Ep17: Xin lỗi em?
tối đó:
mẹ F: ông thật sự muốn thấy con nó đau khổ với cái đám cưới này à?
bố F: bà đang tiếp tay cho việc sai của con đấy.
mẹ F: sai gì?
bố F: bà biết nó có người yêu là con gái đúng không?
mẹ F: ông cũng biết à?
bố F: tôi mới biết. Bà là mẹ nó mà không biết quản nó à?
mẹ F: đó là cảm xúc của con nó, là tình cảm riêng tư thì tôi quản thế nào được?
bố F: với cái suy nghĩ này của bà mà giờ con nó ra như này đấy. Hai đứa con gái yêu nhau rồi mang lại hạnh phúc cho nhau không? Bà không biết nghĩ cho tương lai của nó à?
mẹ F: tôi không biết là tương lai của hai đứa nhỉ ra sao, chứ tôi thấy khi yêu con bé kia thì Freen của tôi hạnh phúc, nhìn nó tươi tắn lên rất nhiều. Ông hãy quan tâm đến cảm xúc của con hơn đi?
bố F: tôi làm như vậy là chưa quan tâm đến con à?
mẹ F: vậy mà ông bắt nó làm đám cưới với một người nó không thích?
bố F: đấy là tôi lo cho nó.
mẹ F: cái cách ông lo cho nó chỉ khiến cho tôi xót con hơn thôi.
*mẹ Freen phẫn nộ mà rời vào phòng ngủ... bà bật khóc vì thương đứa con duy nhất của mình đang chịu sự áp lực từ người bố của nó.
Có lẽ do bố mẹ của Freen lời qua tiếng lại ở phòng khách nên ở trên tầng Freen nghe rõ từng chữ một.
Freen dần dần suy nghĩ đến việc sẽ nói lời chia tay với Becky, nhưng lại nghĩ về sự hạnh phúc của mình bên em mà lại muốn ngỏ lời tỏ tình...* đêm đó chắc hẳn là Freen suy nghĩ voi cùng nhiều...*sáng hôm sau:
bố F: cậu tìm được số điện thoại của cô gái mà Freen đang yêu chưa?
👤: dạ rồi.
bố F: gọi rồi hẹn ra quán cafe của tôi đi.
👤: vâng.
👤: cô là Becky?
B: vâng.
👤: mời cô vào bàn 15 ạ.
B: cảm ơn anh.B: cháu chào chủ tịch.
bố F: cô ngồi xuống đây.
B: cháu cảm ơn.
bố F: tôi đi thẳng vào vấn đề.
~khuôn mặt của Becky tỏ rõ sụ lo lắng.~
bố F: tôi mới biết gần đây là cô đang là bạn gái của con gái tôi-Freen đúng không?
B: dạ ... vâng ạ....
bố F: chia tay nó đi. Cô có biết vì cô mà nó đang như thế nào không? Chia tay nó đi.
B: nhưng không phải chúng cháu đang hạnh phúc hay sao ạ?
bố F: thế cô có nghĩ cho tương lai không hả? Hai đứa con gái yêu nhau rồi kết hôn rồi có sinh con được không? Rồi có chắc là hạnh phúc đến già không?
B: ....
bố F: cô đang là sinh viên ngàng luật à?
B: vâng.
bố F: tôi nghĩ người học ngàng luật sẽ có một cái đầu thông minh, nhanh nhẹn để suy nghĩ. Tôi muốn cô chia tay với con gái tôi để nó có tâm trí tới chồng tương lai, và nó còn phải làm việc của một người mẹ, một người vợ nữa. Thế nên trước khi tôi hành động mất khiếm soát thì chia tay nó đi.
B: ....
*khi về nhà. Becky trong đầu nhiều suy nghĩ. Nhắn tin cho Freen:
-B: P'Freen ơi.
-F: ơi chị đây.
-B: chúng ta...
-F: chúng ta làm sao cơ?
-B: chia tay đi?
-F: đừng ăn nói xà lơ như vậy nữa.
-B: em đang nghiêm túc.
-F: tự dưng muốn chia tay? Hay chị mắc lỗi gì sai à? Hay là tại chị phải đi lấy chồng??
