim Duy Mạnh như bị xé nát thành từng mãnh.Duy Mạnh chỉ lặng lễ đáp, rồi bước thẳng ra ngoài:- ừ. A biết rôi.Tên Dũng ngơ kia vẫn chưa biết chuyện gì nhưng trong lòng rất vui khi được chính miệng Đình Trọng khẳng đi tình cảm của 2 người họ với người khác. Mà người đó là lại Duy Mạnh người mà Tiến Dũng luông đố kị với a, vì a lúc nào cũng thân thiết chăm sóc Ỉn nhà mình.Đình Trọng quay sang tên bồ ngơ đang cười tủm tỉm kia. - Bồ Dũng cười gì thế?- À ko có gì. Bồ ăn miếng nha, sáng giờ bồ vẫn chưa ăn gì mà. ăn xong thì nghỉ ngơi cho tốt, Bồ xin phép thầy cho bồ nghỉ hết ngày hôm nay rồi.Tiến Dũng ân cần đút từng muỗng thức ăn cho Đình Trọng, cậu thì ngồi hưởng thụ vừa ăn vừa xem ti vi, tay thì đang lơ đãng trên cơ bụng của Dũng. Sau khi đã ăn sáng hoàn tất, Tiến Dũng đưa cho Trọng 1 viên thuốc là thuốc giảm đau cho cậu. Trong lúc Trọng uống thuốc, phía dưới Dũng thẳng tay lột bỏ quần Trọng xuống. Đình Trọng hơi hốt hoảng xíu nữa phun hết nước trọng miệng ra ngoài.- Bồ định làm gì vậy, Mới hồi sáng vừa làm xong mà?????Tiến Dũng kì nhẹ lên đầu Trọng:.-Bồ đang nghĩ gì thế, Bồ chỉ muốn giúp bồ tha thuốc thôi.- À vậy mà bồ lại tưởng......- Bồ tưởng gì? Hay là giờ Bồ lại muốn.........Đình Trọng đạp tiến Dũng 1 cái, tay trực tiếp cướp lấy lo thuốc:- Bồ tự thoa được.Tiến Dũng bị đá ngã ra đất, lồm cồm ngồi dậy. Đưa tay lấy lại lọ thuốc.- Bồ tự thoa thế nào đươc? Hôm qua không phải Bồ cũng thấy hết của bồ rồi sao? giờ bồ còn ngại gì nữa.Trọng đỏ hết cả mặt khi nghe Dũng nhắc chuyện đêm qua. Cậu nằm sấp xuống giường, tay lấy gối che mặt lại, Tiến Dũng nhẹ nhàng tách mông Trọng ra, từ từ thoa thuốc vào Tiểu cúc đang có vẻ hơi sưng kia. Thấy Đình Trọng thang đau, A trực tiếp cuối xuống dùng miệng thổi thổi vào tiểu cúc, vừa thổi tay a vừa xoa thuốc. Mọi thứ hoàn tất a mặc lại quần cho Trọng, leo lên ôm cậu vào lòng.- Bồ không đi tập à, mà giờ còn nằm đây?- Thầy cho bồ nghỉ nửa buổi để chăm sóc bồ đó.- Chứ không phải bồ lười tập hả?- Tại phải bận ôm con ỉn này nên bồ mới lười đó.( Ôi má ơi cơm chó)Tiến Dũng đặt lên môi cậu 1 nụ hôn rất nhẹ, cả 2 lặng lẻ ôm nhau chìm vào giấc ngủ.------ Hết chương 12-------- Chương này có vẻ hơi ngắn nhưng đã khẳng định rất rỏ tình yêu của 2 người họ. Không biết phía trước còn gặp giông bão gì nữa không?- Không biết Duy Mạnh phải trải qua chuyện này như thế nào?- Còn Trang, Đình Trọng sẽ giải quyết chuyện này thế nào đây?
