TruyenHHH.com

Diabolik Lovers The Love Of Vampier

Hôm nay cx như mọi ngày kể từ sau bao chuyễn dx qua. Cô thay chiếc váy màu đen tuyền rồi bước xuống phòng khách. Nhưng khuôn mặt cô lại băng lãnh đến lạ lủng, đôi mắt màu tím tràn ngập nỗi u buồn. Các anh nhìn cô mà khó hiểu. - Cô sao vậy...? Subaru quan tâm hỏi han cô. - Không sao cả. Đi học thôi. - Cô quay lưng bước ra xe. Các anh nhib thấy nột nỗi niềm nào đó đc dấu kĩ trong đôi mắt của cô. Nó k còn ấm áp như thường ngày nhìn anh mà là một sự lạnh lùng đến lạ.
ĐẾN TRƯỜNG.
Cô ngồi trong lớp nhưng lại k chú tâm j cả. Tai nghe nhạc, mắt nhắn hờ, ai nhìn vào cx đều nhận thấy sự khác thường của cô. Đột nhiên có mấy ả bước đến bên các anh rồi fở cái dọng nhão nhoét ra
- Raito.... Em nhớ anh lắm đó. Ả ta cọ cọ vộ ngực vào người anh. Như bình thường thì anh sẽ lạu giao cái tính biến thái ra nhưng anh lạnh lùng liếc cô ta một cái rồi nhìn về phiá người con gái kia. Mấy ả ta nhận đc ánh nắt của mấy anh hướng về cô thì ánh mắt xẹt tia chán ghét. Tiến về phiá co, ả cầm đầu dựt tai nghe cô ra nói.
- Tôi đx nói cô tránh xa các Hoàng tử ra mà sao cô k nghe. Mặt mũi thì xấu xí, người thì chả đc bằng bọn ta, k phải thuần chủng. Đặc biệt lại mồ cô cha mẹ. Chắc cha mẹ người phải ngu si lắm mới sinh ra đứa..... - ả chua kio nói hết đã bị cô tát cho hai cái vào mặt.
- Cô nghe này. Phải tôi bám lấy họ thì sao cô hơn mấy cái loại re rách như cô. Tôi xấu còn hơn lũ phẫu thuật. Người tôi k đẹp nhưng đỡ hơn silicon . Nhưng..... - Mắt cô hăn lên tia máu. Ả ta bị đạp mạnh vào tường, cổ bị bóp chặt. cánh cửa sổ bật mở, gío lùa vài. Nhìn cô như một tử thần đang đoạt mạng người ta.
- Dám sỉ nhục bố mẹ tôi. Cô có phải chê sông quá lâu. Nghe này.... Tôi thuần chủng còn cô chỉ là tạo chủng. Dụng sk sánh tôi vs cô. À... Cô yêu họ nhiều lắm sao. Mê họ lắm sao? - Cô hướng mắt về phía họ nói tiếp - Nhưng tiếc quá lại k đc rồi. Tôi nói thẳng nhé. Người đàn ông của tôi, có chết cx k buông đâu. Ở đó mà mơ tưởng. Nói xong cô biến mất để lại mấy ả thì kinh hãi chạy mất. Còn các anh bất giác mỉm cười rổi chạy theo cô. Đến sân thù thấy cô đang đứng dầm mưa ở giữa sân trường. Reiji cùng cấcvnh chạy đến. Reiji đến ôm cô vảo lòng. Trong lòng anh, cô cứ khóc như một đứa trẻ. Cơ thể cô run lên từng cơn. Một cô gái băng lãnh h chỉ còn lại nước mắt. Từ bao h cô có thể lột vỏ bọc ra cho các anh thấy từ bao h.
Em. Một cô gái đc ví như mở j con quỷ k có nhân cách. Lạnh lùng, băng lãnh. Không biết đau khổ là j. Nước mắt là chi. Nhưng từ khi gặp các anh. Em dần bỏ đi cái vỏ bọc đó. Trở thành một cô gái yếu đuối, trở thành một con người bỉetw cản nhận sự ấm áp. Từ tận đáy trái tim, mong đc các anh yêu, cưng chiều như bao người con gái khác. Liệu. ....các anh có thể trở thành ánh sáng trong cuộc đời chỉ có bóng tôi của em k. Liệu.... Em có đủ thời gian để cản nhận nó và nói EM YÊU ANH không? Em mặc kệ thời gian có trôi rdi như thế nào. Từng giây từng phút dành để yêu anh.
Cô còn cứ khíc mà đâu bt trái tim các anh đang quạn lại từng cơn. Cô đau một thì các anh đau mười.
- nè.... Mèo nhỏ.... Sao em lại khóc vậy. - Raito lên tiếng. Các anh cx nhìn cô ,reiji buông cô ra, ánh mắt cx giống như mươn câu trả lời.
- Tôi...... Hôm nay.... Là ngày.. Ba mẹ và hau đưa em tôi chết. Hức hức... - Cô nói rồi dụi mặt như con mèo con a~ .
- Đừng cố kìm nén cảm xúc của mình. Hãy cứ cứ.... Khóc đi... Hãy yếu đuối trước mặt bọn tôi. Hay để bọn tôi , riêng chỉ bọn tôi có thể nhìn thấy những giọt nước mắt này. Đừng để ai nhìn em yếu đuối như vậy. Hãy.... Nhớ rẳng. Dù có chuyện j..... Bọn tôi cx sẽ bên em. Shuu ngồi xuống bên cô vuốt vuốt đầu cô như con mèo.
" Cảm ơn các anh luôn bên em.... Cảm ơn rất nhiều. "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com