13
Henry đẩy Mason ra rồi ôm mặt hắn nói"Nếu muốn giúp tôi xử lý ông già khốn nạn đó thì hãy nghe hết đây này", Mason gật đầu"Tôi đang dằn co với lão ta thì mẹ tôi đã trở về và thấy hết mọi chuyện, mẹ đã vội vàng đẩy lão ta ra còn nói hằn là tên khốn biến thái sao có thể làm vậy với con ruột của mình cơ chứ, lão thấy mọi chuyên bị bại lộ hắn còn sỉ nhục mẹ tôi là đồ đàn bà ko biết sinh đẻ, lại đi sinh ra cái loại quái thai như tôi, nam không ra nam nữ không ra nữ còn nói mẹ tôi đã quá tuổi xuân rồi vốn không thể hầu hạ cái dục vọng của lão nên để tôi thay bà làm điều đó. Tôi nghe mà chết lặng tôi kinh tởm lão sao có thể nói những điều ghê tởm như vậy với con ruột chứ."Nói tới đây Henry không kiềm được nước mắt, Mason vội an ủi lau đi những giọt nước mắt kia"Sau đó lão vùng vằng bỏ đi và không quên cuộn theo số tiền tiết kiệm của mẹ con tôi, vì cái hôm lão trở về mẹ đã nói cho lão biết tiền tiết kiệm của bà nằm ở dưới tủ sách của tôi, mẹ tôi vốn nhẹ dạ cả tin vì thấy bản thân hiểu biết ít còn quê mùa nên đã nói muốn giao số tiền đó cho lão để hắn giữ giúp."Mason không ngờ trên đời lại có người si tình như vậy đã qua thời gian lâu như vậy cũng còn tin tưởng đến thế"Mẹ anh đúng thật si tình!!!""Đúng mẹ tôi dại dột nghe lời ngon tiếng ngọt của lão, lao cứ thế hậm hực bỏ đi và cầm theo số tiền mẹ tôi đuổi theo đòi lại, trong lúc dằn co lão đã đạp mẹ tôi một cái khiến bà té ngã đầu đập xuống nền và bất tỉnh, lão khốn đó còn không thèm đói hoài tới còn lên tiếng mắng chửi đồ đàn bà vô dụng có việc sinh con cũng không đuợc hầu hạ chồng cũng không xong, còn cái thứ quái thai như mày sau này cũng sẽ là đồ đỉ cho mấy thằng đàn ông thoả mãn "Mason tức điên lên "Đúng là tên khốn chết tiệt, bảo bối của tôi chỉ được một mình ông đây được đụng vào!!!!"Henry bất ngờ đến bật cười, anh không ngờ tên tội phạm bậm trợn khiến cho cả thành phố sợ hãi giết người không ngớt tay cũng chỉ là một cậu nhóc cần tình yêu và sự thấu hiểu."Mẹ tôi cứ thế bị bại liệt nặng vì tổn thương ở não, bà chỉ nằm 1chổ ăn uống vệ sinh cũng là tôi chăm sau này tôi có cơ hội vào thành phố làm việc nên tôi đã nhờ họ hàng nhưng mấy ai chịu chăm mẹ tôi nên tôi chỉ đành hằng tháng gửi rất nhiều tiền về để lo cho mẹ và cũng coi như phí dịch vụ cho họ hàng"Henry nói trong nước mắt, thấy vậy Mason vội ôm anh và an ủi, ẩm anh lên giường và ôm anh thật chặt "Hãy ngủ đi, coi moị thứ như một giấc mơ tệ hại ngày mai mọi thứ sẽ tốt hơn"Henry ừ một tiếng cứ thế chiềm vào giấc ngủ, một lúc sau Mason thấy anh đã vào giấc ngủ say thì nhẹ nhàng đấp chăn cho anh rồi rời khỏi giường hắn ngồi phịch xuống sofa nhâm nhi ly rượu vang và lúc này bác quản gia tiến vào trong hắn trầm giọng"Hãy tìm hiểu xem tên bác sĩ trước đây đã từng sàm sỡ anh ấy và cả người cha chết tiết đó của anh và mang về đây nhớ đừng để chết cũng đừng để bị thương quá nặng"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com