Dich Quyen 7 Xuyen Nhanh Nu Phu Binh Tinh Chut Do Lieu Lieu
Nguyên tác: Đỗ Liễu LiễuTrans: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 67 (2120):Lý Phàm không nhận ra rằng có mấy người phụ nữ của gã hiếm khi về biệt thự. Mà mấy người này vốn thỉnh thoảng mới đến ở, từ ngày gã mất đi hệ thống đến nay cũng chưa đến một tuần, mấy người kia đã không thấy mặt nữa.Mãi đến nửa tháng sau, Lý Phàm bỗng nhận ra là biệt thự càng lúc càng vắng vẻ. Gần đây gã rất bận, không những bận xoay xở với mấy người phụ nữ phiền phức mà còn phải đối phó với mấy kẻ vô tích sự của hai công ty. Gã đã cho bọn họ nhiều tiền đến vậy, đầu tư nhiều đến thế, kết quả là gã không đưa tài liệu từ hệ thống thương thành thì bọn họ chẳng nghiên cứu ra được gì sao? Đây không phải là là đồ vô dụng thì còn là gì?Công ty khoa học kỹ thuật bị ảnh hưởng nặng nhất, không sáng tạo ra được đồ mới nữa. Công ty y dược thì trước mắt còn ổn, rốt cuộc thì ở thế giới này có thuốc xóa sẹo nhanh đã khiến người ta kinh ngạc lắm rồi. Chỉ cần biết cách quảng cáo thì có thể kiếm được rất nhiều tiền.Dù tương lai có thuốc khác hiệu quả hơn, nhưng hiệu quả tốt đồng nghĩa với giá thành cao. Chỉ chữa vài vết sẹo nhỏ thì không bằng mua thuốc nhà gã còn rẻ hơn, thậm chí có thể từ đó sản xuất ra một số loại mỹ phẩm.Nhưng Lý Phàm không nghĩ như thế, gã cho rằng không có hệ thống thương thành thì hai công ty của mình cũng sắp không làm ăn được nữa. Thế nên gã hoảng loạn vô cùng, cuống cuồng không biết phải làm sao. Nhất là áp lực khắp nơi khiến gã sinh ra ý định rút lui.Gã đã chắc chắn rằng hệ thống thương thành sẽ không quay lại nữa. Gã cũng không thể sống những ngày tháng tươi đẹp như trước, lại gây chuyện với nhiều người như vậy. Giờ mấy người kia chắc chắn sẽ không tha cho gã.Thời gian dần trôi, ngày nào Đường Quả cũng có thể nghe được tin tức của Lý Phàm từ hệ thống."Hóa ra gã chỉ được cái vỏ." Phó Ngôn Chi ôm eo Đường Quả, hai người đang ủ trên ghế sofa xem tin tức tài chính, giờ trong nước xuất hiện vô số biến động, nhưng đều là tin tốt.Không có nhân tố khó xác định là Lý Phàm, tuy đã có rất nhiều xí nghiệp phá sản, song giờ lại có vô số công ty mới mọc lên, còn được chú trọng nâng đỡ. Trong đó có không biết bao nhiêu công ty từng bị Lý Phàm làm cho sụp đổ giờ lại đổi tên hoạt động lại.Lý Phàm đoán không sai, mấy người kia sẽ để gã sống tốt. Dù không lấy mạng gã thì hai công ty kia cũng đừng hòng có thể phát triển thuận lợi.Nếu Lý Phàm có năng lực, có thể chống đỡ được hai công ty thì đó là bản lĩnh của gã."Kỳ thực hai công ty đó vẫn rất có triển vọng, dù không có những tài liệu đặc biệt duy trì tiếp thì dựa vào điểm khởi đầu này cũng có thể chiếm một vị trí lớn trong nước.""Nhưng anh nghe nói Lý Phàm định bán hai công ty này." Phó Ngôn Chi cười nhạt, "Nghe nói gã đang làm thủ tục di dân, chẳng qua hình như thất bại rồi. Giờ gã đang bị cấm xuất cảnh chứ huống gì là di dân."Mấy người bên trên cũng không phải đồ ngốc, tuy