- Bồ xin lỗi, bồ xin lỗi bồ mà. Lần sau Bồ sẽ làm nhẹ nhàng.Đình Trọng mắt thì lườm Tiến Dũng còn tên kia thì đang rất chăm chú mà nhìn theo từng bước đi của cậu, nhìn thấy ánh mắt quan tâm mình như vậy của Tiến Dũng mà Trọng cảm thấy thật hạnh phúc, trên miệng bất chợt nở 1 nụ cười bẻn lẽn.#6 giờ 45- Nhà ăn tập thểMọi người đã xuống đông đủ, chỉ còn thiếu mõi Trọng và Dũng. Bình thường giờ chung của cả đội chia làm 3 buổi chính. Buổi ăn sáng sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ, trưa thì 11 giờ và buổi chiều là 17 giờ 30. Mọi người đang nói chuyện rất rom gã thì Đình Trọng từng bước từ cầu thang đi xuống, bên cạnh là 1 Tiểu Dũng thê nô đang ân cần dìu Tiểu Chủ Đình Trọng đi khẳm khểnh. Lúc này mọi ánh mắt đều hướng về 2 người họ. Một phần vị họ là người xuống trễ nhất và tướng đi trông khó coi của Đình Trọng. Duy Mạnh thấy thế liền tiến đến hỏi thăm, tất nhiên cặp đôi hóng hớt Dũng 1 và Chinh đen cũng chạy lại góp vui:- E làm sao vậy Trọng, thấy không khỏe chỗ nào à?- À....à...Thấy Trọng ấm úng, Dũng thê nô lên tiếng giải vây:- Lúc nảy e ấy tắm không cẩn thận bị trượt chân.- Dạ dạ... đúng rồi. e bị trượt chân té đập mông xuống nền gạch.Cười cười dáng vẻ tỏ ra đáng thương với Duy Mạnh.- Đâu quay qua để a xem, té thế nào mà thành ra bộ dạng thế này.
Vừa nói Duy Mạnh vừa đưa tay về phía cặp mông căn tròn kia của Trọng. Tiến Dũng thấy thế liền ngăn tay Duy Mạnh lại. ( Tất nhiên rồi giờ đây không chỉ là cặp mông to bự này mà nguyên con Ỉn này là của Tiến Dũng mà, đẩu thể để người khác chiếm tiện nghi được)- E ấy không sao đâu, lúc nảy a có thoa thuốc cho e ấy rồi.Duy Mạnh bất giác thấy Tiến Dũng có vẻ rất lạ, Duy Mạnh thấy a vậy nên cũng rút tay về.Chinh đen đứng kế bên hóng hớt:- Mày té gì mà mông đau rồi trên cổ còn bầm tím thế kia, Đừng nói với tao mày đập nguyên cái cổ vô bồ rửa mặt nhé.( Dũng 1 và chinh cũng đã yêu nhau hơn 1 năm rồi, nên những biểu hiện này của Trọng sao mà qua mặt được nó cơ chứ)- ờ thì.....
Trong lúc này cả Trọng và Dũng cũng không biết đường biện hộ sao nữa rồi. còn đang ậm ừ thì Chinh lại phán tiếp:- Còn cả a Dũng tư nữa, sao trên cổ với cánh tay a cũng có nhiều vết bầm thế kia, hai người hẹn nhau té à.Không khí càng căng thẳng, mặt Tiến Dũng đã ngơ giờ lại càng đơ ra, Đình Trọng thì khỏi nói nữa, mặt không còn 1 giọt máu.Mặt Chinh đen thì đang đứa cặp mắt dò xét, nhưng đang đợi câu trả lời từ 2 người bọn họ.Tiếng kẻn giờ ăn vang lên, Tiến Dũng cũng có cớ để lên tiếng:- Thôi mọi người đi ăn đi, giờ ăn đến rồi, ăn xong còn đi tập nữa.Miệng thì nói tay thì nhanh chóng dẫn Đình Trọng về chỗ ngồi. Trọng vừa đặt đít xuống ghế thì ngay lập tức đứng bật dậy, cậu quên rằng tiểu cúc mình đang bị tổn thương mà ghế ở đây lại là ghế gỗ nữa. Trên trán lắm tắm mồ hội. Tiến Dũng đứng kế bên cũng sốt cả ruột.Một tay đưa lên vai, tay còn lại vòng qua đuồi cậu, Tiến Dũng trực tiếp ẩm Trọng lên đưa về phòng trong sự chứng kiến của biết bao cặp mắt.
