Dich Han Yixin
Nằm trên giường, cầm chiếc điện thoại iphone 6 +, dạo một vòng quanh weibo, lại là những tin tức chẳng mấy hay ho, giữa cô và Phong. Đang định tắt điện thoại thì nhìn thấy bên dưới một cái tin có liên quan đến Phong, hay nói chính xác hơn là một bài báo có kèm ảnh, trong ảnh là Phong đi ăn cùng một cô gái lạ nào đó. Hân biết cô không có quyền ghen tuông, vì cô biết, cô không xứng với Phong, nhưng mà trong lòng cô vẫn có một thứ cảm giác gì đó rất kỳ lạ. Đang suy nghĩ bân quơ chợt tiếng chuông điện thoại reo lên, thì ra là Phong gọi đến, cô nhấn nút nghe:Hân: Alo, ai đấy? ( Hân vờ như không biết ai gọi cho mình)Phong: Phong đây!Hân: Giờ này còn gọi cho tôi làm gì, cậu có biết mấy giờ rồi ko? ( nói với giọng trách móc.)Phong: Ra mở cửa đi, em đang đứng trước cửa nhà chị!Hân: cái gì? Cậu.....Chưa kịp nói gì thì Phong đã cúp máy. Hân lo lắng, ngồi bật dậy, đứng trước gương chỉnh sửa lại quần áo đầu tóc, nhưng cô lại nghĩ sao lại phải chỉnh sửa làm gì cơ chứ, có phải gặp người yêu đâu!
Một lúc sau Hân mở cửa, sau đó quay người định bước vào nhà, vừa nhìn thấy Hân, Phong phóng như bay chạy lại ôm chầm lấy Hân từ đằng sau:Phong: Hân à cho Phong xin lỗi nhé!Hân: xin lỗi vụ gì?Phong: chắc Hân đã đọc được bài báo ngày hôm nay rồi đúng ko?Hân: Bài báo nào? ( giải vờ như ko biết gì)Phong: Phong biết Hân đã đọc, thật ra thì hôm đó Lee Da Hee sang Trung Quốc đóng quảng cáo, rồi gọi điện cho Phong, hẹn Phong đi ăn, Phong đành phải đi thôi, phép lịch sự mà, nhưng Phong thề là ngoài đi ăn thì ko có gì nữa, cô ấy cũng có ý muốn quay lại với Phong, nhưng mà Phong đã nói là trái tim Phong bây giờ chỉ thuộc về một mình Hân mà thôi. Và chỉ muốn làm bạn bình thường với chị ấy. Chị ấy hơi buồn nhưng cũng đã hiểu.Hân: Giải thích nhiều như thế cho tôi để làm gì, tôi đâu phải bạn gái của cậu!Hân vừa nói dứt lời, Phong lập tức dùng tay của mình xoay người Hân lại về phía mình thật nhanh, khiến Hân loạn choạng muốn ngã, Phong lập tức ôm lấy eo của Hân và kéo lại về phía mình, hai người gần như chỉ đứng cách nhau vài cm, mặt đối mặt với khoảng cách cực gần như thế làm Hân bối rối không biết phải làm gì, Hân cũng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Phong, mà tìm cách né tránh. Cảm giác hình như hai bên má nóng lắm và hơi thở rất rối loạn. Nhìn thẳng Hân Phong nói to. Phong: Bởi vì Phong yêu Hân, Hân là của Phong, mặc cho ai nói gì, Phong vẫn yêu Hân, Phong yêu Hân vì tính cách của Hân không phải vì vẻ đẹp bên ngoài mà vì tính cách bên trong của Hân. Phong sẽ dùng mọi cách để bảo vệ Hân, bảo vệ tình yêu của chúng ta, Hân hãy hứa với Phong, dù xảy ra bất cứ truyện gì cũng không được buông xui. Nghe Phong nói thế, Hân đột nhiên cảm thấy cay cay ở đầu mắt, lấy hết dũng cảm nhìn thẳng vào đôi mắt ấy của Phong, rồi khẽ gật đầu, Phong liền kéo Hân ngã vào lòng mình, Hân đã khóc thật to, còn Phong thì mỉm cừơi nhẹ nhõm. Đêm đó Phong đã quyết định ở lại bên cạnh Hân suốt một đêm.
Một lúc sau Hân mở cửa, sau đó quay người định bước vào nhà, vừa nhìn thấy Hân, Phong phóng như bay chạy lại ôm chầm lấy Hân từ đằng sau:Phong: Hân à cho Phong xin lỗi nhé!Hân: xin lỗi vụ gì?Phong: chắc Hân đã đọc được bài báo ngày hôm nay rồi đúng ko?Hân: Bài báo nào? ( giải vờ như ko biết gì)Phong: Phong biết Hân đã đọc, thật ra thì hôm đó Lee Da Hee sang Trung Quốc đóng quảng cáo, rồi gọi điện cho Phong, hẹn Phong đi ăn, Phong đành phải đi thôi, phép lịch sự mà, nhưng Phong thề là ngoài đi ăn thì ko có gì nữa, cô ấy cũng có ý muốn quay lại với Phong, nhưng mà Phong đã nói là trái tim Phong bây giờ chỉ thuộc về một mình Hân mà thôi. Và chỉ muốn làm bạn bình thường với chị ấy. Chị ấy hơi buồn nhưng cũng đã hiểu.Hân: Giải thích nhiều như thế cho tôi để làm gì, tôi đâu phải bạn gái của cậu!Hân vừa nói dứt lời, Phong lập tức dùng tay của mình xoay người Hân lại về phía mình thật nhanh, khiến Hân loạn choạng muốn ngã, Phong lập tức ôm lấy eo của Hân và kéo lại về phía mình, hai người gần như chỉ đứng cách nhau vài cm, mặt đối mặt với khoảng cách cực gần như thế làm Hân bối rối không biết phải làm gì, Hân cũng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Phong, mà tìm cách né tránh. Cảm giác hình như hai bên má nóng lắm và hơi thở rất rối loạn. Nhìn thẳng Hân Phong nói to. Phong: Bởi vì Phong yêu Hân, Hân là của Phong, mặc cho ai nói gì, Phong vẫn yêu Hân, Phong yêu Hân vì tính cách của Hân không phải vì vẻ đẹp bên ngoài mà vì tính cách bên trong của Hân. Phong sẽ dùng mọi cách để bảo vệ Hân, bảo vệ tình yêu của chúng ta, Hân hãy hứa với Phong, dù xảy ra bất cứ truyện gì cũng không được buông xui. Nghe Phong nói thế, Hân đột nhiên cảm thấy cay cay ở đầu mắt, lấy hết dũng cảm nhìn thẳng vào đôi mắt ấy của Phong, rồi khẽ gật đầu, Phong liền kéo Hân ngã vào lòng mình, Hân đã khóc thật to, còn Phong thì mỉm cừơi nhẹ nhõm. Đêm đó Phong đã quyết định ở lại bên cạnh Hân suốt một đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com