Dien Cuong Yeu
Dương Hiểu An không biết sản phụ bình thường có nhu cầu chuyện đó hay không nhưng sản phu bụng lớn trước mắt hiển nhiên có nhu cầu rất lớn. Dù sao bây giờ nàng cũng bị hắn ' dụ dỗ ' kéo lên giường.Cách đây không lâu lắm nàng đưa hăn đến chỗ biệt thự gần Mộ Yêu Nhiên như trong dự tính, nam nhân lại nghĩ nàng muốn bỏ mặt hắn, hắn lại không dám từ chối nhưng chờ nàng vừa lên xe, nam nhân này liền tái nhợt mặt mày ôm chặt bụng nặng nề vừa đi vừa khóc đuổi theo xe của nàng, đến gần ra khu biệt thự nàng mới phát hiện, sau đó không thể không đem hắn mang theo về nhà. Dương Hiểu An thở dài nhìn nam nhân gương mặt trắng bệch bệnh tật dần ửng hồng, nhẹ nhàng hôn hắn, ngón tay nàng ấm áp vô cùng, dịu dàng vô cùng, như vuốt ve một cổ vật quý giá lướt qua bờ vai gầy yếu của hắn. Dương Hiểu An chưa bao giờ ôn nhu như vậy với bất cứ ai. Ngón tay nàng chạm vào người bọn hắn luôn luôn lành lạnh lơ đễnh.Huấn Vũ thở phì phò, một đôi mắt phượng hẹp dài luôn văn nhã thiên lương giấu sau mắt kính cũng trở nên mê muội ngập nước, đuôi mắt hồng hồng như đào hoa nở rộ, môi lưỡi cũng chăm chú quấn lấy nàng một tấc không rời, hiển nhiên là rất động tình. " Hiểu ... An "" Ừ ... "Giọng nàng khàn khàn như rượu ủ trăm năm, làm hắn say đến choáng váng, Huấn Vũ có chút tàn nhẫn đâm tiến cơ thể nàng, hơi thở hỗn loạn, nhỏ giọng cầu xin. " Đừng đi... Hiểu An ... xin ngươi ... đừng đi "Dương Hiểu An hôn hôn lên xương quai xanh của hắn, dọc một đường xuống ngực vươn lưỡi quấn quýt một hạt hồng đào, giọng nói như phát ra từ cổ họng. " Ừ. "Huấn Vũ như bị kích thích, cũng không quan tâm bụng to cồng kềnh, nhấc chân nàng lên như gió mưa bão táp luật động eo mông, từ đầu có chút khó khăn đến càng thông thuận, không bao lâu hoa môi trắng nõn liền bị nam căn cơ khát cắm đến hồng đỏ, bọt nước dính đầy nơi liên tiếp của hai người. Dương Hiểu An thả lỏng bản thân không ngừng lắc lư theo hắn, đôi tay như rắn nước mềm nhũn vuốt ve lưng hắn, thỉnh thoảng co rút âm huyệt, chỉ cảm thấy nam căn bên trong nóng đến lạ thường. Huấn Vũ vốn đang yếu ớt, đâm chọc không được bao lâu liền thở hổn hển dán sát mặt nàng khó nhịn rên rỉ. " An ... Giúp ta với ... khó chịu ... An "Dương Hiểu An nghiêng đầu cùng hắn hôn môi, Huấn Vũ lập tức dùng lưỡi cạy ra hai cánh môi no đủ, hàm răng trắng tinh xông vào khoang miệng mềm mại tràn đầy là mật ngọt, hắn như là bao nhiêu cũng không đủ ' chậc chậc ' mút uống, còn không quên giật giật người chậm rãi nghiền nam căn trong huyệt động ẩm ướt, ý bảo nàng mau động đậy.Dương Hiểu An không thể không lật người nhẹ nhàng đặt hắn nằm xuống, nàng ở bên trên. Dương Hiểu An lúc này cũng khó chịu, nàng trước đây với ai cũng là muốn làm gì thì làm, nhưng bây giờ phía dưới nàng là thai phu bụng lớn nàng phải cẩn thận đủ điều sợ tổn thương con của nàng, vậy nên quả thật là ' dục cầu bất mãn ' .Huấn Vũ đôi mắt say mê nhìn nữ nhân trên người, vươn đôi tay vuốt ve mặt nàng, nhỏ giọng nức nở. " Hiểu An ... Hiểu An ... Ta đang nằm mơ sao? " Đáp lại hắn là nam căn được tiến vào một nơi ẩm ướt ấm nóng, mị thịt bên trong co bóp lại như trả lời hắn. " A ... " Huấn Vũ ngửa đầu, tròng mắt vì sung sướng mà trợn trắng, Dương Hiểu An đỡ phần eo hắn, nhẹ nhàng hôn hôn bụng hắn tiếp theo là như sóng biển vào bờ đẩy đưa cắn nuốt nam căn hắn. Khàn giọng trêu đùa hắn. " Ngoan, cảm giác được sao? "Huấn Vũ gương mặt đỏ ửng, không khỏi muốn lấy tay che lại bị nữ nhân xấu xa trên người chặn lại theo sau đó là nam căn hắn tiến vào một nơi tuyệt vời khó tả kèm theo là tiếng nước ngày càng rõ ràng giữa nơi giao triền. Hắn gác tay lên che mắt, hơi thở cũng như phả ra sương, ngay cả nói cũng không rõ chỉ " A ... A ... " không ngừng. Dương Hiểu An hiển nhiên cũng không định bỏ qua hắn. Nàng ghé vào cổ hắn không ngừng dùng lưỡi liếm dùng môi mút, khiến ngần cổ vốn đầy vết hôn nay lại thêm lộn xộn. Huấn Vũ càng mềm như cọng bún, run run nỉ non không biết nói cái gì. " Huấn Vũ ... "" A ... Ừ ... Hiểu ... Hiểu An ... " " Ngoan, cắm đến nơi nào? "Huấn Vũ vừa nghe đến đây, hơi thở càng thêm hổn loạn, hắn động tình vô cùng, khó khăn nhếch lên eo đem nam căn cắm đến sâu nhất có thể, bên trong như hồng thủy tràn lan, nóng bỏng tra tấn hắn hỏng mất hét lên." Tử cung! A! A ... Hiểu An ... " Sau đó khóc lóc bắn từng đợt tinh dịch vào trong âm huyệt nàng, nhiều đến mức tràn ngập ra ngoài. Dương Hiểu An nhấc người rời khỏi, hắn vẫn còn nằm trên giường co giật, một bàn tay lại cố chấp run rẩy níu lấy tay nàng. ------
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com