Lý Phàm không còn hệ thống thương thành song trong tay gã vẫn còn vô số của cải, một khi gã mang theo số tiền khổng lồ này thì gã không còn lo về việc nhập cư nữa, đây chính là tổn thất cực lớn với đất nước. Ai dám bảo đảm là trong tay gã không có thứ gì nguy hiểm, đe dọa đến đất nước chứ."Mấy người phụ nữ của gã chạy hơn nửa rồi." Đường Quả mím môi cười, "Còn tưởng là thật lòng lắm chứ, chẳng qua cũng chỉ có vậy."Hệ thống: Được rồi, hai người đừng nói mát nữa, show ân ái thì show đi.Đường Quả mở điện thoại, gửi một tin nhắn cho những người từng ra nước ngoài kia, "Mọi người có thể quay về rồi."Người nhận được tin đầu tiên là Nghiêm Hoán, anh ta cũng có ít quan hệ trong nước, biết được hình như bên này Lý Phàm gặp chuyện rồi.-----Truyện được đăng tại wa..tt~~pad pthao200620. Các bạn nhớ ghé watt__pad pthao200620 đọc để ủng hộ nhóm mình nhé. Cảm ơn các bạn nhiều và chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~~ =====Chương 68 (2121):Điều khiến Lý Phàm không ngờ đến là người mua lại hai công ty của mình lại là người quen - Nghiêm Hoán, người từng bị gã hại thành kẻ sa cơ.Khi ấy gã không chỉ khiến Nghiêm Hoán thất thế mà còn nhục nhã anh ta một phen, vợ chưa cưới của anh ta cũng đi theo gã. Đối với đàn ông mà nói đây hiển nhiên là chuyện rất vẻ vang.Theo Lý Phàm thấy, Sư Quân Nặc vốn không thích Nghiêm Hoán, là anh ta ép buộc cô ta, gã ra tay chẳng qua là cứu vớt một cô gái gặp nạn mà thôi.Gã nào biết là khi ấy Nghiêm Hoán ra tay với điều kiện là hai người họ đính hôn. Là Sư Quân Nặc gặp được Lý Phàm, cộng thêm sự không cam tâm trong lòng nên mới dựng lên hình ảnh bản thân là một cô gái yếu đuối. Kết quả người động lòng trắc ẩn là Nghiêm Hoán mới thật sự bị vạ lây, tuy rằng mục đích của anh ta không đơn thuần, ít nhất cũng không giống như Lý Phàm nói, ép buộc Sư Quân Nặc. Sư Quân Nặc có thể tìm người khác, không phải là anh ta ép buộc cô ta đồng ý.Lý Phàm có hơi hối hận, trước kia nên hỏi rõ là ai mua hai công ty của mình. Giờ hợp đồng đã có hiệu lực, muốn hối cũng không kịp.Gã còn nghĩ Nghiêm Hoán sẽ ở trước mặt mọi người châm biếm gã một phen, thậm chí còn quá đáng hơn gã lúc trước.Nào ngờ, Nghiêm Hoán chỉ nhìn gã gật đầu rồi đi ngang qua gã, đồng thời còn xem đồng hồ, "Hai giờ chiều nay còn có một cuộc họp, Tiểu Đông, cậu cố gắng sắp xếp người qua, hợp nhất hai công ty lại. Tốt nhất là giữ những nhân tài quan trọng trong công ty, có thêm phúc lợi cũng được. Tôi xem trọng hai công ty này, không muốn những nhân viên lâu năm vì chuyện công ty bị thu mua mà phải chịu ảnh hưởng..." Nghe giọng nói dần xa của Nghiêm Hoán, Lý Phàm có phần mê mang. Chuyện này không giống như gã nghĩ, anh ta không hề trào phúng gã câu nào, thậm chí cũng không nhìn gã quá lâu, hệt như họ chỉ từng gặp nhau chứ không hề quen biết.Loại cảm giác bị ngó lơ triệt để này khiến Lý Phàm khó chịu. Gã tưởng rằng Nghiêm Hoán rất quan tâm đến Sư Quân Nặc, sẽ đến hỏi gã, bảo gã giao cô ta ra. Ấy