-B: em muốn chia tay thôi.
-F: nếu lí do là việc đám cưới thì chị cũng chỉ là làm theo bố thôi. Nhưng chị vẫn yêu em. Em biết điều đó mà?
-B: em thực sự...
-F: cho chị 5 phút. Đợi chị nhé?
*vừa nhắn cho Becky. Pí Freen vừa chuẩn bị đồ để đến nhà Becky. Tuy đang có người theo dõi 24/24 nhưng khi thấy người yêu mình bị gì là cô mặc kệ. Những ngươi quản lí bên cạnh ngăn không cho cô đi, nhưng sự tức giận của cô khiến họ sợ không dám phản lại. Chưa đến 5' cô đã phóng xe đến nhà Becky.
Vào nhà Becky, rồi cứ thế mà lao lên phòng Becky:
F: Becky? Sao thế? Chuyện gì xảy ra với em?
B: em muốn chia tay.
F: lí do? Em nói tử tế, có lí do đàng hoàng thì chị sẽ đồng ý.
B: em đã gặp bố chị....
F: Ông ấy hẹn em ra nói chuyện à? Rồi có ai làm gì em không??
B: em không sao. Nhưng em thương chị quá. Em thương cho cảm xúc của chị.
*vừa nói Bekcy vừa khóc:
B: em không muốn thấy chị bị tổn thương thêm nữa. Chia tay đi, chị cần lấy chồng và quên em.
F: vớ vẩn. Em không được như này. Như này là chị càng tự trách mình đấy. Xin em.
B:...
F: đừng làm chị lo như vậy nữa, chị sẽ có cách riêng của chị. Chị sẽ cố gắng làm thay đổi mọi thứ. Nhưng chị cần em.
B: *khóc càng to.*
F: nếu em luôn bên cạnh chị thì chị sẽ có thêm sức mạnh để chiến đấu. Chị cần em.
B: nhưng mà...
*Pí Freen lại hun nhẹ luôn môi Becky:
F: như này nhé. Bây giờ về sau chị và em khi gặp nhau ở ngoài ta cứ coi như là người lạ. Chị đang bị cấm túc. Nhưng vì em mà chị mạo hiểm như này. Thì em nên biết rằng em là mọi thứ với chị. Mai hoặc ngày kia em gửi giấy xin việc đến công ty chị. Chị sẽ làm đủ mọi cách cho em vào. Chúng ta sẽ chỉ hẹn hò ở công ty. Ừ cứ coi như là chúng ta chia tay đi, nếu ai hỏi em có người yêu chưa hay nói chưa. Hãy làm mọi thứ như là một cô gái độc thân. Có gì hãy nhờ P'Nam. Chị thương em, yêu em nhưng chị buộc phải làm đám cưới. Chị xin lỗi rất nhiều. Chị không muốn đâu nhưng chị hết cách rồi. Có thể chị sẽ phải chặn số em hay cắt đứt liên lạc. Nhưng hay thông qua Pí Nam. Mặc kệ những người kia nhé.
Chị yêu em. *dứt cô đã hôn Becky một cái thật sâu.*
B: em sẽ làm theo lời chị nói.
F: cảm ơn bé. Chị về nhà luôn đây, không bố sẽ biết mất.Freen lao về nhà cách nhanh nhất. Vừa về đến nhà cô đã bảo mọi người coi như cô chưa ra khỏi nhà. Vì cô biết nếu họ nói ra thì chính họ cũng sẽ bị đối mặt với việc thất nghiệp.
Chiều hôm đó, sau khi gọi điện cho đối tác của công ty riêng. Thì cô nhắn cho Pí Nam:
-F: Pí Nam ơi. Tối chị đến nhà em được không?
-N: được thôii.
-F: đến đây xong giả vờ mang tài liệu đến cho em kí nhé. Không bố em nghi ngờ đấy.
-N: lại sao nữa à?