Đình Trọng lúc đầu cũng phản kháng, nhưng thấy được ánh mắt kiên định của người kia thì đã im lặng bám chặt lên cổ người kia, như kiểu " Tùy ý cậu sắp xếp".Mạnh thì không có ngơ như Dũng nhìn cánh hành xử nảy giờ với những bằng chứng trên người họ, thì Mạnh chắc chắn biết đêm qua bọn họ đã làm gì với nhau rồi.Bên này cả đám Chinh, Dũng 1, Hậu, Hải con, Văn Toàn đang xúm lại bàn tán. Chinh là người lí nhí nhất trong đám: - T chắc với bọn mày là đêm qua thằng Trọng bị chú Dũng viettel ăn sạch rồi.Vẻ mặt dên dáo khẳng định chắc nịt khiên ai cũng đồng tình. Quế Ngọc Hải tiến lại cái đám đang láo nháo bàn tán kia hằn giọng 1 tiếng rồi kéo Văn Toàn đi. Cả đám thấy vậy liền tản ra tập trung ăn hết phần của mình rồi ra sân tập.Đình Trọng được a bồ yêu đưa lên phòng, tận tình chăm sóc:
- Bồ nằm đây nghỉ ngơi đi, giờ bồ xuống dưới lấy cho bồ ít đồ ăn sẳn xin thầy cho bồ nghỉ tập hôm nay.Đình Trọng giờ như 1 chú cún con, chỉ biết nghe theo sự sắp đặt của a. Tiến Dũng bước ra ngoài thì gặp Mạnh đang đứng trước cửa:
- E tìm Trọng à, nó ở bên trong á.
- Dạ, e gặp Trọng có tí việc.Nói xong trực tiếp bước vô trong, Tiến Dũng cũng không nghĩ nhiều mà đi xuống dưới lầu. - Trọng e thấy sao rồi?- A Mạnh hả? E ổn, chỉ còn hơi đau tí thôi.Duy Mạnh với vẻ mặt u sầu, khuôn mắt như chất chứa rất nhiều muộn phiền, nhìn Trọng:- E nói thật cho a biết, Tối qua e và a Dũng xảy ra chuyện gì rồi phải không?Đình Trọng hơi chột dạ:- xảy ra chuyện gì là chuyện gì ạ!- Trọng à! Mình lớn hết rồi, e cũng hiểu a đang hỏi chuyện gì mà đúng không?- Dạ!Cả hai người nhìn nhau thật lâu mà không ai nói lời nào, thật ra từ trước đến giờ Duy Mạnh là người Trọng tin tưởng nhất, tất cả mọi chuyện của cậu đều có thể tự nhiên mà thổ lộ tâm sự với a nhưng ko biết sao lúc này cậu lại cảm thấy mình không thể mở lời với Duy Mạnh. Tiến Dũng đẩy cửa bước vào, trên tay đang cầm 1 phần thức ăn và 1 lọ thuốc gì đó. Duy Mạnh thấy a vào nên cũng lấy cớ rời đi: - A Dũng ở lại chăm sóc Trọng nhé, e đi về phòng đây.Duy Mạnh vừa bước chân đầu cửa, Trọng mở lời: - Thật ra e và a Dũng đang yêu nhau.Chỉ 1 câu ngắn gọn như vậy thôi nhưng sức công phá của nó không thua gì 2 quả boom nguyên tử mà Mỹ đã ném vào Nhật Bản thời chiến tranh thế giới. Tim Duy Mạnh như bị xé nát thành từng mãnh.Duy Mạnh chỉ lặng lễ đáp, rồi bước thẳng ra ngoài:- ừ. A biết rôi.Tên Dũng ngơ kia vẫn chưa biết chuyện gì nhưng trong lòng rất vui khi được chính miệng Đình Trọng khẳng đi tình cảm của 2 người họ với người khác. Mà người đó là lại Duy Mạnh người mà Tiến Dũng luông đố kị với a, vì a lúc nào cũng thân thiết chăm sóc Ỉn nhà mình.