mà không, anh ta giống như đã quên đi hết mọi chuyện trong quá khứ.Hai công ty đã vô dụng trong tay Lý Phàm gã, ở trong lòng Nghiêm Hoán lại rất có triển vọng.Lý Phàm ngơ ngác bước ra khỏi phòng họp, bàng hoàng cô đơn đứng trên đường lớn. Mọi thứ đã qua giống như một giấc mơ.Gã còn không ít tiền, còn có một căn biệt thự lớn, cũng đã mua cho bố mẹ đang ở quê của gã một căn biệt thự nhỏ. Mỗi người phụ nữ của gã cũng có một căn hộ cao cấp dưới danh nghĩa.Gã bỗng nhiên thấy thật cô độc. Rõ ràng không thiếu ăn thiếu mặc, còn có tiền tiêu không hết, nhưng sao gã vẫn thấy đau khổ vậy?Gã nhớ đến Từ Thi Linh, cô nàng biết nói lời ngon tiếng ngọt lại còn khá tinh nghịch. Gã gọi điện thoại cho cô nàng, trước khi chỉ đổ hai hồi chuông đã có người nhấc máy, giờ đổ bảy tám hồi mới có người nghe."Linh...""Lý Phàm, em thấy chúng ta không hợp chút nào, gần đây em càng lúc càng không hiểu được anh. Anh có quá nhiều người phụ nữ, không thiếu một người như em. Vậy nên chúng ta chia tay đi, sau khi chia tay, anh cũng yên tĩnh mà em cũng không cần phải kìm nén tính khí của mình, ghen tuông với người khác."Lý Phàm còn muốn nói gì nhưng điện thoại đã bị cắt đứt.Gã ngơ ngẩn nhìn dòng xe cộ, lại gọi một cuộc điện thoại, là Cam Anh Anh."Anh Anh, hôm nay em...""Là anh Lý sao? Xin lỗi nhé, gần đây Anh Anh có rất bận, không có thời gian nghe điện thoại của anh. Anh có việc gì cứ nói luôn, chờ Anh Anh hết bận thì tôi sẽ chuyển lời cho cô ấy."
=====
Lý Phàm kiểu: Anh cho em hết đồ, em bỏ anh hết hồn...😅
Chương 67 (2120):Lý Phàm không nhận ra rằng có mấy người phụ nữ của gã hiếm khi về biệt thự. Mà mấy người này vốn thỉnh thoảng mới đến ở, từ ngày gã mất đi hệ thống đến nay cũng chưa đến một tuần, mấy người kia đã không thấy mặt nữa.Mãi đến nửa tháng sau, Lý Phàm bỗng nhận ra là biệt thự càng lúc càng vắng vẻ. Gần đây gã rất bận, không những bận xoay xở với mấy người phụ nữ phiền phức mà còn phải đối phó với mấy kẻ vô tích sự của hai công ty. Gã đã cho bọn họ nhiều tiền đến vậy, đầu tư nhiều đến thế, kết quả là gã không đưa tài liệu từ hệ thống thương thành thì bọn họ chẳng nghiên cứu ra được gì sao? Đây không phải là là đồ vô dụng thì còn là gì?Công ty khoa học kỹ thuật bị ảnh hưởng nặng nhất, không sáng tạo ra được đồ mới nữa. Công ty y dược thì trước mắt còn ổn, rốt cuộc thì ở thế giới này có thuốc xóa sẹo nhanh đã khiến người ta kinh ngạc lắm rồi. Chỉ cần biết cách quảng cáo thì có thể kiếm được rất nhiều tiền.Dù tương lai có thuốc khác hiệu quả hơn, nhưng hiệu quả tốt đồng nghĩa với giá thành cao. Chỉ chữa vài vết sẹo nhỏ thì không bằng mua thuốc nhà gã còn rẻ hơn, thậm chí có thể từ đó sản xuất ra một số loại mỹ phẩm.Nhưng Lý Phàm không nghĩ như thế, gã cho rằng không có hệ thống thương thành thì hai công ty của mình cũng sắp không làm ăn được nữa. Thế nên gã hoảng loạn vô cùng, cuống cuồng không biết phải làm sao. Nhất là áp lực khắp nơi khiến gã sinh ra ý định rút lui.Gã đã chắc chắn rằng