-F: tối chị đến rồi em kể cho.
mẹ F: ông thật sự muốn thấy con nó đau khổ với cái đám cưới này à?
bố F: bà đang tiếp tay cho việc sai của con đấy.
mẹ F: sai gì?
bố F: bà biết nó có người yêu là con gái đúng không?
mẹ F: ông cũng biết à?
bố F: tôi mới biết. Bà là mẹ nó mà không biết quản nó à?
mẹ F: đó là cảm xúc của con nó, là tình cảm riêng tư thì tôi quản thế nào được?
bố F: với cái suy nghĩ này của bà mà giờ con nó ra như này đấy. Hai đứa con gái yêu nhau rồi mang lại hạnh phúc cho nhau không? Bà không biết nghĩ cho tương lai của nó à?
mẹ F: tôi không biết là tương lai của hai đứa nhỉ ra sao, chứ tôi thấy khi yêu con bé kia thì Freen của tôi hạnh phúc, nhìn nó tươi tắn lên rất nhiều. Ông hãy quan tâm đến cảm xúc của con hơn đi?
bố F: tôi làm như vậy là chưa quan tâm đến con à?
mẹ F: vậy mà ông bắt nó làm đám cưới với một người nó không thích?
bố F: đấy là tôi lo cho nó.
mẹ F: cái cách ông lo cho nó chỉ khiến cho tôi xót con hơn thôi.
*mẹ Freen phẫn nộ mà rời vào phòng ngủ... bà bật khóc vì thương đứa con duy nhất của mình đang chịu sự áp lực từ người bố của nó.
Có lẽ do bố mẹ của Freen lời qua tiếng lại ở phòng khách nên ở trên tầng Freen nghe rõ từng chữ một.
Freen dần dần suy nghĩ đến việc sẽ nói lời chia tay với Becky, nhưng lại nghĩ về sự hạnh phúc của mình bên em mà lại muốn ngỏ lời tỏ tình...* đêm đó chắc hẳn là Freen suy nghĩ voi cùng nhiều...*sáng hôm sau:
bố F: cậu tìm được số điện thoại của cô gái mà Freen đang yêu chưa?
👤: dạ rồi.
bố F: gọi rồi hẹn ra quán cafe của tôi đi.
👤: vâng.
*Thám tử gọi cho Becky:
👤: đây có phải là số của cô Becky đúng không?
B: vâng đúng rồi ạ.
👤: lúc 10h hẹn cô ra quán cafe *** để gặp chủ tịch Chankimha.
B: ơ alo??
*định hỏi tiếp thì đối phương đã cụp máy. Tuy không tin nhưng cô cũng không nhắn cho Freen. Vì cô biết được rằng Freen đang rơi vào một hoàn cảnh không đáng mong muốn.*
👤: cô là Becky?
B: vâng.
👤: mời cô vào bàn 15 ạ.
B: cảm ơn anh.B: cháu chào chủ tịch.
bố F: cô ngồi xuống đây.
B: cháu cảm ơn.
bố F: tôi đi thẳng vào vấn đề.
~khuôn mặt của Becky tỏ rõ sụ lo lắng.~
bố F: tôi mới biết gần đây là cô đang là bạn gái của con gái tôi-Freen đúng không?
B: dạ ... vâng ạ....
bố F: chia tay nó đi. Cô có biết vì cô mà nó đang như thế nào không? Chia tay nó đi.
B: nhưng không phải chúng cháu đang hạnh phúc hay sao ạ?
bố F: thế cô có nghĩ cho tương lai không hả? Hai đứa con gái yêu nhau rồi kết hôn rồi có sinh con được không? Rồi có chắc là hạnh phúc đến già không?
B: ....
bố F: cô đang là sinh viên ngàng luật à?
B: vâng.
bố F: tôi nghĩ người học ngàng luật sẽ có một cái đầu thông minh, nhanh nhẹn để suy nghĩ. Tôi muốn cô chia tay với con gái tôi để nó có tâm trí tới chồng tương lai, và nó còn phải làm việc của một người mẹ, một người vợ nữa. Thế nên trước khi tôi hành động mất khiếm soát thì chia tay nó đi.
B: ....
*khi về nhà. Becky trong đầu nhiều suy nghĩ. Nhắn tin cho Freen:
-B: P'Freen ơi.
-F: ơi chị đây.
-B: chúng ta...
-F: chúng ta làm sao cơ?
-B: chia tay đi?