Đình Trọng quay sang tên bồ ngơ đang cười tủm tỉm kia. - Bồ Dũng cười gì thế?- À ko có gì. Bồ ăn miếng nha, sáng giờ bồ vẫn chưa ăn gì mà. ăn xong thì nghỉ ngơi cho tốt, Bồ xin phép thầy cho bồ nghỉ hết ngày hôm nay rồi.Tiến Dũng ân cần đút từng muỗng thức ăn cho Đình Trọng, cậu thì ngồi hưởng thụ vừa ăn vừa xem ti vi, tay thì đang lơ đãng trên cơ bụng của Dũng. Sau khi đã ăn sáng hoàn tất, Tiến Dũng đưa cho Trọng 1 viên thuốc là thuốc giảm đau cho cậu. Trong lúc Trọng uống thuốc, phía dưới Dũng thẳng tay lột bỏ quần Trọng xuống. Đình Trọng hơi hốt hoảng xíu nữa phun hết nước trọng miệng ra ngoài.- Bồ định làm gì vậy, Mới hồi sáng vừa làm xong mà?????Tiến Dũng kì nhẹ lên đầu Trọng:.-Bồ đang nghĩ gì thế, Bồ chỉ muốn giúp bồ tha thuốc thôi.- À vậy mà bồ lại tưởng......- Bồ tưởng gì? Hay là giờ Bồ lại muốn.........Đình Trọng đạp tiến Dũng 1 cái, tay trực tiếp cướp lấy lo thuốc:- Bồ tự thoa được.Tiến Dũng bị đá ngã ra đất, lồm cồm ngồi dậy. Đưa tay lấy lại lọ thuốc.- Bồ tự thoa thế nào đươc? Hôm qua không phải Bồ cũng thấy hết của bồ rồi sao? giờ bồ còn ngại gì nữa.Trọng đỏ hết cả mặt khi nghe Dũng nhắc chuyện đêm qua. Cậu nằm sấp xuống giường, tay lấy gối che mặt lại, Tiến Dũng nhẹ nhàng tách mông Trọng ra, từ từ thoa thuốc vào Tiểu cúc đang có vẻ hơi sưng kia. Thấy Đình Trọng thang đau, A trực tiếp cuối xuống dùng miệng thổi thổi vào tiểu cúc, vừa thổi tay a vừa xoa thuốc. Mọi thứ hoàn tất a mặc lại quần cho Trọng, leo lên ôm cậu vào lòng.- Bồ không đi tập à, mà giờ còn nằm đây?- Thầy cho bồ nghỉ nửa buổi để chăm sóc bồ đó.- Chứ không phải bồ lười tập hả?- Tại phải bận ôm con ỉn này nên bồ mới lười đó.( Ôi má ơi cơm chó)Tiến Dũng đặt lên môi cậu 1 nụ hôn rất nhẹ, cả 2 lặng lẻ ôm nhau chìm vào giấc ngủ.------ Hết chương 12-------- Chương này có vẻ hơi ngắn nhưng đã khẳng định rất rỏ tình yêu của 2 người họ. Không biết phía trước còn gặp giông bão gì nữa không?- Không biết Duy Mạnh phải trải qua chuyện này như thế nào?- Còn Trang, Đình Trọng sẽ giải quyết chuyện này thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com