hệ thống thương thành sẽ không quay lại nữa. Gã cũng không thể sống những ngày tháng tươi đẹp như trước, lại gây chuyện với nhiều người như vậy. Giờ mấy người kia chắc chắn sẽ không tha cho gã.Thời gian dần trôi, ngày nào Đường Quả cũng có thể nghe được tin tức của Lý Phàm từ hệ thống."Hóa ra gã chỉ được cái vỏ." Phó Ngôn Chi ôm eo Đường Quả, hai người đang ủ trên ghế sofa xem tin tức tài chính, giờ trong nước xuất hiện vô số biến động, nhưng đều là tin tốt.Không có nhân tố khó xác định là Lý Phàm, tuy đã có rất nhiều xí nghiệp phá sản, song giờ lại có vô số công ty mới mọc lên, còn được chú trọng nâng đỡ. Trong đó có không biết bao nhiêu công ty từng bị Lý Phàm làm cho sụp đổ giờ lại đổi tên hoạt động lại.Lý Phàm đoán không sai, mấy người kia sẽ để gã sống tốt. Dù không lấy mạng gã thì hai công ty kia cũng đừng hòng có thể phát triển thuận lợi.Nếu Lý Phàm có năng lực, có thể chống đỡ được hai công ty thì đó là bản lĩnh của gã."Kỳ thực hai công ty đó vẫn rất có triển vọng, dù không có những tài liệu đặc biệt duy trì tiếp thì dựa vào điểm khởi đầu này cũng có thể chiếm một vị trí lớn trong nước.""Nhưng anh nghe nói Lý Phàm định bán hai công ty này." Phó Ngôn Chi cười nhạt, "Nghe nói gã đang làm thủ tục di dân, chẳng qua hình như thất bại rồi. Giờ gã đang bị cấm xuất cảnh chứ huống gì là di dân."Mấy người bên trên cũng không phải đồ ngốc, tuy Lý Phàm không còn hệ thống thương thành song trong tay gã vẫn còn vô số của cải, một khi gã mang theo số tiền khổng lồ này thì gã không còn lo về việc nhập cư nữa, đây chính là tổn thất cực lớn với đất nước. Ai dám bảo đảm là trong tay gã không có thứ gì nguy hiểm, đe dọa đến đất nước chứ."Mấy người phụ nữ của gã chạy hơn nửa rồi." Đường Quả mím môi cười, "Còn tưởng là thật lòng lắm chứ, chẳng qua cũng chỉ có vậy."Hệ thống: Được rồi, hai người đừng nói mát nữa, show ân ái thì show đi.Đường Quả mở điện thoại, gửi một tin nhắn cho những người từng ra nước ngoài kia, "Mọi người có thể quay về rồi."Người nhận được tin đầu tiên là Nghiêm Hoán, anh ta cũng có ít quan hệ trong nước, biết được hình như bên này Lý Phàm gặp chuyện rồi.-----Truyện được đăng tại wa..tt~~pad pthao200620. Các bạn nhớ ghé watt__pad pthao200620 đọc để ủng hộ nhóm mình nhé. Cảm ơn các bạn nhiều và chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~~ =====Chương 68 (2121):Điều khiến Lý Phàm không ngờ đến là người mua lại hai công ty của mình lại là người quen - Nghiêm Hoán, người từng bị gã hại thành kẻ sa cơ.Khi ấy gã không chỉ khiến Nghiêm Hoán thất thế mà còn nhục nhã anh ta một phen, vợ chưa cưới của anh ta cũng đi theo gã. Đối với đàn ông mà nói đây hiển nhiên là chuyện rất vẻ vang.Theo Lý Phàm thấy, Sư Quân Nặc vốn không thích Nghiêm Hoán, là anh ta ép buộc cô ta, gã ra tay chẳng qua là cứu vớt một cô gái gặp nạn mà thôi.Gã nào biết là khi ấy Nghiêm Hoán ra tay với điều kiện là hai người họ đính hôn. Là Sư Quân Nặc gặp được Lý Phàm, cộng thêm sự không