-F: đừng ăn nói xà lơ như vậy nữa.
-B: em đang nghiêm túc.
-F: tự dưng muốn chia tay? Hay chị mắc lỗi gì sai à? Hay là tại chị phải đi lấy chồng??
-B: em muốn chia tay thôi.
-F: nếu lí do là việc đám cưới thì chị cũng chỉ là làm theo bố thôi. Nhưng chị vẫn yêu em. Em biết điều đó mà?
-B: em thực sự...
-F: cho chị 5 phút. Đợi chị nhé?
*vừa nhắn cho Becky. Pí Freen vừa chuẩn bị đồ để đến nhà Becky. Tuy đang có người theo dõi 24/24 nhưng khi thấy người yêu mình bị gì là cô mặc kệ. Những ngươi quản lí bên cạnh ngăn không cho cô đi, nhưng sự tức giận của cô khiến họ sợ không dám phản lại. Chưa đến 5' cô đã phóng xe đến nhà Becky.
Vào nhà Becky, rồi cứ thế mà lao lên phòng Becky:
F: Becky? Sao thế? Chuyện gì xảy ra với em?
B: em muốn chia tay.
F: lí do? Em nói tử tế, có lí do đàng hoàng thì chị sẽ đồng ý.
B: em đã gặp bố chị....
F: Ông ấy hẹn em ra nói chuyện à? Rồi có ai làm gì em không??
B: em không sao. Nhưng em thương chị quá. Em thương cho cảm xúc của chị.
*vừa nói Bekcy vừa khóc:
B: em không muốn thấy chị bị tổn thương thêm nữa. Chia tay đi, chị cần lấy chồng và quên em.
F: vớ vẩn. Em không được như này. Như này là chị càng tự trách mình đấy. Xin em.
B:...
F: đừng làm chị lo như vậy nữa, chị sẽ có cách riêng của chị. Chị sẽ cố gắng làm thay đổi mọi thứ. Nhưng chị cần em.
B: *khóc càng to.*
F: nếu em luôn bên cạnh chị thì chị sẽ có thêm sức mạnh để chiến đấu. Chị cần em.
B: nhưng mà...
*Pí Freen lại hun nhẹ luôn môi Becky:
F: như này nhé. Bây giờ về sau chị và em khi gặp nhau ở ngoài ta cứ coi như là người lạ. Chị đang bị cấm túc. Nhưng vì em mà chị mạo hiểm như này. Thì em nên biết rằng em là mọi thứ với chị. Mai hoặc ngày kia em gửi giấy xin việc đến công ty chị. Chị sẽ làm đủ mọi cách cho em vào. Chúng ta sẽ chỉ hẹn hò ở công ty. Ừ cứ coi như là chúng ta chia tay đi, nếu ai hỏi em có người yêu chưa hay nói chưa. Hãy làm mọi thứ như là một cô gái độc thân. Có gì hãy nhờ P'Nam. Chị thương em, yêu em nhưng chị buộc phải làm đám cưới. Chị xin lỗi rất nhiều. Chị không muốn đâu nhưng chị hết cách rồi. Có thể chị sẽ phải chặn số em hay cắt đứt liên lạc. Nhưng hay thông qua Pí Nam. Mặc kệ những người kia nhé.
Chị yêu em. *dứt cô đã hôn Becky một cái thật sâu.*
B: em sẽ làm theo lời chị nói.
F: cảm ơn bé. Chị về nhà luôn đây, không bố sẽ biết mất.Freen lao về nhà cách nhanh nhất. Vừa về đến nhà cô đã bảo mọi người coi như cô chưa ra khỏi nhà. Vì cô biết nếu họ nói ra thì chính họ cũng sẽ bị đối mặt với việc thất nghiệp.
Chiều hôm đó, sau khi gọi điện cho đối tác của công ty riêng. Thì cô nhắn cho Pí Nam:
-F: Pí Nam ơi. Tối chị đến nhà em được không?
-N: được thôii.
-F: đến đây xong giả vờ mang tài liệu đến cho em kí nhé. Không bố em nghi ngờ đấy.
-N: lại sao nữa à?
-F: tối chị đến rồi em kể cho.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com