cam tâm trong lòng nên mới dựng lên hình ảnh bản thân là một cô gái yếu đuối. Kết quả người động lòng trắc ẩn là Nghiêm Hoán mới thật sự bị vạ lây, tuy rằng mục đích của anh ta không đơn thuần, ít nhất cũng không giống như Lý Phàm nói, ép buộc Sư Quân Nặc. Sư Quân Nặc có thể tìm người khác, không phải là anh ta ép buộc cô ta đồng ý.Lý Phàm có hơi hối hận, trước kia nên hỏi rõ là ai mua hai công ty của mình. Giờ hợp đồng đã có hiệu lực, muốn hối cũng không kịp.Gã còn nghĩ Nghiêm Hoán sẽ ở trước mặt mọi người châm biếm gã một phen, thậm chí còn quá đáng hơn gã lúc trước.Nào ngờ, Nghiêm Hoán chỉ nhìn gã gật đầu rồi đi ngang qua gã, đồng thời còn xem đồng hồ, "Hai giờ chiều nay còn có một cuộc họp, Tiểu Đông, cậu cố gắng sắp xếp người qua, hợp nhất hai công ty lại. Tốt nhất là giữ những nhân tài quan trọng trong công ty, có thêm phúc lợi cũng được. Tôi xem trọng hai công ty này, không muốn những nhân viên lâu năm vì chuyện công ty bị thu mua mà phải chịu ảnh hưởng..." Nghe giọng nói dần xa của Nghiêm Hoán, Lý Phàm có phần mê mang. Chuyện này không giống như gã nghĩ, anh ta không hề trào phúng gã câu nào, thậm chí cũng không nhìn gã quá lâu, hệt như họ chỉ từng gặp nhau chứ không hề quen biết.Loại cảm giác bị ngó lơ triệt để này khiến Lý Phàm khó chịu. Gã tưởng rằng Nghiêm Hoán rất quan tâm đến Sư Quân Nặc, sẽ đến hỏi gã, bảo gã giao cô ta ra. Ấy mà không, anh ta giống như đã quên đi hết mọi chuyện trong quá khứ.Hai công ty đã vô dụng trong tay Lý Phàm gã, ở trong lòng Nghiêm Hoán lại rất có triển vọng.Lý Phàm ngơ ngác bước ra khỏi phòng họp, bàng hoàng cô đơn đứng trên đường lớn. Mọi thứ đã qua giống như một giấc mơ.Gã còn không ít tiền, còn có một căn biệt thự lớn, cũng đã mua cho bố mẹ đang ở quê của gã một căn biệt thự nhỏ. Mỗi người phụ nữ của gã cũng có một căn hộ cao cấp dưới danh nghĩa.Gã bỗng nhiên thấy thật cô độc. Rõ ràng không thiếu ăn thiếu mặc, còn có tiền tiêu không hết, nhưng sao gã vẫn thấy đau khổ vậy?Gã nhớ đến Từ Thi Linh, cô nàng biết nói lời ngon tiếng ngọt lại còn khá tinh nghịch. Gã gọi điện thoại cho cô nàng, trước khi chỉ đổ hai hồi chuông đã có người nhấc máy, giờ đổ bảy tám hồi mới có người nghe."Linh...""Lý Phàm, em thấy chúng ta không hợp chút nào, gần đây em càng lúc càng không hiểu được anh. Anh có quá nhiều người phụ nữ, không thiếu một người như em. Vậy nên chúng ta chia tay đi, sau khi chia tay, anh cũng yên tĩnh mà em cũng không cần phải kìm nén tính khí của mình, ghen tuông với người khác."Lý Phàm còn muốn nói gì nhưng điện thoại đã bị cắt đứt.Gã ngơ ngẩn nhìn dòng xe cộ, lại gọi một cuộc điện thoại, là Cam Anh Anh."Anh Anh, hôm nay em...""Là anh Lý sao? Xin lỗi nhé, gần đây Anh Anh có rất bận, không có thời gian nghe điện thoại của anh. Anh có việc gì cứ nói luôn, chờ Anh Anh hết bận thì tôi sẽ chuyển lời cho cô ấy."
=====
Lý Phàm kiểu: Anh cho em hết đồ, em bỏ anh hết hồn...😅
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com